Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012 by Lý Tưởng Người Việt

Tin Hà Nội -sb11-large-content Không thể chấp nhận quan điểm quốc gia hóa quân đội mà lại còn phải tiếp tục đặt quân đội dưới sự cai trị của đảng, là lời hô hào của Trung Tướng Nguyễn Tiến Bình, giám đốc Học Viện Quân Y thuộc Bộ Quốc Phòng Cộng sản Việt Nam trên một tờ báo trong nước. Nội dung bài viết nhằm đả kích lại những kêu gọi tách quân đội ra khỏi đảng vì trái với cách tổ chức của chế độ độc tài tại Hà Nội, quân đội là lực lượng võ trang bảo vệ đất nước, không phải công cụ cho một phe nhóm đảng phái dùng làm tay sai thao túng độc quyền thống trị.
Các lãnh tụ đảng Cộng sản Việt Nam đang phải đối phó với việc tinh thần cán bộ và quân đội đang suy sụp trước những phong trào dân chủ hóa đang diễn ra ở Tây Phi, Trung Đông, một thời gian dài sau khi để quốc đỏ Liên Xô và Đông Âu sụp đổ. Nhiều bài viết kêu gọi chiến binh cộng sản không tiếp tay cho công an đàn áp nhân dân từ một số cựu tướng lãnh cũng như những nhà trí thức trong nước đưa ra và phổ biến rộng rãi trong những ngày qua.
Thế nhưng theo tên tướng Cộng sản này thì việc tách quân đội ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng sẽ làm cho quân đội mất định hướng chính trị, cơ chế lãnh đạo, chỉ huy bị suy yếu, bị tha hóa biến chất và mất sức chiến đấu, đồng thời làm cho Đảng không nắm được quân đội, dẫn đến mất vai trò đảng cầm quyền. Những người hiểu chuyện thì cho rằng các lãnh tụ Cộng sản Việt Nam đã đặt vai trò của đảng lên trên quyền lợi của đất nước, sẽ khó mà chống cự được với âm mưu xâm chiếm của Trung cộng đối với vấn đề bảo vệ chủ quyền của Việt Nam.

by Lý Tưởng Người Việt

NGUYỄN HƯNG QUỐC - VOA

CAUHOITôi mới đọc bài "Làm thế nào để Trung Quốc đánh bại Mỹ?" (How China Can Defeat America) của Diêm Học Thông (Yan Xuetong) trên tờ The New York Times. Một bài viết thật hay. Trong đó, Diêm Học Thông vạch ra kế sách để Trung Quốc có thể thắng Mỹ và trở thành siêu cường quốc số một trên thế giới.

Diêm Học Thông sinh năm 1952, tốt nghiệp tiến sĩ tại Đại học Berkeley, California năm 1992 và hiện đang làm giám đốc Viện Nghiên cứu Quốc tế Hiện đại tại Đại học Thanh Hoa, Bắc Kinh, tác giả của nhiều công trình nghiên cứu nổi tiếng, người được tạp chí Chính sách Đối ngoại (Foreign Policy) của Mỹ bình chọn là một trong 100 trí thức công chúng có ảnh hưởng nhất thế giới vào năm 2008. Ông cũng là người, như lời chính ông tự nhận trong bài viết, bị nhiều học giả Tây phương liệt vào thành phần "diều hâu" ở Trung Quốc.

Trong bài viết nêu trên, Diêm Học Thông cho biết, trong tình hình hiện nay, khi kinh tế của Trung Quốc càng ngày càng phát triển mạnh mẽ, một cuộc đối đầu giữa Trung Quốc là Mỹ là điều không thể tránh khỏi. Nhiều nhà lãnh đạo trấn an dân chúng là cuộc đối đầu sẽ diễn ra trong hòa bình. Nhưng Diêm Học Thông không tin vào điều đó. Theo ông, một siêu cường mới nổi bao giờ cũng muốn khẳng định vị thế của mình, điều mà siêu cường được xem là độc nhất và độc tôn trong hiện tại không bao giờ chấp nhận được. Huống gì giữa Trung Quốc và Mỹ lại có những xung khắc hầu như không thể hóa giải được về ý thức hệ và thể chế chính trị. Không hóa giải được thì sao? Thì có chiến tranh. Chứ còn gì nữa?

Nhưng theo Diêm Học Thông, nếu xung đột diễn ra, trong tình hình hiện nay, Trung Quốc không thể thắng được. Dù Mỹ có suy thoái đến mấy thì Mỹ vẫn mạnh hơn ở hai điểm quan trọng:

Thứ nhất, Mỹ có nhiều kinh nghiệm chiến tranh hơn. Gần đây, Mỹ tiến hành cả ba cuộc chiến tranh cùng lúc: ở Iraq, Afghanistan và Libya. Mà vẫn đầy sinh lực. Còn Trung Quốc thì từ sau chiến tranh với Việt Nam vào năm 1979, không hề tham gia vào một trận đánh lớn nào. Hầu hết các tướng lãnh, do đó, đều không có kinh nghiệm trận mạc.

