Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013
by Lý Tưởng Người Việt
Thanh Phương - Hôm qua, 11/07/2013, Nhà trắng ra thông báo cho biết là tổng thống Mỹ Barack Obama sẽ đón tiếp chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang vào ngày 25/07 tới. Theo thông báo của Nhà trắng, tổng thống Obama sẽ thảo luận với chủ tịch Sang về phương cách củng cố hơn nữa quan hệ đối tác giữa hai nước trên các vấn đề khu vực và tăng cường hợp tác với ASEAN.
Thông báo nói trên cho biết thêm là tổng thống Obama nhân dịp này cũng sẽ thảo luận với lãnh đạo Việt Nam về vấn đề nhân quyền và những thách thức đang nổi lên như biến đổi khí hậu, và tầm quan trọng của việc hoàn tất Hiệp Định Đối Tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP).
Đây sẽ là lần thứ hai một nguyên thủ quốc gia Việt Nam viếng thăm Washington kể từ khi hai nước bình thường hóa bang giao. Chuyến đi của chủ tịch Trương Tấn Sang diễn ra trong bối cảnh hai nước Việt Mỹ có ngày càng nhiều lợi ích chung.
Việc ông Trương Tấn Sang sẽ đi Washington, sau khi vừa kết thúc chuyến công du tại Trung Quốc và chuyến đi Hoa Kỳ của lãnh đạo Việt Nam, càng cho thấy là Hà Nội quan ngại trước những tham vọng lãnh hải của Bắc Kinh trên Biển Đông, nên phải tăng cường hợp tác với Washington.
Nhưng quan hệ ngày càng chặt chẽ giữa Hoa Kỳ với Việt Nam gặp chỉ trích từ phía Quốc hội Mỹ, một số dân biểu chỉ trích chính quyền Obama không tỏ ra cứng rắn với Việt Nam trên vấn đề nhân quyền.
Trong cuộc điều trần vào tháng trước tại Quốc hội, một số quan chức chính quyền Mỹ nhận định là tình hình nhân quyền ở Việt Nam đang xấu đi, với hơn 120 tù chính trị đang bị giam giữ và chính quyền gia tăng ngăn chận thông tin trên mạng Internet.
by Lý Tưởng Người Việt
SÀI GÒN (NV) .- Nạn nạo phá thai tại Việt Nam được xếp hạng cao thứ 5 trên thế giới và cao nhất Đông Nam Á với con số ước lượng 300,000 vụ mỗi năm.
Con số này được đưa ra nhân "Ngày Dân Số Thế Giới" 11/7/2013 mà nhà cầm quyền tổ chức "mít tinh" ở Sài Gòn trong chủ đề "Mang thai ở tuổi vị thành niên".
Nhiều thập niên qua, nhà cầm quyền CSVN đã cố gắng chận đà gia tăng dân số bằng nhiều cách từ đặt vòng xoắn, khuyến khích phá thai, đến triệt sản. Các làng xã ở thôn quê và phường khóm ở thành phố đều được chỉ thị theo những chỉ tiêu rõ rệt. Loa phóng thanh đọc tên các phụ nữ phải đi đặt vòng xoắn hay các thanh niên đi triệt sản của chương trình "kế hoạch hóa gia đình".
"Hội Kế Hoạch Hóa Gia Đình", một cơ quan ngoại vi của đảng CSVN, báo cáo "bình quân mỗi năm có khoảng 300.000 ca nạo (chiếm 20% trong tổng số ca nạo phá thai), cao nhất so với các nước Đông Nam Á và thứ 5 thế giới." Báo điện tử VNExpress tường thuật như vậy và cho biết "Tình hình nạo phá thai có xu hướng tăng trong những năm gần đây".
Nguồn tin này dựa vào thống kê của Quỹ Dân Số LHQ (UNDP), nói "giảm tỷ lệ nạo phá thai nhưng nạo phá thai ở tuổi vị thành niên có xu hướng tăng. Năm 2010 chỉ có 2% trường hợp tuổi vị thành niên trong tổng số ca nạo thì 2 năm gần đây tỷ lệ này tăng lên 4% (khoảng hơn 3.000 ca mỗi năm)"
Thật ra, các con số thống kê của nhà cầm quyền đáng tin cậy tới đâu vẫn còn là dấu hỏi lớn. Những năm trước từng có những ước lượng là cứ một trẻ em ra đời thì có một bào thai bị phá bỏ.
Đó là hậu quả của chính sách giới hạn số con mà một cặp vợ chồng được phép sinh đẻ, tệ nạn "trọng nam khinh nữ", vì nghèo khó sợ không đủ khả năng nuôi con khi gia đình thêm miệng ăn.
Vì được nhà nước khuyến khích, dịch vụ quảng cáo phá thai phát triển vô trật tự. Có những khu phố như ở đường "Giải phóng" tại thành phố Hà Nội được báo chí ở Việt Nam mô tả như "chợ phá thai". Tại đó có những kẻ đứng trên đường phố chèo kéo, "tiếp thị" dịch vụ phá thai mà báo Gia Đình ở Việt Nam từng mô tả là 'cỡ nào cũng chiều". (TN)
Quảng cáo dịch vụ nạo phá thai "nhan nhản" tại đường "Giải Phóng" ở thủ đô Hà Nội. Không thiếu khách hàng là các cô con gái vị thành niên. (Hình: Internet) |
Con số này được đưa ra nhân "Ngày Dân Số Thế Giới" 11/7/2013 mà nhà cầm quyền tổ chức "mít tinh" ở Sài Gòn trong chủ đề "Mang thai ở tuổi vị thành niên".
Nhiều thập niên qua, nhà cầm quyền CSVN đã cố gắng chận đà gia tăng dân số bằng nhiều cách từ đặt vòng xoắn, khuyến khích phá thai, đến triệt sản. Các làng xã ở thôn quê và phường khóm ở thành phố đều được chỉ thị theo những chỉ tiêu rõ rệt. Loa phóng thanh đọc tên các phụ nữ phải đi đặt vòng xoắn hay các thanh niên đi triệt sản của chương trình "kế hoạch hóa gia đình".
"Hội Kế Hoạch Hóa Gia Đình", một cơ quan ngoại vi của đảng CSVN, báo cáo "bình quân mỗi năm có khoảng 300.000 ca nạo (chiếm 20% trong tổng số ca nạo phá thai), cao nhất so với các nước Đông Nam Á và thứ 5 thế giới." Báo điện tử VNExpress tường thuật như vậy và cho biết "Tình hình nạo phá thai có xu hướng tăng trong những năm gần đây".
Nguồn tin này dựa vào thống kê của Quỹ Dân Số LHQ (UNDP), nói "giảm tỷ lệ nạo phá thai nhưng nạo phá thai ở tuổi vị thành niên có xu hướng tăng. Năm 2010 chỉ có 2% trường hợp tuổi vị thành niên trong tổng số ca nạo thì 2 năm gần đây tỷ lệ này tăng lên 4% (khoảng hơn 3.000 ca mỗi năm)"
Thật ra, các con số thống kê của nhà cầm quyền đáng tin cậy tới đâu vẫn còn là dấu hỏi lớn. Những năm trước từng có những ước lượng là cứ một trẻ em ra đời thì có một bào thai bị phá bỏ.
Đó là hậu quả của chính sách giới hạn số con mà một cặp vợ chồng được phép sinh đẻ, tệ nạn "trọng nam khinh nữ", vì nghèo khó sợ không đủ khả năng nuôi con khi gia đình thêm miệng ăn.
Vì được nhà nước khuyến khích, dịch vụ quảng cáo phá thai phát triển vô trật tự. Có những khu phố như ở đường "Giải phóng" tại thành phố Hà Nội được báo chí ở Việt Nam mô tả như "chợ phá thai". Tại đó có những kẻ đứng trên đường phố chèo kéo, "tiếp thị" dịch vụ phá thai mà báo Gia Đình ở Việt Nam từng mô tả là 'cỡ nào cũng chiều". (TN)
by Lý Tưởng Người Việt
LONDON (NV) - Hàng chục thiếu niên người Việt Nam bị bọn buôn người đưa lậu tới Anh quốc trồng cần sa đã được cảnh sát giải cứu nhưng sau đó bỏ trốn.
Báo giới Anh đã nêu nhiều thông tin liên quan tới nan đề người Việt mất tích ở xứ sở này. Đáng chú ý nhất là bài "The Vanished" của Sam Judah, đăng trên trang Magazine của BBC News Online.Judah khởi đầu phóng sự điều tra của ông sau khi quan sát những trang tin về trẻ mất tích ở Anh. Nhà báo này nhận ra rằng, đa số thiếu niên mất tích có nguồn gốc từ Đông Nam Á. Xem xét cẩn thận hơn thì gần như tất cả đều đến Anh từ... Việt Nam.
Trong quá trình đi tìm câu trả lời, Judah phát giác phần lớn các thiếu niên mất tích có nhiều điểm chung: Được những nhóm tội phạm buôn người đưa vào Anh. Bị bóc lột, bị ép trồng cần sa, bị đánh đập tàn tệ. Được giải thoát và được một số gia đình nhận nuôi hoặc được đưa vào các trung tâm bảo trợ. Tuy nhiên những thiếu niên đó lại bỏ trốn, tự nguyện tìm về với những kẻ "chăn dắt" mình.
Chloe Setter, làm việc cho một tổ chức thiện nguyện có tên là Ecpat UK, giải thích rằng, các mạng lưới tội phạm kiềm chế cả nạn nhân lẫn gia đình các em. Những kẻ buôn người nói với các em rằng, nếu tìm cách chạy trốn, chúng sẽ "xử" các em hoặc gia đình các em ở Việt Nam. Đó là lời đe dọa rất thật, bởi bọn chúng biết rõ gia đình các em.
Tại Việt Nam, những kẻ môi giới mời chào, hứa hẹn với phụ huynh là con em họ sẽ được đi làm, đi học và nhiều phụ huynh bán nhà cửa để cho con em họ sang Anh. Chi phí mà phụ huynh phải trả cho các tổ chức buôn người để đưa con em họ sang Anh có thể lên tới 15,000 bảng, chưa kể tiền lãi.
Khi tới Anh, đa số những đứa trẻ này bị buộc phải trồng cần sa cho các nhóm tội phạm.
Liam Vernon, Giám đốc Trung tâm chống buôn người, nói rằng, đôi khi, cảnh sát phát giác, cửa các căn nhà có trồng cần sa không khóa. Bọn tội phạm biết rằng các nạn nhân rất sợ hãi, không dám chạy trốn.
Philip Ishola, một thành viên của Trung tâm Chống Buôn người, đã đến Việt Nam. Ông kể, chúng tôi biết ít nhất có hai gia đình bị trả thù vì con họ "phản bội". Nhà của họ bị đốt trụi.
Một chuyên viên chống ma túy tên là Harry Shapiro nhận xét, việc trồng cần sa khởi đầu từ các băng nhóm tội phạm ở Canada. Sau đây, những kẻ bất lương ở anh nhận ra đây là một kiểu làm ăn cho lãi lớn. Hoạt động này bùng phát tại Anh kể từ năm 2004 và các băng nhóm người Việt kiểm soát phần lớn "ngành công nghiệp trồng cần sa" ở Anh.
Các "nhà máy sản xuất cần sa" thường nằm trong các căn nhà ở các khu dân cư với qui mô nhỏ để tránh cảnh sát. Các thiếu niên Việt Nam được đưa sang Anh đều ở trong những căn nhà như vậy.
Klara Skrivankova, làm việc cho Tổ chức chống nô lệ quốc tế (Anti-Slavery International) bảo rằng: Có những băng nhóm tội phạm người Anh hay người Hoa tham gia vào những hoạt động như vậy nhưng chủ yếu vẫn là người Việt, và điều này đúng trên toàn châu Âu! Bà Skirivankova nói thêm: Các băng nhóm người Việt nhắm vào chính người Việt và điều đó giải thích tại sao có nhiều thiếu niên người Việt được đưa đến Anh.
Năm ngoái, có 96 thiếu niên người Việt được chuyển cho cơ quan quản lý tình trạng buôn người của chính phủ Anh, khiến Việt Nam trở thành quốc gia có nhiều nạn nhân ở tuổi vị thành niên nhất tại Anh.
Người ta ước đoán có hơn một nửa số thiếu niên bị bán qua Anh, được cảnh sát đưa vào các trung tâm bảo trợ đã biến mất. (G.Đ)
Trồng cần sa lậu trong nhà thường liên quan tới các băng nhóm người Việt tại Anh quốc. (Hình: BBC) |
Báo giới Anh đã nêu nhiều thông tin liên quan tới nan đề người Việt mất tích ở xứ sở này. Đáng chú ý nhất là bài "The Vanished" của Sam Judah, đăng trên trang Magazine của BBC News Online.Judah khởi đầu phóng sự điều tra của ông sau khi quan sát những trang tin về trẻ mất tích ở Anh. Nhà báo này nhận ra rằng, đa số thiếu niên mất tích có nguồn gốc từ Đông Nam Á. Xem xét cẩn thận hơn thì gần như tất cả đều đến Anh từ... Việt Nam.
Trong quá trình đi tìm câu trả lời, Judah phát giác phần lớn các thiếu niên mất tích có nhiều điểm chung: Được những nhóm tội phạm buôn người đưa vào Anh. Bị bóc lột, bị ép trồng cần sa, bị đánh đập tàn tệ. Được giải thoát và được một số gia đình nhận nuôi hoặc được đưa vào các trung tâm bảo trợ. Tuy nhiên những thiếu niên đó lại bỏ trốn, tự nguyện tìm về với những kẻ "chăn dắt" mình.
Chloe Setter, làm việc cho một tổ chức thiện nguyện có tên là Ecpat UK, giải thích rằng, các mạng lưới tội phạm kiềm chế cả nạn nhân lẫn gia đình các em. Những kẻ buôn người nói với các em rằng, nếu tìm cách chạy trốn, chúng sẽ "xử" các em hoặc gia đình các em ở Việt Nam. Đó là lời đe dọa rất thật, bởi bọn chúng biết rõ gia đình các em.
Tại Việt Nam, những kẻ môi giới mời chào, hứa hẹn với phụ huynh là con em họ sẽ được đi làm, đi học và nhiều phụ huynh bán nhà cửa để cho con em họ sang Anh. Chi phí mà phụ huynh phải trả cho các tổ chức buôn người để đưa con em họ sang Anh có thể lên tới 15,000 bảng, chưa kể tiền lãi.
Khi tới Anh, đa số những đứa trẻ này bị buộc phải trồng cần sa cho các nhóm tội phạm.
Liam Vernon, Giám đốc Trung tâm chống buôn người, nói rằng, đôi khi, cảnh sát phát giác, cửa các căn nhà có trồng cần sa không khóa. Bọn tội phạm biết rằng các nạn nhân rất sợ hãi, không dám chạy trốn.
Philip Ishola, một thành viên của Trung tâm Chống Buôn người, đã đến Việt Nam. Ông kể, chúng tôi biết ít nhất có hai gia đình bị trả thù vì con họ "phản bội". Nhà của họ bị đốt trụi.
Một chuyên viên chống ma túy tên là Harry Shapiro nhận xét, việc trồng cần sa khởi đầu từ các băng nhóm tội phạm ở Canada. Sau đây, những kẻ bất lương ở anh nhận ra đây là một kiểu làm ăn cho lãi lớn. Hoạt động này bùng phát tại Anh kể từ năm 2004 và các băng nhóm người Việt kiểm soát phần lớn "ngành công nghiệp trồng cần sa" ở Anh.
Các "nhà máy sản xuất cần sa" thường nằm trong các căn nhà ở các khu dân cư với qui mô nhỏ để tránh cảnh sát. Các thiếu niên Việt Nam được đưa sang Anh đều ở trong những căn nhà như vậy.
Klara Skrivankova, làm việc cho Tổ chức chống nô lệ quốc tế (Anti-Slavery International) bảo rằng: Có những băng nhóm tội phạm người Anh hay người Hoa tham gia vào những hoạt động như vậy nhưng chủ yếu vẫn là người Việt, và điều này đúng trên toàn châu Âu! Bà Skirivankova nói thêm: Các băng nhóm người Việt nhắm vào chính người Việt và điều đó giải thích tại sao có nhiều thiếu niên người Việt được đưa đến Anh.
Năm ngoái, có 96 thiếu niên người Việt được chuyển cho cơ quan quản lý tình trạng buôn người của chính phủ Anh, khiến Việt Nam trở thành quốc gia có nhiều nạn nhân ở tuổi vị thành niên nhất tại Anh.
Người ta ước đoán có hơn một nửa số thiếu niên bị bán qua Anh, được cảnh sát đưa vào các trung tâm bảo trợ đã biến mất. (G.Đ)
Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013
by Lý Tưởng Người Việt
Mai Vân - Thông qua hãng tin chính thức Tân Hoa Xã, Trung Quốc vào hôm nay 12/07/2012, đã chỉ trích gay gắt quyển sách trắng quốc phòng của Nhật Bản vừa được chính phủ Shinzo Abe công bố hôm 09/07. Theo Bắc Kinh, tài liệu của Tokyo không đáng tin cậy và đã sai lạc khi nêu Trung Quốc là mối đe dọa.
Trích dẫn phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Trung Quốc, Tân Hoa Xã cho là văn kiện của Nhật Bản đã « cố tình phớt lờ thực tế và thổi phòng "mối đe dọa quân sự Trung Quốc" ».
Quyển sách trắng về Quốc phòng được Tokyo thông qua là báo cáo thường niên về năng lực quốc phòng Nhật Bản và tình hình an ninh khu vực. Đây là quyển sách trắng đầu tiên được Nhật Bản ban hành từ khi tranh chấp chủ quyền với Trung Quốc trên quần đảo Senkaku/ Điếu ngư gia tăng mạnh từ năm ngoái.
Nhật đã lên án các hành vi của Bắc Kinh mà theo Tokyo có thể gây ra sự cố : « Trung Quốc... đã có những hành động bức hiếp, kể cả hành vi đầy rủi ro ». Báo cáo nêu bật vấn đề tàu Trung Quốc thâm nhập hải phận và không phận Nhật Bản, với những hành động nguy hiểm có thể gây ra xung đột..
Sự kiện Trung Quốc không ngừng gia tăng ngân sách Quốc phòng và khả năng quân sự trong những năm gần đây đã gây lo ngại không ít trong khu vực.
Tuy nhiên, phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Trung Quốc Cảnh Nhạn Sinh đã cố biện minh, cho là cách hành xử của Trung Quốc mang tính chính đáng, nhằm bảo vệ chủ quyền đất nước, trong lúc Sách trắng của Nhật lại đưa ra những cáo buộc không cơ sở. Theo nhân vật này, Trung Quốc đang đi trên con đường phát triển hòa bình.
