Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012 by Lý Tưởng Người Việt

Sau khi làm cho toàn thể người Việt hải ngoại phẫn nộ, về việc Trần Trường, một người tỵ nạn cộng sản, sinh sống ở Hoa Kỳ, lại treo cờ đỏ sao vàng và chân dung Hồ Chí Minh ở thương nghiệp Hi-Tech ở Little Saigon, gây ra cuộc biểu tình tập trung nhiều nhất, chưa từng thấy trong lịch sử cộng đồng, có khi con số lên đến hơn 35 nghìn người vào cao điểm và cuộc biểu tình, chứng minh lập trường không bao giờ chấp nhận cộng sản đã kéo dài suốt 55 ngày.

Từ khi Trần Trường thảm bại, không thể làm ăn nơi có đông người Việt định cư, chắc chắn là bị tẩy chay và chủ nhân khu thương mại không muốn bị ảnh hưởng, nên không cho hắn mướn chỗ. Thế là Trần Trường đi đâu mất, nhưng năm 2005, hắn trở về Việt Nam do sự móc nối của thiếu tá công an Dương Ngọc Tiễn, báo Công An Thành phố, đầu tiên là mướn nhà 3 tháng ở Hà Nội để tìm sự bảo đảm làm ăn từ trung ương, mà Trần Trường tin là công tác treo cờ đỏ, hình Hồ Chí Minh tại thủ đô người Việt tỵ nạn là thành tích lớn của Việt kiều trở cờ, lập công dâng đảng.

Hình như được hứa hẹn, bảo đảm gì đó, nên Trần Trường về Mỹ bán hết nhà cửa, về Đồng Tháp mua đất, làm nghề nuôi tôm cá. Tuy nhiên công việc làm ăn chỉ tốt 4 năm đầu, khi thu hoạch chưa cao, đợi đến 4 năm sau là cán bộ, cũng là các đồng chí mới của Trần Trường ra tay trấn lột, đánh tư sản, dù Trần Trường có thưa kiện, nhưng làm sao thắng được cán bộ có rể ăn sâu trong bộ máy đảng trị.

Ôm đầu máu quay về Mỹ, với tấm thân tàn tạ, mất hết tài sản mà còn bị mọi người khinh khi như là tên phản bội, đó là sự thật về cuộc đời và sự nghiệp của một tên đón gió, là bài học cho những ai muốn làm bạn bè, đồng chí mới, hòa hợp hòa giải với đảng cộng sản, sau khi xong công tác là vắt chanh bỏ vỏ, trấn lột thẳng tay, là bản chất của Việt Cộng, trước sau như một, không hề thay đổi. Những kẻ trở cờ như Biệt Động Quân Nguyễn Phương Hùng, hay thành phần đòi dẹp bỏ cờ vàng ba sọc đỏ để dể tiếp cận, hòa hợp hòa giải với đảng hầu hưởng một số lợi lộc, hoặc những kẻ tán dương cộng sản có công thống nhất đất nước, dân tộc ghi nhận biết ơn, ca tụng Việt Cộng có chính nghĩa, tốt, yêu nước…hãy nhìn thấy trường hợp của Trần Trường để rút kinh nghiệm bản thân.

Trần Trường là thành phần bị hầu hết người Việt hải ngoại kinh tởm, ít ai muốn kết bạn, hay làm quen với hắn. Tuy nhiên, một số nhà báo, truyền thông có quan hệ đến đảng Việt Tân, gồm 20 người, tổ chức cuộc họp báo tại San Jose, Bắc Cali, là điều làm cho mọi người đặt nhiều nghi vấn:

-Có phải Trần Trường gia nhập băng đảng Việt Tân để được đảng phục hồi danh dự? Đó là điều có khả năng xảy ra, vì trong quá trình truyền thông của Việt Tân, tờ báo giấy đến điện báo, họ không bao giờ dành cho những người chống cộng mạnh, quyết tâm chống cộng, không phải là đảng viên hay quan hệ đến Việt Tân, thì đừng mong được họ nhắc tên với ý tốt, hay là ca tụng, dành nhiều ưu ái như họ đã dành cho Trần Trường. Một kẻ phản bội rõ ràng, thế mà được gần như các ký giả, chủ báo ở San Jose mở cuộc họp báo, chắc chắn là bên trong phải có lý do thầm kín nào đó, có lửa mới có khói.

-Có phải Trần Trường được một đồng chí nào của hắn ở Việt Nam, như thiếu tá công an Dương Ngọc Tiễn gởi gấm cho băng đảng Việt Tân, nên họ đã dành hầu hết những nhà báo, chủ báo tại San Jose để làm một cuộc họp báo bỏ túi, tại nhà hàng, tuy là con số tham dự còn thua cả đám sinh nhật, nhưng lại được các nhà báo Việt Tân thổi phòng, quảng báo trên hệ thống thông tin toàn cầu, là hình thức làm sống lại thây ma mục nát của Trần Trường trong một công tác khác ở nước ngoài.

-Cũng có thể là Trần Trường sắp được Việt Tân dùng thủ đoạn để hà hơi tiếp sức, biến thành nhà dân chủ, nhà đấu tranh…sau khi họp báo, 3 tuần là về Việt Nam lo vụ kiện đòi tài sản và hình như là Trần Trường nhận được sự hậu thuẫn ngầm của Việt Tân, nên hắn kêu gọi gây quỷ để giúp tài chánh cho vụ kiện đòi tài sản ở Việt Nam. Khi về Việt Nam, đảng và nhà nước chỉ cần nêu ra vụ họp báo tại San Jose với các nhà báo" phản động Việt Tân" là đủ để bị trục xuất, dù Việt Tân là tay sai Việt Cộng ở nước ngoài, được đảng cộng sản giả vờ nâng cấp, lên án thành tổ chức phản động nhất nước ngoài, là trò bịp rất ấu trĩ, tồi tệ mà hầu hết người Việt hải ngoại đều biết.

