ANH HÙNG TIẾP BƯỚC TIỀN NHÂN GIỮ NƯỚC - Vĩnh Nhất Tâm

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt



Nạn chia đôi đất nước và lấy giòng sông Thạch Hãn ngăn đôi hai miền Nam Bắc, thì chẳng khác nào là nhắm mắt theo Tàu cộng của bè lũ Hồ Chí Minh.

Điều này không còn ai trong đảng Việt gian cộng sản có đủ cơ sở l‎ý‎ luận để phủ nhận việc HCM và đồng bọn đã gián tiếp làm một gạch nối cho Mao Trạch Ðông tiếp bước tiền nhân của Hán-tộc vươt ải Nam Quan để chiếm lĩnh nếu không muốn nói là xâm lăng nước ta.

Lịch sử đã chứng minh: Từ ngàn xưa cho đến thời nay đối với giặc Hán trong bất kỳ thời đại nào cũng nuôi mộng thống trị phương Nam không bao giờ dừng lại cả khi bọn chúng có cơ hội.

ANH HÙNG TIẾP BƯỚC TIỀN NHÂN GIỮ NƯỚC
(Tưởng niệm những bậc Anh Hùng trước và sau 30- 04- 1975 của Việt Nam Cộng Hòa)

Dòng Việt-tộc trước sau dù dâu bể,
Phải chủ quyền mới độc lập giang san.
Phải tự do nước mới mạnh, dân an,
Ấy là lẽ quang minh tròn chính đạo.

Nhưng nghiệt thay! Cả bọn người thô bạo,
Cùng giống nòi mà lòng sói, dạ lang.
Nuôi dã tâm đi cướp đoạt giang san,
Dùng thủ đoạn thật đê hèn, bất chính.

Bao biến đổi thăng trầm như vô định,
Đẩy dân vào bỉ cực, nước lâm nguy.
Ngẫm mà đau bao công sức trường kỳ,
Của tiên liệt đã dày công giữ nước.

Kể sao hết những Anh Hùng sau, trước:
Mấy ngàn năm đuổi phương Bắc (*) xâm lăng.
Tiếp trăm năm thực dân Pháp bạo tàn,
Ðã đem máu tô cho cờ độc lập.

Thật trớ trêu, bọn vô thần bất chấp:
Cướp công trình của muôn vạn sinh linh.
Mang âm mưu do đế quốc trá hình,
Làm nô lệ dựng chiêu bài Mác-xít.

Ðưa dân nước vào con đường mù mịt,
Chưa bao giờ vận nước phải suy vi.
Ách ngoại nhân, một chủ nghĩa man di,
Xé đất Mẹ thành hai miền Nam Bắc.

Ai rước giặc, chia hai miền xã tắc?
Giữa gọng kềm ba thế lực (*) ngoại lai.
Vì lợi danh chẳng cần nghĩ ngày mai,
Dâng đất Mẹ, làm chiến trường thí điểm.

Mấy mươi năm trải dài trong cuộc chiến,
Mất cả quyền làm chủ một giang san.
Ðể đạn bom phá vỡ đến điêu tàn,
Ðẩy dân Việt lâm vào vòng tử đạo.

Hàng con cháu của Quang Trung, Hưng Ðạo...
Từng lớp người đi bảo vệ quê hương.
Quyết đập tan cái huyền thoại “thiên đường”
Của Hồ tặc mang voi dày đất tổ.

Bao chiến sĩ hóa ra người thiên cổ!
Xương thịt mình vun đắp mảnh quê hương.
Máu, da vàng nhuộm thắm nước Hùng Vương,
Cho Việt-tộc không rơi vào diệt chủng:

Phạm Phú Quốc vượt không gian lồng lộng,
Cánh chiêm bằng vọng đi khắp muôn phương.
Mang theo Anh một sứ mệnh phi thường,
Phá sào huyệt, diệt quân loài quỉ đỏ.

Anh ra đi...muôn thu vào đất tổ,
Hiến đời trai, tô điểm dãy giang sơn
Cho màu cờ độc lập dưới vừng dương,
Cho dân tộc khỏi rơi vào xiềng xích.

Nguyễn Văn Ðương, Anh-hùng lưu chiến tích,
Ðồi “Tử Thần” còn ghi mãi tên Anh.
Lòng can trường xem nhẹ giữa tử, sanh...
Quyết tiêu diệt quái thai loài “vô sản”.
Nơi sào huyệt, đất Hạ Lào, biên cảnh,
Những người trai đất Việt, giống kiêu hùng.
Không thể nào nhìn quốc phá, gia vong,
Trong cuồng vọng của lũ người vô đạo.

Nguyễn Ðình Bão, vị thiên thần Mũ Ðỏ
Bước hiên ngang vào trang sử oai hùng...
Trên đồi cao, nơi rừng núi chập chùng
Cạnh An Lộc, địa danh lừng chiến sử.