Nhưng yếu tố thứ hai này mới thực quan trọng: Mỹ có đồng minh quân sự ở khắp nơi, với hơn 50 quốc gia. Trong đó không ít đồng minh sẵn sàng sống chết với Mỹ. Còn Trung Quốc thì hoàn toàn không có. May lắm thì có Bắc Hàn và Pakistan. Nhưng đó không hẳn là đồng minh. Khi xảy ra chiến tranh với Mỹ, chưa chắc đã có nước nào nhảy vào đứng chung chiến tuyến với Trung Quốc.

Theo Diêm Học Thông, đó chính là điểm yếu nhất của Trung Quốc. Muốn khắc phục được nhược điểm ấy, tức muốn mạnh hơn Mỹ và đánh thắng được Mỹ, Trung Quốc phải chiến thắng, trước tiên, trái tim của mọi người trên thế giới. Nhưng để chiến thắng mặt trận đó, những cuộc viện trợ kinh tế hào phóng mà Trung Quốc đã vung tay thực hiện rõ ràng là không đủ.

Diêm Học Thông đề nghị: để chinh phục thiện cảm của thế giới, phải bắt đầu từ ngay trong nhà mình: chính phủ phải chuyển trọng tâm từ việc phát triển kinh tế sang việc xây dựng một xã hội hài hòa, bình đẳng, không có khoảng cách quá xa giữa người giàu và người nghèo; phải từ bỏ tâm lý sùng bái tiền bạc để đề cao các giá trị đạo đức truyền thống; phải chống tham nhũng để xây dựng một quốc gia công chính và bình quyền. Đối với nước ngoài, Trung Quốc phải thể hiện một gương mặt nhân đạo, phải có chính sách ngoại giao có chất lượng cao hơn hẳn Mỹ, đặc biệt về phương diện đạo đức, phải dám nhận lãnh trách nhiệm bảo vệ các nước nhỏ và yếu. Hơn nữa, Trung Quốc phải cố gắng thu hút thật nhiều nhân tài từ khắp nơi trên thế giới để nâng cao khả năng quản trị của mình.

Nói cách khác, theo Diêm Học Thông, cuộc chiến tranh thực sự giữa Trung Quốc và Mỹ là cuộc chiến tranh nhằm tranh thủ nhân tâm trên thế giới. Cuối cùng, quốc gia nào chứng minh được rõ thứ quyền lực nhân đạo nhất, quốc gia ấy sẽ chiến thắng.

Kể ra, nếu, trong tương lai, Trung Quốc thực sự là một siêu cường mang bộ mặt nhân đạo như thế thì việc nước nào thắng trong trận chiến Trung-Mỹ cũng chẳng phải là một vấn đề gì quan trọng khiến chúng ta phải quan tâm.

Tôi nhắc đến bài báo của Diêm Học Thông vì một lý do khác. Đọc xong, trong óc lóe lên ý nghĩ: sẽ viết một bài, đại khái, làm thế nào để Việt Nam thắng Trung Quốc? Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, thấy không ổn.

Thứ nhất, mình chỉ là một blogger chứ chả phải chính khách chính khiếc gì cả; bàn những vấn đề như vậy, nghe "nổ" quá.

Thứ hai, chuyện Việt Nam thắng Trung Quốc giống như một thứ khoa học viễn tưởng. Cả hai đều không nên chút nào. Thôi thì bàn chuyện làm thế nào để thua Trung Quốc một cách nhanh chóng vậy.

Một đề tài như thế đã bao hàm cái ý là Việt Nam nhất định thua Trung Quốc. Không cần bàn cãi nữa. Chỉ phân tích vấn đề là: làm thế nào để thua cho nhanh thôi.

Nói thế, tôi biết, nhiều người sẽ cho là nhảm. Muốn thua nhanh ư? – Dễ quá! Cứ ký một hiệp ước trao nhượng chủ quyền cho Trung Quốc là xong ngay thôi. Hay cứ để Trung Quốc tràn qua biên giới tiếp quản Bộ chính trị, Trung ương Đảng và guồng máy chính phủ. Là xong. Chỉ mất vài tuần, hay nhiều lắm, vài tháng.

Nhưng một "kế hoạch" như thế chắc chắn là bất khả thi.

Lý do thứ nhất là dân chúng sẽ bất mãn và sẽ quyết liệt tranh đấu, thứ nhất, với những kẻ bán nước, và thứ hai, với những kẻ cướp nước.