Việt Tân chỉ là cái bẩy của Việt Cộng để chụp mũ những người chống cộng thật trong nước, chỉ cần ở nước ngoài, Việt Tân nhận bừa là đảng viên của họ, hay là trong lúc bị bắt, vận động thỉnh nguyện thư ồn ào, gây quỷ để giúp mà có thông báo trên báo chí…thế là tòa án nhân dân có cớ để tuyên những bản án tù đày nặng nề. Nhiều người trong nước đã trở thành nạn nhân của Việt Tân, họ nằm trong nhà tù sau khi bị đảng liên đới có quan hệ đến Việt Tân qua các cơ quan truyền thông Việt Tân, giả vờ đăng tải tin tức và ca tụng, gây quỷ, giúp cho người bị bắt, để công an, đảng có quyền chụp mũ là: do thế lực thù nghịch nước ngoài là đảng Việt Tân, có âm mưu lật đổ đảng, nhà nước.

Lần nầy, Trần Trường về Việt Nam rất thuận lợi, nếu như dự đoán thì có thể là Trần Trường bị đảng cộng sản giả vờ trục xuất như trường hợp nhà phê bình văn học Nguyễn Hưng Quốc ( sau nhiều lần về, dùng khổ nhục kế để bịp và được Việt Tân ca tụng là nhân vật chống cộng), sau đó trở về Mỹ với danh hiệu: nhà dân chủ, đối kháng…trở thành anh hùng và những việc làm trước đây sẽ tan biến, lúc ấy Trần Trường sẽ dựa vào bình phong Việt Tân để đi họp báo như Bùi Kim Thành, Trần Khải Thanh Thủy, Nguyễn Chánh kết…đương nhiên là muốn thu tiền để bỏ túi hay lo kiện lấy đất cũng không khó, đàng au là các cơ sở Việt Tân lo cả.

Việt Tân làm cái gì cũng có mục đích, không bao giờ có chuyện hàng chục nhà báo, có chủ báo…lại vây quanh thần tượng Trần Trường trong cuộc họp báo bỏ túi và sau đó thổi phồng, hãy chờ xem Trần Trương và Việt Tân hành động ra sao trong tương lai.


BÙI LÝ HỒNG.
18.11.2012
Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012 by Lý Tưởng Người Việt
Quanlambao

- Sau khi đã bỏ tiền ra để mua vàng bình ổn 'lấy điểm' trước Hội Nghị Trung Ương 6, nhờ vậy mà Thống đốc Bình đã lươn lẹo ngay tại TƯ 6 "Giá vàng đang được kiềm chế..." và đã đang kiềm chế, kinh tế đang hồi phục thì phải có thời gian chứ! Vậy là cả cái Hội nghị TƯ đều thua 'mưu' của con sói miệng đầy máu tanh của bầy gà! Thống đốc Bình một mặt 'leo lẻo' tại Nghị Trường "Ngân hàng phải tại quà doanh nghiệp để cho vay"! - Dối trá trắng trợn của một con điếm chính trị mà không một người dân nào không biết rõ. Nay chính hắn ta đang tìm cách hút tiền về để chuẩn bị cho kế hoạch ăn cướp đợt 2 để đến năm 2015 thì cả nền kinh tế sụp đổ, chỉ còn doanh nghiệp của các Bố già và chịu sự chi phối của các bố già sẽ tồn tại, thống lĩnh thị trường. Đó là tương lai có thể thấy trước, nếu tiếp tục để cho Nguyễn Văn Bình tung hoành như hơn một năm qua và hệ quả tất yếu cái Độc Đảng này sẽ bị phá sập cùng với chế độ để bè lũ của chúng thống trị đất nước bằng tham nhũng và độc tài. Có lẽ đó cũng là nguyện vọng của toàn dân và phần lớn Đảng viên! Ngân hàng Nhà nước hút về 3.803 tỷ đồng Theo dữ liệu của Reuters, ngày 21/11, Ngân hàng Nhà nước đã phát hành 3.803 tỷ đồng tín phiếu để hút tiền về. Cụ thể, trên thị trường mở (OMO), Ngân hàng Nhà nước phát hành 2.210 tỷ đồng tín phiếu kỳ hạn 56 ngày, lãi suất 6%/năm; phát hành 1.593 tỷ đồng tín phiếu kỳ hạn 91 ngày, lãi suất 6,8%/năm. Hôm 21/11, 1.000 tỷ đồng tín phiếu cũng đến kỳ đáo hạn, đưa tổng lượng tín phiếu chưa đáo hạn còn trên 35.000 tỷ đồng. Điểm đáng chú ý là chỉ tính riêng trong 3 ngày phát hành tín phiếu gần đây (ngày 15,16 và 21/11), Ngân hàng Nhà nước đã phát hành lượng tín phiếu hút về trên 12.000 tỷ đồng với lãi suất 6-6,8%/năm. Đây là tín hiệu cho thấy nhiều ngân hàng đang dư thanh khoản. Cũng trong ngày 21/11, ở nghiệp vụ repo, Ngân hàng Nhà nước đã bơm ra 196 tỷ đồng, kỳ hạn 7 ngày với lãi suất 8%/năm trên OMO và hút về 386 tỷ đồng, đưa khối lượng hút ròng đạt 190 tỷ đồng. Trên thị trường liên ngân hàng, lãi suất qua đêm được chào ở mức 1,5-2%/năm, lãi suất kỳ hạn 1 tuần về 2-2,8%/năm và lãi suất kỳ hạn 1 tháng ở mức 4-4,5%/năm. Còn theo số liệu của Ngân hàng Nhà nước, ngày 19/11, doanh số giao dịch trên thị trường liên ngân hàng đạt trên 14.000 tỷ đồng, chủ yếu tập trung ở kỳ hạn qua đêm, 1 tuần và 2 tuần. Trong đó, lãi suất giao dịch bình quân ở mức 1,83%/năm (qua đêm), 3,04%/năm (1 tuần), 3,28%/năm (2 tuần). VnEconomy

by Lý Tưởng Người Việt


Quanlambao Có người cắc cớ hỏi làm sao chúng tôi biết được tên họ Dương này chính là biệt danh Blog Kami, cũng chính là Chủ nhân ông của tintuchangngay.org cùng hàng lọat những blog bẩn thỉu khác như dieuhauden, bocauden, anh lái đò, tập viết báo, 4sang, ...

Chúng tôi có nhiều nguồn thông tin để biết được điều này. Việc ông chủ Blog Kami và tintuchangngay hacked vào Quan làm báo để đưa những thông tin dơ bẩn cùng cái Video clip hèn hạ làm cả thế giới mạng phỉ nhổ thì là điều chắc chắn, chúng tôi đã đăng tải bằng chứng về cái tên Stephens Grady giả mạo cùng số nhà giả mạo và thẻ Vísa Prepaid mà y dùng để mua Domain cho tintuchangngay và 'thẩm tra dịch vụ' của Google để xin khôi phục email!