Từ khi trở lại chiếc ghế thủ tướng Nhật Bản, ông Shinzo Abe cũng đã cổ vũ cho việc sửa đổi bản Hiến pháp chủ hòa, làm dấy lên thái độ tức giận từ các nước láng giềng Đông Á là Trung Quốc và hai nước trên bán đảo Triều Tiên.
by Lý Tưởng Người Việt
Quân đội Mexico đang theo sát một núi lửa đang có dấu hiệu hoạt động nhiều hơn.
Các phi công của hải quân Mexico đã theo dõi núi lửa Popocatepetl từ khi núi này phun tro bụi và khói cao tới 2km lên không trung trong tuần này.
Trung tâm Quốc gia Phòng chống Thiên tai của Mexico đã nâng mức báo động lên tới một cấp dưới mức báo động đỏ, là lúc bắt buộc thi hành lệnh sơ tán.
Hàng chục ngàn người sinh sống gần núi lửa này, nằm cách thủ đô Mexico City khoảng 80 km về hướng Đông-Nam.
by Lý Tưởng Người Việt
Thụy My - Bắc Triều Tiên hôm qua 11/07/2013 đã rút lại đề nghị thương thảo với Hàn Quốc về việc cho đoàn tụ các gia đình đã bị ly tán từ sáu thập kỷ qua, sau khi hoãn lại việc thương lượng mở lại khu công nghiệp Kaesong.
Hôm thứ Tư 10/7, Bình Nhưỡng và Seoul đã thỏa thuận tái lập các cuộc thương lượng về vấn đề đoàn tụ gia đình, mà lần cuối cùng diễn ra vào năm 2010. Phía Bình Nhưỡng đề nghị ngày 19/7 sẽ gặp gỡ. Seoul đồng ý về nguyên tắc mở lại tiến trình liên quan đến hàng trăm ngàn người bị chia cắt với thân nhân sau cuộc chiến Triều Tiên 1950-1953, nhưng muốn địa điểm thương lượng là Bàn Môn Điếm.
Nhưng « trong một thông điệp được chuyển đến hôm thứ Năm 11/7, Bắc Triều Tiên loan báo rút lại đề nghị của mình » để tập trung vào vấn đề khu công nghiệp Kaesong. Một phát ngôn viên Bộ Thống nhất Hàn Quốc cho AFP biết như trên.
Bình Nhưỡng cũng đề nghị thảo luận mở lại các chuyến du lịch xuyên biên giới đến núi Kim Cương (Kumgang), một trong những địa điểm du lịch hiếm hoi cho du khách Hàn Quốc, kể từ ngày 19/7. Lần này thì chính Seoul từ chối, với cùng lý do.
Điểm du lịch núi Kim Cương tại Bắc Triều Tiên do công ty Huyndai Asan của Hàn Quốc thành lập năm 1998, được xem là biểu tượng cho sự hòa giải. Seoul đã cho ngưng các chuyến du lịch của công dân nước mình đến nơi này, sau vụ một nữ du khách Hàn Quốc bị lính Bắc Triều Tiên bắn chết tháng 7/2008. Bình Nhưỡng trả đũa bằng việc tịch thu các tài sản của Huyndai Asan tại đây.
Theo Bộ trưởng Bộ Thống nhất Hàn Quốc Ryoo Kihl Jae, những tiến triển trong thương lượng về khu Kaesong có thể góp phần giải tỏa những trở ngại về điểm du lịch núi Kim Cương. Cuộc gặp gỡ lần tới được ấn định vào ngày thứ Hai 15/7.
Hai nước Triều Tiên đều muốn mở lại khu công nghiệp Kaesong, vốn quan trọng đối với nền kinh tế Bắc Triều Tiên lẫn các doanh nghiệp Hàn Quốc đã bị thiệt hại nhiều trăm triệu đô la sau khi 53.000 công nhân Bắc Triều Tiên bị rút đi. Các cuộc thương lượng được tiến hành sau nhiều tháng căng thẳng tại bán đảo Triều Tiên, chủ yếu do các đe dọa của Bình Nhưỡng.
by Lý Tưởng Người Việt
Tổ chức Huynh đệ Hồi Giáo Ai Cập kêu gọi những cuộc biểu tình khổng lồ trên toàn quốc ngày hôm nay để ủng hộ Tổng thống Mohamed Morsi đã bị lật đổ.
Một Phát ngôn viên của Huynh đệ Hồi Giáo, ông Gehad al-Haddad nói với Đài VOA là những cuộc biểu tình tiếp sau buổi cầu nguyện buổi trưa sẽ là một thách thức ôn hòa đối với biến cố được tổ chức này xem như là một cuộc đảo chánh quân sự chống lại nhà lãnh đạo được bầu tự do đầu tiên của Ai Cập.
Huynh đệ Hồi Giáo từ chối tham gia vào kế hoạch thành lập một chính phủ chuyển tiếp, cho biết họ sẽ tiếp tục những cuộc biểu tình ngồi lì cho đến khi ông Morsi được phục chức.
Trong khi đó, những người chống đối ông Morsi có kế hoạch tập trung tại Cairo để chào mừng việc nổi dậy của quần chúng khiến cho quân đội phải lật đổ ông Morsi, ông này hiện bị quân đội giam giữ.
Kể từ khi ông Morsi bị lật đổ vào tuần trước, những cuộc đụng độ giữa hai phe đe dọa đưa quốc gia lớn nhất trong thế giới Ả Rập vào một cuộc khủng hoảng phe phái rộng lớn.
Hôm thứ Hai, hơn 50 người Hồi Giáo thiệt mạng khi xung đột bùng nổ với các lực lượng an ninh tại một khu nhà ở Cairo nơi được dân chúng tin là ông Morsi bị giam giữ.
Huynh đệ Hồi Giáo đã mô tả biến cố này là một vụ thảm sát, nói rằng quân đội nổ súng trong giờ cầu nguyện buổi sáng. Quân đội cho rằng những phần tử chủ chiến đã nỗ lực xông vào tòa nhà.
Chính phủ mới của Ai Cập đã ra lệnh bắt giữ lãnh tụ của Huynh đệ Hồi Giáo là ông Mohamed Badie và số nhân vật cao cấp của tổ chức này vì đã xúi giục bạo động. Chính phủ mới cũng đã đóng cửa một số kênh truyền hình và báo chí của Hồi Giáo.
Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ nói việc bắt giữ những lãnh tụ của Huynh đệ Hồi Giáo không phù hợp với đường lối hòa giải dân tộc mà chính phủ lâm thời Ai Cập nói là họ mong muốn. Một Phát ngôn viên nói sẽ gây khó khăn cho Ai Cập tiến về phía trước nếu những vụ bắt giữ vẫn tiếp tục.
Quân đội lật đổ Tổng thống Morsi vào ngày 3 tháng 7 sau nhiều ngày biểu tình rộng lớn chống chính phủ. Những người chống đối ông Morsi cáo buộc ông phản lại cuộc cách mạng năm 2011 lật đổ Tổng thống Hosni Mubarak.
Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ tuyên bố trong tuần này là chính phủ Morsi không là một chính phủ dân chủ nhưng chưa quyết định việc lật đổ ông có phải là một cuộc đảo chánh quân sự hay không. Nếu có quyết định như vậy, luật pháp Hoa Kỳ bắt buộc chính phủ phải ngưng các viện trợ không nhân đạo cho Ai Cập.
by Lý Tưởng Người Việt
Giới hữu trách miền tây Indonesia đang truy tìm khoảng 100 tù nhân trốn khỏi một trại tù quá tải trong một vụ bạo loạn làm cho ít nhất 5 người thiệt mạng.
Cảnh sát và binh sĩ trong đêm bắt lại được khoảng 50 tù nhân gồm cả những người bị kết tội khủng bố.
Các giới chức tại nhà tù Tanjung Gusta thuộc thành phố Medan nói bạo loạn do mất điện, ảnh hưởng đến việc cung cấp nước.
Các tù nhân nổi lửa đốt trại tù và có hơn 150 tù nhân trốn thoát. Có ít nhất hơn một chục người bị buộc tội khủng bố trong số những tù nhân trốn thóat.
Các nguồn tin trại giam cho biết một vài bảo vệ bị bắt làm con tin, trong khi ba nhân viên trại giam và hai tù nhân bị giết trong vụ bạo loạn.
Nhà chức trách nói hàng ngàn cảnh sát đã được điều động đến chung quanh trại giam, trong khi lính cứu hỏa dập tắt những ngọn lửa ở bên trong.
by Lý Tưởng Người Việt
Đức Tâm - Hôm qua, 11/07/2013, Nhà Trắng ra thông cáo cho biết, khi gặp các quan chức Trung Quốc, nhân đối thoại chiến lược song phương, tại Washington, tổng thống Mỹ Barack Obama đã nhắc nhở Bắc Kinh nên giải quyết các tranh chấp chủ quyền biển đảo với các nước láng giềng một cách hòa bình, không nên đe dọa hoặc dùng sức mạnh.
Căng thẳng gia tăng trong quan hệ giữa Trung Quốc và Nhật Bản do tranh chấp chủ quyền đối với quần đảo Senkaku/Điếu Ngư. Chính quyền Tokyo tố cáo Bắc Kinh đưa nhiều tàu hải giám, ngư chính tới khu vực này nhằm khẳng định chủ quyền của mình tại đây.
Philippines và Việt Nam cũng lên án Trung Quốc đã có thái độ hung hăng, đe dọa trong các tranh chấp chủ quyền lãnh thổ ở Biển Đông.
Sau cuộc đối thoại chiến lược Mỹ-Trung diễn ra trong hai ngày, Ủy viên Quốc vụ viện phụ trách đối ngoại Trung Quốc, ông Dương Khiết Trì, tuyên bố với báo chí rằng Bắc Kinh « ủng hộ tự do hàng hải tại tất cả các vùng biển » và Trung Quốc « sẽ tiếp tục kiên định chính sách này ».
Từ năm 2010, Hoa Kỳ tỏ ra quan tâm hơn đến Biển Đông và khẳng định là có lợi ích quốc gia trong việc bảo đảm tự do hàng hải. Tuy nhiên, Washington cũng tuyên bố không đứng về bên nào trong các tranh chấp chủ quyền lãnh thổ tại Biển Đông.
Đồng thời, Mỹ gia tăng hợp tác quân sự với hai đồng minh là Nhật Bản và Philippines, cũng như đẩy mạnh hợp tác với Việt Nam.
by Lý Tưởng Người Việt
"Người Việt thông minh, chăm chỉ và anh hùng, thế bạn có hãnh diện là người Việt Nam không?" – (Câu hỏi của báo Thanh Niên trong nước)
Trong bài "Ðêm Của Những Cánh Bướm Việt Ở Malaysia" đăng trên nhật báo Người Việt (2009) trước đây, ký giả Ðông Bàn đã vô tình nhắc lại câu nói của giới taxi Kuala Lumpur, "Con gái Việt Nam đẹp lắm!"
Thủy, một "cánh bướm đêm" tại Beach Club, đã cay đắng hỏi lại những ký giả cùng quê hương với cô: "Người ta nói vậy, các anh có hãnh diện không?"
Câu trả lời tất nhiên là không! Ai lại hãnh diện khi có đồng bào, con em của mình, dù được khen là đẹp, phải thất thân đi làm gái mại dâm.
Không những được khen đẹp lắm, mà dân địa phương còn một "lắm" nữa, khi nói: "Con gái Việt Nam rẻ lắm!"
Khi Ðông Bàn đang đứng trên đất Malaysia, hẳn ông không thể nào hãnh diện là người Việt Nam. Chúng ta cũng không hãnh diện là người Việt Nam, nếu chúng ta đang ở Ðài Loan. Theo số liệu thống kê kết hôn giữa phụ nữ Việt Nam với người Ðài Loan trong 14 năm (1995-2008), đã có 117,679 trường hợp, chiếm 82% tổng số phụ nữ Việt Nam kết hôn với người nước ngoài. Trong một đảo quốc nhỏ như Ðài Loan đã có hơn 10,000 phụ nữ Việt bỏ xứ sang đây làm vợ người, dù hạnh phúc hay khốn khổ, thì cũng vì thân phận nghèo đói, tương lai mờ mịt, có vinh dự gì cho đất nước khi đàn bà phải ly hương, với những cuộc hôn nhân không tình yêu, chỉ vì đồng tiền. Ðiều khốn nạn nhất là trong tâm ý của người dân đồng bằng Cửu Long, "lấy chồng Ðài Loan" là chuyện mơ ước của tất cả mọi người.
Một đôi vợ chồng đem con gái về thăm quê, được một người bà con buột miệng khen: "Úi, con bé này ngộ quá, lớn chút nữa lấy chồng Ðài Loan được à nghen!"
Cũng ở Ðài Loan, năm người lao động Việt Nam làm thuê ở một công ty thủy sản địa phương đã hợp lực khiêng lồng đi bắt hai con chó của dân địa phương bỏ vào bao tải, dìm xuống biển cho chết, sau đó, mang lên làm thịt. Ngoài việc phải quỳ hai giờ cúi lạy bàn thờ chó để tạ tội và để quần chúng giảm cơn thịnh nộ, năm người lao động Việt Nam này còn bị phạt 10,000 tiền Ðài Loan. Câu trả lời cũng là không, nếu chúng ta đang ở Nhật.
Trên nhiều diễn đàn của Nhật, nhiều người Nhật "cực đoan" kêu gọi tẩy chay người Việt, đuổi hết người Việt về nước, cắt vĩnh viễn các khoản viện trợ cho Việt Nam. Có người so sánh viện trợ cho Việt Nam uổng hơn là đổ tiền vào… cống, bởi tiền thuế của họ đang được dùng để nuôi bọn "dòi bọ" ở Việt Nam, sau những vụ:
- PCP, một tập đoàn cung cấp dịch vụ của Nhật bị Việt Nam đòi hối lộ 15% để được trúng thầu các dự án dùng tiền viện trợ của Nhật tại Việt Nam;
Nhân viên, tiếp viên hàng không và phi công Vietnam Airlines, tổ chức đánh cắp hàng hóa trong các siêu thị Nhật để vận chuyển hàng gian về tiêu thụ tại Việt Nam;
Các sinh viên tu nghiệp Việt Nam trước khi sang Nhật đã bị các doanh nghiệp xuất khẩu lao động CSVN bóc lột thậm tệ;
Lãnh sự quán Việt Nam ở Nhật tại Osaka tổ chức bán giấy thông hành Việt Nam.
Trong một số siêu thị tại Nhật, có bảng cảnh cáo dành cho người Việt về chuyện ăn cắp vặt sẽ bị vào tù! Bức ảnh đã làm rộ lên tin đồn về nạn ăn cắp vặt của người Việt ở bên Nhật. Nhiều người cho rằng, người Việt đã để lại ấn tượng xấu xa trong mắt người Nhật khi xuất ngoại sang đất nước của họ.
Câu trả lời cũng là không, nếu chúng ta đang ở Singapore.
Trang mạng với tên gọi là Craigslist có mặt tại Singapore đưa tin rằng khách hàng có thể lựa chọn "gái Việt còn trinh," giá khoảng $3,000 một tuần, ngay tại sân bay, khách sạn hoặc bất cứ nơi nào khách hàng yêu cầu. Tình trạng các cô gái Việt Nam bán trinh tại Singapore dường như công khai, ai cũng hay biết. Cảnh sát Singapore cho biết, hầu hết các cô gái Việt còn trinh đều ở độ tuổi từ 16 đến 17, đến và "làm việc" qua nhân vật trung gian, và năm ngoái, tại đây, một cô gái Việt Nam 17 tuổi cũng đã rao bán trinh tiết với giá $1,500!
Câu trả lời cũng là không, nếu chúng ta đang ở Nga.
Các đường dây buôn người đưa hàng nghìn phụ nữ Việt Nam vào các nhà chứa Nga, nhưng Ðại Sứ Quán Việt Nam tại Nga từ chối trả lời câu hỏi của BBC cho rằng cơ quan này không có thẩm quyền để nói về việc này. Theo Tiến Sĩ Nguyễn Ðình Thắng: "Trong tất cả các trường hợp ở Nga này, thủ phạm là những người Việt được bao che bởi một số giới chức ở Tòa Ðại Sứ Việt Nam ở Nga, thậm chí họ thành Hiệp Hội May Dệt dưới sự bảo trợ của Tòa Ðại Sứ Việt Nam."
Cảnh sát Nga vừa khám phá một xưởng may "đen" dưới lòng đất tại khu chợ Cherkizov ở thủ đô Moscow, bắt hằng trăm di dân lậu Việt Nam.
Nạn buôn lậu của người Việt tại Nga là chuyện xảy ra hằng ngày, có lẽ bởi nguyên nhân trong 80,000 người Việt ở Nga đã có 80% làm nghề buôn bán, phần lớn là chợ trời, mánh mung.
Ở Ba Lan: "Cầm quyền Hà Nội và nhân viên Tòa Ðại Sứ Việt Nam tại Warsaw là một băng nhóm tội phạm có tổ chức, một hệ thống Mafia." (Ðài báo Weltspiegel Ðức)
Câu trả lời là không, ở mọi nơi trên thế giới.
Trên VietNamNet, người Việt Nam sinh sống ở Nhật, ở Nga, ở Anh, ở Úc, ở Nam Phi, ở Mozambique và ngay cả ở California, đã trình bày những những mẩu chuyện về người Việt đọc xong chỉ muốn "độn thổ," với bao nhiêu thói hư, tật xấu khác của người Việt từ trong nước đến như trộm cắp, gian dối, đái bậy, khạc nhổ, vứt rác bừa bãi, ăn uống thô tục, tranh giành, chen lấn nơi công cộng, không biết nói cảm ơn, xin lỗi khi cần.
Nói về chuyện ăn cắp và ăn cắp vặt thì Việt Nam chắc hẳn bỏ xa đàn anh Trung Quốc. Ngay cả cuộn giấy đi cầu trong khách sạn, khách người Việt cũng không tha.
Một người Việt làm nghề thông dịch cho tòa án và cảnh sát ở Úc, cho biết phần lớn thủ phạm ăn cắp trong siêu thị và trồng cần sa trong nhà là những người mới định cư, đặc biệt những người từ Bắc Việt Nam và du học sinh. Mỗi lần người này đi dịch là anh ta khổ tâm vì cảm thấy nhục nhã cho dân tộc mình.