Lý do thứ hai là các nước Đông Nam Á sẽ hoảng lên: Trung Quốc chiếm Việt Nam, thế nào cũng tràn qua Lào và Miên, sau đó, Thái Lan, Miến Điện, Singapore, Mã Lai Á và Indonesia. Thuyết domino một thời nổi tiếng lừng lẫy lại tái hiện. Úc, xa xôi đến vậy, cũng sẽ run bắn lên. Dĩ nhiên, họ sẽ không khoanh tay chờ Trung Quốc xông vào nhà. Nhưng có lẽ sẽ không có nước nào đủ can đảm trực diện khai chiến với Trung Quốc. Cách thức quen thuộc, ít tốn kém và không chừng hiệu quả nhất là đổ viện trợ, kể cả vũ khí cho dân chúng Việt Nam để họ đánh nhau với Trung Quốc.

Như vậy, chiến tranh sẽ dằng dai. Và cuối cùng, như ngày xưa, Việt Nam sẽ đánh bật Trung Quốc và giành lại độc lập.

Bởi vậy, có thể nói "Kế hoạch" trao nhượng chủ quyền nghe tưởng dễ, nhưng thực tế, lại không thể thực hiện được. Đó là chưa kể, nó khá nguy hiểm. Lỡ lúc quân Trung Quốc chưa sang "tiếp quản", dân chúng nổi giận đứng lên tiêu diệt giới cầm quyền thì không biết họ sẽ chui vào đâu để trốn? Số lượng ống cống ở Việt Nam chắc không bằng Libya. Lại dơ bẩn nữa.

Tôi xin đề nghị một cách khác:

Hiểm họa lớn nhất đối với "kế hoạch thua nhanh" chính là ở dân chúng. Trọng tâm chiến lược, do đó, phải là dân chúng. Nhưng không thể giết hết dân chúng. Mà cũng không cần giết hết. Chỉ cần làm sao cho họ không thấy chuyện Trung Quốc đe dọa Việt Nam, đừng bất mãn vì chuyện Trung Quốc xâm lấn Việt Nam, đừng nổi giận nếu một ngày nào đó lính Trung Quốc tràn sang Việt Nam. Làm được những điều đó là bảo đảm an toàn. Sẽ không có ai, trong dân chúng, nổi giận chính quyền nếu chính quyền ký hiệp ước trao nhượng chủ quyền. Sẽ không có ai, trong dân chúng, căm thù Trung Quốc khi Trung Quốc kiểm soát hết đất đai, rừng núi, hải đảo và cả vùng biển mênh mông của Việt Nam. Mọi người sẽ coi đó là những chuyện bình thường.

Dĩ nhiên, những việc như vậy cần phải có thời gian. Không nên sốt ruột. Cần có thời gian để dân chúng tập thói quen không quan tâm đến việc nước. Cần có thời gian để mọi người tập thói quen xài hàng giả của Trung Quốc và xem phim lịch sử Việt Nam đóng theo khuôn mẫu của Trung Quốc để dần dần nhận ra Việt Nam, thật ra, chỉ là một tỉnh lẻ của Trung Quốc. Cần có thời gian để mọi người tập thói quen nhịn nhục trước Trung Quốc. Cần có thời gian để mọi người tập thói quen xem bất cứ chuyện gì xảy ra trên lãnh thổ Việt Nam đều không phải chuyện của mình.

Sau khi những việc như vậy đã hoàn tất thì việc Việt Nam được sát nhập vào Trung Quốc sẽ vô cùng an toàn và dễ dàng. Sẽ chẳng có ai bất mãn hay phản kháng cả. Lúc ấy, ngay cả khi Mỹ hay bất cứ nước nào "quỳ lạy" xin dâng vũ khí cho dân chúng Việt Nam để họ chống lại Trung Quốc thì cũng chẳng ai thèm nhận.

Lúc ấy, sứ mệnh coi như hoàn thành mỹ mãn.

À, mà này, đến đây, tôi mới nhận ra "kế hoạch" tôi vừa viết ở trên hình như cũng chẳng mới mẻ gì lắm, phải không?