Song taị sao lại biết đích xác cái tên họ Dương đang sống giật gấu vá vai nợ nần đầm đìa ở Thái Lan chính là Stephens Grady và cũng chính là Kami blog, tintuchangngay.... và còn hàng đống những 'con giòi bọ' do hắn tạo dựng ra mà chúng tôi không muốn nhắc tới làm gì!

Thực chất hắn chỉ thuộc tầm gián điệp mạng phụ trách ở nước ngoài, còn thầy của hắn và trên nữa là Tướng Thứ trưởng Trần Việt Tân thì ngồi tại Hà Nội trong trụ sở Bộ Công An để điều khiển chống phá Bộ Trưởng Trần Đại Quang và Chủ tịch nước!

Họ Dương mấy tháng qua đã nhận nhiệm vụ Hack để phá hoại Quan làm báo, tìm ra những người liên hệ Quan làm báo và Chủ nhân Quan làm báo....

Y ttuowrng mình đã 'thực hiện thành công' vụ 'ăn cắp Email quanlambao.vn@gmail.com và một số email khác! Sự ngu dốt và ngạo mạn của y đã không nhận ra có tới gần chục cái email của các cộng tác viên đã bỏ đi không sử dụng nữa để đảm bảo sự an toàn, vừa để cho thầy trò y ngồi đó mà hacked ngày đêm....

Việc đánh cắp các địa chỉ email một cách dễ dàng bằng cách hàng ngày y ngồi trên máy tính của mình tại Thái Lan điền vào Form GIẢ MẠO LÀ CHỦ NHÂN CỦA CÁC ĐỊA CHỈ EMAIL MÀ CÁC CỘNG TÁC VIÊN ĐÃ BỎ ĐI NHƯNG Y KHÔNG BIẾT nên vẫn cặm cụi điền và yêu cầu Recovery Google Team cho được Khôi phục lý do "Quên mật khẩu, mất cellphone" ... Y đã thành công được 04-05 địa chỉ emails loại này và đang hy hửng với chiến thắng của mình tâng công với quan thầy!

Cái thói đời quen bắt cóc, lộng hành, đàn áp dân lành vô tội nên ở đâu cũng để lại dấu vết của cái bản chất này. Qua hàng loạt y emails y đã gỉa mạo là chủ nhân để đánh cắp thì cũng bằng đó chứng cớ y để lại dấu chân cáo của mình!

Chẳng khó khăn gì khi chứng minh với Google ai mới là chủ nhân thật sự ....

Hiện nay chúng tôi có đầy đủ bằng chứng xuất phát từ máy tính của y tại Thái Lan, nhà cung cấp Internet nào và Y nhận lệnh từ đâu??? để là kẻ chế biến những sản phẩm giòi bọ, bốc mùi xú uế bôi nhọ không những gia đình bà cựu Nghị mà cả Bộ Trưởng Trần Đại Quang, Chủ tịch nước và Tổng Bí Thư... hàng ngày đăng bài lên những trang Blog gián điệp của y tại tintuchangngay, dieuhauden, ... Cũng chính đây là những cái bẫy đã hại biết bao nhiêu người dân vô tội tham gia viết Blog trên mạng phải chịu cảnh tù tội bất nhân.

Thầy trò y cho rằng với thành tích đó chúng có thể lý giải được việc bôi nhọ thậm tệ Bộ Trưởng Trần Đại Quang và Chủ tịch nước được sao? Tất cả những bài viết bội nhọ đăng tải trên tintuchangngay, bocauden, dieuhauden, tranhung9, anh lái đò.... đều có thể là bằng chứng vạch mặt thầy trò y đã sử dụng mạng lưới gián điệp phục vụ cho an ninh Quốc gia vào mục tiêu cá nhân: Lật đổ Bộ trưởng Bộ Công An và Chủ tịch nước!

Chính y và các quan thầy của y mới thật sự là 'những kẻ phản động' chống phá Đảng và nhà nước. Đề nghị Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng cần đưa các Blog tintuchangngay, dieuhauden, bocauden, anh lái đò.... vào danh sách truy nã và hãy sang Thái Lan bắt hắn về vì hắn vẫn là người Quốc tịch Việt Nam hiện đang ăn lương 'MẬT' của Trần Việt Tân.

Ch ính tên họ Dương này là đâu mối như cái kén tằm rút ra toàn bộ đường dây phản động đang nằm ngay tạ Bộ Công An và giữ những trọng trách: Trần Việt Tân, Tô Lâm và Nguyễn Văn Hưởng!

Chúng tôi sẽ đăng tải những tài liệu về y và đồng bọn khi điều kiện chín muồi!

Ban biên tập Quan làm báo

by Lý Tưởng Người Việt

CHẮC CHẮN CÓ HOA LÀI, HOA SEN Ở VIỆT NAM
Để đáp lại bọn CS hoạt đầu bảo: Chẳng bao giờ có Hoa Lài, Hoa Sen Người Quốc Gia-Dân Tộc dõng dạc đáp "Chắc chắn có Hoa Lài-Hoa Sen Nở rộ trên QUÊ HƯƠNG VIỆT NAM"
Người Việt mình thường nói Chuyện có lý, có tình Nay nói trước cái lý Vì sao xác quyết:"Chắc chắn có Hoa Lài-Hoa Sen"
Học giả Brzezinski, chuyên gia Phân tích Chánh trị Nga Kết luận nguyên do Sự sụp đổ Liên sô Cộng sản như vầy:
"Khác với Cha anh họ Thanh niên Nga không biết sợ Cộng sản Họ nghĩ rằng họ có thể lật đổ chế độ đó VÀ HỌ ĐÃ LÀM ĐƯỢC NHƯ VẬY"
Thanh niên Việt Nam ngày nay Dù không được ai giúp vun bồi Tình tự dân tộc như thưở trước Lòng yêu nước vẫn nồng nàn trong huyết quản
Trước nhục nước do Tàu phù xâm lấn Biển Đông Biết đồng lòng đứng lên chống đối Thanh niên xông lên trước Già trẻ trai gái bước theo
Vậy là ĐẠI CÁCH MẠNG DÂN TỘC Hoa Lài- Hoa Sen nở rộ
Bây giờ nói TÌNH TỰ DÂN TỘC "Con giun xéo lắm cũng oằn" Hơn sáu mươi năm trên Miền Bắc Băm sáu năm nay cả Miền Nam
Oằn oại dưới GÔNG CÙM VC Đau đớn biết chi hơn Bọn CƯỜNG QUYỀN và CHỆT TÀU Lầu các xe cộ vênh vang nơi phố thị
Hàng hóa Trung cộng tràn ngập Từ thành phố chí tận nông thôn Dân Việt khổ sai nơi hảng xưởng ngoại bang Lại còn bị bán cả ra nước ngoài Lớp làm đầy tớ, lớp bán thân Tủi nhục biết chi cân
Nay nhân đứng lên chống Tàu xâm lăng Cùng lúc cùng nhau quét sạch cửa Nhà Quét sạch rác rưởi VC HẠI DÂN, BÁN NƯỚC Xây dựng lại CƠ ĐỒ GIÒNG GIỐNG VIỆT
Thật là mong lắm vậy
Nguyễn Nhơn