Trong khi trao đổi chuyện này với một phụ nữ trong nước, bà này đã viết cho chúng tôi: "Năm 2008 vào dịp Tết Nguyên Ðán, tôi được con trai cho di du lịch Doha (Qatar,) sẵn dịp công ty của con bảo lãnh qua chơi Dubai. Nhưng đến chiều về lại Doha thì bị giữ lại phi trường vì nghe nói có chuyện gì xảy ra ở một siêu thị mà có người Việt mình dính vô. Trong khi cả đoàn 'check in' thì riêng tôi bị giữ lại vì mang passport CHXHCN Việt Nam. Mang hộ chiếu Việt Nam đi nước ngoài buồn lắm ông ơi!!!"
Lâu nay, người ta nhắc đến hai chữ Việt Nam hơi nhiều, không phải vì "tiếng tăm" mà vì "tai tiếng!" Như vậy cũng không nên trách câu phát biểu của Ðức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt: "Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam, đi đâu cũng bị soi xét, chúng tôi buồn lắm chứ, chúng tôi mong muốn đất nước mình mạnh lên. Làm sao như một anh Nhật nó cầm cái hộ chiếu là đi qua tất cả mọi nơi, không ai xem xét gì cả. Anh Nam Hàn bây giờ cũng thế."
Nhân câu nói này, các cơ quan truyền thông tại Việt Nam đã chỉ trích, lên án ông và đặt câu hỏi về lòng yêu nước của ông.
Tôi thì nghĩ khác, vì yêu nước nên ông Ngô Quang Kiệt mới cảm thấy nhục nhã. Tôi cũng không hãnh diện lắm về chuyện làm người Việt Nam, nhưng không phải như vậy là tôi không yêu nước, mà có thể vì lòng yêu nước, biết đâu có tác giả sẽ cho ra đời một cuốn sách mang tên "Người Việt Xấu Xa".
Chúng ta đang nói chuyện người Việt dưới chế độ Cộng Sản. Ðể công bằng chúng ta nên có thêm một cái nhìn về người Việt ở Mỹ.
Ngoài những chuyện được đề cao là làm "vẻ vang dân tộc Việt," không có gì hơn là xin trích dẫn lời của ông Nguyễn Hữu Hanh, cựu thống đốc ngân hàng VNCH:
"Những năm tiếp theo đó ở nước Mỹ, tôi lại càng thêm ngao ngán và tuyệt vọng. Ngoài một số thành tích sáng chói của sinh viên Việt Nam và một vài thành công đáng kể của các chuyên gia Việt Nam trẻ tuổi, thì cộng đồng người Việt di tản đã gây nên tai tiếng xấu xa trong cái xã hội đã dung dưỡng họ: Bên cạnh những người đang cố gắng làm lụng để nuôi nấng con cái, một số người di tản lại đem qua đây những thói xấu cũ, lừa đảo và chôm chỉa bất cứ khi nào có dịp. Không phải chỉ có những người nghèo khổ phải sống bằng tiền trợ cấp, mà cả những tầng lớp trên (bác sĩ, dược sĩ, những người môi giới cổ phần, mua bán bất động sản, v.v.).
Ngày nọ, tại Westminster, bang California, người ta trông thấy 80 vị bác sĩ và dược sĩ Việt Nam bị còng tay dẫn đi sau một toán cảnh sát Mỹ.
Xấu hổ thay cho cộng đồng người Việt chúng ta ở đây, và xấu hổ lây cho cả quê hương đất nước chúng ta bên kia nữa!" ("Lời Nói Ðầu" – "Làm việc với các nhân vật danh tiếng thế giới" hồi ký, XB 2004.)
Như vậy, sau một người có tên tuổi trong nước là Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt cảm thấy "nhục nhã," bây giờ một người ngoài nước, lại là một viên chức cao cấp của hai nền Cộng Hòa Việt Nam, cảm thấy "xấu hổ," một phụ nữ bình thường thì than "buồn lắm!" Thế mà không biết sao thời "chống Mỹ" báo chí miền Bắc lại phịa ra câu chuyện một anh chàng "bá vơ" nào đó tuyên bố: "Mơ ước một buổi sáng thức dậy, thấy mình được trở thành một người… Việt Nam!"
Ông Nguyễn Hồi Thủ khi dịch cuốn "Người Trung Quốc Xấu Xí" đã có nhận xét: "Thường trong lịch sử Việt Nam vốn đã rất ít người thật tình có can đảm và trung thực để tìm hiểu, phê bình, những cái xấu, cái dở của dân tộc mình. Gần đây lại chỉ toàn thấy ca tụng đất nước rừng vàng biển bạc, con người cần cù, thông minh, cao cả, đẹp đẽ, kiên cường, anh hùng, trong sáng… Thậm chí lại có cả người lãnh đạo lấy tên giả viết sách để ca ngợi cá nhân mình, có cả nhà văn bịa tên một người nước ngoài để ca ngợi dân tộc mình."
Báo Thanh Niên trong nước đã đặt câu hỏi: "Người Việt thông minh, chăm chỉ và anh hùng, thế bạn có hãnh diện là người Việt Nam không?"
Thưa, các yếu tố thông minh, chăm chỉ và nhất là kiểu "ra ngõ là gặp anh hùng," chưa đủ để tạo thành một con người tử tế và một đất nước tử tế để cho thế giới tôn trọng và yêu mến!
Lời bàn - Nguyễn văn Tuấn Đó là tựa đề của một bài viết trên Nguoi-viet.com, có lẽ là nhật báo lớn nhất trong cộng đồng người Việt bên Mỹ. Ngày xưa khi còn ở Mỹ tôi có quen biết với vài người ở đây (trong tạp chí Thế Kỷ 21), nhưng nay thì người đã về bên kia thế giới, người đã thành cao tuổi, nên ít khi ghé qua đó. Hồi còn nhỏ tôi cũng rất tự hào về người Việt, vì tôi nghĩ người mình thông minh và hiếu học.
Thời đó, ai nói xấu người Việt là tôi phản đối ngay. Nhưng khi lớn lên, có dịp tiếp cận nhiều nguồn thông tin, thì tôi bắt đầu có cái nhìn khác. Tôi nghĩ người Việt mình chẳng hơn ai, và cũng chẳng hiếu học (bác Hoàng Tụy nói là "hiếu bằng cấp") hơn ai. Báo chí VN thì cứ tự ru ngủ rằng người mình tài ba, thông minh xuất chúng. Có giáo sư còn lấy mấy cái huy chương thi Olympic ra để chứng minh rằng người Việt thông minh. Thật là ấu trĩ đến mức không ngờ! (Báo chí mà nói như thế thì có thể còn "tha thứ" được, chứ giới khoa học mà nói như thế thì khó nghe quá).
Nhà phê bình Vương Trí Nhàn nói rằng người mình có thói gian tham, và ông tuyên bố không thể chữa được thói gian tham đó. Mới đọc qua tôi cũng hoang mang, vì không ngờ anh Nhàn mà còn phát biểu mạnh như thế.
Nhưng kinh nghiệm của tôi ở Úc thì có phần (chỉ dám nói là "có phần") nhất quán với nhận định của anh Nhàn. Có khá nhiều gia đình khá giả (có nhà cửa đàng hoàng) dàn kịch để cho bà vợ bị ông chồng hành hung đánh đập có dấu sưng mặt, chảy máu mũi, rồi đi đến các tổ chức tị nạn để xin tá túc. Úc bênh phụ nữ, nên thấy cảnh như thế là cho ở ngay. Tá túc một thời gian, rồi … xin nhà. Căn nhà thứ hai! Nhiều gia đình thành công. Nhưng Nhà nước Úc theo dõi và biết, nên những màn kịch đó bị lật tẩy và xấu hổ cả đám. Sự việc mới bị báo nêu tuần vừa qua, nên làm tôi nhớ đến cái tham của người mình. Tôi chỉ biết hy vọng đó là thiểu số. Nhưng dù là thiểu số thì vẫn ảnh hưởng đến danh dự người Việt.
Do đó, trả lời câu hỏi của ông Huy Phương, "Có hãnh diện là người Việt?", thì tôi phải nói là "Chưa". Chưa chứ không phải là "Không". Tôi nghĩ chỉ khi nào nước mình giàu mạnh lên, người mình văn minh hơn (văn minh như người Thái là tôi mừng rồi) thì lúc đó câu trả lời mới là "Có". Nhưng lúc đó thì chắc gì tôi còn sống để trả lời.
Trong bài "Ðêm Của Những Cánh Bướm Việt Ở Malaysia" đăng trên nhật báo Người Việt (2009) trước đây, ký giả Ðông Bàn đã vô tình nhắc lại câu nói của giới taxi Kuala Lumpur, "Con gái Việt Nam đẹp lắm!"
Thủy, một "cánh bướm đêm" tại Beach Club, đã cay đắng hỏi lại những ký giả cùng quê hương với cô: "Người ta nói vậy, các anh có hãnh diện không?"
Câu trả lời tất nhiên là không! Ai lại hãnh diện khi có đồng bào, con em của mình, dù được khen là đẹp, phải thất thân đi làm gái mại dâm.
Không những được khen đẹp lắm, mà dân địa phương còn một "lắm" nữa, khi nói: "Con gái Việt Nam rẻ lắm!"
Khi Ðông Bàn đang đứng trên đất Malaysia, hẳn ông không thể nào hãnh diện là người Việt Nam. Chúng ta cũng không hãnh diện là người Việt Nam, nếu chúng ta đang ở Ðài Loan. Theo số liệu thống kê kết hôn giữa phụ nữ Việt Nam với người Ðài Loan trong 14 năm (1995-2008), đã có 117,679 trường hợp, chiếm 82% tổng số phụ nữ Việt Nam kết hôn với người nước ngoài. Trong một đảo quốc nhỏ như Ðài Loan đã có hơn 10,000 phụ nữ Việt bỏ xứ sang đây làm vợ người, dù hạnh phúc hay khốn khổ, thì cũng vì thân phận nghèo đói, tương lai mờ mịt, có vinh dự gì cho đất nước khi đàn bà phải ly hương, với những cuộc hôn nhân không tình yêu, chỉ vì đồng tiền. Ðiều khốn nạn nhất là trong tâm ý của người dân đồng bằng Cửu Long, "lấy chồng Ðài Loan" là chuyện mơ ước của tất cả mọi người.
Một đôi vợ chồng đem con gái về thăm quê, được một người bà con buột miệng khen: "Úi, con bé này ngộ quá, lớn chút nữa lấy chồng Ðài Loan được à nghen!"
Cũng ở Ðài Loan, năm người lao động Việt Nam làm thuê ở một công ty thủy sản địa phương đã hợp lực khiêng lồng đi bắt hai con chó của dân địa phương bỏ vào bao tải, dìm xuống biển cho chết, sau đó, mang lên làm thịt. Ngoài việc phải quỳ hai giờ cúi lạy bàn thờ chó để tạ tội và để quần chúng giảm cơn thịnh nộ, năm người lao động Việt Nam này còn bị phạt 10,000 tiền Ðài Loan. Câu trả lời cũng là không, nếu chúng ta đang ở Nhật.
Trên nhiều diễn đàn của Nhật, nhiều người Nhật "cực đoan" kêu gọi tẩy chay người Việt, đuổi hết người Việt về nước, cắt vĩnh viễn các khoản viện trợ cho Việt Nam. Có người so sánh viện trợ cho Việt Nam uổng hơn là đổ tiền vào… cống, bởi tiền thuế của họ đang được dùng để nuôi bọn "dòi bọ" ở Việt Nam, sau những vụ:
- PCP, một tập đoàn cung cấp dịch vụ của Nhật bị Việt Nam đòi hối lộ 15% để được trúng thầu các dự án dùng tiền viện trợ của Nhật tại Việt Nam;
Nhân viên, tiếp viên hàng không và phi công Vietnam Airlines, tổ chức đánh cắp hàng hóa trong các siêu thị Nhật để vận chuyển hàng gian về tiêu thụ tại Việt Nam;
Các sinh viên tu nghiệp Việt Nam trước khi sang Nhật đã bị các doanh nghiệp xuất khẩu lao động CSVN bóc lột thậm tệ;
Lãnh sự quán Việt Nam ở Nhật tại Osaka tổ chức bán giấy thông hành Việt Nam.
Trong một số siêu thị tại Nhật, có bảng cảnh cáo dành cho người Việt về chuyện ăn cắp vặt sẽ bị vào tù! Bức ảnh đã làm rộ lên tin đồn về nạn ăn cắp vặt của người Việt ở bên Nhật. Nhiều người cho rằng, người Việt đã để lại ấn tượng xấu xa trong mắt người Nhật khi xuất ngoại sang đất nước của họ.
Câu trả lời cũng là không, nếu chúng ta đang ở Singapore.
Trang mạng với tên gọi là Craigslist có mặt tại Singapore đưa tin rằng khách hàng có thể lựa chọn "gái Việt còn trinh," giá khoảng $3,000 một tuần, ngay tại sân bay, khách sạn hoặc bất cứ nơi nào khách hàng yêu cầu. Tình trạng các cô gái Việt Nam bán trinh tại Singapore dường như công khai, ai cũng hay biết. Cảnh sát Singapore cho biết, hầu hết các cô gái Việt còn trinh đều ở độ tuổi từ 16 đến 17, đến và "làm việc" qua nhân vật trung gian, và năm ngoái, tại đây, một cô gái Việt Nam 17 tuổi cũng đã rao bán trinh tiết với giá $1,500!
Câu trả lời cũng là không, nếu chúng ta đang ở Nga.
Các đường dây buôn người đưa hàng nghìn phụ nữ Việt Nam vào các nhà chứa Nga, nhưng Ðại Sứ Quán Việt Nam tại Nga từ chối trả lời câu hỏi của BBC cho rằng cơ quan này không có thẩm quyền để nói về việc này. Theo Tiến Sĩ Nguyễn Ðình Thắng: "Trong tất cả các trường hợp ở Nga này, thủ phạm là những người Việt được bao che bởi một số giới chức ở Tòa Ðại Sứ Việt Nam ở Nga, thậm chí họ thành Hiệp Hội May Dệt dưới sự bảo trợ của Tòa Ðại Sứ Việt Nam."
Cảnh sát Nga vừa khám phá một xưởng may "đen" dưới lòng đất tại khu chợ Cherkizov ở thủ đô Moscow, bắt hằng trăm di dân lậu Việt Nam.
Nạn buôn lậu của người Việt tại Nga là chuyện xảy ra hằng ngày, có lẽ bởi nguyên nhân trong 80,000 người Việt ở Nga đã có 80% làm nghề buôn bán, phần lớn là chợ trời, mánh mung.
Ở Ba Lan: "Cầm quyền Hà Nội và nhân viên Tòa Ðại Sứ Việt Nam tại Warsaw là một băng nhóm tội phạm có tổ chức, một hệ thống Mafia." (Ðài báo Weltspiegel Ðức)
Câu trả lời là không, ở mọi nơi trên thế giới.
Trên VietNamNet, người Việt Nam sinh sống ở Nhật, ở Nga, ở Anh, ở Úc, ở Nam Phi, ở Mozambique và ngay cả ở California, đã trình bày những những mẩu chuyện về người Việt đọc xong chỉ muốn "độn thổ," với bao nhiêu thói hư, tật xấu khác của người Việt từ trong nước đến như trộm cắp, gian dối, đái bậy, khạc nhổ, vứt rác bừa bãi, ăn uống thô tục, tranh giành, chen lấn nơi công cộng, không biết nói cảm ơn, xin lỗi khi cần.
Nói về chuyện ăn cắp và ăn cắp vặt thì Việt Nam chắc hẳn bỏ xa đàn anh Trung Quốc. Ngay cả cuộn giấy đi cầu trong khách sạn, khách người Việt cũng không tha.
Một người Việt làm nghề thông dịch cho tòa án và cảnh sát ở Úc, cho biết phần lớn thủ phạm ăn cắp trong siêu thị và trồng cần sa trong nhà là những người mới định cư, đặc biệt những người từ Bắc Việt Nam và du học sinh. Mỗi lần người này đi dịch là anh ta khổ tâm vì cảm thấy nhục nhã cho dân tộc mình.
Trong khi trao đổi chuyện này với một phụ nữ trong nước, bà này đã viết cho chúng tôi: "Năm 2008 vào dịp Tết Nguyên Ðán, tôi được con trai cho di du lịch Doha (Qatar,) sẵn dịp công ty của con bảo lãnh qua chơi Dubai. Nhưng đến chiều về lại Doha thì bị giữ lại phi trường vì nghe nói có chuyện gì xảy ra ở một siêu thị mà có người Việt mình dính vô. Trong khi cả đoàn 'check in' thì riêng tôi bị giữ lại vì mang passport CHXHCN Việt Nam. Mang hộ chiếu Việt Nam đi nước ngoài buồn lắm ông ơi!!!"
Lâu nay, người ta nhắc đến hai chữ Việt Nam hơi nhiều, không phải vì "tiếng tăm" mà vì "tai tiếng!" Như vậy cũng không nên trách câu phát biểu của Ðức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt: "Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam, đi đâu cũng bị soi xét, chúng tôi buồn lắm chứ, chúng tôi mong muốn đất nước mình mạnh lên. Làm sao như một anh Nhật nó cầm cái hộ chiếu là đi qua tất cả mọi nơi, không ai xem xét gì cả. Anh Nam Hàn bây giờ cũng thế."
Nhân câu nói này, các cơ quan truyền thông tại Việt Nam đã chỉ trích, lên án ông và đặt câu hỏi về lòng yêu nước của ông.
Tôi thì nghĩ khác, vì yêu nước nên ông Ngô Quang Kiệt mới cảm thấy nhục nhã. Tôi cũng không hãnh diện lắm về chuyện làm người Việt Nam, nhưng không phải như vậy là tôi không yêu nước, mà có thể vì lòng yêu nước, biết đâu có tác giả sẽ cho ra đời một cuốn sách mang tên "Người Việt Xấu Xa".
Chúng ta đang nói chuyện người Việt dưới chế độ Cộng Sản. Ðể công bằng chúng ta nên có thêm một cái nhìn về người Việt ở Mỹ.
Ngoài những chuyện được đề cao là làm "vẻ vang dân tộc Việt," không có gì hơn là xin trích dẫn lời của ông Nguyễn Hữu Hanh, cựu thống đốc ngân hàng VNCH:
"Những năm tiếp theo đó ở nước Mỹ, tôi lại càng thêm ngao ngán và tuyệt vọng. Ngoài một số thành tích sáng chói của sinh viên Việt Nam và một vài thành công đáng kể của các chuyên gia Việt Nam trẻ tuổi, thì cộng đồng người Việt di tản đã gây nên tai tiếng xấu xa trong cái xã hội đã dung dưỡng họ: Bên cạnh những người đang cố gắng làm lụng để nuôi nấng con cái, một số người di tản lại đem qua đây những thói xấu cũ, lừa đảo và chôm chỉa bất cứ khi nào có dịp. Không phải chỉ có những người nghèo khổ phải sống bằng tiền trợ cấp, mà cả những tầng lớp trên (bác sĩ, dược sĩ, những người môi giới cổ phần, mua bán bất động sản, v.v.).
