NHÌN CHUNG VẬN NƯỚC - Vĩnh Nhất Tâm
Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt
Nhìn chung quốc sự bấy lâu,
Nỗi thương vận nước lòng đau thấu lòng.
Nước ta, một nước anh hùng,
Từ thời Tự Chủ vang lừng núi sông.
Bà Trưng nối nghiệp vua Hùng,
Ngô Vương đại định non sông vẹn toàn.
Bao triều giữ vững giang san,
Bắc, Nam (*) ngang ngửa, lằn ranh rõ ràng.
Phế hưng dù trải bao lần...
Nam thùy đâu phải mất dần vào sâu...
Thế thời gặp phải bể dâu,
Đạo nhân (*) đã mất còn đâu sơn hà!
Biết bao công khó, gian lao
Tiền nhân từng lớp: máu đào thành sông.
Trải qua bao trận thư hùng,
Đuổi quân xâm lược, Hán, Mông, Thanh triều.
Giờ đây, non nước tiêu điều,
Hỏi ai tạo cảnh… cho Tàu xâm lăng?
Nhìn chung: non nước tan tành,
Việt gian Cộng sản tranh dành lợi riêng.
Toàn dân chịu những xích xiềng,
Một trời oan nghiệt, ba miền (*) tang thương.
Ai gây nên cảnh đoạn trường,
Cho phường giặc Hán sẳn đường ra oai.
Ba Lăm Năm, cảnh đọa đày,
Nhìn sâu mới thấy: trận bày mị dân
Lầu cao, tòa ốc xênh xang,
Xây trên thống khổ toàn dân, ai ngờ?
Nhục đau, ai thấy? Chúng thờ:
Cháu con Mã Viện lấn bờ cõi Nam.
Hởi Bạn Trẻ, hởi Toàn dân,
Nhìn chung: một cõi giang san lu mờ…
Việt gian chúng đã trở cờ,
Sau ngày: Quốc Nạn, Tháng Tư Đen kìa!
Đừng ngồi vọng tưởng “cha già”,
Một tên phản quốc: gìa Hồ Chí Minh.
Thầy nào trò ấy: cung nghinh,
Xem Mao như bậc “thánh hiền” khác chi?
Rõ ràng mệnh nước suy vi,
Ai người, dân Việt đừng vì lợi riêng.
Quốc Gia là cả móng nền,
Bốn ngàn năm lẻ hồn thiêng giống nòi.
Vĩnh Nhất Tâm 24.11.2010
(*) Bắc, Nam: Chỉ phương Bắc là Tàu. Phương Nam là Việt.
(*) Đạo làm người Việt đã mất, do Hồ Chí Minh đã phản quốc đi rước một chủ thuyết ngoại nhân về làm đên đảo nền móng văn hóa, còn dựng cờ của giặc truyền kiếp, hàng con cháu Mã Viện để giày xéo đất tổ.
(*) Ba Miền : Trung, Nam, Bắc.