NÓI SẤM

Nay tuổi già thơ thẩn

Ngồi buồn nói sấm chơi

'"Hùm gầm khắp nẽo gần xa

Mèo kêu rợn tiếng quỉ ma tơi bời

Rồng bay năm vẻ sáng ngời

Rắn qua sửa soạn hết đời sa-tăng

Ngựa lồng quỉ mới nhăn răng

Cha con dòng họ thầy tăng hết thời

Chín con rồng lộn khắp nơi"

"Mèo kêu rợn tiếng quỉ ma tơi bời"

Bây giờ chưa được nửa năm Mèo

Ma quỉ lộn tùng phèo

Trước tiên là xừ Ben Ali

Bắc phi, Tunisie

Khăn gói quả mướp ra đi

Kế đến là Mubarak, Ai Cập

Bị hạ bệ chưa đủ

Còn chờ ngày ra Tòa Án

Tối cao, lãnh búa tạ

Bin Laden rậm râu

Trùm khủng bố toàn cầu

Số phận đen hơn hết

SEAL Mỹ phơ nằm một đống

Đã vậy còn chưa yên

Thây đem quăng ra biển

Con cũng chết theo cha

Vợ bị thương bị bắt sống

Xừ Độc tài Assad

Xứ Lybie nhỏ xíu

Cũng chẳng được yên thân

Đang trần thân xiết bù lon đít

Còn anh già Gadhafi

Mới thật là thê thãm

Con cháu chết lu bù

Mụ dzợ già tếch sang Tunisie

Chỉ còn tấm thân trùi trụi

Ngày đêm trốn chui trốn nhủi

Sợ ăn hỏa tiển Liên quân

Xem bề sắp đi tong

Định bụng để khi nào có ứng nghiệm

Mới giải đoán vuốt đuôi

Cho bạn bè lác mắt chơi

Chẳng ngờ bạn lật tẩy

Nói quanh quẩn vậy đủ rồi

Có ngon nói chuyện Quỉ Cộng thử coi

Mới đánh liều tán phứa

Sờ mu rùa khấn lâm râm

Cứ như theo tui nghiệm

Độc tài cá nhân dễ phá

Vì chúng chỉ có một thân trùi trụi

Thêm năm bảy đứa con em

Cùng mấy đứa cận thần ngơ ngáo

Nên dân dễ hạ bệ

Còn như lũ Quỉ Cộng

Là loại "Độc tài Tập thể"

Mười bốn thằng "Bộ Ngụy Trị"

Là mười bốn chúa quỉ

Mỗi thằng một bầy quỉ theo phò

Lại thêm mấy đứa Thái Thượng hoàng

Mỗi thằng một vương quốc quỉ

Triều thần là trùm sò

Từ trung ương tới địa phương

Đó là còn chưa kể

Trên ba triệu đảng viên

Tuy thân phận chầu rìa ngơ ngáo

Cũng chấm mút chút đỉnh

Nên cũng chờ thời đón gió

Chưa chịu quay về với Nhân dân

Tóm lại hệ thống quỉ Cộng như rít trăm chân

Đồng bào ta phải kiên tâm trì chí

Nhẫn nại mỗi ngày cắt môt chân

Cho đế khi rít chỉ còn thân mình trùi trụi

"Là lúc ngựa lồng lên

Đạp tan thây rít độc"

Ba Mươi Sáu năm đăng đẳng còn đợi được

Sá chi ba mươi sáu "Mùa trăng"

Chỉ còn ba năm nữa thôi

Ngày Vinh quang Dân tộc đã tới rồi

"Chín con rồng lộn khắp nơi"

Cửu Long Giang! Cửu Long Giang!

Gã nói sấm dõm

Nguyễn Nhơn

by Lý Tưởng Người Việt
Chính CSVN đã chứng tỏ trước toàn dân là Việt Nam Cộng sản không có chủ quyền trên cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa
Cho tới nay, như đa số đồng bào quốc nội cũng như tại hải ngoại đều biết đến cái công hàm bán nước do tên "thủ tướng" Phạm Văn Đồng của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, đồng thời cũng là của đảng Cộng sản Việt Nam, đã ký vào ngày 14/9/1958, và gửi cho Chu Ân Lai để xin dâng-nhượng cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa; là một bằng chứng không chối cãi vào đâu được trước toàn dân Việt. Đó là, kể từ trước khi đặt bút ký vào cái Hiệp định Genève, 20/7/1954 về Việt Nam, với mưu đồ sẽ xâm lăng, thôn tính nước Việt Nam Cộng Hòa để rồi sau đó, để chấp nhận chỉ làm thân phận tiểu quốc của "thiên triều" Trung cộng. Vì thế, cho nên trước đó, đảng CSVN đã gài người, chôn giấu vũ khí lại miền Nam nhằm thực hiện những âm mưu hèn hạ, gian trá ấy.
 