Ngày nọ, tại Westminster, bang California, người ta trông thấy 80 vị bác sĩ và dược sĩ Việt Nam bị còng tay dẫn đi sau một toán cảnh sát Mỹ.
Xấu hổ thay cho cộng đồng người Việt chúng ta ở đây, và xấu hổ lây cho cả quê hương đất nước chúng ta bên kia nữa!" ("Lời Nói Ðầu" – "Làm việc với các nhân vật danh tiếng thế giới" hồi ký, XB 2004.)
Như vậy, sau một người có tên tuổi trong nước là Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt cảm thấy "nhục nhã," bây giờ một người ngoài nước, lại là một viên chức cao cấp của hai nền Cộng Hòa Việt Nam, cảm thấy "xấu hổ," một phụ nữ bình thường thì than "buồn lắm!" Thế mà không biết sao thời "chống Mỹ" báo chí miền Bắc lại phịa ra câu chuyện một anh chàng "bá vơ" nào đó tuyên bố: "Mơ ước một buổi sáng thức dậy, thấy mình được trở thành một người… Việt Nam!"
Ông Nguyễn Hồi Thủ khi dịch cuốn "Người Trung Quốc Xấu Xí" đã có nhận xét: "Thường trong lịch sử Việt Nam vốn đã rất ít người thật tình có can đảm và trung thực để tìm hiểu, phê bình, những cái xấu, cái dở của dân tộc mình. Gần đây lại chỉ toàn thấy ca tụng đất nước rừng vàng biển bạc, con người cần cù, thông minh, cao cả, đẹp đẽ, kiên cường, anh hùng, trong sáng… Thậm chí lại có cả người lãnh đạo lấy tên giả viết sách để ca ngợi cá nhân mình, có cả nhà văn bịa tên một người nước ngoài để ca ngợi dân tộc mình."
Báo Thanh Niên trong nước đã đặt câu hỏi: "Người Việt thông minh, chăm chỉ và anh hùng, thế bạn có hãnh diện là người Việt Nam không?"
Thưa, các yếu tố thông minh, chăm chỉ và nhất là kiểu "ra ngõ là gặp anh hùng," chưa đủ để tạo thành một con người tử tế và một đất nước tử tế để cho thế giới tôn trọng và yêu mến!
Lời bàn - Nguyễn văn Tuấn Đó là tựa đề của một bài viết trên Nguoi-viet.com, có lẽ là nhật báo lớn nhất trong cộng đồng người Việt bên Mỹ. Ngày xưa khi còn ở Mỹ tôi có quen biết với vài người ở đây (trong tạp chí Thế Kỷ 21), nhưng nay thì người đã về bên kia thế giới, người đã thành cao tuổi, nên ít khi ghé qua đó. Hồi còn nhỏ tôi cũng rất tự hào về người Việt, vì tôi nghĩ người mình thông minh và hiếu học.
Thời đó, ai nói xấu người Việt là tôi phản đối ngay. Nhưng khi lớn lên, có dịp tiếp cận nhiều nguồn thông tin, thì tôi bắt đầu có cái nhìn khác. Tôi nghĩ người Việt mình chẳng hơn ai, và cũng chẳng hiếu học (bác Hoàng Tụy nói là "hiếu bằng cấp") hơn ai. Báo chí VN thì cứ tự ru ngủ rằng người mình tài ba, thông minh xuất chúng. Có giáo sư còn lấy mấy cái huy chương thi Olympic ra để chứng minh rằng người Việt thông minh. Thật là ấu trĩ đến mức không ngờ! (Báo chí mà nói như thế thì có thể còn "tha thứ" được, chứ giới khoa học mà nói như thế thì khó nghe quá).
Nhà phê bình Vương Trí Nhàn nói rằng người mình có thói gian tham, và ông tuyên bố không thể chữa được thói gian tham đó. Mới đọc qua tôi cũng hoang mang, vì không ngờ anh Nhàn mà còn phát biểu mạnh như thế.
Nhưng kinh nghiệm của tôi ở Úc thì có phần (chỉ dám nói là "có phần") nhất quán với nhận định của anh Nhàn. Có khá nhiều gia đình khá giả (có nhà cửa đàng hoàng) dàn kịch để cho bà vợ bị ông chồng hành hung đánh đập có dấu sưng mặt, chảy máu mũi, rồi đi đến các tổ chức tị nạn để xin tá túc. Úc bênh phụ nữ, nên thấy cảnh như thế là cho ở ngay. Tá túc một thời gian, rồi … xin nhà. Căn nhà thứ hai! Nhiều gia đình thành công. Nhưng Nhà nước Úc theo dõi và biết, nên những màn kịch đó bị lật tẩy và xấu hổ cả đám. Sự việc mới bị báo nêu tuần vừa qua, nên làm tôi nhớ đến cái tham của người mình. Tôi chỉ biết hy vọng đó là thiểu số. Nhưng dù là thiểu số thì vẫn ảnh hưởng đến danh dự người Việt.
Do đó, trả lời câu hỏi của ông Huy Phương, "Có hãnh diện là người Việt?", thì tôi phải nói là "Chưa". Chưa chứ không phải là "Không". Tôi nghĩ chỉ khi nào nước mình giàu mạnh lên, người mình văn minh hơn (văn minh như người Thái là tôi mừng rồi) thì lúc đó câu trả lời mới là "Có". Nhưng lúc đó thì chắc gì tôi còn sống để trả lời.
by Lý Tưởng Người Việt
(TNO) Giáo Hoàng Phanxicô (Francis) đã được tạp chí Vanity Fair ấn bản tiếng Ý bầu là "Người đàn ông của năm 2013" trong số phát hành ngày hôm nay, 10.7.
Tạp chí Vanity Fair cho hay Giáo hoàng người Argentina, người đăng quang vào tháng 3 năm nay, được bầu chọn nhờ những lời nói đi đôi với việc làm của ông trong 100 ngày đầu tiên nhậm chức.Trang nhất của tờ Vanity Fair số tháng 7 đã đăng bức hình Giáo Hoàng Francis (mặc phẩm phục trắng, giơ tay vẫy chào) với dòng tít: "Giáo Hoàng Francis Dũng cảm."
Giáo Hoàng Francis trên trang bìa tạp chí Vanity Fair bản tiếng Ý - Ảnh: La Stampa |
Tờ Vanity Fair đã dẫn lời 5 nhân vật nổi tiếng, gồm nghệ sĩ Elton John và ca sĩ opera người Ý Andrea Bocelli, ca ngợi Giáo Hoàng Francis xuất thân từ dòng Tên đầu tiên.
"Giáo Hoàng Francis là phép lạ của sự khiêm tốn trong thời đại phù hoa", tờ báo dẫn lời Elton John.
Nghệ sĩ người Anh nói ông hy vọng thông điệp của Giáo Hoàng Francis sẽ vươn đến những tầng lớp bị cách ly trong xã hội, gồm cả những người đồng tính.
by Lý Tưởng Người Việt
Việt Nam và Nhật Bản ký kết hợp tác năng lượng hạt nhân. Ảnh chụp ngày 31/10/2011.
Reuters
Trọng Nghĩa
Hoàn thành năm 2012, bộ phim Shinobiyoru Genpatsu (Nhà máy điện hạt nhân đang xâm lấn), đã so sánh tình cảnh cư dân ngôi làng Việt Nam với cư dân quanh nhà máy điện nguyên tử Fukushima để lên án việc Nhật Bản xuất khẩu công nghệ hạt nhân qua những nước đang phát triển như Việt Nam.
Theo hãng tin Nhật Bản Kyodo, nhà làm phim Shinsuke Nakai, 46 tuổi, đã đến phỏng vấn cư dân của thôn Thái An, thuộc tỉnh Ninh Thuận, vùng ven biển miền trung Việt Nam, nơi một nhà máy điện hạt nhân sắp được xây dựng với công nghệ và kinh nghiệm Nhật Bản.
Đây là một ngôi làng với khoảng 2000 dân, sẽ được di dời đi nơi khác để nhường chỗ cho nhà máy điện nguyên tử (Ninh Thuận 2, thực hiện theo thỏa thuận với chính quyền Nhật Bản). Vấn đề là nơi ở mới của họ chỉ cách nhà máy tương lai khoảng một cây số.
Trong các cuộc phỏng vấn thực hiện hồi tháng Hai năm ngoái (2012), những người dân ở Thái An cho biết là họ không được thông tin đầy đủ về nguy cơ của điện nguyên tử cùng những hậu quả nghiêm trọng, như đã được thấy sau tai nạn đối với nhà máy điện hạt nhân Fukushima do trận động đất sóng thần ngày 11/03/2011.
Riêng người lãnh đạo làng Thái An đã được Nhật Bản mời đi tham quan một nhà máy điện hạt nhân. Trong bộ phim, nhân vật này đã cho biết là các lò phản ứng đã được « đóng kín », và « an toàn ».
Đó là cảnh tại Việt Nam.
Tuy nhiên, tác giả bộ phim cũng đến Fukushima, quay cảnh cư dân bị bắt buộc phải di tản khỏi nơi ở và cho đến giờ này vẫn phải sống xa nơi quê hương của họ vì phóng xạ hạt nhân.
Theo Kyodo, bộ phim đã tìm cách nêu bật những điểm tương đồng và dị biệt giữa hai cộng đồng dân cư ở Thái An và ở vùng Fukushima. Đây là một bảng cáo trạng gay gắt nhắm vào chính sách xuất khẩu công nghệ hạt nhân của chính quyền Nhật Bản.
Ngoài Liên hoan phim Fukuoka, bộ phim cũng được trình chiếu miễn phí tại miền tây Nhật Bản, Tokyo và Nagoya.
Theo hãng tin Nhật Bản Kyodo, nhà làm phim Shinsuke Nakai, 46 tuổi, đã đến phỏng vấn cư dân của thôn Thái An, thuộc tỉnh Ninh Thuận, vùng ven biển miền trung Việt Nam, nơi một nhà máy điện hạt nhân sắp được xây dựng với công nghệ và kinh nghiệm Nhật Bản.
Đây là một ngôi làng với khoảng 2000 dân, sẽ được di dời đi nơi khác để nhường chỗ cho nhà máy điện nguyên tử (Ninh Thuận 2, thực hiện theo thỏa thuận với chính quyền Nhật Bản). Vấn đề là nơi ở mới của họ chỉ cách nhà máy tương lai khoảng một cây số.
Trong các cuộc phỏng vấn thực hiện hồi tháng Hai năm ngoái (2012), những người dân ở Thái An cho biết là họ không được thông tin đầy đủ về nguy cơ của điện nguyên tử cùng những hậu quả nghiêm trọng, như đã được thấy sau tai nạn đối với nhà máy điện hạt nhân Fukushima do trận động đất sóng thần ngày 11/03/2011.
Riêng người lãnh đạo làng Thái An đã được Nhật Bản mời đi tham quan một nhà máy điện hạt nhân. Trong bộ phim, nhân vật này đã cho biết là các lò phản ứng đã được « đóng kín », và « an toàn ».
Đó là cảnh tại Việt Nam.
Tuy nhiên, tác giả bộ phim cũng đến Fukushima, quay cảnh cư dân bị bắt buộc phải di tản khỏi nơi ở và cho đến giờ này vẫn phải sống xa nơi quê hương của họ vì phóng xạ hạt nhân.
Theo Kyodo, bộ phim đã tìm cách nêu bật những điểm tương đồng và dị biệt giữa hai cộng đồng dân cư ở Thái An và ở vùng Fukushima. Đây là một bảng cáo trạng gay gắt nhắm vào chính sách xuất khẩu công nghệ hạt nhân của chính quyền Nhật Bản.
Ngoài Liên hoan phim Fukuoka, bộ phim cũng được trình chiếu miễn phí tại miền tây Nhật Bản, Tokyo và Nagoya.
National
Film blasts export of atomic plant
Kyodo
Jul 9, 2013
FUKUOKA – A documentary film criticizing Japan's export of a nuclear power plant to Vietnam that has impacted a small village will be screened this weekend at the Fukuoka Asian Film Festival.
For the 2012 film "Shinobiyoru Genpatsu" ("Encroaching Nuclear Power Plant"), the documentary writer Shinsuke Nakai, 46, interviewed residents of a coastal village in central Vietnam who said they were not fully informed of the serious consequences of the Fukushima nuclear crisis while Japan promoted the nuclear plant project.
Nakai visited the village, which has a population of around 2,000, in February last year.
The head of the village of Thai An, who was invited Japan to see a nuclear power plant, says in the film that reactors are "sealed" by doors at a plant and "safe." Villagers are relocating only around 1 km from the site where construction of the plant is scheduled to start next year.
Nakai also filmed in the city of Fukushima to show residents who have had to leave their hometowns.
The film has also been screened in western Japan, Tokyo and Nagoya on a nonprofit basis.
In October 2010, the Japanese and Vietnamese governments agreed on a project under which Japanese contractors would build two nuclear reactors in Vietnam.
For the 2012 film "Shinobiyoru Genpatsu" ("Encroaching Nuclear Power Plant"), the documentary writer Shinsuke Nakai, 46, interviewed residents of a coastal village in central Vietnam who said they were not fully informed of the serious consequences of the Fukushima nuclear crisis while Japan promoted the nuclear plant project.
Nakai visited the village, which has a population of around 2,000, in February last year.
The head of the village of Thai An, who was invited Japan to see a nuclear power plant, says in the film that reactors are "sealed" by doors at a plant and "safe." Villagers are relocating only around 1 km from the site where construction of the plant is scheduled to start next year.
Nakai also filmed in the city of Fukushima to show residents who have had to leave their hometowns.
The film has also been screened in western Japan, Tokyo and Nagoya on a nonprofit basis.
In October 2010, the Japanese and Vietnamese governments agreed on a project under which Japanese contractors would build two nuclear reactors in Vietnam.
by Lý Tưởng Người Việt
XỬ NGƯỜI KHIẾM THÍNH.
-Làm gì em cứ làm…thinh?
Để anh khó chịu, một mình vào ra
Làm chi em mới chịu hòa?
Hành anh đầu váng, mắt hoa rồi nè!
-Làm thinh mới có người…nghe!
Á Nghi, 100713.
ĐẦU HÀNG, EM PHẢI CHỊU THUA.
Trường làng, huyện, tỉnh… thật thà
Dạy em học hỏi hôm qua rất nhiều
Dạy mỹ miều, dạy thương yêu:
Yêu dân, yêu nước, chưa điều: yêu anh.
Thầy khen, cô thưởng: "Thông minh!"
Sao em khờ dại? Tài tình Người Ta!
Hóa ra khúc nhạc tấu hòa
Ngất ngây, trầm, bổng, mượt mà thế ư?
Nhặt, thưa, réo rắt… tưởng như:
Xuân, thu, đông, hạ say nhừ một men.
Anh ơi! Chớ mở lắm đèn
Kẻo không hoa đỏ cũng ghen má hồng.
Á Nghi.
Sài Gòn, 1979.
Rạch Bến Nghé, Sài Gòn
ANH BIẾT BA MÁ HỔNG CHO.
Mình lén lút hẹn hò ngày đầu tiên
Quên uy quyền, Má huấn luyện triền miên
Anh hồn nhiên khơi chuyện xin kết nguyền
Em ngờ nghệch, ngượng ngùng câu trìu mến.
Lời thầm kín, em giữ gìn từng tiếng
Anh trộm nhìn, Sông lấn Biển: vùng lên!
Em bỏ quên thánh thiện, hóa bồng bềnh
Thầm nguỵ biện: anh hiền, lo chi dữ?
Lo đủ thứ, Má hiền từ, mất ngủ
Cứ y như Cọp Dữ đã lù lù
Ba ưu tư, nhốt ái nữ, sợ hư
Anh nghe đủ, vẫn… lao vào tình sử.
Á Nghi, 050508.
Tranh 3D của Keng Lye.
CỦA KHÓ, NGƯỜI KHÔN.
-Hiền thê, nội tướng? Chọn đi!
Chọn chi cũng phải nhu mì giùm anh
Nhưng đừng túm hết quyền hành
Lộng hành thao túng, chung quanh họ cười
Chớ ham bạc nén, vàng thoi
Rau, dưa, cà muối sống đời với anh.
-Em thêm tí ớt, tỏi, hành,
Khoai, xoài, gạo, nước, cam, chanh…thế nào?
-Chưa chi đã học làm cao?
Rồi ra thiếu trước, hụt sau mãn đời!
-Thật lòng chẳng dám vâng lời
Gạo không! Thóc chẳng! Nước trời? Đèn trăng?
Anh về hỏi xóm, hỏi làng
Có con ma xó nào? Mang về hầu!
Á Nghi, 100713.
AI MÀ THÈM NHỚ?
Thấy phát thèm, không thấy cũng thèm
Thèm nghe, thèm ngắm môi mềm, mắt trong
"Nhớ anh không? " Quyết rằng...không!
Nhớ môi, mắt ấy chứ không nhớ Người!
Nhớ hoài là những nụ cười
Tươi như trái táo gọi mời. Mình ơi!
Á Nghi, 2013.
THONG THẢ.
Chuồn chuồn nhí nhảnh, xanh xanh
Cánh hoa mỏng mảnh yên lành khoe duyên
Hồ trong xanh, nước lặng hiền
Ngồi câu, tự tại an nhiên một người
Trông vui vẻ, kẻ yêu đời
Thơ em cũng gói mây trời ngợi khen.
Á Nghi.
Brooks Lake, AB, 070713.
BỌT BIỂN BƠI.
Biển chiều biếc sắc xanh xanh
Nắng vàng lấp lánh, mê thanh rì rào
Sóng lao xao sắc bạc đầu
Lắng tai thu tiếng, tim vào nhịp vui.
Sang phà thong thả rong chơi
Dolphins vui vẻ yêu đời theo quanh.
Á Nghi.
Cape May, 22-6-2013.
NƯỚC CHƯA LÓNG PHÈN,
Nợ gì nợ mà lờ đờ vô cớ?
Anh giả vờ, em giả bộ. Huề chưa?
Ai ghét Ai, mà ai lại không ưa?
Buồn chi rứa, kẻ bị lừa thả cửa?
Á Nghi, 100713.
NGỜ NGỢ.
Em lúng túng như "mất kim thợ vụng"
Một chút gì len lén ở trong tim
Một chút gì nhen nhúm bao nỗi niềm
Niềm rung cảm im lìm vừa tỉnh thức.
Á Nghi.
Sài Gòn 1977.
NGÀY VÀO HẠ NGỌT NGÀO.