Không chừng đã có kẻ áp dụng rồi.

~~~~~~~~~~~~~~~~

Nguồn: How China Can Defeat America - The New York Times

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012 by Lý Tưởng Người Việt

Ngay vào lúc 3 giờ sáng ngày hôm qua dù là lễ Giáng sinh, nhằm tạo cho dân chúng sự bất ngờ, không trở tay kịp do chuẩn bị mừng lễ Giáng Sinh, lãnh đạo huyện Ứng Hoà Hà Nội, đã huy động gần 700 nhân viên các lực lượng bao gồm cảnh sát giao thông, công an huyện, công an các xã đến chợ Cầu Thanh Ấm để cưỡng chế. Nguyên nhân được biết rằng người dân kinh doanh tại chợ Cầu, thôn Thanh Ấm, thị trấn Vân Đình, huyện Ứng Hòa, thành phố Hà Nội trong những ngày gần đây tiếp tục bám trụ giữ ngôi chợ mà họ đang kinh doanh không chịu dời vào trung tâm chợ mới do một công ty tư nhân xây dựng. PHONG SU_DAC_BIET_TU_VIET_NAM_CONG_SAN_VIET_NAM_LAI_TIEP_TUC_SU_DUNG_BAO_LUC_DE_CUOP_DAT_TAI_HA_NOI-large-content
Nhà nước ép dân phải di dời và đóng tiền vô lý và khi dân chúng đang gửi đơn khiếu nại, chưa được giải quyết thì cán bộ lại ra tay đàn áp. Tình hình Việt Nam 2013 cho thấy nhiều bất cập và hỗn loạn, đặc biệt là vấn đề đất đai, và cũng là tử huyệt của chế độ. Qua các tranh chấp này cũng như các cuộc đàn áp ngày càng nhiều và mở rộng, dân chúng đang bị ép vào một sự phẫn uất, ngay cả giới thiếu niên cũng không thấy còn sợ hãi nữa. Khoảng 200 gia đình kinh doanh tại chợ Cầu, thôn Thanh Ấm đã nhờ Văn Phòng Luật sư Vì Dân hỗ trợ tư vấn pháp lý trong vấn đề này.
Vào ngày 3 tháng 12 Văn phòng Luật sư Vì Dân có đơn gửi đến cho các cấp lãnh đạo cao nhất của thành phố Hà Nội gồm bí thư Phạm Quang nghị, phó bí thư Ngô Doãn Thanh, chủ tịch ủy ban Nhân dân Nguyễn Thế Thảo, giám công công an Nguyễn Đức Chung và chủ tịch Hội đồng Nhân dân Thành phố. Văn bản nêu ra sáu điểm còn vướng mắc trong vấn đề di dời chợ Cầu, thôn Thanh Ấm. 3 ngày sau, văn phòng Thành Ủy có giấy báo tin cho Văn phòng Luật sư Vì Dân về việc chuyển đơn khiếu nại của người dân sang cho văn phòng Ủy ban Nhân dân để có chỉ đạo giải quyết. Ấy vậy mà trong khi người dân chờ đợi giải quyết thì vào sáng sớm ngày hôm qua, cơ quan chức năng địa phương tiến hành cưỡng chế khiến người dân có phản đối.
Tin cho biết có 4 người bị bắt và một người bị thương phải đi bệnh viện cấp cứu. Đặc biệt việc cưỡng chế này không có một văn bản hay công lệnh gì cả. Trong đoạn video, thông tín viên SBTN tại Việt Nam gửi đến cho quý vị những hình ảnh mà người dân hết sức phẫn nộ, trực tiếp đối đầu với công an, mật vụ. Bên cạnh đó các biện pháp trấn áp và bắt bớ người dân cũng hết sức tàn bạo và vô luân. Trên các trang mạng, rất nhiều cán bộ và cựu cán bộ Cộng sản Việt Nam cũng đã phản tỉnh và chỉ trích chế độ một cách dữ dội. Xem chừng đảng Cộng sản Việt Nam đang bị bao vây bởi một dân tộc đang ngày càng tức giận và quyết liệt hơn bao giờ hết.

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012 by Lý Tưởng Người Việt

NGUYỄN THIẾU NHẪN

suthatPhải nói chưa có một cuốn sách nào gây xôn xao dư luận bằng cuốn sách "Bên Thắng Cuộc" (BTC) của nhà báo VC Huy Đức.

Ký giả Mặc Lâm của đài RFA cũng như Nguyễn Giang của trang mạng Việt ngữ của đài BBC đã hết lời ca tụng quyển sách. Báo Người Việt quảng cáo rầm rộ và phát hành quyển sách này.

Giới thiệu sách toàn là những giáo sư Đại học, nhà văn, nhà báo ở Mỹ và Việt Nam, như: Trần Hữu Dũng (Đại học Wright – Ohio –USA), Nguyên Ngọc, nhà văn (VN), nhà báo Đinh Quang Anh Thái (California – USA), Nguyễn Mạnh Hùng (Đại học George Mason, Virginia USA), Chu Hảo (VN).

