Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2012 by Lý Tưởng Người Việt


(Bài thơ thay lời biết ơn, xin gởi đến những NGƯỜI GIỮ LỬA , cá nhân cũng như đoàn thể, trong cộng đồng Việt Nam Tị Nạn Cộng Sản trên toàn thế giới.  Riêng xin gởi tặng Quí Anh Chị Em " BÚT CHIẾN CỜ VÀNG THỤ NHÂN".
Ở trong nước, NGƯỜI GIỮ LỬA đã tiếp tay với những người yêu nước, giúp đỡ dân oan, làm rạng ngời chính nghĩa Quốc Gia và nêu cao tình dân tộc.
Ở hải ngoại, NGƯỜI GIỮ LỬA đã dấn thân, kiên trì đấu tranh chống đảng cộng sản độc tài mọi nơi, đã tố giác và đập tan mọi âm mưu tuyên truyền quỷ quyệt và thâm độc của nghị quyết 36 tung ra mọi chỗ, khiến kẻ thù thất bại và khiếp sơ..
Trong bao năm qua, NGƯỜI GIỮ LỬA đã trung thành bảo vệ và giương cao lá cờ Vàng nhân bản, nhất là, trong giai đoạn vàng thau, rối ren hiện tại. )

Trong tình thế rối ren và sôi động
Đảng thực thi nghị quyết cản đường ta
Để mê hoặc kẻ chìm trong ảo mộng
Đảng nhử miếng mồi ngôi vị, đô laĐảng có quyền hành, nhà tù, roi điện
Đảng có công an, súng đạn, xe tăng
Vốn chẳng có tim, đảng không chính thiện
Nhưng có tiền đô, ... trăm tỉ, ... ai bằng ....Và đảng có một đảng quyền tàn bạo
Thèm thịt người như hổ, báo, kên kên
Đảng lừa mị, đảng gian hùng, trở tráo
Đảng tung đô mua những kẻ say tiền





Nhà “giáo” Lê Xuân Khoa đeo biểu tượng cờ

đỏ sao vàng trên cổ áo “coat”, được Trần Khuê đón tiếp


Thế là có những cờ thay, gió đổi
Những âm mưu qủy quyệt ở tim người
Và lắm kẻ không ngại ngần phản bội
Phản bội quê hương, chính nghĩa, giống nòi !Họ trà trộn vào cộng đồng tị nạn
Vào truyền thông để đánh phá, tuyên truyền
Làm cô bác có nhiệt tình, ngao ngán
Làm tuổi trẻ ngờ hùng sử tổ tiên !!

Họ phản bội bằng trăm mưu ngàn kế
Cốt nối dài tay cho đảng gian hùng
Nào "Duyên Dáng", "Tiếng Cười" nào văn nghệ
Nào ca sĩ Hồ mắt nỏ, môi cung ....





Đoàn "kiều bào" làm báo ở nước ngoài chụp ảnh lưu niệm với Tổng biên tập báo Đất Việt.

Họ phản bội không cần che mặt nữa
Đón quốc thù, hoa rượu, tiệc liên hoan
Viết báo bất lương, bôi đen chính sử
Che tội dâng Tàu Bản Giốc, Nam Quan ...

Họ phản bội không xót thương nòi giống
Như đảng cướp nhà, cướp của, bất nhân

Như bịt miệng người giữa tòa lồng lộng
Như đảng nhốt tù Cha Lý, lương dân...


Đảng, tham ác với hành vi tàn bạo
Và ý đồ rải độc rất vô lương
Bị dân Việt khắp năm châu tố cáo
Và biểu tình, đốt lửa sưởi quê hương ...





Một ngọn lửa rồi trăm ngàn ngọn lửa
Lửa công tâm, chính nghĩa, lửa ngoan cường
Lửa sẽ đốt tiêu tan loài bạo chúa
Lửa dựng hòa bình, nhân bản, yêu thương

Nếu không có Lửa Vàng, trung nghĩa ấy
Thì hôm nay cờ đỏ mọc lên rồi !
Trước lửa bỏng, đảng kinh hoàng, run rẩy
Luồn cửa sau như quỉ sợ mặt trời !!!




Xin trân trọng cảm ơn NGƯỜI GIỮ LỬA
Ngọn lửa công minh, dũng cảm, quật cường
Mấy chục năm dài, dấn thân từng bữa
Chẳng quản bão bùng, mưa nắng, tuyết sương !