Tàn cổ thụ chim líu lo hòa giọng
Khí trong lành, không ô nhiễm sắc hoa
Trắng nõn nà, hoa phô sắc người xa
Khoe thiên hạ nét chan hòa tuyệt mỹ.
Á Nghi.
Shenandoah National Park, 210613.
BÌNH DỊ MÀ NÊN THƠ.
Mùi hoa dại thoảng thơm thơm nhè nhẹ
Nắng thỏa thuê phơi phới khoe hạ về
Lưọn lấy le, chim se sẻ tụ về
Mình cũng thế: khoe Nụ Tình Hạnh Phúc!
Á Nghi, 2013.
NGƯỜI XINH XINH,
ĐỪNG KHINH KHỈNH.
Đồng tiền má lúm kia ơi
Sao không đầy đặn, lại khơi chữ Tình?
Ước gì em chịu nhìn quanh
Thấy anh liều lĩnh gồng mình làm quen.
Á Nghi, 100713.
THONG THẢ.
Nắng xuyên qua lá lung linh
Lăn tăn nhún nhẩy thưa trình ngày vui
Mặt trời cười, cỏ hoa tươi
Góp vui nàng gió lả lơi gọi mời
Chúng mình thơ thới đi chơi
Đan tay hạnh phúc hai người đang yêu.
Á Nghi
Brooks Lake, 070713.
MẶN MÀ THẮM THIẾT.
Hoa thơm phảng phất, ngất ngây
Bên anh sánh bước đó đây, vui đầy
Nắng khoe tài, gió hây hây
Ngây ngây, dại dại… Vui thay chúng mình!
Á Nghi.
Brooks Lake 070713.
XUỐNG NÚI, LÊN ĐỒI.
Cây xanh thẳm chen mây bay xanh núi
Nắng ngọt ngào chỉ lối mình rong chơi
Anh đưa em chào hỏi sự thảnh thơi
Mình vào núi chụp mây trời, níu lại.
Ôi ngây dại trước những ngày thân ái
Tay đan tay, chân trẻ dại gót giày
Từng hàng cây đều lưu lại tràn đầy
Niềm vui ấy từ hai người hạnh phúc.
Á Nghi, 2013.
by Lý Tưởng Người Việt
Hiển nhiên anh ta là chuyên viên tình báo Mỹ. Sở dỉ đặt câu hỏi là do sự kiện Snowden gây ra thành một scandal về chánh trị ngoại giao và cả vấn đề trọng đại về dân quyền.
Luận bàn về hai vấn đề vừa kể thật nhiêu khê, không biết bao giờ mới dứt, giống như câu chuyện dài " nhân dân tự vệ " thời VNCH ngày trước!
Chi bằng xét về công việc chuyên môn của Sir Snowden thì tìm ra nguồn cội dễ dàng hơn.
Snowden, trong con mắt nhà nghề tình báo, không phải đơn thuần là một điệp viên Mỹ, bởi vì anh ta có quan hệ với tình báo Tàu. Nói theo ngôn ngữ chuyên môn là " Tình báo Nhị trùng " ( Double Agent ), nghĩa là tình báo hai mang.
Vấn đề phức tạp hơn, khi có Tổng thống Nga Putin dính líu vô. Me xừ Snowden có vẻ như biến thành " TB Tam trùng ". Hay chí ít cũng là nhị trùng rưởi 2+1/2.
Nhưng thử hỏi vì sao mà hành động của Snowden thành ra bễ bạc và bản thân thành con bài bễ, chạy xấc bấc xang bang như chó mất chủ?
Ở đời, làm việc cho hai chủ đã là khó rồi. Snowden ta lại chơi trội ngoéo thêm tình báo Nga dzô, lại trúng phải tay cựu trùm tình báo-phản gián KGB Nga Putin thì không thể không bễ.
Nhưng tại sao mà bễ?
Ai đời là tình báo Mỹ, trong khi Tàu khựa đang xính vính vì vụ hack vào hệ thống điện toán Mỹ lại đi tiết lộ hoạt động lấy tin của tình báo Mỹ vào hệ thống Tàu đỏ và cả vào các chánh phủ Âu châu. Như vậy là vượt quá giới hạn cho phép của CIA chính chủ, làm lợi cho chủ Tàu. Vì vậy chính chủ phải cho thành con bài bễ.
Đừng tưởng rằng chỉ CIA Mỹ bị thiệt hại nên truy nã gắt gao một thuộc viên phản bội, có khi là do chủ Tàu, vì lâm vào thế kẹt, phải tiên hạ thủ vi cường, dánh lá bài thí chốt, buộc Snowden phải tung tin ra.
Chót hết là ông chủ một nửa Nga, khi phát giác ra, tin tức do Sir Snowden cung cấp, khi tới tay tình báo Nga thì Mỹ – Tàu đã biết rồi, nghĩa là trùm Putin Nga nhận tin hạng ba. Cho nên mới nói đối với TB Nga, Snowden chỉ có ½ trùng.
Vì vậy, có khi chính tình báo Nga gài thế cho Snowden phải tiết lộ tin cũng chưa chừng.
Vậy đó, thân phận tình báo nhị trùng, một cổ hai tròng đã lâm vào cửa tử, bởi vì bất cứ lúc nào, một trong hai chủ siết cổ thì cũng chết, hà huống chi Snowden còn lân la với tình báo thứ dữ Nga, nên lại càng mau chết.
Nhân vụ nầy, nhớ tới thân phận của một người Việt Nam vì thời cuộc đưa đẩy vào hoạt động tình báo tam trùng để bị giết một cách thảm thương: Đại tá Phạm Ngọc Thảo!
Xin gởi lại theo đây bài viết cũ về biến cố " Biểu Dương Lực Lượng 19/2/1965 " mà vai chánh là Phạm Ngọc Thảo.
Trân trọng,
Nguyễn Nhơn
Cuộc Biểu Dương Lực Lượng 19/2/1965
Như đã hứa, xin kể Anh nghe về vụ nầy: Hồi đó, tôi đang là Trưởng Ty Nội An, Tỉnh Biên Hòa. Tỉnh Trưởng là Tr/Tá Mã Sanh Nhơn. Sáng sớm ngày 19/2/65, mở máy thu thanh ra nghe phát toàn nhạc quân hành. Vậy là có chuyện rồi! Tôi qua Văn Phòng mở máy theo dỏi. Vài giờ trôi qua, bổng nghe phát lời hiệu triệu của Ủy Ban Cách Mạng (?). Tôi chỉ còn nhớ một câu quan trọng nầy: Chúng tôi chủ trương TƯ SẢN ĐẠI CHÚNG. Vậy là không phải là Cộng Sản là đở rồi. Tới trưa, lại nghe phát khẩu lệnh "khũng long 1 gọi khũng long 3: Lệnh tiến chiếm mục tiêu theo kế hoạch". Tôi nói thầm trong bụng: Làm ăn cái quỉ gì lại đi điều quân trên Đài Phát Thanh! Coi bộ vụ nầy đã hỏng rồi. Quả nhiên, đến chiều, Đài loan báo: Các đơn vị hành quân vì ngộ nhận đã rút quân về doanh trại. Vậy là yên chuyện. Bất ngờ, sáng hôm sau, khi vào văn phòng thì được biết: Nửa đêm hôm qua, Tr/tá Tỉnh Trưởng MSN đã bị An Ninh Quân Đội tới bắt đem đi. Chức việc cả Tỉnh lẫn Tiểu Khu đều ngỡ ngàng. Ai nấy đều biết rằng Trung tá MSN đang là Chánh Văn phòng của Tướng Nguyễn Khánh, Chủ tịch Lãnh đạo Quốc gia, mới được bổ nhiệm Tỉnh trưởng cách đó hơn 3 tháng để cấp tốc thay thế Trung tá Phạm Đăng Tấn bị thuyên chuyển trong vòng 24 tiếng, sau khi VC lần đầu tiên pháo kích vào Phi trường Quân sự Biên Hòa ngay trong đêm Dạ Hội mừng Quốc Khánh 1/11/1963, khiến cho quan chức, kể cả các "tai to mặt lớn" từ Saigon xuống tham dự, chạy sút giày, sút dép (theo đúng nghĩa đen chớ không phải ví von). Vậy làm sao Tr/Tá MSN lại tham dự hoạt động lật đổ xếp cũ rất thân cận của mình cho dược. Chắc chắn là có sự ngộ nhận gì đó! Quả nhiên chỉ năm ba hôm sau, từ VP nhìn ra Phòng Tiếp Dân Tòa HC, bỗng thấy Tr/tá MSN thơ thẩn ở đó. Tôi vội chạy ra thăm hỏi. Ông cười gượng gạo, rồi thò tay vào túi áo ngực, rút ra tờ Sự Vụ Lịnh, biểu: Mầy coi đó! Tao được SVL trả về "Nhiệm sở cũ" (tức là Tỉnh trưỏng Biên Hòa) mà thằng Hai nó ngồi chành ành ở đó. Vậy biết làm thế nào?! Mới năm ba ngày trước, Thiếu tá Trần Văn Hai, tục gọi là Hai Dù ( Binh chủng ND), đang là Đại Đội trưởng Tổng Hànhn Dinh Quân Đoàn III cho Tướng Cao Văn Viên, cấp tốc được bổ nhiệm Tỉnh Trưởng BH thay thế Tr/tá MSN cũng giống như hơn 3 tháng trước, Tr/tá MSN cấp tốc thay thế Tr/tá Phạm Đăng Tấn vậy mà! Thưở đó việc Ông lên, Bà xuống xãy ra liền liền: Xếp lên, đàn em theo lên. Xếp xuống, đàn em tuột xích lá thường sự. Vậy, biết làm thế nào?!
Cuối tuần đó, tôi về Saigon thăm người người Cô họ. Thấy Cô có vẽ bôn chôn, lo lắng, chưa kịp hỏi thì Cô đã kề tai thì thầm: Không biết sao Chú Ba đã bị bắt rồi! Chú Ba nói đây là Thiếu Tướng Đặng Thanh Liêm (Anh em cô cậu của Ba tôi), lúc đó đang là Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung. Tôi giựt mình, nói thầm trong bụng:Chết rồi, Ông Tướng nhà ta lại tham gia "Đão" nữa. Hai lần trước là vụ 1/11/63 và vụ hạ bệ Tướng Dương Văn Minh. Bây giờ lại tính phạng luôn Tướng Khánh sao cà?! Sợ Cô Năm (Em ruột của Tướng Liêm) hoảng sợ, tôi trấn an:Không sao, để con tìm cách hỏi thăm xem. Sáng hôm sau, tôi xin phép vắng mặt một buổi, rồi về Saigon, ra Nha Bình Định xin gặp xếp cũ là Trung Tá Phạm Đăng Tấn đang làm Giám Đốc, để hỏi thăm v/v Tướng Liêm bị bắt giữ. Có người sẽ hỏi: Làm sao chuyện "bằng trời" như vậy mà tôi với tư cách cựu CVP dám đi hỏi Ông Tỉnh trưởng cũ như vậy? Xin thưa: Nếu như bình thường thì cho ăn kẹo cũng không dám giởn mặt nhà binh như vậy! Tôi ở vào trường hợp đặc biệt: Hồi tôi theo Ông Dượng đi học lớp Nhất, Trường Tiểu học Châu Đốc, tôi ở với Chú Ba Tấn gần cả năm khi Đại Đội của Dượng tôi di chuyển về đóng quân ở Sài Tón (Quận Tri Tôn). Hơn nữa, Tr/Tá Tấn cũng từng là Tham Mưu Trưởng của Tướng Liêm khi Ông làm Chỉ Huy Trưởng Phân Khu Trà Vinh, Vỉnh Long, Sa Đéc. Cho nên, tuy không bà con mà cũng coi như thân thuộc. Tôi bước vô VP, chưa kịp chào hỏi thì Tr/Tá Tấn đã cười cười, hỏi: Muốn hỏi thăm vụ Tướng Lima (Âm thoại truyền tin chỉ chữ L) phải không? Tôi mới thưa, "dà ... dà" thì Ông đã nói luôn: Ối, Ổng mốn lật Tướng K. mà "chưa" được (Lưu ý: chưa chớ không phải là không được) nên bị giữ vài bửa chớ chẳng có việc gì đâu! Tôi lật đật hỏi: Không biết An Ninh Quân Đội có chứng cớ gì không mà họ dám bắt giữ một Tướng Lãnh như vậy? Ông trả lời tỉnh rụi: Ờ, tụi nó chụp được cái hình Ông Tướng đang đưa cho Phạm Ngọc Thảo ly cà phê ngay trong Dinh Chỉ Huy Truởng TTHLQuang Trung (Lưu ý: Lúc đó PNT đang mang Cấp Đại Tá. Theo truyền thống nhà binh thì nếu không rất thân thì không thể kêu tên trỏng như vậy). Rổi Ô. liền tống khách: Thôi, về làm việc đi!
Vậy thử hỏi Phạm Ngọc Thảo là ai mà một Tướng lãnh chỉ vì đưa mời ly cà phê mà bị bắt giữ? Ông nầy nguyên là Việt Minh, kháng chiến chống Pháp, từng nỗi tiếng khi chỉ huy Tiểu Đoàn Bến Tre đánh nhau chí cha, chí chạp với Tiểu Đoàn QD Pháp cũng nỗi tiếng của Đại Úy Nguyễn Văn Y (Sau nầy là Đặc Ủy Trưởng Trung Ương Tình Báo). Sau nầy, PNT trở về hợp tác với chánh quyền Quốc gia, được Đức Tổng Giám Mục Vĩnh Long giới thiệu với TT Ngô Đình Diệm phong cho cấp bậc Thiếu Tá, cử làm Tinh Đoàn Trưởng Tỉnh Đoàn Bảo An Thủ dầu Một (Bình Dương). Khoản 1959_60, khi MTGPMN hoạt động mạnh, lăm le "đồng khởi", PNT được cử làm Tỉnh Trưởng Bến Tre (Kiến Hòa) thay thế Đại Úy Phạm Đăng Tấn, để đối phó. Có lẽ vì vậy hai người nầy quen biết và trở thành thân thiết. Sau khi dẹp tan Chiến Dịch Đồng khởi của VC ở Bến Tre, PNT dược thăng Trung Tá và được cử làm Tùy Viên cho TT. NĐD. Tới đây thì các đồng môn QGHC các khóa ĐS 5, 6, 7, 8 nếu còn nhớ thì chính miệng PNT đã kể trong "GIỜ THỜI SỰ" về việc ông ta áp dụng chiến thuật "Phản Nội Tuyến" để tiêu diệt gọn "Đội Đặc Công " VC được chỉ định đột kích chiếm Chi Đội Thiết Giáp để càn quét, chiếm Tỉnh Lỵ Bến Tre. Nhờ đó, đã đánh tan mưu toan Đồng Khởi của "Chị Ba Định" thuộc MTGPMN chỉ huy. Là người tin cẩn của Tổng Thống NĐD đến như vậy mà sau đão chánh 1/11/1963, PNT lại được thăng cấp Đại Tá và được cử đi công cán Hoa Kỳ! Tại sao? Xin hỏi Trùm Xịa Conein. Còn nhớ một lần khi Tr/Tá Tấn còn làm Tỉnh Trưởng Biên Hòa có đưa khoe với tôi hình bìa của tờ News Week loáng thoáng cái tựa Who is Thao? Báo chí mà còn đặt vấn đề như vậy thì CIA phải biết rõ Thảo là ai. Chẳng những thế phần chắc họ còn là Boss mới của y, tức là thêm một cái tròng thứ ba, ngoài 2 cái trỏng Quốc – Cộng vào cổ. Như vậy, thời gian trước 19/2 Thảo còn đang ở bên Mỹ, chỉ mới về nước trước ngày khởi sự khoản một tuần lễ. Vậy tại sao PNT lại trở thành một trong hai thủ lãnh đão chánh? Điều nầy cũng dễ hiểu: Khi người ta từ Hoa Thạnh Đốn mang "lệnh truyền khởi sự "về, tức là Sứ Giả của Thượng Quốc, có khi còn nhiều quyền hạn hơn là Tướng cầm quân là Lâm Văn Phát, trong khi ông nầy và nhóm Đại Việt của Trung Tá Phạm Đăng Tấn vận trù kế hoạch, tổ chức lực lượng từ 5, 6 tháng về trước. Tại sao tôi giám nói quyết như vậy? Cứ nghe lời thuật của một người trong cuộc thì biết.
Một bửa, anh (Lê Văn ?) Đãnh, cựu Tỉnh đoàn trưởng Biệt Chính Biên Hòa ghé nhà thăm. Tôi hỏi: Lâu nay ở đâu mà không thấy mặt?
Anh nầy tướng tá kềnh càng mà ăn nói nhỏ nhẹ vẻ mặt hiền queo,cười nói: Tui mới ở Quân Lao Gò Vấp ra!
Thấy tôi trố mắt ngạc nhiên, Anh liền nói tiếp: Bộ Ông Chánh (Chánh Văn Phòng) quên vụ Đão chánh 19/2/65 rồi sao? Tui dính vô vụ đó, bị Tòa Án QSMT kêu án 2 năm rưởi tù.
Tôi chợt nhớ vụ điều quân trên Đài Phát Thanh nên cười, bảo Anh: Bộ mấy cha hết chuyện chơi rồi, ai lại đi điều quân trên Đài Phát Thanh như vậy!? Bộ đứt liên lạc truyền tin hà?
Anh Đãnh lại cười đáp: Không có đâu, vẫn còn liên lạc bình thường. Có điều vì Bộ Chỉ huy Đão Chánh, sau khi dùng lực lượng của Trung Tâm Huấn luyện Quang Trung tiến chiếm Đài Phát Tuyến Quán Tre để khống chế Đài Phát Thanh Quốc Gia, rồi đặt Bộ Chỉ Huy ở đó nên tần số truyền tin bị đài phát tuyến hút vào cho nên sau câu "Khủng long 1 ...Khủng Long 3 … là điều chỉnh liền.
-Mà Ô. Chánh có biết Khủng Long 3 là ai không? Là Tỉnh Đoàn Biệt Chính Biên Hòa đó!
-Mục tiêu tiến chiếm của các cậu là cái gì vậy?
-Là Phi Trường Biên Hòa đó.
-Ai phân công cho các anh như vậy?
-Dà … "Thầy" Tấn (Tr/Tá Tỉnh Trưởng Phạm Đăng Tấn) chớ ai!
-Vậy sao các anh lại để cho Ô. Kỳ vô đó, hò hét đòi dội bom lên đầu quân đão chánh như vậy?