Trong "Mấy lời của tác giả", Huy Đức có viết như sau:

"Đây là công trình của một nhà báo mong mỏi đi tìm sự thật…. Lịch sử cần được biết như nó đã từng xảy ra, và sự thật là một con đường đòi hỏi chúng ta không bao giờ bỏ cuộc".

Cả 5 vị giáo sư đại học, nhà văn, nhà báo cũng đều giới thiệu BTC là một quyển sách viết rất trung thực, "thực" nhất, một công trình nghiên cứu lịch sử…

Trong phần trả lời các câu hỏi, nhà báo Huy Đức lại tiếp tục nói đến cái gọi là "sự thật" trong quyển sách của ông ta:

"Sự thật không chỉ giúp chúng ta tìm ra phương thức đúng để chữa lành các vết thương cũ mà còn giúp những người đang nắ vận mệnh quốc gia không phạm các sai lầm mới"

Và sau đó, tác giả "lên gân": "Không ai muốn hứng chịu 'những điều không hay' nhưng nếu cứ trú ngụ trong sợ hãi thì sự thật sẽ không bao giờ được nói ra bạn ạ…".

Kẹt một cái là sách vừa phát hành được một tuần thì cựu Thiếu Tá Thủy Quân Lục Chiến QLVNCH Lê Quang Liễn lên tiếng phản đối "cuốn sách phân tích tình hình VN từ năm 1975… một cách chuyên nghiệp và công bằng hiếm có" mà giáo sư đại học George Mason Nguyễn Mạnh Hùng đã xưng tụng là đã viết sai về ông ta. Ông ta và Tiểu đoàn 7 TQLC của ông ta bị bắt chứ không phải đầu hàng. Người chịu trách nhiệm là cựu Trung Tướng Lâm Quang Thi, chứ không phải Thiếu Tướng Bùi Thế Lân, Tư Lệnh Thủy Quan Lục Chiến. Tác giả đã phải lên tiếng xin lỗi, nhưng lại bàu chữa là "phần lớn những bài báo viết về tù cải tạo hồi tháng 9-1975 đều là sản phẩm tuyên truyền…". (Xin xem đầy đủ chi tiết trên các diễn đàn điện tử).

Câu hỏi được đặt ra là tại sao tác giả biết đó là "những sản phẩm tuyên truyền" mà lại in vào "cuốn sách phân tích tình hình… một cách chuyên chuyên và công bằng hiếm có" – như lời xưng tụng của giáo sư đại học George Mason Nguyễn Mạnh Hùng?

Tiến sĩ Vũ Thị Phương Anh, tự nhận mình là người "Bên Thua Cuộc" đã viết những dòng cay đắng như sau trong bài viết "Đọc Bên Thắng Cuộc, Nghĩ Về Bên Thua Cuộc":

"… Những thông tin trong cuốn sách không làm tôi xúc động – vì chắc chắn các chi tiết mà tôi  có thể kể ra từ kinh nghiệm cá nhân còn ly kỳ và kỳ bí hơn nhiều – mà chỉ làm tôi thắc mắc, không biết đến bao giờ thì những người anh em thắng cuộc mới thực sự hiểu đầy đủ những người thua cuộc, và ý thức rõ những điều phi nghĩa, phi nhân mà họ đã làm đối với những người anh em kém may mắn của họ".  

*

"Bên Thắng Cuộc" có phải là một quyển sách "trả lại sự thật cho lịch sử" như tác giả của nó là ông Huy Đức đã nhiều lần lặp đi, lặp lại và những giáo sư, nhà báo, nhà văn có tên trong bìa sau quyển sách đã hết lời xưng tụng?

Hay đây chỉ là một quyển sách bôi nhọ lịch sử? Hay là một quyển sách được viết ra để biện bạch cho những sai lầm mà những người lãnh đạo đảng CSVN đã gây ra sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến nay? 

"Cuốn sách sẽ là một thích thú cho tất cả mọi người VN ưu tư với quê hương, mong muốn nhớ lại chính cuộc đời mình, gia đình mình, trong gần 40 năm qua, nhưng nó cũng là một kho tư liệu hết sức đồi dào, mới mẽ cực kỳ qúy giá cho học giả, những sử gia nghiên cứu về VN. Chúng ta nên cám ơn tác giả".