Ðồi Chạt-li (Chalie) mang Anh vào bất tử!
Thân Anh nằm trong tấm vải khăn sô.
Máu của Anh tô thêm đậm màu cờ,
Cờ Chính Nghĩa của giống dòng dân Việt.

Những danh Tướng từng diệt quân Mác-xít,
Do cáo Hồ chạy theo kẻ thù chung (*).
Phản tiền nhân, đem bán đứng non sông,
Do Quốc Tế: Tàu, Nga bày mưu chước.

Đổ Cao Trí, Tướng lưu danh thao lược,
Đứng ngang hàng với Ba Tướng (*) tài ba.
Bao sư đoàn… Cộng Sản đã chịu thua,
Chạy trốn chết (*) sang ở nhờ Cam-bốt.

Thật đáng tiếc! Ông chết vì đột ngột,
Trên trực thằng nổ cháy giữa không gian.
Cũng lạ lùng! Hay vận mệnh giang san?
Tướng tài giỏi hóa ra người thiên cổ?
Trong chiến sử, Tướng Trí-Thanh (*) chứng tỏ,
Tiếp võ công oanh liệt của Tiền Nhân:
Tài Quang Trung từng đại thắng quân Thanh.
Lý Thường Kiệt, Bắc chinh vang lừng ngõ.

Cả ba trận tan tành quân Mông Cổ,
Đức Thánh Trần, Thế giới sử lưu danh.
Nước Việt ta là một nước hùng anh,
Dòng con cháu tiếp lưu danh tuấn kiệt!

Nguyễn Văn Hiếu, bậc tài ba, lẫm liệt,
Chưa hoàn thành chiến sách cứu giang san!
Biết Đồng Minh (Mỹ) đã bán đứng Miền Nam,
Để đổi lấy thị trường (*), ai chẳng biết?

Trận Hải Chiến tại Hoàng Sa đuổi giặc
Ngụy Văn Thà, Hạm Trưởng đã hy sinh.
Trên biển khơi đầy giặc chí không sờn
Chết vì nước là tấm gương sử Việt.

Cả Hạm Phó: Nguyễn Thành Tri cùng chết,
Vì Hoàng Sa không để giặc ngang tàng.
Biết bao nhiêu là chiến sĩ Hải Quân (*)!
Chết vì nước lưu danh cho hậu thế.

Nguyễn Khoa Nam là con người mẫn nhuệ,
Thác huy hoàng cho con cháu ngày mai.
Cho tiền đồ, đất tổ ở tương lai,
Noi gương sáng ngàn thu dòng sử Việt.
Máu hào kiệt tô ngời gương khí tiết,
Như nước nguồn lưu chảy mãi thiên thu.
Không vì danh, chẳng vì lợi riêng tư,
Vì dân tộc muôn năm: tình bất diệt.

Lê Văn Hưng vốn con dòng tuấn kiệt
Mấy ngàn quân giặc Cộng cũng tan tành
Nơi chiến trường An Lộc mãi lưu danh
Chôn chuyên chính nối ngời dân chủ Việt.

Người đã thác! Danh đời đời không thác!
Hồn sống còn cho độc lập, tự do...
Không nhân danh thứ diệt đế tái nô
Chỉ tranh đấu cho chủ quyền dân Việt.

Lê Nguyên Vỹ, người giữ tròn khí tiết
Gương anh hùng muôn thuở của Bình Long
Là tấm gương Hoàng Diệu, Nguyễn Tri Phương
Không để giặc làm ô danh sử Việt.

Trai đất Việt luôn giữ lòng thanh khiết
Bằng trái tim dân tộc với niềm tin...
Hết một lòng theo sự nghiệp tổ tiên
Cho xứng đáng đứng trong cùng vũ trụ.

Hồ Ngọc Cẩn hiên ngang... hồn bất tử!
Vẫn một lòng, một chí giữ quê hương
Phút hiểm nguy vẫn dòng máu quật cường
Khi phỉ Công đem Ông ra hành quyết.
Trần Văn Hai như bao người tuẩn tiết!
Bậc anh hùng do thế cuộc sa cơ...
Không thể nào để bọn giặc làm nhơ,
Ðó là lẽ của sách trời đã định.

Dân tộc Việt mấy ngàn năm bất dịch,
Gương anh hùng không thể luận vu vơ...
Rước ngoại nhân để thực hiện ý đồ
Trên xương máu của giống nòi dân Việt.

Phạm Văn Phú đã một thời oanh liệt
Rất can trường nơi mặt trận biên khu
Nhưng chẳng may rơi vào thế hỏa mù,
Bọn vô sỉ chơi lắm trò ma thuật.

Ông đã biết hoàn toàn sai chiến thuật
Lệnh ban hành: “Triệt thoái khỏi cao nguyên! (*)”
Nhưng làm sao khi thế cuộc đảo điên
Ðành ôm hận cho đến giờ tắt thở.