-Lại cười, bảo: Thầy Tấn bất ngờ bị thuyên chuyển, tụi tui như rắn mất đầu, lại thêm bị Tr/Tá Mã Sanh Nhơn, tân Tỉnh trưởng thảy vô Chiến Dịch Phú Hội (Quận Nhơn Trạch, cách Phi trường BH mấy chục cây số) tiến chiếm Mật Khu VC Hang Nai, rồi trấn giữ ở đó, cho nên ngày khởi sự kẹt cứng ở đó, làm thế nào hoàn thành nhiệm vụ cho được!
-À, ra là như vậy. Vậy là quân đão chánh đành phải rút về!
-Anh Đãnh nghiêm mặt bảo: Anh em nhà binh, ai nấy đều biết tay Kỳ là chuyên môn to miệng,cho nên cái vụ "ném bom miệng" đó đâu dọa được ai. Ngay cả trường hợp Cao Kỳ có làm liều đi nữa thì cũng chẳng ăn thua gì bởi vì lực lượng Thiết giáp của Tướng Phát, một khi đã khóa chặt Phi Trường Tân Sơn Nhất là đã áp sát Bộ Tổng Tham Mưu rồi. Cho nên khi được lịnh ngưng tiến quân, rồi lui binh, ai nấy đều ngở ngàng. Sau nầy phối kiểm lại mới biết, bên "TÒA ĐẠI SỨ", viện cớ vụ ném bom miệng của Ô.Kỳ, "khuyên" Tướng Phát lui quân để tránh đổ máu, để họ dàn xếp "khuyên" Tướng Khánh ra đi trong danh dự.
Nếu biết rằng, thời đó, lời khuyên của Tòa Đại Sứ thường khi còn nặng hơn Quân Lệnh cho nên sự thể không thể khác đi được: Nó chỉ có thể là cuộc binh biến "nửa lừng"như vậy thôi, cho nên ai đó rất có lý khi mệnh danh cho nó là "CUỘC BIỂU DƯƠNG LỰC LƯỢNG 19/2/1965".
Và quả nhiên sau đó ít lâu, Tướng Khánh, áo thụng, khăn đóng,lếnh thếch ra Phi Trường Tân Sơn Nhất, cúi xuống hốt nắm đất Quê hương làm kỷ niệm, rồi lên phi cơ, thượng lộ bình an.
Bây giờ là cái chết của PHẠM NGỌC THẢO
Để cho câu chuyện được suông sẽ, mạch lạc, tôi sẽ đúc kết lời kể lại của các nhân vật trong cuộc thành liên tục, không phân đoạn như trên.
Câu chuyện nầy do các nhân vật kể sau thuật lại:
1/ Ông Hiệp, Trưởng Chi CSQG Quận Đức Tu (Q. Châu Thành), tỉnh Biên Hòa.
2/ Ông Nguyễn Đình Lang (khóa 4 QGHC), Chánh Văn Phòng/Tỉnh Trưởng
3/ Tr/Tá Trần Văn Hai, Tỉnh Trưởng Biên Hòa
Sau khi đão chánh bất thành, Tướng Phát dọt lên khu Công giáo Hố Nai ẩn náo. Khu nầy rộng lớn lại thêm được Nhóm Quốc Dân Đảng ở đây tích cực che chở nên ông được an toàn.
Riêng Phạm Ngọc Thảo lại ẩn lánh tại xứ Đạo Xóm gà, Gò Vấp, vừa nhỏ, vừa thiếu phần tử trung kiên bao bọc nên chỉ ít lâu sau là bị bắt đưa về Trung Tâm Thẩm vấn trực thuộc Tổng Nha CSQG ở gần Trường Trung Học Trần Lục, Gia Định.
Buổi sáng khoản Tháng 2/1966 (?), PNT dược chở từ đó lên vườn cao su đầu dốc 47 thuộc Xã Phước Tân, Q. Đức Tu, Tỉnh Biên Hòa để vĩnh quyết. Không biết vì cái gương Thiếu Tá Nhung (người giết anh em TT. NĐD rồi sau đó bị siết cổ chết) còn sờ sờ ra đó hay vì mất bình tỉnh, tay sát thủ chỉ bắn sượt gò má PNT rất nhẹ, rồi bỏ đó, chẳng màng thi hành "phát ân huệ" theo truyền thống hành quyết thường lệ.
Sau đó, PNT bò ra Quốc lộ 15 kêu cứu. Cuộc Trưởng Cảnh sát Phước Tân đến nơi, nghe PNT xưng tên họ, chức tước, lật đật gọi thẳng Trưởng Chi CSQG Q. Đức Tu trình báo. Ô. Hiệp liền xuống, đem PNT về Bệnh Viện Tỉnh cấp cứu, vừa gọi máy trình báo cấp trên. Được lịnh đưa thẳng PNT vào Văn Phòng Tỉnh Trưởng. Ở đây, Ô.Tỉnh trưởng đã chực sẳn dưới lầu, đưa PNT lên VPTT trên lầu. Trong khi Ô. Tinh trưởng gọi máy về Saigon xin chỉ thị, PNT vẫn được thong thả nên nhờ Ô.Chánh Văn phòng đưa xuống tầng dưới để gặp Ô. Đỗ Thành Nhơn (Khoá 1 ĐS) là Phó TT của Thảo hồi ở Bến Tre. Ông nầy e ngại nên đã lánh mặt. Trở lên VPTT, đợi tới xế trưa mới có trực thăng của Nha An Ninh QĐ tới nhận lãnh PNT đưa đi.
Đến tối thì nghe Đài Phát Thanh loan tin: Vì vết thương quá nặng nên Phạm Ngọc Thão đã qua đời ?!
Thời gian sau, có tiếng đồn xầm xì là đệ tử Tướng Sáu Lèo bóp dế PNT cho tới chết?! Sau nầy, đi tù ngoài Bắc về, một bửa vui chuyện, nhắc lại vụ nầy, Đại Úy Nhã cười bảo: Tôi lúc đó bị giữ ở phòng kế bên phòng điều tra PNT, chập tối, nghe tiếng ông ta la "á…á…á" hồi lâu, rồi im bặt. Vậy đó, ai muốn nghỉ gì thì nghỉ.
Riêng tôi nghỉ rằng: Người ta tình báo nhị trùng đã lâm vào cửa tử. PNT một cổ tới ba tròng làm sao sống dược. Nhất là biết quá nhiều v/v người ta làm tròng làm tréo để hạ bệ Tướng Khánh. Cho dẫu không có đệ tử Tướng Sáu Lèo thì cũng có ai đó làm cái việc tất yếu là "sát nhân diệt khẩu". Còn như sau ngày Phỏng Giái, người ta viết sách, đóng phinh, phong thần PNT là Siêu Tình Báo Chiến Lược (sic) phe ta thì cứ việc. Có ai kiện cáo ra ba Tòa Quan lớn gì đâu mà sợ! Chỉ tội cho Nguyễn Chánh Tín và Cái Lan Xanh, chỉ vì đóng phinh "Ván Bài Lật ( Úp) Ngữa" mà mang họa:
=Nguyễn Chánh Tín, khi trình diện phỏng vấn đi Mỹ bị viên chức di trú Mỹ hạ nhục khi ông nầy đứng dậy, đưa tay chào theo kiểu nhà binh, rồi lớn tiếng hô bằng tiếng Việt: Kính chào Đại Tá. Rồi sổ toẹt hồ sơ!
=Thanh Lan phải thề bán mạng, VC mới cho ra đi thử nghiệm dụ khị giao lưu. Chẳng ngờ rằng bị cháy nên trở thành phế thải.
Tới đây là hạ màn.
Nhơn
Apr.1,2011
Luận bàn về hai vấn đề vừa kể thật nhiêu khê, không biết bao giờ mới dứt, giống như câu chuyện dài " nhân dân tự vệ " thời VNCH ngày trước!
Chi bằng xét về công việc chuyên môn của Sir Snowden thì tìm ra nguồn cội dễ dàng hơn.
Snowden, trong con mắt nhà nghề tình báo, không phải đơn thuần là một điệp viên Mỹ, bởi vì anh ta có quan hệ với tình báo Tàu. Nói theo ngôn ngữ chuyên môn là " Tình báo Nhị trùng " ( Double Agent ), nghĩa là tình báo hai mang.
Vấn đề phức tạp hơn, khi có Tổng thống Nga Putin dính líu vô. Me xừ Snowden có vẻ như biến thành " TB Tam trùng ". Hay chí ít cũng là nhị trùng rưởi 2+1/2.
Nhưng thử hỏi vì sao mà hành động của Snowden thành ra bễ bạc và bản thân thành con bài bễ, chạy xấc bấc xang bang như chó mất chủ?
Ở đời, làm việc cho hai chủ đã là khó rồi. Snowden ta lại chơi trội ngoéo thêm tình báo Nga dzô, lại trúng phải tay cựu trùm tình báo-phản gián KGB Nga Putin thì không thể không bễ.
Nhưng tại sao mà bễ?
Ai đời là tình báo Mỹ, trong khi Tàu khựa đang xính vính vì vụ hack vào hệ thống điện toán Mỹ lại đi tiết lộ hoạt động lấy tin của tình báo Mỹ vào hệ thống Tàu đỏ và cả vào các chánh phủ Âu châu. Như vậy là vượt quá giới hạn cho phép của CIA chính chủ, làm lợi cho chủ Tàu. Vì vậy chính chủ phải cho thành con bài bễ.
Đừng tưởng rằng chỉ CIA Mỹ bị thiệt hại nên truy nã gắt gao một thuộc viên phản bội, có khi là do chủ Tàu, vì lâm vào thế kẹt, phải tiên hạ thủ vi cường, dánh lá bài thí chốt, buộc Snowden phải tung tin ra.
Chót hết là ông chủ một nửa Nga, khi phát giác ra, tin tức do Sir Snowden cung cấp, khi tới tay tình báo Nga thì Mỹ – Tàu đã biết rồi, nghĩa là trùm Putin Nga nhận tin hạng ba. Cho nên mới nói đối với TB Nga, Snowden chỉ có ½ trùng.
Vì vậy, có khi chính tình báo Nga gài thế cho Snowden phải tiết lộ tin cũng chưa chừng.
Vậy đó, thân phận tình báo nhị trùng, một cổ hai tròng đã lâm vào cửa tử, bởi vì bất cứ lúc nào, một trong hai chủ siết cổ thì cũng chết, hà huống chi Snowden còn lân la với tình báo thứ dữ Nga, nên lại càng mau chết.
Nhân vụ nầy, nhớ tới thân phận của một người Việt Nam vì thời cuộc đưa đẩy vào hoạt động tình báo tam trùng để bị giết một cách thảm thương: Đại tá Phạm Ngọc Thảo!
Xin gởi lại theo đây bài viết cũ về biến cố " Biểu Dương Lực Lượng 19/2/1965 " mà vai chánh là Phạm Ngọc Thảo.
Trân trọng,
Nguyễn Nhơn
Cuộc Biểu Dương Lực Lượng 19/2/1965
Như đã hứa, xin kể Anh nghe về vụ nầy: Hồi đó, tôi đang là Trưởng Ty Nội An, Tỉnh Biên Hòa. Tỉnh Trưởng là Tr/Tá Mã Sanh Nhơn. Sáng sớm ngày 19/2/65, mở máy thu thanh ra nghe phát toàn nhạc quân hành. Vậy là có chuyện rồi! Tôi qua Văn Phòng mở máy theo dỏi. Vài giờ trôi qua, bổng nghe phát lời hiệu triệu của Ủy Ban Cách Mạng (?). Tôi chỉ còn nhớ một câu quan trọng nầy: Chúng tôi chủ trương TƯ SẢN ĐẠI CHÚNG. Vậy là không phải là Cộng Sản là đở rồi. Tới trưa, lại nghe phát khẩu lệnh "khũng long 1 gọi khũng long 3: Lệnh tiến chiếm mục tiêu theo kế hoạch". Tôi nói thầm trong bụng: Làm ăn cái quỉ gì lại đi điều quân trên Đài Phát Thanh! Coi bộ vụ nầy đã hỏng rồi. Quả nhiên, đến chiều, Đài loan báo: Các đơn vị hành quân vì ngộ nhận đã rút quân về doanh trại. Vậy là yên chuyện. Bất ngờ, sáng hôm sau, khi vào văn phòng thì được biết: Nửa đêm hôm qua, Tr/tá Tỉnh Trưởng MSN đã bị An Ninh Quân Đội tới bắt đem đi. Chức việc cả Tỉnh lẫn Tiểu Khu đều ngỡ ngàng. Ai nấy đều biết rằng Trung tá MSN đang là Chánh Văn phòng của Tướng Nguyễn Khánh, Chủ tịch Lãnh đạo Quốc gia, mới được bổ nhiệm Tỉnh trưởng cách đó hơn 3 tháng để cấp tốc thay thế Trung tá Phạm Đăng Tấn bị thuyên chuyển trong vòng 24 tiếng, sau khi VC lần đầu tiên pháo kích vào Phi trường Quân sự Biên Hòa ngay trong đêm Dạ Hội mừng Quốc Khánh 1/11/1963, khiến cho quan chức, kể cả các "tai to mặt lớn" từ Saigon xuống tham dự, chạy sút giày, sút dép (theo đúng nghĩa đen chớ không phải ví von). Vậy làm sao Tr/Tá MSN lại tham dự hoạt động lật đổ xếp cũ rất thân cận của mình cho dược. Chắc chắn là có sự ngộ nhận gì đó! Quả nhiên chỉ năm ba hôm sau, từ VP nhìn ra Phòng Tiếp Dân Tòa HC, bỗng thấy Tr/tá MSN thơ thẩn ở đó. Tôi vội chạy ra thăm hỏi. Ông cười gượng gạo, rồi thò tay vào túi áo ngực, rút ra tờ Sự Vụ Lịnh, biểu: Mầy coi đó! Tao được SVL trả về "Nhiệm sở cũ" (tức là Tỉnh trưỏng Biên Hòa) mà thằng Hai nó ngồi chành ành ở đó. Vậy biết làm thế nào?! Mới năm ba ngày trước, Thiếu tá Trần Văn Hai, tục gọi là Hai Dù ( Binh chủng ND), đang là Đại Đội trưởng Tổng Hànhn Dinh Quân Đoàn III cho Tướng Cao Văn Viên, cấp tốc được bổ nhiệm Tỉnh Trưởng BH thay thế Tr/tá MSN cũng giống như hơn 3 tháng trước, Tr/tá MSN cấp tốc thay thế Tr/tá Phạm Đăng Tấn vậy mà! Thưở đó việc Ông lên, Bà xuống xãy ra liền liền: Xếp lên, đàn em theo lên. Xếp xuống, đàn em tuột xích lá thường sự. Vậy, biết làm thế nào?!
Cuối tuần đó, tôi về Saigon thăm người người Cô họ. Thấy Cô có vẽ bôn chôn, lo lắng, chưa kịp hỏi thì Cô đã kề tai thì thầm: Không biết sao Chú Ba đã bị bắt rồi! Chú Ba nói đây là Thiếu Tướng Đặng Thanh Liêm (Anh em cô cậu của Ba tôi), lúc đó đang là Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung. Tôi giựt mình, nói thầm trong bụng:Chết rồi, Ông Tướng nhà ta lại tham gia "Đão" nữa. Hai lần trước là vụ 1/11/63 và vụ hạ bệ Tướng Dương Văn Minh. Bây giờ lại tính phạng luôn Tướng Khánh sao cà?! Sợ Cô Năm (Em ruột của Tướng Liêm) hoảng sợ, tôi trấn an:Không sao, để con tìm cách hỏi thăm xem. Sáng hôm sau, tôi xin phép vắng mặt một buổi, rồi về Saigon, ra Nha Bình Định xin gặp xếp cũ là Trung Tá Phạm Đăng Tấn đang làm Giám Đốc, để hỏi thăm v/v Tướng Liêm bị bắt giữ. Có người sẽ hỏi: Làm sao chuyện "bằng trời" như vậy mà tôi với tư cách cựu CVP dám đi hỏi Ông Tỉnh trưởng cũ như vậy? Xin thưa: Nếu như bình thường thì cho ăn kẹo cũng không dám giởn mặt nhà binh như vậy! Tôi ở vào trường hợp đặc biệt: Hồi tôi theo Ông Dượng đi học lớp Nhất, Trường Tiểu học Châu Đốc, tôi ở với Chú Ba Tấn gần cả năm khi Đại Đội của Dượng tôi di chuyển về đóng quân ở Sài Tón (Quận Tri Tôn). Hơn nữa, Tr/Tá Tấn cũng từng là Tham Mưu Trưởng của Tướng Liêm khi Ông làm Chỉ Huy Trưởng Phân Khu Trà Vinh, Vỉnh Long, Sa Đéc. Cho nên, tuy không bà con mà cũng coi như thân thuộc. Tôi bước vô VP, chưa kịp chào hỏi thì Tr/Tá Tấn đã cười cười, hỏi: Muốn hỏi thăm vụ Tướng Lima (Âm thoại truyền tin chỉ chữ L) phải không? Tôi mới thưa, "dà ... dà" thì Ông đã nói luôn: Ối, Ổng mốn lật Tướng K. mà "chưa" được (Lưu ý: chưa chớ không phải là không được) nên bị giữ vài bửa chớ chẳng có việc gì đâu! Tôi lật đật hỏi: Không biết An Ninh Quân Đội có chứng cớ gì không mà họ dám bắt giữ một Tướng Lãnh như vậy? Ông trả lời tỉnh rụi: Ờ, tụi nó chụp được cái hình Ông Tướng đang đưa cho Phạm Ngọc Thảo ly cà phê ngay trong Dinh Chỉ Huy Truởng TTHLQuang Trung (Lưu ý: Lúc đó PNT đang mang Cấp Đại Tá. Theo truyền thống nhà binh thì nếu không rất thân thì không thể kêu tên trỏng như vậy). Rổi Ô. liền tống khách: Thôi, về làm việc đi!