Lời ca tụng - cực kỳ ca tụng – "Bên Thắng Cuộc" của giáo sư Đại học Trần Hữu Dũng có thêm một người thứ hai, sau bà Tiến sĩ Vũ Thị Phương Anh không đồng cảm, là tôi, tác giả bài viết này  - cũng là người "Bên Thua Cuộc"! Là một người lính QLVNCH thua cuộc và đã phải kinh qua 8 "trại cải tạo" từ Nam ra Bắc, đã phải tìm ăn tất cả từ cóc nhái, ễnh ương, chuột chết, gà toi, heo dịch - chỉ trừ hai con, là con bù lon (vì cứng quá) và con bù xít (vì hôi quá) - để mà sống. Là một người đã kinh qua thảm cảnh thuyền nhân trên một chiếc tàu 2 lần bị hải tặc. Bất lực đứng nhìn đàn bà, con gái bị bọn hải tặc hãm hiếp; xin lỗi, tôi không thể nào đồng cảm với ông giáo sư Đại học Trần Hữu Dũng về quyển sách "Bên Thắng Cuộc".

Tôi lại càng không tin quyển sách "Bên Thắng Cuộc" ra đời với mục đích Trả Lại Sự Thật Cho Lịch Sử khi đọc lời giới thiệu của giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng:

"Cuốn sách phân tích tình hình VN từ năm 1975 - của một nhà báo sinh ra và lớn lên trong chế đọ Cộng sản - một cách chuyên nghiệp và công bằng hiếm có. Nó là một kho tàng dữ liệu quý báu, có thể làm ngạc nhiên cả những chuyên viên theo dõi chính trị VN trong nhiều thập niên qua".

Lý do không thể tin được lời giới thiệu sách "Bên Thắng Cuộc" của giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng là trung thực, công bằng vì cách đây 2 năm, nữ khoa học gia Dương Nguyệt Ánh đã gửi cho ban tổ chức cuộc "Hội Thảo Trả Lại Sự Thật Cho Lịch Sử" do Đại sứ VC tổ chức, có nội dung như sau:

 

"From: Anh Duong [mailto: duongnguyetanh@verizon.net" target="_blank">duongnguyetanh@verizon.net] 
Subject: Hội Thảo Trả Lại Sự Thật Lịch Sử

   Kính thưa ông Đại Sứ và tất cả quí vị trong ban tổ chức,     Khi nhận lời mời của anh Võ Thành Nhân để đứng trong ban tổ chức buổi Hội Thảo 35 Năm Nhìn Lại: Trả Lại Sự Thật Cho Lịch Sử, chúng tôi đã rất hoan hỉ vì việc phục hồi danh dự cho QLVNCH là hoài bão mà chúng tôi hằng ôm ấp. Nhưng gần đây, nhận thấy ban tổ chức không muốn giải quyết những vấn đề mặc dù tế nhị nhưng quá quan trọng vì có thể phương hại đến mục đích tối hậu của buổi hội thảo, chúng tôi xin được rút lui.

1.   Về vấn đề GS Nguyễn Mạnh Hùng, chúng tôi chưa hề kết án ông ta là thiên cộng mà chỉ nêu lên quan tâm của chúng tôi về tư tưởng thiên tả theo lối tây phương của ông ta mà thôi - cái tư tưởng của nhóm người đã sỉ nhục quân dân VNCH ròng rã nửa thế kỷ qua. Cũng vì những việc làm của họ mà hôm nay chúng ta phải bỏ công sức và tim óc để tổ chức buổi hội thảo này.

Như chúng tôi đã khẳng định,  tưởng thiên tả của GS Nguyễn Mạnh Hùng là do chính miệng ông ta nói ra và chính tai chúng tôi trực tiếp nghe. Chính ông Đại Sứ cũng đã có nhận xét tương tự về GS Hùng trong môi trường đại học, như ông ĐS đã chia xẻ trong buổi họp ngày 5 tháng 3 vừa qua. Vậy thì những quan tâm của chúng tôi không phải "hoàn toàn vô căn cứ" ("totally unfounded") và dù đúng hay sai cũng không thể là "pure bull..." (xin lỗi, không phải chữ của chúng tôi) như ông HDN đã viết.     2.   Ngoài GS Nguyễn Mạnh Hùng, sự  tham dự của cô Trần Thị Liên Hằng và ông Mai Viết Triết cũng làm chúng tôi rất quan tâm. Tôi vừa mới nghe rằng tư tưởng của cô Hằng "rất lung lay";  còn ông Triết đã từng ca tụng "Hồ Chí Minh có công thống nhất đất nước" và đã bị tát tai tại Paris về lời phát biểu này nhưng cho đến nay ông ta vẫn khẳng định là HCM có công. Tôi xin nhắc lại là tôi chỉ NGHE thôi chứ không kết án, nhưng vì tầm mức quan trọng của buổi hội thảo sắp tới chúng tôi cho rằng ban tổ chức không nên "take the risk".  