NHÂN QUYỀN - Vĩnh Nhất Tâm

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt



Lòng nhân ái soi chung tình nhân loại!
Ðem lương tri định rõ chữ: nhân quyền.
Ðồng bào tôi mang trên cổ xích xiềng
Trong suốt cả mấy mươi năm khốn khổ.

Dân tộc tôi, kể từ thời thượng cổ,
Chưa bao giờ mất đến cả quyền riêng.
Quyền làm người là địa vị thiêng liêng,
Nay đã mất vào tay phi nhân bản.

Hỡi thế giới sau cơn mê... thức tỉnh!
Bao lương dân đang quằn quại từng giờ.
Ðừng hoài công ngồi nghĩ chuyện trong mơ,
Nghe Cộng hứa “nhân quyền” nghe thêm tủi.

Ai muốn thấy, đến tận nơi rừng núi,
Những vùng xa hẻo lánh ở thôn quê,
Những trại tù trong tình huống nhiêu khê;
Mà thẩm định cho nhân quyền sáng tỏ.

Dân tộc tôi lâm vào vòng quỷ đỏ,
Giờ từng giờ chúng sát hại sinh linh.
Nhìn Việt Nam, Chúa, Phật cũng khiếp kinh,
Muôn triệu, triệu oan hồn làm nhân chứng.

Nước Việt tôi đang trên đà diệt chủng!
Do Hồ, Chinh, Đồng, Duẫn, Giáp, Phiêu, Mười…
Chúng mặt người, dạ thú; óc đười ươi,
Thơ Tồ Hữu rõ ràng thay quyết nghị:

“Sai Giết, giết nữa, bàn tay không ngớt nghỉ
Cho ruộng đồng lúa tốt,thuế mau xong
Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng”
Theo lời “bác”: - mau hoàn thành sứ mệnh.

Vĩnh Nhất-Tâm  16/03/11