Hơn ba mươi bảy năm qua rồi, kể từ khi đảng CSVN, qua chiêu  bài "giải phóng" để xâm lăng nước Việt Nam Cộng Hòa bằng vũ khí của Nga, Tầu và của khối Cộng sản Đông Âu, mà trong đó, gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Nhưng, suốt hơn 37 dài năm dài đã trôi qua, nhất là những năm tháng gần đây, một số tên trong cái đảng CSVN bị cái thế bắt buộc phải lên tiếng rêu rao: "Hoàng Sa-Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam không thể chối cãi". "Không thể chối cãi"; nghĩa là có thể chối cãi. Chối cãi rằng: Hoàng Sa-Trường Sa là của Tầu, Việt Nam Cộng sản không có chủ quyền trên cả hai quần đảo đó. Điều ấy, đã được chúng chứng minh bằng những hành động cụ thể; ấy là, trong suốt hơn ba mươi bảy năm qua, bởi dùng những bàn tay sắt máu, cho nên đã cướp quyền cai trị cả đất nước. Nhưng, đảng CSVN, kể từ Lê Duẩn cho đến hôm nay, năm 2012, là Nguyễn Tấn Dũng, và tất cả những tên "lãnh tụ" của Cộng sản, kể cả hàng tướng lãnh cao cấp của Việt Nam Cộng sản, cũng chưa hề có một lần, dù chỉ một lần dám bén mảng tới cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Và cũng chính điều đó, đảng CSVN đã chứng tỏ cho toàn dân Việt đều phải biết rằng: Hoàng Sa và Trường Sa là của nước Tầu, Việt Nam Cộng sản không có chủ quyền, vì do chính tên "thủ tướng" Phạm Văn Đồng đã ký vào văn bản bán cả hai quần đảo này cho Tầu từ năm 1958 rồi, cho nên đảng CSVN không có một tên nào dám đặt bước chân tới, vì sợ "vi phạm chủ quyền" của nước Tầu.
 
 
DaoLySon TTNgoDinhDiem
Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa Ngô Đình Diệm thăm đồng bào Việt Nam trên Cù lao Lý Sơn (Cù lao Ré)
 
  
Còn một điều nữa, để chứng minh một cách hùng hồn nhất. Ấy là, ngay sau khi ổn định và xây dựng được một nước Việt Nam Cộng Hòa như mọi người đã được nhìn thấy, biết qua các phim ảnh, thì dù đã biết Phạm văn Đồng đã ký vào văn bản "công nhận" Hoàng Sa-Trường Sa là của Tầu, nhưng bất chấp điều ấy, vì Hoàng sa và Trường Sa thuộc lãnh thổ của nước Việt Nam Cộng Hòa.
 
Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã cho xây dựng những bia chủ quyền của Việt Nam Cộng Hòa trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Vì thế, không một kẻ nào có quyền tuyên bố, dù là văn bản, hay bất cứ một hình thức nào trên hai quần đảo của Tổ Quốc. Chính vì những căn bản pháp lý ấy, nên cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã mặc Quốc phục, đích thân ra tận cù lao Lý Sơn, tức cù lao Ré, để thăm viếng đồng bào, và đó cũng là một cách để xác định trước thế giới cũng như  thách thức trước chính  bọn giặc Tầu rằng: Hoàng Sa và Trường Sa là của nước Việt Nam Cộng Hòa. Mà lúc ấy, chính bọn giặc Tầu cũng không hề dám có một thái độ, hoặc một lời nói nào để phản đối cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm; bởi vì Tổng thống Ngô Đình Diệm đang đi thăm viếng quần đảo Hoàng Sa của nước Việt Nam Cộng Hòa, người noại quốc không một ai dám lên tiếng phản đối. Uy và Dũng của cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm; Người chỉ lãnh đạo đất nước Việt Nam Cộng Hòa chưa tới mười năm, mà đã viết lên những trang lịch sử hào hùng của Dân Tộc là như thế. Còn tập đoàn của đảng CSVN, đã và đang cai trị cả ba miền đất nước suốt cả ba mươi bảy năm trôi qua; như thế, mà không hề có một kẻ nào, và không hề có một lần dám đặt chân tới Hoàng Sa và Trường Sa, dù lén lút trong hèn hạ. Điều ấy, đã chứng tỏ trước mọi người dân Việt từ quốc nội và hải ngoại như đã trình bày ở trên. Bởi vậy, nên tất cả những ai còn vô tình hoặc cố ý "ngây thơ" khi nghĩ rằng "hợp tác với đảng CSVN để chống Tầu", thì hãy thôi "mê ngủ"; vì đảng CSVN đã không dám bén mảng tới hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trong suốt hơn 37 năm qua, thì đó là một bằng chứng mà chính đảng CSVN không chối cãi được, là đã công nhận chủ quyền của nước Tầu trên cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
 
 
 
 
 
 
Tuy nhiên, đảng CSVN cũng có thể ngụy biện và lừa gạt toàn dân là "cũng có một số người Việt đang sinh sống rải rác trên cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa", thì Việt Nam Cộng sản có "chủ quyền".
 
Nên biết, bọn chủ giặc Tầu đã xem tất cả những người Việt Nam đang sinh sống tại Hoàng Sa-Trường Sa là "dân thiểu số". Và những "cơ quan" hay những tên "lính hải quân" của Việt cộng đang có mặt trên cả hai quần đảo này, cũng chỉ là những tên lính giữ an ninh cho bọn giặc Tầu, chứ tuyệt đối, dù có cầm những khẩu súng trên tay, nhưng những tên lính "hải quân" của Việt cộng, cũng chưa hề có một lần, dù chỉ một lần dám động thủ, để bảo vệ những ngư dân Việt khi bị bọn giặc Tầu bắt bớ, đánh đập hành hạ, giết hại cũng như đòi tiền chuộc mạng!
 
Nên biết, bọn giặc Tầu đã và đang ngang nhiên xây dựng những phi trường, nhà máy… và rồi "khánh thành" những "cơ quan thành phố Tam Sa" ngay trước mắt của cả tập đoàn của đảng CSVN. Thế nhưng, cả đảng CSVN, là một đảng đang cai trị cả nước, nhưng không hề có một phản ứng tối thiểu cụ thể, những điều đó, đã chứng tỏ cho mọi người đều phải thấy rằng: đảng CSVN còn thua xa những người người bình thường, nhưng họ là những gia chủ thực sự, cho nên khi bị bọn côn đồ xông vào nhà ăn cướp, thì họ đều phải bằng mọi giá để bảo vệ người thân, và phải giành lại "ngôi nhà" của chính mình. Còn đảng CSVN, cứ mỗi lần ngư dân Việt bị giặc Tầu bắt bớ, đánh đập, giết hại…; đặc biệt nhất, là mới đây, khi bọn giặc Tầu cộng đã ngang nhiên "thành lập thành phố Tam Sa", mà đảng CSVN chỉ nói qua loa cho có lệ, để lừa gạt đồng bào mà thôi.
 