Đường còn dài, đấu tranh còn gian khó
Đồng bào ơi, xin tiếp lửa thêm nào !
Ngọn lửa ấy, Việt Nam mình mới có
Do bốn ngàn năm xương trắng, máu đào ...

Do bốn ngàn năm diệt thù, dựng nước
Xin cảm ơn người giữ lửa bấy nay ....

Ngô Minh Hằng
Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2012 by Lý Tưởng Người Việt


(Tưởng niệm 40 năm biến cố Mậu Thân)



Bốn mươi năm trước, một mùa xuân
Khắp nẻo thôn xa đến phố gần
Dân dã nôn nao mong hưởng Tết
Lính chờ hưu chiến, phút dừng quân



Hỡi ơi, Xuân ấy có đâu ngờ
Súng nổ điên cuồng, nát giấc mơ ...
Thành phố hoang tàn theo pháo giặc
Mùa xuân tắm máu giữa giao thừa !!!



Tại sao tàn nhẫn giết dân tôi ?
Hưu chiến vì đâu máu đỏ trời !
Tập thể một mồ, ngàn xác chết
Xác già, xác trẻ, xác nằm nôi !!



Mùa Xuân sao nỡ giết dân tôi ?
Cả triệu sinh linh chết ngậm ngùi
Từ trẻ đợi giờ khoe áo mới
Đến già đang ước bữa cơm vui ..





Mùa Xuân, ai đã giết dân tôi ?
Một nửa quê hương khói lửa vùi
Ai pháo vào dân, vào bịnh xá
Vào trường, vào chợ, viện mồ côi ?!



Ôi tang thương ấy bởi vì đâu
Sao chọn ngày xuân dựng thảm sầu ?!
Để mãi Mậu Thân dòng uế sử
Cho đời nguyền rủa đến ngàn sau !





Xuân này là đã bốn mươi xuân
Nỗi hận niềm đau vẫn bội phần
Hằn dấu vết thương, đen thế kỷ
Mậu Thân, tội ác của vô thần !



Bao nhiêu oan khuất vẫn còn đây
Hận bốn mươi năm chửa lấp đầy
Chẳng lẽ cúi đầu than khóc mãi
Quê hương đang đợi cuộc vần xoay ...



Hỡi nào toàn quốc đứng vùng lên
Nhân bản, yêu thương dựng lại nền
Dân chủ, công bình xin kiến tạo
Ngàn đời hiển hách giống Rồng Tiên



Đừng ngần ngại nữa, góp bàn tay
Cứu chính đời ta khỏi đọa đày
Và cứu dân lành trong đáy ngục
Bạo quyền lừa mị bấy lâu nay ...



Cứu quê cho hết vặn mình đau
Và Mậu Thân xưa bớt hận sầu
Tiễn những hồn oan về cõi tịnh
Cờ Vàng công chính để muôn sau ...





Ngô Minh Hằng

05/02/2008
by Lý Tưởng Người Việt


( Thay tâm sự một người lính VNCH. Gởi toàn chiến hữu )