Vậy thử hỏi Phạm Ngọc Thảo là ai mà một Tướng lãnh chỉ vì đưa mời ly cà phê mà bị bắt giữ? Ông nầy nguyên là Việt Minh, kháng chiến chống Pháp, từng nỗi tiếng khi chỉ huy Tiểu Đoàn Bến Tre đánh nhau chí cha, chí chạp với Tiểu Đoàn QD Pháp cũng nỗi tiếng của Đại Úy Nguyễn Văn Y (Sau nầy là Đặc Ủy Trưởng Trung Ương Tình Báo). Sau nầy, PNT trở về hợp tác với chánh quyền Quốc gia, được Đức Tổng Giám Mục Vĩnh Long giới thiệu với TT Ngô Đình Diệm phong cho cấp bậc Thiếu Tá, cử làm Tinh Đoàn Trưởng Tỉnh Đoàn Bảo An Thủ dầu Một (Bình Dương). Khoản 1959_60, khi MTGPMN hoạt động mạnh, lăm le "đồng khởi", PNT được cử làm Tỉnh Trưởng Bến Tre (Kiến Hòa) thay thế Đại Úy Phạm Đăng Tấn, để đối phó. Có lẽ vì vậy hai người nầy quen biết và trở thành thân thiết. Sau khi dẹp tan Chiến Dịch Đồng khởi của VC ở Bến Tre, PNT dược thăng Trung Tá và được cử làm Tùy Viên cho TT. NĐD. Tới đây thì các đồng môn QGHC các khóa ĐS 5, 6, 7, 8 nếu còn nhớ thì chính miệng PNT đã kể trong "GIỜ THỜI SỰ" về việc ông ta áp dụng chiến thuật "Phản Nội Tuyến" để tiêu diệt gọn "Đội Đặc Công " VC được chỉ định đột kích chiếm Chi Đội Thiết Giáp để càn quét, chiếm Tỉnh Lỵ Bến Tre. Nhờ đó, đã đánh tan mưu toan Đồng Khởi của "Chị Ba Định" thuộc MTGPMN chỉ huy. Là người tin cẩn của Tổng Thống NĐD đến như vậy mà sau đão chánh 1/11/1963, PNT lại được thăng cấp Đại Tá và được cử đi công cán Hoa Kỳ! Tại sao? Xin hỏi Trùm Xịa Conein. Còn nhớ một lần khi Tr/Tá Tấn còn làm Tỉnh Trưởng Biên Hòa có đưa khoe với tôi hình bìa của tờ News Week loáng thoáng cái tựa Who is Thao? Báo chí mà còn đặt vấn đề như vậy thì CIA phải biết rõ Thảo là ai. Chẳng những thế phần chắc họ còn là Boss mới của y, tức là thêm một cái tròng thứ ba, ngoài 2 cái trỏng Quốc – Cộng vào cổ. Như vậy, thời gian trước 19/2 Thảo còn đang ở bên Mỹ, chỉ mới về nước trước ngày khởi sự khoản một tuần lễ. Vậy tại sao PNT lại trở thành một trong hai thủ lãnh đão chánh? Điều nầy cũng dễ hiểu: Khi người ta từ Hoa Thạnh Đốn mang "lệnh truyền khởi sự "về, tức là Sứ Giả của Thượng Quốc, có khi còn nhiều quyền hạn hơn là Tướng cầm quân là Lâm Văn Phát, trong khi ông nầy và nhóm Đại Việt của Trung Tá Phạm Đăng Tấn vận trù kế hoạch, tổ chức lực lượng từ 5, 6 tháng về trước. Tại sao tôi giám nói quyết như vậy? Cứ nghe lời thuật của một người trong cuộc thì biết.
Một bửa, anh (Lê Văn ?) Đãnh, cựu Tỉnh đoàn trưởng Biệt Chính Biên Hòa ghé nhà thăm. Tôi hỏi: Lâu nay ở đâu mà không thấy mặt?
Anh nầy tướng tá kềnh càng mà ăn nói nhỏ nhẹ vẻ mặt hiền queo,cười nói: Tui mới ở Quân Lao Gò Vấp ra!
Thấy tôi trố mắt ngạc nhiên, Anh liền nói tiếp: Bộ Ông Chánh (Chánh Văn Phòng) quên vụ Đão chánh 19/2/65 rồi sao? Tui dính vô vụ đó, bị Tòa Án QSMT kêu án 2 năm rưởi tù.
Tôi chợt nhớ vụ điều quân trên Đài Phát Thanh nên cười, bảo Anh: Bộ mấy cha hết chuyện chơi rồi, ai lại đi điều quân trên Đài Phát Thanh như vậy!? Bộ đứt liên lạc truyền tin hà?
Anh Đãnh lại cười đáp: Không có đâu, vẫn còn liên lạc bình thường. Có điều vì Bộ Chỉ huy Đão Chánh, sau khi dùng lực lượng của Trung Tâm Huấn luyện Quang Trung tiến chiếm Đài Phát Tuyến Quán Tre để khống chế Đài Phát Thanh Quốc Gia, rồi đặt Bộ Chỉ Huy ở đó nên tần số truyền tin bị đài phát tuyến hút vào cho nên sau câu "Khủng long 1 ...Khủng Long 3 … là điều chỉnh liền.
-Mà Ô. Chánh có biết Khủng Long 3 là ai không? Là Tỉnh Đoàn Biệt Chính Biên Hòa đó!
-Mục tiêu tiến chiếm của các cậu là cái gì vậy?
-Là Phi Trường Biên Hòa đó.
-Ai phân công cho các anh như vậy?
-Dà … "Thầy" Tấn (Tr/Tá Tỉnh Trưởng Phạm Đăng Tấn) chớ ai!
-Vậy sao các anh lại để cho Ô. Kỳ vô đó, hò hét đòi dội bom lên đầu quân đão chánh như vậy?
-Lại cười, bảo: Thầy Tấn bất ngờ bị thuyên chuyển, tụi tui như rắn mất đầu, lại thêm bị Tr/Tá Mã Sanh Nhơn, tân Tỉnh trưởng thảy vô Chiến Dịch Phú Hội (Quận Nhơn Trạch, cách Phi trường BH mấy chục cây số) tiến chiếm Mật Khu VC Hang Nai, rồi trấn giữ ở đó, cho nên ngày khởi sự kẹt cứng ở đó, làm thế nào hoàn thành nhiệm vụ cho được!
-À, ra là như vậy. Vậy là quân đão chánh đành phải rút về!
-Anh Đãnh nghiêm mặt bảo: Anh em nhà binh, ai nấy đều biết tay Kỳ là chuyên môn to miệng,cho nên cái vụ "ném bom miệng" đó đâu dọa được ai. Ngay cả trường hợp Cao Kỳ có làm liều đi nữa thì cũng chẳng ăn thua gì bởi vì lực lượng Thiết giáp của Tướng Phát, một khi đã khóa chặt Phi Trường Tân Sơn Nhất là đã áp sát Bộ Tổng Tham Mưu rồi. Cho nên khi được lịnh ngưng tiến quân, rồi lui binh, ai nấy đều ngở ngàng. Sau nầy phối kiểm lại mới biết, bên "TÒA ĐẠI SỨ", viện cớ vụ ném bom miệng của Ô.Kỳ, "khuyên" Tướng Phát lui quân để tránh đổ máu, để họ dàn xếp "khuyên" Tướng Khánh ra đi trong danh dự.
Nếu biết rằng, thời đó, lời khuyên của Tòa Đại Sứ thường khi còn nặng hơn Quân Lệnh cho nên sự thể không thể khác đi được: Nó chỉ có thể là cuộc binh biến "nửa lừng"như vậy thôi, cho nên ai đó rất có lý khi mệnh danh cho nó là "CUỘC BIỂU DƯƠNG LỰC LƯỢNG 19/2/1965".
Và quả nhiên sau đó ít lâu, Tướng Khánh, áo thụng, khăn đóng,lếnh thếch ra Phi Trường Tân Sơn Nhất, cúi xuống hốt nắm đất Quê hương làm kỷ niệm, rồi lên phi cơ, thượng lộ bình an.
Bây giờ là cái chết của PHẠM NGỌC THẢO
Để cho câu chuyện được suông sẽ, mạch lạc, tôi sẽ đúc kết lời kể lại của các nhân vật trong cuộc thành liên tục, không phân đoạn như trên.
Câu chuyện nầy do các nhân vật kể sau thuật lại:
1/ Ông Hiệp, Trưởng Chi CSQG Quận Đức Tu (Q. Châu Thành), tỉnh Biên Hòa.
2/ Ông Nguyễn Đình Lang (khóa 4 QGHC), Chánh Văn Phòng/Tỉnh Trưởng
3/ Tr/Tá Trần Văn Hai, Tỉnh Trưởng Biên Hòa
Sau khi đão chánh bất thành, Tướng Phát dọt lên khu Công giáo Hố Nai ẩn náo. Khu nầy rộng lớn lại thêm được Nhóm Quốc Dân Đảng ở đây tích cực che chở nên ông được an toàn.
Riêng Phạm Ngọc Thảo lại ẩn lánh tại xứ Đạo Xóm gà, Gò Vấp, vừa nhỏ, vừa thiếu phần tử trung kiên bao bọc nên chỉ ít lâu sau là bị bắt đưa về Trung Tâm Thẩm vấn trực thuộc Tổng Nha CSQG ở gần Trường Trung Học Trần Lục, Gia Định.
Buổi sáng khoản Tháng 2/1966 (?), PNT dược chở từ đó lên vườn cao su đầu dốc 47 thuộc Xã Phước Tân, Q. Đức Tu, Tỉnh Biên Hòa để vĩnh quyết. Không biết vì cái gương Thiếu Tá Nhung (người giết anh em TT. NĐD rồi sau đó bị siết cổ chết) còn sờ sờ ra đó hay vì mất bình tỉnh, tay sát thủ chỉ bắn sượt gò má PNT rất nhẹ, rồi bỏ đó, chẳng màng thi hành "phát ân huệ" theo truyền thống hành quyết thường lệ.
Sau đó, PNT bò ra Quốc lộ 15 kêu cứu. Cuộc Trưởng Cảnh sát Phước Tân đến nơi, nghe PNT xưng tên họ, chức tước, lật đật gọi thẳng Trưởng Chi CSQG Q. Đức Tu trình báo. Ô. Hiệp liền xuống, đem PNT về Bệnh Viện Tỉnh cấp cứu, vừa gọi máy trình báo cấp trên. Được lịnh đưa thẳng PNT vào Văn Phòng Tỉnh Trưởng. Ở đây, Ô.Tỉnh trưởng đã chực sẳn dưới lầu, đưa PNT lên VPTT trên lầu. Trong khi Ô. Tinh trưởng gọi máy về Saigon xin chỉ thị, PNT vẫn được thong thả nên nhờ Ô.Chánh Văn phòng đưa xuống tầng dưới để gặp Ô. Đỗ Thành Nhơn (Khoá 1 ĐS) là Phó TT của Thảo hồi ở Bến Tre. Ông nầy e ngại nên đã lánh mặt. Trở lên VPTT, đợi tới xế trưa mới có trực thăng của Nha An Ninh QĐ tới nhận lãnh PNT đưa đi.
Đến tối thì nghe Đài Phát Thanh loan tin: Vì vết thương quá nặng nên Phạm Ngọc Thão đã qua đời ?!
Thời gian sau, có tiếng đồn xầm xì là đệ tử Tướng Sáu Lèo bóp dế PNT cho tới chết?! Sau nầy, đi tù ngoài Bắc về, một bửa vui chuyện, nhắc lại vụ nầy, Đại Úy Nhã cười bảo: Tôi lúc đó bị giữ ở phòng kế bên phòng điều tra PNT, chập tối, nghe tiếng ông ta la "á…á…á" hồi lâu, rồi im bặt. Vậy đó, ai muốn nghỉ gì thì nghỉ.
Riêng tôi nghỉ rằng: Người ta tình báo nhị trùng đã lâm vào cửa tử. PNT một cổ tới ba tròng làm sao sống dược. Nhất là biết quá nhiều v/v người ta làm tròng làm tréo để hạ bệ Tướng Khánh. Cho dẫu không có đệ tử Tướng Sáu Lèo thì cũng có ai đó làm cái việc tất yếu là "sát nhân diệt khẩu". Còn như sau ngày Phỏng Giái, người ta viết sách, đóng phinh, phong thần PNT là Siêu Tình Báo Chiến Lược (sic) phe ta thì cứ việc. Có ai kiện cáo ra ba Tòa Quan lớn gì đâu mà sợ! Chỉ tội cho Nguyễn Chánh Tín và Cái Lan Xanh, chỉ vì đóng phinh "Ván Bài Lật ( Úp) Ngữa" mà mang họa:
=Nguyễn Chánh Tín, khi trình diện phỏng vấn đi Mỹ bị viên chức di trú Mỹ hạ nhục khi ông nầy đứng dậy, đưa tay chào theo kiểu nhà binh, rồi lớn tiếng hô bằng tiếng Việt: Kính chào Đại Tá. Rồi sổ toẹt hồ sơ!
=Thanh Lan phải thề bán mạng, VC mới cho ra đi thử nghiệm dụ khị giao lưu. Chẳng ngờ rằng bị cháy nên trở thành phế thải.
Tới đây là hạ màn.
Nhơn
Apr.1,2011
by Lý Tưởng Người Việt
Ở buổi tiệc, chàng gặp cô gái rất xinh, quyến rũ. Cho nên, dù không đẹp trai, chàng cũng được mọi người để ý đến. Khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng ngượng ngập mời nàng uống cà phê với mình. Rất ngạc nhiên, nhưng lời mời của chàng quá lịch sự, nàng đồng ý ngay.
Họ ngồi bên chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc. Chàng quá lo lắng, không nói được lời nào, khiến nàng cũng cảm thấy bất tiện. Bỗng nhiên, chàng gọi người phục vụ:
- Xin cô cho ít muối để tôi bỏ vào cà phê!
Mọi người chăm chăm nhìn. Chàng đỏ mặt, nhưng vẫn múc muối cho vào tách cà phê, rồi uống.
Nàng tò mò:
- Sao anh có sở thích kỳ quặc vậy?
- Hồi còn nhỏ, sống gần biển nên tôi thấy vị mặn của nước giống như cà phê có muối! Bây giờ, mỗi khi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.
Nàng cảm động, nghĩ rằng chàng yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu vợ con. Nàng bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn. Trước khi ra về, chàng và nàng hẹn sẽ gặp lại.
Qua nhiều lần, nàng thấy chàng là người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm đến nàng.
Chàng và nàng cưới nhau, sống hạnh phúc.
Mỗi buổi sáng, nàng pha cho chàng tách cà phê có muối.
Sau năm mươi năm, chàng bị bệnh nặng và qua đời, để lại cho nàng bức thư:
''Gởi vợ của anh,
Xin em tha thứ cho lời nói dối suốt cả đời anh. Đó là lần duy nhất về tách cà phê muối. Em có nhớ lần đầu anh mời em uống cà phê không? Lúc đó, anh quá lo lắng, định xin ít đường, nhưng lại nói nhầm thành muối. Anh lúng túng nên đành cho muối vào tách cà phê, rồi bịa ra tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Rất nhiều lần, anh định thú thật với em, nhưng sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình là sẽ không bao giờ nói dối em một lời nào nữa để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
Bây giờ, đã đi xa, thật xa rồi nên anh nói sự thật: Anh không thích và phê muối tí nào; nhưng, mỗi sáng, được uống cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cà phê muối suốt đời.
Nàng cầm lá thư trong tay, ướt đẫm nước mắt của mình.
Nếu bạn hỏi nàng: ''Cà phê muối có vị thế nào?'' chắc chắn nàng sẽ trả lời: ''Ngọt lắm!!!''
(Phan Dương Sơn sưu tầm.)
Họ ngồi bên chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc. Chàng quá lo lắng, không nói được lời nào, khiến nàng cũng cảm thấy bất tiện. Bỗng nhiên, chàng gọi người phục vụ:
- Xin cô cho ít muối để tôi bỏ vào cà phê!
Mọi người chăm chăm nhìn. Chàng đỏ mặt, nhưng vẫn múc muối cho vào tách cà phê, rồi uống.
Nàng tò mò:
- Sao anh có sở thích kỳ quặc vậy?
- Hồi còn nhỏ, sống gần biển nên tôi thấy vị mặn của nước giống như cà phê có muối! Bây giờ, mỗi khi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.
Nàng cảm động, nghĩ rằng chàng yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu vợ con. Nàng bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn. Trước khi ra về, chàng và nàng hẹn sẽ gặp lại.
Qua nhiều lần, nàng thấy chàng là người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm đến nàng.
Chàng và nàng cưới nhau, sống hạnh phúc.
Mỗi buổi sáng, nàng pha cho chàng tách cà phê có muối.
Sau năm mươi năm, chàng bị bệnh nặng và qua đời, để lại cho nàng bức thư:
''Gởi vợ của anh,
Xin em tha thứ cho lời nói dối suốt cả đời anh. Đó là lần duy nhất về tách cà phê muối. Em có nhớ lần đầu anh mời em uống cà phê không? Lúc đó, anh quá lo lắng, định xin ít đường, nhưng lại nói nhầm thành muối. Anh lúng túng nên đành cho muối vào tách cà phê, rồi bịa ra tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Rất nhiều lần, anh định thú thật với em, nhưng sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình là sẽ không bao giờ nói dối em một lời nào nữa để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
Bây giờ, đã đi xa, thật xa rồi nên anh nói sự thật: Anh không thích và phê muối tí nào; nhưng, mỗi sáng, được uống cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cà phê muối suốt đời.
Nàng cầm lá thư trong tay, ướt đẫm nước mắt của mình.
Nếu bạn hỏi nàng: ''Cà phê muối có vị thế nào?'' chắc chắn nàng sẽ trả lời: ''Ngọt lắm!!!''
(Phan Dương Sơn sưu tầm.)
by Lý Tưởng Người Việt
Bác Hồ nói thiếu nhi là người chủ tương lai của nước nhà, cho nên cần phải sớm rèn luyện đạo đức cách mạng cho thiếu nhi. Nhiều thế hệ thiếu niên, nhi đồng Việt Nam luôn phải ghi nhớ 5 điều Bác dạy. Nhưng 5 điều Bác Hồ dạy thiếu nhi có thực tế hay không là một vấn đề lớn.
5 ĐIỀU BÁC DẠY, EM KHÔNG THỂ THỰC HÀNH!!!
Em là cựu học sinh
Dưới mái trường cấp I – II năm xưa.
Nhớ về các thầy – cô giáo
Truyền cho em bài học năm nào.
Bài bắt buộc mỗi mùa khai trường gõ cửa.
Bài cấm được quên trong giáo án thầy – cô:
"5 ĐIỀU BÁC HỒ DẠY"
Ba mươi tám năm trôi qua
Em tự hỏi rằng:
"Học thuộc 5 điều ấy để làm gì
Nếu không mang nó vào cuộc sống???"
Thưa thầy cô, nhà trường và xã hội
Trên hết là đảng và nhà nước này
Làm sao để thực hành bài học ấy trong cuộc sống hôm nay???