Và nếu những điều Cao Lân tôi đã trình bày ở trên, mà những kẻ từng có những ý nghĩ hay đã từng "bắt tay với CSVN để chống Tầu", vẫn chưa sáng mắt, thì còn một điều nữa, để cần phải  mở những cặp mắt thật to, để nhìn cho thật rõ ràng; đó là những lá cờ có sáu ngôi sao, mà do chính đảng CSVN đã chuẩn bị rất chu đáo từ lâu, để nghênh đón tên Tập Cận Bình, mà đảng CSVN đã lấp liếm là "do lỗi kỹ thuật, do sơ xuất". Một cuộc "lễ trọng đại" như thế, thì không được ngụy biện một cách ấu trĩ theo cách ấy; mà chắc chắn, vì cùng đều là Cộng sản với nhau, và còn là phận tôi đòi, tay sai cho Trung cộng, nên đảng CSVN đã biết trước Tập Cận Bình sẽ trở thành một lãnh tụ tối cao của nước Tầu.  Chính vì thế, nên đảng CSVN đã phải lập công trước với "vị đại đế" của "thiên triều" là vậy.
 
Anh quốc, 19/11/2012
Cao Lân
---------------------------------------------------
Công hàm bán nước của lũ buôn dân bán nước, tức đảng CSVN do tên "thủ tướng" VNDCCH, Phạm văn Đồng ký
Những bé gái Việt Nam bị bọn CSVN điều động cầm cờ Trung cộng với sáu sao vàng ra đón tên giặc Tập Cận Bình
by Lý Tưởng Người Việt
- Hoàng Cơ Minh đã chết như thế nào ?
- Các ông tướng Thái khai thác "dịch vụ kháng chiến" ra sao ?
 
- Ai chủ trương khủng bố người làm báo ?
 
- Nhóm Nguyễn Đồng Sơn và những mưu đồ mới.
 

thinking

 Bài này đã đăng trên Văn Nghệ Tiền Phong trang 25 26-2788-89 số 303, từ ngày 1 đến 15 tháng 9 năm 1988.

  Trước khi nói đến cái chết của ông Hoàng Cơ Minh, thiết tưởng cần phải lội ngược lại thời gian, khi "Mặt Trận" được thành lập, và những hoạt động của nó, để từ đó đưa đến cái chết tăm tối của người đứng đầu tổ chức từng được xảo thuật tuyên truyền của "Mặt trận" đưa lên cao như một vị anh hùng dân tộc.  

  • Từ Thu Tiền Ở Hải Ngoại, Đến "Chiến Khu Quốc Nội"

  Thật ra, vào năm 1982, khi hai ông Hoàng Cơ Minh và Phạm Văn Liễu dựng ra "Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam" (MTQGTNGPVN), thì nhóm này chỉ đưa được có 8 (tám) người về Thái Lan. Nhưng, nhờ biết cướp thời cơ lúc tinh thần người Việt lưu vong đang lên cao, và nhát là nhờ những xảo thuật tuyên truyền lừa bịp như mấy phút phim video "Đông Tiến" dàn cảnh ở Thái Lan, "Mặt Trận" đã đưa "uy tín" của "Chủ tịch Hoàng Cơ Minh" và phe nhóm lên rất cao.   Trong khi "chiến khu quốc nội" chỉ có trên phim video, thì tại hải ngoại, "Phong Trào Yểm Trợ Kháng Chiến" do ông Phạm Ngọc Lũy chủ xướng tha hồ thu góp tiền bạc, các "cán bộ lãnh đạo Mặt Trận" trở thành những "quan lớn phục quốc" và hách dịch. Đoàn vien "Mặt Trận" thì vênh váo, làm như là sắp giải phóng được đất nước tới nơi và sắp đè đầu, cưỡi cổ thiên hạ. Đây là giai đoạn cực thịnh của nhóm Minh-Liễu, vì đã thành công trong việc đánh lừa được đa số người Việt tỵ nạn, khiến một số ít người phát giác được trò lừa bịp của "Mặt Trận" có nói lên cũng không mấy ai tin, mà còn bị chụp mũ là Việt cộng, hoặc bị khủng bố.   Năm 1983, ông Hoàng Cơ Minh từ "chiến khu quốc nội" về Hoa Kỳ với chiếc khăn rằn quàng cổ để mở "Đại Hội Chính Nghĩa", tuyên bố là đã "thống hợp được 36 (ba mươi sáu) tổ chức khắng chiến gồm 10 000 (mười ngàn) tay súng ở quốc nội", nhưng sự thật "chiến khu" này chỉ là một mảnh rừng ở Buntharit, thuộc tỉnh Uborn, được viên tướng Thái Sút-Sai, Tư lệnh đơn vị 309 Tình báo làm ngơ cho sử dụng với số tiền "trà nước" lúc đầu khoảng 2000, 3000 đô la Mỹ, và phải đóng "hụi chết" hàng tháng từ  một tới ba ngàn Mỹ kim, chưa kể quà cáp biếu xén các bà tướng, bà tá "nước bạn".
"Chiến khu" này, chính là nơi đã được nhóm Minh-Liễu dùng để khai sinh "MTQGTNGPVN" vào ngày 8.3.1982, công bố "Cương lĩnh chính trị" kêu gọi "người người nổi dậy, nhà nhà thành công chiến đấu chống lại bạo quyền cộng sản". Tuy trình diễn rình rang và hô hào đao to búa lớn như vậy, nhưng thực ra như trên đã nói, cán bộ nòng cốt của "Mặt Trận" tại "chiến khu" không quá 8 người người (trong đó, có Hoàng Cơ Minh, Lê H., Nguyễn kim Hườn, Nguyễn Trọng H. Lạc), còn các "kháng chiến quân" xuất hiện trong video hầu hết là… thuê của Thái Lan!
   