Mùa Xuân lại đến, xuân xa xứ
Trừ tịch chao ơi, nhớ bọn mày
Nhớ thuở thông hào ta đợi giặc
Nhớ giờ buông súng ngất sầu cay
Tai nghe, miệng thét như bom nổ
Mắt rực hoả châu mọc giữa ngày !
Đau nhỉ, tiền đồn không thất thủ
Mà sao lệnh xuống phải ngừng tay ?!
Có thằng kê súng ngang tầm mắt
Nhả đạn như điên đón giặc vào
Bắn hết mấy băng rồi khóc ngất
Cuối cùng gục xuống tựa chiêm bao ...
Có thằng ôm súng, hôn lên súng
Đưa súng lên vai để tự tình
Lựu đạn trên tay vừa tháo chốt
Nó và cây súng nát tan tinh
Có thằng nằm lịm trên đường máu
Đứa mất bàn tay, đứa cụt chân
Nếu có âm ti hay hoả ngục
Cũng thua cảnh ấy của dương trần
Bọn mình, thằng Quốc, thằng Gia ấy
Có đứa đi qua những trại tù
Có đứa giữa quê mà lạc lõng
Đòn thù đủ vị những cay chua !
Thế rồi mấy chục năm dâu biển
Tao ở xa bay nửa địa cầu
Vẫn xót thằng Nam đôi nạng gỗ
Và thương thằng Việt đã nằm sâu
Bay ơi, càng viết, càng đau xót
Giá được hôm xưa, chết dưới cờ
Thì chẳng phải nhìn ngày giặc cộng
Xâm lăng, tàn phá núi sông mơ
Mùa xuân chẳng phải xa sông núi
Để viết thư đau gởi tụi mày
Để nhớ tiền đồn heo hút gió
Thông hào, lô cốt, súng trên tay
Thân trai sống giữa thời chinh chiến
Mình có hèn đâu, sao phải thua ???
Mình có hèn đâu mà mất nước ...
Mà giao tổ quốc, cuốn phăng cờ !?
Ba mươi năm lẻ tao còn khóc
Mầy có vui không ở dưới mồ?
Mày có buồn như đôi nạng cũ ?
Giữa đời lật lọng với mưu mô !
Xứ người, khốn nạn, tao nhìn đủ
Có đứa gian manh, đứa trở cờ
Có đứa thù xưa đòi xóa sạch
Đứa ôm chân cuội, đứa nằm mơ ...
Có thằng vẫn ván bài lừa bịp
Mà bảo yêu thương nhất, cõi bờ
Đứa dụ bầy nai moi chất xám
Đứa làm từ thiện để ăn dơ !!!
Tao thương bay qúa, thương dân tộc
Xót qúa, quê hương vẫn mịt mờ
Chúng nó, những thằng nhân nước đục
Thả câu rồi chối chẳng thừa cơ
Nhưng sao dân tộc còn chưa tỉnh
Bảy chục năm hơn chửa thấm đòn ???
Vẫn mắc mưu gian loài Việt cộng
Ván bài ba lá vẫn thua ngon !
Việt ơi, mở nắp quan tài nhé
Phụ với thằng Nam, dựng chiến hào
Lấy nạng đập lên đầu dã thú
Lấy hòm chôn lấp bọn cờ sao
Cứ thằng đầu xỏ mà tan nát
Thì lũ chân tay sẽ đổ nhào
Đừng đợi, đừng chờ thiên hạ giúp
Nhà mình, trách nhiệm của mày - tao !




Khơi nguồn, mày cứ nêu gương sáng
Tao ở ngoài ni tiếp lửa nồng
Toàn quốc sẽ rồi cùng đứng dậy
Góp tay dựng lại cõi trời Đông
Tao tin như thế, tao tin lắm
Vì giống con Tiên với cháu Rồng
Không thể ươn hèn, không chịu nhục
Ngồi nhìn tàn ác xé non sông !
Ngồi nhìn lũ vẹm vung quyền lực
Cướp của dân đen, giết giống dòng
Bọn chúng càng nhiều tư bản đỏ
Dân càng đói khổ với long đong
Hỡi bay, thằng Việt, thằng Nam đó
Tổ quốc yêu thương lắm, tụi mày
Và cũng chờ bay, lòng bất khuất
Vùng lên làm gió thổi tan mây !!!
Vùng lên đập nát bày hung hiểm
Xả láng, thi gan một cuộc này
Chính nghĩa phải ngời vì chính nghĩa
Cờ vàng dân tộc sẽ tung bay ...
Ta không còn được và không thể
Cho phép gian hùng mãi múa may
Nếu cứ cúi đầu mà vuốt mặt
Bao giờ oan nhục mới vơi đây ?
Bao giờ dân nước thôi đau khổ ?
Và một sơn hà hết đắng cay ?
Ta phải làm gì cho vạn thuở
Vẻ vang nòi giống phải không bay ???
Để thơ tao viết đêm Trừ Tịch
Tràn ngập vui tươi gởi tụi mày
Danh dự đi đôi cùng trách nhiệm
Hãy vì Tổ Quốc, góp đôi tay !!

Ngô Minh Hằng
by Lý Tưởng Người Việt


(Thương mến gởi về Tổ Quốc Việt Nam)

Mẹ ơi, xuân đến, Xuân đang đến
Con vẫn bôn ba, vẫn xứ người
Vẫn bút, con làm gươm, chiến đấu
Vẫn thầm hẹn mẹ một ngày vui

Hai vai vẫn nặng hờn sông núi
Vì nợ non sông chửa trả đền
Nên chẳng xuân nào vui trọn vẹn
Xuân nào thương nhớ cũng vô biên !