ĐIỀU 1:"YÊU TỔ QUỐC – YÊU ĐỒNG BÀO"
Lại thấy "Tôi Yêu Tổ Quốc Việt Nam Mà Tôi Bị Bắt"
Anh ấy xuống đường hô vang khẩu hiệu chống ngoại xâm
Và anh vào tù, đảng bảo tội danh là "Trốn Thuế"
Có người lên cầu vượt
Treo biểu ngữ bảo vệ HS – TS
Và tố cáo tham ô, nhũng lạm, cửa quyền
Đang ngày đêm tàn phá quốc gia, xói mòn Đất Nước
Và họ đi tù vì tội "Tuyên Truyền Chống Nhà Nước"
Có cô gái xót thương đồng bào mình bỏ xác chốn Trùng dương
Cô tìm hiểu căn nguyên và bật thành câu chữ:
"Uất Ức Biển Ta Ơi"
Rồi cô ấy ra toà, cũng tội danh "Chống Nhà Nước"
Nhiều vị học rộng hiểu sâu
Thấy nguy cơ mất nước ẩn tiềm
Họp kín nhau cùng bàn kế sách đổi thay
Mưu tìm một vận may cho Tổ Quốc
Và họ ra tòa với tội danh "Lật Đổ"
Điều 1 phá sản rồi
Nên chăng dạy chúng em phải kính yêu đảng & bác
Còn "Tổ Quốc – Đồng Bào", thôi đặt xuống hạng 3.
ĐIỀU 2: "HỌC TẬP TỐT – LAO ĐỘNG TỐT"
Học tập làm sao cho tốt khi:
Chủ nghĩa thành tích lên ngôi
Nhan nhản nơi nơi, bằng cấp dỏm, luận văn thuê
Lâu rộ chuyện ông giáo sư cóp bài bạn
Nay xì chuyện bà tiến sĩ đạo văn
Cửa quan chỉ thấy tung hê bằng cấp, coi rẻ tài năng
Lao động tốt sao bằng kẻ gian ngoan xảo quyệt
Luồn lách lươn lẹo lại lên lương
Sớm cắp ô đi, chiều cắp về
Ba chục phần trăm công chức thực sự đáng ăn lương
Chưa kể những kẻ ngồi mát ăn phong bì
Một chữ ký đem về dự án
Có thể cưu mang cả dòng họ
Chẳng màng gây hậu hoạ mấy đời sau
Điều 2 nhai còn không nổi, nuốt sao trôi.
ĐIỀU 3: "ĐOÀN KẾT TỐT – KỶ LUẬT TỐT"
Hợp quần gây sức mạnh
Thế mà buổi đầu cướp chính quyền
Đảng phân biệt: "Cha thằng này Nguỵ quân,
mẹ con kia Nguỵ quyền
Chị thằng nọ Tư sản…nặng tội hơn nữa là Mại bản"
Để gieo vào đầu đám trẻ con nỗi hằn đau lý lịch
Nỗi mặc cảm nhân thân
Nên cả triệu người ra đi, kết đoàn nơi xứ lạ quê người
Kỷ luật tốt thế nào khi kẻ xấu ung dung
Pháp chế vị nhân thân với những trò vải thưa che mắt:
"Nào là xử lý nội bộ, rồi thì chuyển nơi công tác"
Trên bảo dưới chẳng nghe, mấy chục năm không màng khiển trách
Điều 3 quá xa rời thực tiễn, em chào thua.
ĐIỀU 4: "GIỮ GÌN VỆ SINH THẬT TỐT"
Em ra đường phải làm Ninja bịt mặt
Khói xe bụi đường mù mịt khắp nơi nơi
Rừng vàng kêu cứu
Sông ngòi khô cạn
Môi trường ô nhiễm
Chẳng biết giữ vệ sinh thế nào
Khi thực phẩm hằng ngày em ăn, họ cảnh báo:
Coi chừng ngộ độc với ung thư
Cho em quên Điều 4, để sống tạm qua ngày.
Điều 5: "KHIÊM TỐN – THẬT THÀ – DŨNG CẢM"
Chịu thôi, từ bấy lâu đảng vẫn tự hào:
"Ta là trí tuệ đỉnh cao,
XHCN lừng danh nơi em đang sống,
Là chế độ ưu việt nhất trong lịch sử loài người,
Dân Chủ và Tự Do gấp vạn lần Tư bản,
Thực dân và Đế quốc, kìa chúng nó còn đang giãy chết"
Khiêm tốn làm sao khi em đang chót vót trên tầm cao nhân loại..?
Lời dạy thật thà sao nghe kỳ lạ
Khi em thấy từng đoàn lũ lượt
Con ông cháu cha cùng dây mơ rễ má
Chen chúc nhau sang du học xứ người
Xứ sở đang từng ngày "giãy chết"
Ôi xảo trá chứ thật thà chi
Lời dạy thật thà tạt vào mặt em gáo nước lạnh
Khi nghe bài học "Anh Hùng Lê Văn Tám" ngày xưa
Lại là đồ đểu!!!
Em hiểu những chuyện nêu trên có cả triệu người biết,
nhưng vì lòng dũng cảm của Điều 5.
Họ cứ phải ngậm tăm, để an bài trong hiện tại….
Em xin khoanh tay kính trả lại
5 điều dạy không có đất thực hành…
Em xin lỗi, em xin bỏ học!
5 điều bác Hồ dạy quá dốt
Bởi vì:
1- bác ấy không hề dạy thiếu nhi yêu cha mẹ!
2- bác ấy không hề dạy thiếu nhi yêu kính Thầy-Cô!
3- bác ấy dạy ''Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt'' khiến em thấy nó khôi hài! Chẳng lẽ có ''đoàn kết, kỷ luật'' xấu hay sao?
4- bác ấy dốt tiếng Việt vì bác là người Tàu chính tông. Nhưng bác ấy cũng không rành chữ Hán-Việt vì bác nói: Đồng bào ruột thịt! Em tức cười quá sá vì ''đồng bào'' chưa đủ hay sao, mà bác phải thêm ''ruột thịt'' chi cho tụi em thấy bác quá dốt!
5- bác ấy được đảng nâng bi đến mức tự cho phép mình sửa lời bài hát của bác Trịnh Công Sơn. Hóa ra những gì về bác ấy đều giả dối! Xin các bậc Ông Bà, Phụ Huynh, Thầy Cô xem đảng đủ trò láo súa, lừa gạt tuổi thơ như sau:
"Phát hiện một bài hát của Trịnh Công Sơn về Bác Hồ?!" - YouTube
Trần Liêm Sỉ
Gởi Bài Viết
Thông Báo
Mời ghé thăm
Bài Cũ
-
▼
2013
(1888)
- ► 11/10 - 11/17 (1)
- ► 10/27 - 11/03 (76)
- ► 10/20 - 10/27 (238)
- ► 10/13 - 10/20 (104)
- ► 10/06 - 10/13 (1)
- ► 09/29 - 10/06 (1)
- ► 09/22 - 09/29 (14)
- ► 09/15 - 09/22 (27)
- ► 09/08 - 09/15 (61)
- ► 09/01 - 09/08 (30)
- ► 08/25 - 09/01 (69)
- ► 08/18 - 08/25 (50)
- ► 08/11 - 08/18 (50)
- ► 08/04 - 08/11 (66)
- ► 07/28 - 08/04 (137)
- ► 07/21 - 07/28 (53)
- ► 07/14 - 07/21 (61)
-
▼
07/07 - 07/14
(86)
- Mỹ sẽ thảo luận với chủ tịch Việt Nam về củng cố q...
- Nạo phá thai ở Việt Nam cao thứ năm thế giới
- Người Việt trồng cần sa, vấn nạn ở Anh quốc
- Trung Quốc cực lực đả kích Sách trắng về quốc phòn...
- Quân đội Mexico theo dõi núi lửa Popocatepetl
- Bình Nhưỡng rút đề nghị đàm phán với Seoul về các ...
- Ai Cập: Hai phe thân, chống ông Morsi tuần hành ở ...
- 5 người thiệt mạng trong vụ vượt ngục ở Indonesia
- Mỹ cảnh báo Trung Quốc không nên dùng vũ lực trong...
- Hãnh Diện Là Người Việt Nam?
- Giáo Hoàng Phanxiô được bầu là “Người đàn ông của ...
- Phim cảnh báo tai họa tiềm tàng của điện hạt nhân ...
- BÌNH DỊ MÀ NÊN THƠ- Thơ tình Á Nghi
- SNOWDEN LÀ AI?
- Tách cà phê muối
- 5 điều bác Hồ dạy và thực tế
- Cuộc nổi dậy lần thứ hai của nhân dân Ai Cập
- Gái đẹp Bắc Kinh thi tuyển làm vợ triệu phú
- Một đời thầm lặng mẹ theo bố
- NGHỀ GÌ VẬY???
- Việt Nam: Công an, Y tế, Nhà đất tham nhũng nhất
- Ðường nhập lậu vào Việt Nam như ‘thác chảy’
- Cá chết hàng loạt ở Ðà Nẵng, ngư dân phá sản
- Hàng Việt không có ‘đất sống’ tại Việt Nam
- Philippines: 'Trung Quốc muốn biến Biển Đông thành...
- Nga quay sang kỹ thuật cũ để tránh rò rỉ thông tin
- Liên Triều : Đàm phán về Kaesong thất bại
- Số tử vong trong tai nạn xe lửa ở Canada lên đến 5...
- DNA giúp giải quyết vụ sát nhân khét tiếng tại Mỹ
- NỖI LÒNG MỘT NGƯỜI TỊ NẠN
- Tàu ngầm thứ 2 Việt Nam mua của Nga hoàn tất chuyế...
- Hai nữ công nhân bị ‘chôn sống’
- Việt Nam ban hành thêm nhiều ‘qui định quái đản’
- Tàu Hải giám Trung Quốc cướp phá tàu cá Việt Nam n...
- Thái Lan : Sư bị buộc hoàn tục vì chơi ma túy
- Dân biểu Mỹ đòi cắt viện trợ Campuchia nếu không b...
- Mỹ sắp trục xuất nhà ngoại giao Syria
- Mỹ: Nghi can vụ đánh bom tại Boston không nhận tội
- Một thủ lĩnh đối lập Nga bị câu lưu sau khi đăng k...
- Một số từ diễn nghĩa việc Ông Trời ''làm, cho, ban...
- Những cánh đồng Tulip không phải từ Hoà Lan
- Giải mã chấm đỏ Bindi trên trán phụ nữ Ấn Độ
- Bông Hoa Rừng Sê Đăng đã bay về Trời
- Những kiểu vận chuyển chỉ có tại Việt Nam & TQ
- Dùng hóa chất tái chế bún
- Nông Dân VN Ngày Càng Nghèo Khổ
- NGƯỜI GẶP NẠN ( Lc 10 , 29-37)
- KHÔNG THỂ SO SÁNH CHXHCN VN VỚI MIẾN ĐIỆN
- KHÔNG GẠO SAO NẠO RA CƠM?-Biếm thi Ý Nga. Biếm họa...
- Làm Hay Không Làm Chính Trị Cho Quê Hương?
- Cuộc Chiến Việt – Trung Năm 1979
- Một du khách gốc Việt bị đâm chết trong khách sạn
- Người dân vây bắt thanh niên ném vỡ kính xe khách
- Cộng Sản Và Sự Tha Hóa Về Đạo Đức
- Một Cuộc Biểu Tình Tự Phát Lần Thứ 2 Chống Đàm Vĩn...
- Thủ tướng Nhật tố cáo Trung Quốc dùng vũ lực tranh...
- Hãng Asiana: Phi công máy bay lâm nạn còn đang học...
- TQ tịch thu chân gà quá hạn sử dụng nhập lậu từ Vi...
- Nigeria: Trường học bang Yobe đóng cửa sau vụ tấn ...
- Số tử vong vụ nổ xe lửa chở dầu ở Canada dự kiến s...
- BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI BỐN (GIẶC ĐÃ VÔ NHÀ)
- VN nên rút kinh nghiệm từ công ty quốc doanh của M...
- Thiết bị Trung Quốc 'khống chế' viễn thông Việt Nam
- Các hồ thủy điện, thủy lợi đe dọa hàng ngàn dân
- ASEAN : Đấu khẩu giữa Ngoại trưởng Philippines và ...
- Ấn Độ : Khủng bố tại Bồ Đề Đạo Tràng khiến 2 nhà s...
- Số người chết tăng trong tai nạn đường sắt ở Canada
- Syria: Đền thờ lịch sử ở Homs nằm trong vùng giao ...
- Nga: Venezuela là chọn lựa tốt nhất cho Snowden
- Aung San Suu Ki, « Mẹ » đơn độc
- Hồng Kông : Lo lắng đột ngột xuất hiện sau Thiên A...
- Một phản lực cơ chở khách bị rơi tại San Francisco
- Phe đối lập: Ông ElBaradei được mời làm Thủ tướng ...
- Một người thiệt mạng trong tai nạn xe lửa tại Canada
- Cảnh sát Thổ Nhĩ Kỳ dùng hơi cay, vòi rồng đẩy lui...
- "CHỐNG CỘNG THẬT, HAY… CHỈ ĐÙA CHO VUI?"
- CÒN ĐÂU NÉT THANH XUÂN
- Khi mỗi người dân là một pháo đài!
- CÁCH MẠNG TOÀN DÂN
- Lương Tâm Đạo Đức Làm Người
- Cần Phải Biết “Nóng Giận”!
- Đạo Đức Của Người Làm Khoa Học: Không Hợp Tác Với ...
- Luật Rừng Và Đám Đông Hung Hãn Ở VN
- Làng có 200 người sang nước ngoài buôn tóc
- Phát hiện thí sinh thi thuê vào ĐH Phòng cháy Chữa...
- NHÀ CẢNH SÁT GIAO THÔNG BỊ TRỘM 57 LƯỢNG VÀNG
- ► 06/30 - 07/07 (90)
- ► 06/23 - 06/30 (91)
- ► 06/16 - 06/23 (58)
- ► 06/09 - 06/16 (69)
- ► 06/02 - 06/09 (36)
- ► 05/26 - 06/02 (60)
- ► 05/19 - 05/26 (93)
- ► 05/12 - 05/19 (63)
- ► 05/05 - 05/12 (38)
- ► 04/28 - 05/05 (7)
- ► 04/21 - 04/28 (13)
- ► 04/14 - 04/21 (17)
- ► 04/07 - 04/14 (7)
- ► 03/31 - 04/07 (7)
- ► 03/24 - 03/31 (13)
- ► 03/17 - 03/24 (10)
- ► 03/10 - 03/17 (13)
- ► 03/03 - 03/10 (17)
- ► 02/24 - 03/03 (8)
- ► 02/17 - 02/24 (8)
- ► 02/10 - 02/17 (1)
- ► 02/03 - 02/10 (9)
- ► 01/27 - 02/03 (4)
- ► 01/20 - 01/27 (13)
- ► 01/13 - 01/20 (7)
- ► 01/06 - 01/13 (11)
-
►
2012
(1373)
- ► 12/30 - 01/06 (7)
- ► 12/23 - 12/30 (5)
- ► 12/16 - 12/23 (19)
- ► 12/09 - 12/16 (15)
- ► 12/02 - 12/09 (15)
- ► 11/25 - 12/02 (31)
- ► 11/18 - 11/25 (16)
- ► 11/11 - 11/18 (17)
- ► 11/04 - 11/11 (15)
- ► 10/28 - 11/04 (33)
- ► 10/21 - 10/28 (47)
- ► 10/14 - 10/21 (80)
- ► 10/07 - 10/14 (65)
- ► 09/30 - 10/07 (80)
- ► 09/23 - 09/30 (119)
- ► 09/16 - 09/23 (151)
- ► 09/09 - 09/16 (163)
- ► 09/02 - 09/09 (48)
- ► 08/26 - 09/02 (205)
- ► 08/19 - 08/26 (12)
- ► 08/12 - 08/19 (8)
- ► 08/05 - 08/12 (9)
- ► 07/29 - 08/05 (6)
- ► 07/22 - 07/29 (4)
- ► 07/15 - 07/22 (7)
- ► 07/08 - 07/15 (9)
- ► 07/01 - 07/08 (8)
- ► 06/24 - 07/01 (1)
- ► 06/17 - 06/24 (15)
- ► 06/10 - 06/17 (15)
- ► 06/03 - 06/10 (5)
- ► 05/27 - 06/03 (29)
- ► 05/20 - 05/27 (8)
- ► 05/13 - 05/20 (6)
- ► 05/06 - 05/13 (3)
- ► 04/29 - 05/06 (16)
- ► 04/22 - 04/29 (5)
- ► 04/15 - 04/22 (8)
- ► 04/08 - 04/15 (4)
- ► 04/01 - 04/08 (4)
- ► 03/18 - 03/25 (8)
- ► 03/11 - 03/18 (5)
- ► 03/04 - 03/11 (4)
- ► 02/26 - 03/04 (6)
- ► 02/19 - 02/26 (22)
- ► 02/12 - 02/19 (3)
- ► 01/08 - 01/15 (11)
- ► 01/01 - 01/08 (1)
-
►
2011
(293)
- ► 12/25 - 01/01 (4)
- ► 12/18 - 12/25 (5)
- ► 12/11 - 12/18 (5)
- ► 12/04 - 12/11 (7)
- ► 11/27 - 12/04 (4)
- ► 11/20 - 11/27 (3)
- ► 11/13 - 11/20 (4)
- ► 11/06 - 11/13 (6)
- ► 10/30 - 11/06 (1)
- ► 10/23 - 10/30 (2)
- ► 10/16 - 10/23 (3)
- ► 10/02 - 10/09 (1)
- ► 09/18 - 09/25 (1)
- ► 09/11 - 09/18 (3)
- ► 09/04 - 09/11 (3)
- ► 08/28 - 09/04 (4)
- ► 08/21 - 08/28 (3)
- ► 08/14 - 08/21 (1)
- ► 08/07 - 08/14 (4)
- ► 07/17 - 07/24 (8)
- ► 07/10 - 07/17 (10)
- ► 07/03 - 07/10 (11)
- ► 06/26 - 07/03 (7)
- ► 06/19 - 06/26 (7)
- ► 06/12 - 06/19 (14)
- ► 06/05 - 06/12 (6)
- ► 05/29 - 06/05 (17)
- ► 05/22 - 05/29 (9)
- ► 05/15 - 05/22 (20)
- ► 05/08 - 05/15 (24)
- ► 05/01 - 05/08 (11)
- ► 04/24 - 05/01 (15)
- ► 04/17 - 04/24 (4)
- ► 04/10 - 04/17 (8)
- ► 04/03 - 04/10 (4)
- ► 03/27 - 04/03 (4)
- ► 03/20 - 03/27 (2)
- ► 03/13 - 03/20 (2)
- ► 02/27 - 03/06 (3)
- ► 02/20 - 02/27 (3)
- ► 02/13 - 02/20 (6)
- ► 02/06 - 02/13 (6)
- ► 01/30 - 02/06 (5)
- ► 01/23 - 01/30 (15)
- ► 01/16 - 01/23 (3)
- ► 01/09 - 01/16 (5)