  • Tàn Ác và Sắt Máu

  Tuy số cán bộ của "Mặt Trận" tại "chiến khu" đếm không đủ mười đầu ngón tay, nhưng Hoàng Cơ Minh đã phong tướng… không quân cho tả hữu. Cựu Trung tá Nhảy dù Lê H., bí danh Đặng Quốc Hiền, được phong "Tướng Tư lệnh Lực lượng Kháng chiến",cựu Đại tá Dương Văn Tư (gia nhập "Mặt Trận" từ trại tỵ nạn Thái Lan) được phong "Tướng Tư lệnh Chiến khu (ở Uborn), ông cựu Trung úy Phòng 7 Bộ Tham Mưu Nguyễn Trọng H., bì danh Huy, được thăng "Đại tá Tư lệnh phó Lực lượng Vũ trang. Huy có một Album hình ảnh "Lễ Tuyên Bố Cương Lĩnh Mặt Trận" và sinh hoạt ở "chiến khu" đem vào các trại tỵ nạn để tuyên truyền và tuyển mộ quân.   Trong thời gian 1982-1983, có hai người Việt làm việc cho Tòa Đại Sứ Mỹ ở Bangkok là các ông V. và N., đã giúp nhóm Hoàng Cơ Minh rất nhiều. Tuy nhiên, sau một thời gian sôi nổi lúc đầu, những người có mặt tại Thái Lan đã thấy rõ hơn ai hết chân tướng của phe nhóm Hoàng Cơ Minh, nên ai có thể xa lánh dược, thì xa lánh, ai bị "kẹt" thì bất bình và bất mãn. Để trấbn áp các sự phản kháng và ngăn chận "đào ngũ" hoàng Cơ Minh đã cho thi hành kỷ luật thép, và hơn thế nữa, đã dùng sự tàn ác sắt máu đối với những người bất tuân phục. Không kể một số thanh niên vô danh theo "Mặt Trận" từ cac trại tỵ nạn, sau đó, đã bị thủ tiêu vì định bỏ "chiến khu", còn những cái chết bí ẩn của một số người dược dư luận biết đến. Được nói tới nhiều nhất là cái chết của kỷ sư Ngô Chí  (Trí) Dũng, một thanh niên trí thức đầy nhiệt huyết đã bỏ đời sống êm ấm tiện nghi ở Nhật Bản đi theo "Mặt Trận", người đóng góp rất nhiều cho "Mặt Trận" và cũng là người đã nuôi dưỡng "Chủ tịch Hoàng Cơ Minh" lúc còn bôn ba… ăn nhờ ở đậu tại Nhật. Ông Dũng đã tới sống tại "chiến khu" và rồi không biết chuyện gì đã xẩy ra, mà sau đó, ông Dũng bị giết chết hết sức bất ngờ, xác được vùi ở một khu rừng chồi tại Buntharit. Một người khác là bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, một cựu sĩ quan trợ y trong QLVNCH được "Mặt Trận" tuyển mộ tại trại tỵ nạn, và thăng chức bắc sĩ. Ông Nhiều đã bị "Mặt Trận" xử tử. Chưa kể Đại tá Dương Văn Tư chết vì bệnh hoạn và thiếu dinh dưỡng, ít nhất cũng có ba người bị thủ tiêu tại "chiến khu" trong một thời gian ngắn.  

  • Cái chết của Hoàng Cơ Minh

  Vào năm 1985, khi tại Hoa Kỳ, cánh Phạm Văn Liễu, Trần Minh Công tách ra khỏi "Mặt Trận" và những mánh lới lừa bịp nhằm moi tiền đồng bào được chính các thủ phạm vạch áo cho người xem lưng, thì cũng là lúc tại Thái Lan, nhà cầm quyền nước này làm khó dễ, trục xuất toàn bộ nhóm Hoàng Cơ Minh về Mỹ (trong đó có Hoàng Cơ Minh, Nguyễn Kim Hườn, Nguyễn Trọng H…). Thật ra, Hoàng Cơ Minh không mấy khi có mặt tại Thái Lan. Thỉnh thoảng Hoàng Cơ Minh có qua Thái Lan, nhưng thường ở căn nhà tại khu Sảm-Sẻn, được gọi là "Hậu trạm", chứ ít khi ông ta xuất hiện tại "chiến khu".   Khi xảy ra vụ các "chiến hữu" chia ra hai phe bôi mặt đá nhau vì ăn chia không đồng đều và "Mặt Trận" đang thục sự tan rã thì Hoàng Cơ Minh ở luôn tại San Jose, Bắc California, thỉnh thoảng tới họp với các "xứ bộ" còn trung thành để làm ra vẻ "Mặt Trận" vẫn còn mạnh lắm. Ông ta mặc đồ lớn, chứ không còn mặc áo bà ba, cuốn khăn rằn ở cổ nữa!   Trong khi đó, "chiến khu quốc nội" tại Thái Lan lâm cảnh rắn không đầu, và bị "đuổi nhà" nên tự động tan rã, và còn một ít người vì lý do này hay lý do khác phải sống chết với "Mặt Trận" thì di chuyển lên vùng Udon.   Gần cuối năm 1987, sau khi tạm "củng cố hàng ngũ" còn lại ở quốc ngoại, hoàng Cơ Minh lại vận động đút lót để được trở lại "quốc nội Thái Lan" nhưng vừa đặt chân đến đất Thái, ông ta đã nhận được lệnh của viên tướng Svet, Tư lệnh vùng biên giới, bắt phải đổi căn cứ lên miền Bắc Thái. Hoàng Cơ Minh không còn cách nào khác hơn là phải tuân lệnh viên tướng Thái này, một lần nữa phải di chuyển căn cứ từ Udon lên Bắc Thái với dự định lập căn cứ mới tại khu Bukdahan, sát biên giới Thái-Lào. Chính trong cuộc di hành này, mà Hoàng Cơ Minh đã bị một số "kháng chiến quân" bắn chết. Bốn người trong số "kháng chiến quân"từng bị Hoàng Cơ Minh bỏ rơi ở Thái Lan từ năm 1985,  với sự xúi dục của tên Lưu Tuấn Hùng đã bất ngờ rút súng bắn sả vào Hoàng Cơ Minh trong lúc đang đi dọc đường. 
Cần mở một dấu ngoặc ở đây để nói thêm về Lưu Tuấn Hùng. Y là một tên gián điệp Việt cộng dưới quyền điều khiển của Trung tá  công an Việt Cộng "Việt Dũng" thuộc "Sở công an TP Hồ chí Minh", được gửi đi vượt biên với ý đồ trường kỳ mai phục hoạt động trong các lực lượng chống cộng ở hải ngoại. Năm 1983, Lưu Tuấn Hùng được cựu Trung tá Nguyễn văn H. người từ trại tỵ nạn Sikiew ra làm việc cho cơ quan tình báo Hoa Kỳ ở Aranya Prathet đưa ra khỏi trại để điều tra và định dùng y xâm nhập Việt Nam, nhưng rồi kế hoạch không được thực hiện. Hùng được trả về trại Sikiew. (Ông NVH hiện cư ngụ ở Virginia. Vài tháng sau, người ta thấy Nguyễn Kim H. và Nguyễn Trọng H. đến trại tiếp xúc với Lưu Tuấn Hùng và kết nạp y làm "Đại diện Mặt Trận" tại Sikiew. Hắn đã mua chuộc được sự tín nhiệm của Hoàng Cơ Minh và được ông này sử dụng làm "tùy viên". Chính Lưu Tuấn Hùng đã xúi dục bốn người khác giết chết Hoàng Cơ Minh để đoạt hai ký lô vàng mà ông này mang theo định để đút lót các viên chức Thái trong việc lập lại "chiến khu" mới.
    Sau khi Hoàng Cơ Minh "chết", nhóm người đi theo ông ta (độ 60 người) sợ bị Thái Lan bắt trừng trị, nên không còn con đường nào khác hơn là tạm thời vượt sông Mekong kéo nhau sang Nam Lào, không may lọt vào ổ phục kích của Lào Cộng, bị sát hại một số, còn một số bị bắt làm tù binh Việt Nam, trong số này có cả Lưu Tuấn Hùng. Bởi vậy, người biết chuyện không hề ngạc nhiên khi được tin  "Tòa án nhân dân TP hồ chí Minh" chỉ xử Lưu Tuấn Hùng tù treo! Một chế độ cộng sản sắt máu không bao giờ xử án treo kẻ đã vượt biên trốn ra khỏi nước, gia nhập lực lượng kháng chiến và trở về chống phá chúng bằng vũ khí. Trừ khi kẻ ấy là người của chúng cài vào. Chi tiết về cái chết của hoàng Cơ Minh đã được một số sĩ quan cao cấp hái, trong đó, có Đại tá Thamasak  thuộc Lực Lượng Đặc Nhiệm 80 ở vùng biên giới Prachinburi, xác nhận với kẻ viết bài này.  