Mẹ ơi, những gốc đào năm cũ
Hoa nở nhiều không? Nở đẹp không ?
Đàn én có còn nghiêng cánh đậu
Hay hoa tàn héo, én sang sông ?!

Bàn thờ mẹ có bày hương khói ?
Cặp bánh chưng xanh, chậu quất vàng...
Túi mẹ có còn phong giấy đỏ
Mừng con thêm tuổi lúc xuân sang ?

Hay là tất cả đều hư mục
Trong lớp sơn tô, lớp vỏ màu
Khẩu hiệu chói loà, che ý thức
Đủ hình,đủ kiểu mị lừa nhau ?



Bao năm viễn xứ, đêm trừ tịch
Con khóc cùng thơ "Hổ Nhớ Rừng"
Mẹ cúng Giao Thừa, giờ phút ấy
Thần giao cách cảm có rưng rưng ...?

Từ con mấy chục năm xa nước
Thương mẹ chờ mong, đã mỏi mòn
Những kẻ ra đi vì hận nước
Biết còn bao nhỉ tấm lòng son ?

Mẹ ơi, đừng trách bày gian hiểm
Mê cái hư danh bán rẻ hồn
Ôm bả tiền tài, quăng đạo nghĩa
Học đòi phản bội cả quê hương!

Cũng may, còn những lòng son sắt
Tổ quốc muôn đời ở trái tim
Mẹ có nghe không hồn nước gọi
Người và người tỉnh giấc oan khiên!

Một ngày mẹ ạ, không xa nữa
Cờ sẽ vàng bay khắp núi sông
Con mẹ sẽ về bên cạnh mẹ
Mùa Xuân vì thế, đẹp vô cùng!



Ngô Minh Hằng
by Lý Tưởng Người Việt
"Without their sacrifices, we wouldn't be here," said Dang Thien Hung, chairman of the Heroes of South Vietnam Memorial Foundation at Arlington, TX. "They fought for us. They died for us. We have to do something to recognize that."



DSC01843



Đại diện Liên Trường QGNT va` Mr. Thong Bui trong buổi lễ đặt viên đá đầu tiên xây dựng tượng đài Việt Mỹ tại Arlington, TX (hình Phạm Văn Đức)

Ngay từ những ngày đầu của cuộc vận động xây dựng tượng đài Việt Mỹ tại Veterans Park DFW, Texas, gia đình Liên Trường QGNT tại địa phương do anh Phạm Văn Đức thông báo đã đóng góp được $1000. Số tiền nầy do ông Nguyễn Hà, Phạm Văn Đức, bà Phong Thu, ông Lưu Hậu Xám, anh Ngô Chí Thiềng, Nguyễn Thị Phương Mai, Huỳnh Ánh Tuyết, và một nữ giáo sư ẩn danh QGNT đóng góp và anh Ninh Vi đại diện trao tận tay bác sĩ Đặng Thiện Hưng, Giám Đốc của tổ chức Heroes South Vietnam Memorial Foundation. Ông là một trong những người khởi xướng công trình xây dựng tượng dài thương tiếc Việt Mỹ. 



Nguyễn Hà QGNT (trái) và Bác Sĩ Đặng Thiện Hưng (phải)

Bức tượng thương tiếc bằng đất nung cao khoảng 1 feet, với hình một binh sĩ Hoa Kỳ đứng đặt tay lên vai một chiến binh VNCH ngồi ôm lá cờ quốc gia trên gối. Bức tượng nầy được mô phỏng từ mộtbức tượng thật lớn hơn, cao đến 8 feet, do điêu khắc gia là ông Mark Byrd và vợ thực hiện. Ông là một phi công đã từng chiến đấu tại Việt Nam từ năm 1960 đến 1970. 
Vietnam Memorial
Nguồn WFAA.com
A sculpture for the memorial proposed for Veterans Park in Arlington shows South Vietnamese and American soldiers