Và cá nhân chúng tôi hoàn toàn không muốn đứng chung diễn đàn với họ.     3.   Cảm nhận của chúng tôi là ban tổ chức không hoàn toàn độc lập mà chịu nhiều ảnh hưởng của một số người bên ngoài, nhất là trong những quyết định quan trọng.     Dù không còn làm việc chung, chúng tôi luôn luôn mong mỏi rằng buổi hội thảo sắp tới sẽ rất thành công.     XIN TRÂN TRỌNG YÊU CẦU BAN TỔ CHỨC THÔNG BÁO QUYẾT ĐỊNH RÚT LUI NÀY CỦA CHÚNG TÔI ĐỂ TRÁNH NGỘ NHẬN VỀ SAU.

Kính thư,  Dương Nguyệt Ánh".

Phải nói đây là "trái bom nhiệt bối" mà chuyên gia về chất nổ Dương Nguyệt Ánh đã ném trên đầu bọn "trí thức đầu ruồi" và "bọn tay sai VC" tại hải ngoại.

Nhưng mà "bom nhiệt bối" là cái gì vậy?

Xin mời độc giả đọc trích đoạn bài "Phỏng vấn chuyên gia chất nổ Dương Nguyệt Ánh"  phỏng vấn của báo Washington Post ngày Chủ Nhật, 30 tháng Tư năm 2006, do Nguyên Anh chuyển ngữ như sau:

"… Chuyên gia về chất nổ Dương Nguyệt Ánh chỉ huy một nhóm khoa học gia, chỉ trong 67 ngày đã chế tạo ra trái bom nhiệt bối (thermorabic) đầu tiên của Hoa Kỳ, loại bom mà khi nổ sẽ tạo ra một vầng mây hóa chất và một làn sóng chấn động có khả năng hủy diệt tất cả những gì trong tầm sát hại của nó. Được gọi là "bom diệt hầm ngầm", đây là loại vũ khí dùng để hủy diệt các hang động, địa đạo được dùng làm căn cứ chỉ huy của đồi phương trong cuộc chiến A Phú Hãn sau vụ khủng bố 11 tháng 9. Hiện nay là một khoa học gia cố vấn cho Ngũ Giác Đài, bà Dương Nguyệt Ánh đang trách nhiệm về việc phát minh ra các phương tiện kỹ thuật dùng vào cuộc chiến chống khủng bố.

Được hỏi: "Bằng cách nào mà bà đã thúc đẩy nhóm chuyên gia của mình đạt tới thời hạn kỷ lục như thế?", bà  Dương Nguyệt Ánh cho biết:

"Đâu có động cơ nào thúc đẩy hơn vụ 911, những hình ảnh Ngũ Giác Đài, tòa Tháp Đôi và những người vô tội bị giết."

Được hỏi: "Bà sẽ phản ứng thế nào trước những lời chỉ trích?" bà đã trả lời như sau:

"Người ta sẽ đặt vấn đề là tại sao tôi lại dùng trí thông minh và vốn liếng đào tạo mình để chế tạo bom (không dùng vào việc gì khác hơn ngoài tàn phá, hủy diệt) tuy nhiên đối với tôi việc trước tiên là phải bảo vệ binh sĩ chúng ta".

Để trả lời một câu hỏi khác, khoa học gia Dương Nguyệt Ánh cho biết:

" Là một người ỵ nạn chiến tranh, tôi không bao giờ quên được những chiến sĩ Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Hoà đã từng bảo vệ tôi có một cuộc sống an toàn".

*

Bức thư trả lời từ chối tham dự cuộc "Hội Thảo Trả Lại Sự Thật Cho Lịch Sử" với 3 điểm rất rạch ròi quả là "một quả bom nhiệt bối" mà "chuyên viên chất nổ" Dương Nguyệt Ánh đã ném vào đầu bọn "trí thức đầu ruồi" - cái bọn thiên tả theo lối tây phương, cái bọn chứa trong đầu "cái tư tưởng đã sỉ nhục quân dân Việt Nam Cộng Hoà trong nửa thế kỷ qua" (mặc dù bọn chúng nó  và gia đình chúng nó đã được sống yên ổn, ăn học nên người là nhờ vào những kẻ mà chúng nó đã lớn tiếng sỉ nhục - những kẻ đã hy sinh xương máu để bảo vệ chúng nó trong suốt 20 năm cuộc chiến miền Nam).

Bức thư trả lời từ chối tham dự cuộc hội thảo do tên Đại sứ VC tại Hoa Kỳ ra lệnh cho bọn "trí thức đầu ruồi" và bọn tay sai tổ chức của nữ khoa học gia Dương Nguyệt Ánh công bố quả là "một trái bom nhiệt bối" tạo ra một làn sóng chấn động có khả năng hủy diệt tất cả những gì trong tầm tác hại của nó".

