CON CUÔNG TIẾNG ĐỘNG CÒN VANG (CON CUÔNG ECHO) - Trần Đình Phan Tiến
Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt
Sự giận giữ điên cuồng đập phá
Tượng Mẹ Hiền có xá gì đâu?!!!
Nát tan , tan nát giập mình, đầu
Chỉ là tượng đất có đau đớn gì
Đau là đau kẻ bất nghĩa, bất nghì
Vung tay đập phá còn gì kỷ cương
Những kẻ ấy xem thường luật pháp
Đươc sai thuê làm chuyện tày đình
Bất chấp luân lý tội hình trần gian
Xét theo hình sự rõ ràng chẳng ngoa
Phá hoại là tội chẳng thể tha
Vậy mà luật pháp nước nhà lặng thinh
Phá hoại tội với phá “nhà” kỷ cương
Tội phá hoại không thể xem thường
Tày trời man rợ xem thường nghĩa nhân
Gỉa sử tôi tới nhà “ ông”
Đập phá tan nát tôi hòng đươc chăng?
Luật pháp nào qui định cho rằng :
Phá chùa, đập miếu cũng bằng như không
Vậy thì luật pháp chẳng bằng không
Làm sao giữ nước mới mong thái bình
Thượng tôn pháp luật “chênh vênh”
Làm sao trị được dân tình bất an
Bất an, loạn nước rõ ràng
Tránh sao cho được điều “ngang “đã làm
DÂN ĐEN YẾU THẾ ĐÃ ĐÀNH
CỚ SAO PHÁP LUẬT VẪN ĐÀNH BÓ TAY
KẺ PHÁ HOẠI PHẢI TRỊ NGAY
CHẲNG NÊN DUNG TÚNG KẺ “SAY” LÀM CÀN
Tượng Đức Bà bằng đất chẳng can
Nhưng sự vô liêm sĩ làm càn
Là điều sỉ nhục cho hàng giáo dân
Đức tin bị xúc phạm coi thường
Ngay trong đất nước Việt thân thương
Không lời bênh đỡ của hàng “phẩm cao”
Họ nghĩ rằng: ĐỨC MẸ chẳng sao !!!
Nhưng sự thờ ơ, lạnh nhạt tuôn trào
Hiệp thông, liên đới lẽ nào lại quên
Tình hình “công giáo” lênh đênh
Hiệp thông chẳng thấy chứng minh - lẽ nào?
Trách nhiệm chỉ có vậy sao?
Tiếng vang còn đó lẽ nào khoanh tay ./.
16/07/2012
P. Trần Đình Phan Tiến