Trả lời với các truyền thông báo chí, bác sĩ Đặng Thiện Hưng nói rằng: "Nếu không có sự hy sinh của họ, chúng tôi sẽ không ở đây. Họ đã chiến đấu cho chúng ta. Họ đã chết cho chúng ta. Chúng ta phải làm một cái gì đó để nhớ đến công ơn của họ". Ông và hai người anh đã chạy trốn khỏi Việt Nam bằng chuyến vượt biên đến Thái Lan vào đầu năm 1980. Khi đó ông chỉ là một thiếu niên. Sau đó, cả ba anh em đã được định cư tại Mỹ. Cha của ông, một Đại Tá Việt Nam Cộng Hòa đã bị tù cải tạo 13 năm sau khi Miền Nam bị bức tử. Ông nói rằng bây giờ là một bác sĩ ở Arlington, ông không muốn mọi người quên sự hy sinh của binh lính Mỹ và Việt Nam và gia đình của họ trong chiến tranh Việt Nam, đã kết thúc cách đây gần bốn thập kỷ. Ông và các nhà lãnh đạo cộng đồng người Việt địa phương khác đang quyên tiền cho một kế hoạch xây dựng đài tưởng niệm chiến tranh Việt Nam tại Công viên Cựu chiến binh ở Arlington. Ông cho biết thêm muốn xây dựng tượng đài nầy cần phải gây quỹ từ $ 110,000 $ 400,000. Kế hoạch bao gồm ủy quyền một tác phẩm điêu khắc đặc biệt của một người Việt Nam và lính Mỹ, lá cờ My~ va` Nam Vie^.t Nam     , một bức tường nhà tài trợ, và bia tưởng niệm đại diện cho các quốc gia chiến đấu trong chiến tranh và người Mỹ và người Việt Nam mất tích trong cuộc chiến tại Việt Nam.  Peter Dao, người làm việc cho Đài Dallas Việt ở Arlington, cho biết ông hy vọng đài tưởng niệm sẽ giáo dục thế hệ tương lai và cung cấp cho các cựu chiến binh Việt Nam một nơi mà họ có thể tưởng niệm, nhớ đến bạn bè đồng đội và đồng minh Hoa Kỳ

Đài tưởng niệm Chiến tranh Việt Nam được dự kiến sẽ được hoàn thành vào năm 2014. Hội đồng thành phố dự kiến sẽ bỏ phiếu năm nay trên một thỏa thuận với các tổ chức phi lợi nhuận mà các cuộc gọi cho Arlington để duy trì trang web với khoảng $ 6,500 mỗi năm.

By Susan Schrock
sschrock@star-telegram.com
Thứ Năm, 12 tháng 7, 2012 by Lý Tưởng Người Việt


Ta chúc gì nhau giữa tiết Xuân ?
Chúc tài chúc lộc vượng muôn lần
Bán buôn vốn một, lời năm bảy
Hay chúc công danh phát bội phần ???

 

Thôi thì mộc mạc vẫn là hơn
Xin chúc đồng hương nhẹ gánh buồn
Mạnh khoẻ bình yên và hạnh phúc
Thuận hòa, hiếu thảo với yêu thương

 

Công việc làm ăn tiến triển đều
Chẳng giàu thì cũng đủ chi tiêu
Miễn sao giữ được lòng trong sạch
Ấy mới bền lâu, ấy mới nhiều !

 

Chúc mừng các cụ kỷ niên cao
Nhìn cháu, nhìn con với tự hào
Đợi một ngày về nơi bản xứ
Cờ vàng trống dậy nỗi xôn xao ...

 

Xuân đến, vui xuân, chúc các bà
Mỗi ngày mỗi đẹp, cứ như hoa
Càng thêm duyên dáng do hiền hậu
Tứ đức cùng nhau giữ nếp nhà !

 

Mày râu, xin chúc khắp Tây, Đông
Trọn đạo làm cha, vẹn nghĩa chồng
Nợ nước nếu mong vầy đại cuộc
Quên mình, ta nghĩ đến non sông !

 

Chúc cô thiếu nữ tuổi đôi mươi
Công, hạnh, ngôn, dung vẹn cả mười
Năm mới, rồi ra tên cũng mới
Thiệp hồng long phụng nét son tươi ...

 

Chúc cậu sinh viên khắp mọi ngành
Năm châu rạng rỡ bậc tài danh
Nếp nhà nhớ lấy, mình dân Việt
Tục tốt, điều hay, cố tập thành !