Và, mới đây, một trường Đại Học ở trong nước đã giới thiệu về giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng như sau:

"Là một sinh viên Quan hệ Quốc Tế, chắc chắn các bạn hiện đang khao khát tìm hiểu về những vấn đề thời sự mang tính quốc tế diễn ra xung quanh và thay đổi từng ngày. Hiểu được nguyện vọng đó, được sự chỉ đạo của Ban Chủ nhiệm Khoa Quan hệ Quốc tế, Câu lạc bộ Thời sự Khoa Quan hệ Quốc tế IRNEWS tổ chức chương trình "Giao lưu học thuật sinh viên" với Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng, hiện đang giảng dạy tại Đại học George Mason – Hoa Kỳ. Thầy từng là một học giả của chương trình Fulbright - Hoa Kỳ, là một trong những chuyên gia nghiên cứu và Giảng dạy Qua hệ Quốc tế đầu tiên của VN…"

Và, người ta cũng được biết ông Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng này có bài viết đăng trong trang web của Thủ Tướng VC Nguyễn Tấn Dũng.

*

Đến nay thì nữ khoa học gia Dương Nguyệt Ánh không cần phải rào trước, đón sau về ông Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng của đại học George Mason ở Virginia là "có tinh thần thiên tả" này nọ -như bà đã viết trong thư từ chối cuộc Hội Thảo Trả Lại Sự Thật Lịch Sử do Đại sứ VC tổ chức cách đây 2 năm. Ông ta đã ra mặt thiên Cộng và cộng tác với VC!

Một người như thế mà viết những lời xưng tụng sách "Bên Thắng Cuộc" của ký giả VC Huy Đức thì CHỈ CÓ BÔI NHỌ chứ làm sao mà TRẢ LẠI SỰ THẬT CHO LỊCH SỬ?

Chuyện này thì cũng giống Trung Tâm William Joiner của Đại Học Massachusetts Boston cách đây hơn mười năm đã mướn hai học giả VC Hoàng Ngọc Hiến, Nguyễn Huệ Chi viết "tờ căn cước đỏ" cho 3 triệu người Việt Quốc Gia Tỵ nạn Cộng sản trong cái gọi là "Tái Xây Dựng Diện Mạo và Quê Hương Người Việt Ở Nước Ngoài".

NGUYỄN THIẾU NHẪN

tieng-dan-weekly.blogspot.com

by Lý Tưởng Người Việt

Tin Nghệ An -osb1 _11_-large-content Đang khỏe mạnh, được người lớn bế đi chích ngừa, ba trẻ lên cơn sốt dữ dội rồi qua đời. Cả ba bé đều trú ngụ tại huyện Quỳ Hợp, tỉnh Nghệ An. Đứa trẻ bị thiệt mạng đầu tiên trong mùa chích ngừa năm nay là cư dân xã Châu Quang, huyện Quỳ Hợp. Bé đã được mẹ bế đi chích ngừa ở trạm xá của xã sáng ngày 7 tháng 12. Dù đã được căn dặn trẻ có thể bị sốt nhẹ, chớ lo lắng, mẹ của bé vẫn đâm lo vì sau mỗi lần bú sữa thì bé lại nôn mửa. Nghĩ bé bị sốt là bình thường, cả nhà chỉ làm hạ cơn sốt của cháu bằng cách vò lá giấp cá đắp lên người.
Không ngờ tám ngày sau, bé lịm dần rồi tắt thở. Bà mẹ cho biết từ khi được sinh ra, cháu không hề bị ốm. Da dẻ hồng nào, ăn khỏe, chơi ngoan. Không ngờ vừa được chích ngừa bệnh theo yêu cầu của trạm y tế xã thì cháu lại chết. Cái chết của em bé này đã làm hoảng loạn hầu hết các gia đình có con chích ngừa tại tỉnh Nghệ An. Liên tiếp nhiều ngày sau, lần lượt có thêm hai trẻ nữa qua đời tại huyện Quỳ Hợp, cùng 3 tháng tuổi.
Trạm trưởng trạm y tế xác nhận đã chích ngừa cho 65 bé, mỗi bé được chích một mũi tổng hợp để ngừa bệnh bạch hầu, ho gà, uốn ván, viêm gan B và viêm phổi. Hôm qua Sở Y Tế tỉnh Nghệ An ra lệnh ngừng sử dụng lô thuốc chích ngừa bệnh đã được đưa về tỉnh này. Trong khi đó, viện trưởng Viện Vệ Sinh Dịch Tễ Trung Ương Việt Nam thì cho rằng tỉ lệ tai biến trong các trường hợp chích ngừa ở Việt Nam vẫn còn thấp hơn thế giới. Thống kê cho thấy có 55 trẻ em bị phản ứng thuốc sau khi được chích ngừa trong vòng 5 năm qua tại Việt Nam, làm 31 trẻ thiệt mạng.