Nguyễn Vĩnh Liệu đã hiên ngang trả nợ!
Chí tang bồng chẳng hổ thẹn nam nhi
Quyết một lòng thề không bỏ ra đi...
Tròn tiết khí tấm lòng son bất khuất.

Khi Nam-Tín (*) lâm vào giờ khắc nghiệt
Anh bình tâm cho đến phút sau cùng...
Vẫn ung dung trong khí phách oai hùng
Thà chịu chết không buông tay cho giặc.
Dân nước Việt sẽ một mai khôi phục
Vì giang sơn, vì dân tộc sống còn.
Không thể nào để cho lũ giả nhơn
Phản dân tộc mang voi giày đất tổ.

Trần Văn Bá lên đường không do dự
Thắp lửa thiêng vùng dậy chí phi thường.
Mưu tìm đường quang phục cứu quê hương,
Ðang rên xiết trong tay loài nanh vuốt.

Anh đã thác, dù chưa đạt thành đại cuộc
Vẫn còn Trần Văn Bá nối nhau đi...
Tiếp lửa thiêng theo sứ mệnh cứu nguy
Ðưa dân tộc thoát khỏi vòng bị trị.

Dòng lịch sử trải qua bao thiên kỷ...
Còn bạo quyền, còn tranh đấu không ngưng.
Sống theo gương chí lớn của Trưng Vương
Ðã vạch rõ lằn ranh quyền TỰ CHỦ.

Còn trời đất, còn tiếng vang hùng sử,
Sự tồn vong đã xác định rõ ràng.
Cho cháu con sau kế nghiệp kinh bang,
Quyền tự chủ là niềm tin vĩnh cữu.

Vĩnh Nhất Tâm 30/04/2000 
(Có một số từ ngữ và số đoạn đã được chỉnh và bổ túc thêm. Kính mong độc giả thứ cho vì chúng tôi đã từng phổ biến đến đồng hương tỵ nạn cộng sản trước đây.)

 (*) Phương Bắc: Hán, Mông, Mãn. Ba dòng rợ từ bên kia lưu vực sông Hoàng Hà vượt Dương Tử sang xâm lăng Bách Việt.
(*) Mỹ, Nga, Tàu
(*) Thù chung: Ám chỉ Mao Trạch Đông
(*) Đại Tướng Đỗ Cao Trí là một tài năng kiệt xuất của Quân Lực VNCH. Thật hiếm có một tướng lãnh nào của chúng ta vừa có mưu lược vừa có dũng khí như Tướng Trí. Ông luôn chủ động đánh trúng địch vào chỗ bất ngờ nhứt và luôn xuất hiện ở điểm nóng nhứt trên chiến trường. Nếu Pháp có De Lattre De Tassigny, Mỹ có Patton, Đức có Rommel, thì VNCH chúng ta có Đỗ Cao Trí. (Trích từ : David Fulghum, Terrence Mailand South Vietnam on Trial - The Vietnam Experience.
Boston Publishing Company chuyển ngữ: Trương Dưỡng)
(*) Đại Tướng Đỗ Cao Trí với tài thao lược xuất chúng, chỉ trong một thời gian ngắn, vừa bình định xong lãnh thổ đem lại an ninh ở nông thôn, vừa mở các cuộc hành quân tấn công liên tục các Sư Đoàn Cộng Sản Bắc Việt: Công Trường 5, 7, 9, và các Trung Đoàn Địa Phương Việt Cộng ở các tỉnh Biên Hòa, Hậu Nghĩa, Bình Dương, Tây Ninh, Long Khánh, Phước Tuy, Bình Long và Phước Long, gây cho chúng nhiều tổn thất nặng nề buộc chúng phải rút chạy qua trú ẩn trên lãnh thổ Campuchia. (Trích dẫn cùng sách trên)
(*) Tương Đỗ Cao Trí và Nguyễn Viết Thanh.
(*) Thị trường: Chỉ nước Tàu
(*) Linh Hồn Bất Tử của chiến sĩ Hải Quân và Người Nhái trên các con tàu mang số hiệu HQ10: 62 tử sĩ, HQ4: 3 tử sĩ, HQ5: 3 tử sĩ, HQ16: 2 tử sĩ và LĐ Người Nhái: 4 tử sĩ.:
(*) Triệt Thoái Cao Nguyên của Tác giả Phạm Huấn.
(*) Nguyễn Vĩnh Liệu: Vị Chỉ  Huy Trưởng Đơn Vị Biệt Lập thuộc vùng ven biển tỉnh Quảng Tín. (Xin ai  biết về anh Nguyễn Vĩnh Liệu thì cho VNT biết thêm về Anh. (Xin cảm tạ, địa chỉ email: vinhnhattam@aol.com)
(*) Nam Tín: Tỉnh Quảng Nam và Quảng Tín