 

Tuổi trẻ, tương lai của giống nòi
Bao nhiêu kỳ vọng, các em ơi !
Giang sơn trông đợi vào em đó
Thế hệ anh, cha đã lỡ rồi !!!

 

Và chúc mọi người biết quý nhau
San bằng núi thảm, lấp sông sầu
Con dân một nước ta đoàn kết
Nhường nhịn, thương yêu. Ấy mới giàu !

 

Xin chúc quê hương chốn ngút ngàn
Không còn đau khổ, hết lầm than
Đứng lên, quyền sống ta đòi lại
Để sống công bình, sống vẻ vang !

 

Để được tự do sống kiếp người
(Đời người chỉ sống một lần thôi)
Tự do, ta có là ta sẽ
Có cả đời vui, thuận ý trời !

 

 

Ngô Minh Hằng
by Lý Tưởng Người Việt


CÂU HỎI CHO NGƯỜI TỊ NẠN VC


NHƯNG PHẢN BỘI TỔ QUỐC VÀ PHẢN BỘI CHÍNH MÌNH


Tại sao mà phải vượt biên 
Qua bao nỗi chết, đến miền Tự Do ?
Phải vì bè lũ giặc Hồ
Giết dân, bán nước, cơ đồ phá tan 
Làm đời khốn khó lầm than
Làm người cay đắng gian nan ngục tù ?
Bắt đầu từ một Mùa Thu
Hiền Lương, rồi lại Tháng Tư kinh hoàng 
Đầy trời ngất lửa hờn oan
Thương đau từ Bắc chí Nam, mọi miền ...
Nước người, cuộc sống tạm yên
Tại sao đổi trắng thay đen, cớ gì ??? 


Ngày xưa bỏ nước mà đi 
Phải do Cộng sản ? Phải vì Tự Do ?
Hay vì cần ấm cần no
Miếng cơm manh áo làm cho mình hèn ?
Nên giờ phản bội anh em
Lằn ranh Quốc - Cộng nhá nhem, mập mờ ?
Mặc cho nước đợi dân chờ
Quê hương, nguồn cội, cõi bờ, phản luôn !
Tiếp tay nghị quyết bất lương
Đạp lên thống khổ, đau thương sơn hà ...
Phải vì sức mạnh đô la
Danh hư, vị huyễn nên ra tội tình ?
Nhục không ? kìa giống nòi khinh 
Thẹn không ? mình phản chính mình ... hỡi ơi !
Đã ba mươi mấy năm trời
Quê thời cộng xé, dân thời cộng băm
Đớn hèn, cúi mặt lặng câm
Thì thôi. Sao lại nẩy mầm đảo điên ???

Ngày mà bỏ nước, vượt biên
Bao nhiêu người thốt lời nguyền, nhớ không ?
Nam Kha chưa đượm giấc nồng
Mà người vội đổi thay lòng. Tại sao ?
Tháng Tư quên những nghẹn ngào
Quên oan khiên, triệu đồng bào chết đau
Quên ai đem súng Nga, Tàu
Giết ai vì nước, tuyến đầu, giữ quê 
Sao người vuốt mặt, quên thề
Để lao vào những cơn mê mọn hèn
Một khi nai đã chịu đèn
Làm sao phân biệt trắng đen rõ màu
Giúp cho quỉ kế tằm dâu
Cộng kia nhờ đó, vết dầu, loang nhanh
Phải vì lợi, phải vì danh
Quên tay Việt cộng vẫn tanh máu người ?
Quên ngày cuồng nộ biển khơi
Quên ta Tị Nạn, quên đời Quốc Vong ?
Và quên xương máu Lạc Hồng
Cộng chia, cộng cắt biếu không cho Tàu

...Trả lời đi. Trả lời mau
Tại sao bội phản cho đau muôn lòng ... 
Trả lời núi, trả lời sông
Tại sao phản bội giống dòng Việt Nam ???


Ngô Minh Hằng


 


Mời Quí Vị yêu thơ vào đọc thơ NMH và SCDNN tại:


http://thongominhhang1.blogspot.com/
Thứ Tư, 11 tháng 7, 2012 by Lý Tưởng Người Việt


Ồ, Xuân lại đến rồi đây nhỉ
Sao cõi lòng ta vẫn lạnh lùng
Không bướm, không hoa, không én liệng
Tim hồng máu rỉ vẫn rưng rưng !

 

Từ ngày tức tưởi rời quê Mẹ
Đất khách nương nhờ, gởi chút thân
Ta thấy ta hèn hơn tất cả
Và đời muôn sự bóng phù vân !

 

Kià ai giàu có, ai danh vọng
Nọ kẻ quyền uy, kẻ khó nghèo
Bỏ tất cho đời khi nhắm mắt
Hay là khâm liệm để đem theo ???

 

Hỡi ai hãy tỉnh cơn cuồng loạn
Dừng lại bàn tay đỏ máu người
Hãy mở lòng ra và mở mắt
Nước nào rửa sạch tội trùng khơi ?

 

Bao nhiêu tội ấy, ngàn trang sử
Lưu xú muôn năm lại cõi đời
Ôi những mùa Xuân không cánh én
Mùa Xuân thống hận khóc chia phôi !

 

Mong ngày về lại quê yêu dấu
Treo mảnh kim ô giữa đỉnh trời
Bóng tối tan đi và ánh sáng
Đem mùa Xuân đến với quê tôi !

 

 

Ngô Minh Hằng
by Lý Tưởng Người Việt


LỜI CẦU NGUYỆN

ÐẦU NĂM

DÂNG LÊN THƯỢNG ÐẾ



Con có một quê hương đang băng hoại
Do tập đoàn tư bản đỏ tạo nên
Mà chúng con đang góp lòng dựng lại
Một nước Việt Nam dân chủ nhân quyền





Thượng Đế hỡi, nếu việc chưa hoàn tất
Ngài đưa con về lại chốn bình an
Thì con xin Ngài đặc ân duy nhất
Là đoái thương giùm dân tộc Việt Nam
Dân con đó, hai phần ba thế kỷ
Đã đau thương, oan khổ đến vô cùng
Bởi một lũ người mật đường lừa mị
Độc ác, bất lương, tâm địa gian hùng
Họ đã tạo một thiên đàng tội ác
Ôi, cái thiên đàng mẹ bán trinh con !
Đạo đức suy đồi, thiếu niên trụy lạc
Trung nghĩa, nhân luân, văn hoá hư mòn ..




Là thiên đàng trẻ lên năm, lên tám
Bị bán cho loài ác thú mua vui
Ôi những cuộc vui dã man, bịnh hoạn
Vô lương tâm, không nhân tính con người !! 
Là thiên đàng con sinh ra toàn vẹn
Cha uốn chân tay thành trẻ tật nguyền
Cho mướn ẵm đi đầu đường, cuối hẻm
Lừa kẻ từ tâm mong đẫy túi tiền ! 
Là thiên đàng có những người con gái
Đứng xếp hàng như vật, đợi người mua
Vóc ngọc da ngà không manh lụa, vải
Ngoại nhân ngắm nhìn, định gía hơn thua ... 




Là cái thiên đàng xua quân xâm chiếm
Đất miền Nam và bộ đội bị thương
Được chủ thiên đàng đem ra lòng biển
Cho  “anh hùng” ... mất tích giữa trùng dương


Cái thiên đàng mà quê cha đất tổ
Của người xưa trao tặng lại người sau
Những mảnh đất máu Việt Nam thấm đỏ
Cộng cắt tan từng mảnh, hiến dâng Tàu !



Còn nhiều chuyện khó tin nhưng có thật
Đang diễn ra trên đất nước Việt Nam
Những tội ác loài người ghê tởm nhất
Thượng Đế ơi, Việt Cộng nhẫn tâm làm !
Con đã sống một phần đời với họ
Lòng đã đau, tim xót đến muôn lần
Con trốn thoát nhưng dân con còn đó
Nên cúi xin Ngài ban phát hồng ân !



Nên cầu khẩn Ngài ban thêm dũng cảm
Để dân con vùng dậy rất anh hùng
Từ cụ bảy mươi đến người đôi ta’m
Góp can trường vào cuộc đấu tranh chung
Để nếu có theo Ngài về cõi phúc
Lòng con vui, không phẫn hận, đau buồn
Vì sông núi sẽ rỡ ràng quang phục
Và giống nòi hiển hách dựng quê hương



Ngô Minh Hằng


Mời Quí Vị yêu thơ vào đọc thơ NMH và SCDNN tại:

http://thongominhhang1.blogspot.com/