  • Nhóm Nguyễn Đồng Sơn và những mưu đồ mới:

  Sau khi Hoàng Cơ Minh chết, MTQGTHGPVN không dám công bố tin tức này, vì sợ "Mặt Trận" ta rã và hơn nữa sợ nội bộ sẽ xâu xé nhau để giành giựt tiền bạc vì nhờ số tiền bịp bợm quyên góp được của đồng bào khắp nơi trong mấy năm, "Mặt Trận" đã sử dụng để kinh tài dưới nhiều hình thức như:   Hệ thống Phở Hòa, hệ thống Phở Bằng, hệ thống tàu đánh cá, hệ thống xuất nhập cảng hàng Á châu (nhất là thực phẩm), tiệm bida, mua nhà cho thuê… sau nhiều năm đã sinh lợi rất nhiều .   Vào tháng 5.1988 vừa qua, Nguyễn K.H., bí danh Nguyễn Kim, "Tổng vụ trưởng Tổng vụ Hải Ngoại MTQGTNGPVN" đã cung N.X.N, bí danh Nguyễn Đồng Sơn, trở lại Thái lan (nhờ móc nối với một sĩ quan cấp tướng của Thái, đút lót tiền nhiều để xin được đỡ đầu) để vận động lập lại "chiến khu quốc nội mới" và sẽ tiếp tục xin phép vào các trại biên giới (các trại đang bị Thái chèn ép bắt giam và đòi trả về Việt Nam) để tuyển mộ người (những người trong các trại này đang sống trong tình trạng tuyệt vọng, dễ bị quyến dụ đi theo).   Với sự đút lót và vận động của Sơn-Kim, viên sĩ quang cấp tướng của Thái Lan đang định thúc ép nhóm "kháng chiến" của Thái Quang Trung phải sát nhập với nhóm của Son-Kim để thành lập lại trại Bukdahan. Sau khi đã có trại mới, có một ít quân, họ sẽ xúi dục những người này bịa ra câu chuyện "chiến đấu ác liệt với cộng sản và nhân đó, sẽ công bố cái chết của Hoàng Cơ Minh. Họ cũng đã chuẩn bị đưa phó Đề Đốc hải quân Đinh M.H. lên làm "Chủ tịch Mặt Trận".   Tông tích Nguyễn Đồng Sơn không còn lạ gì đối với các tổ chức chống cộng ở hải ngoại, cũng như với cơ quan an ninh thái Lan. Y là cháu ruột của  Nguyễn Xuân Cúc, bí danh Mười Cúc, tức Nguyễn Văn Linh, đang là chúa trùm đảng cộng sản Việt Nam.   Trước 30.4.1975, Nguyễn Đồng Sơn cùng cánh với Nguyễn văn Hảo. sau khi cộng sản chiếm đoạt miền Nam, Nguyễn Đồng Sơn cũng đã cùng Hảo giúp cho Việt cộng tiếp thu của cải và "quản lý" kinh tế miền Nam, sau đó, cả hai được Việt cộng cho rời Việt Nam sang Pháp theo đường chính thức. năm 1983, Nguyễn Đồng Sơn đã sang Hoa Kỳ tìm cách xâm nhạp "Mặt Trận" và mua được lòng tin cậy của mấy anh em Hoàng Cơ Minh.   Nhóm Thái Quang Trung (con của cụ Thái Văn Kiểm) tuy có nhận sự trợ giúp của Tầu Cộng, nhưng các "kháng chiến quân" sống tại căn cứ Bukdahan cũng rất thiếu thốn cực khổ, và không có tiền mặt để đút lót cho bon tướng, tá Thái Lan, nên có thể phải nhập với "Mặt Trận" của Sơn-Kim để có thêm phương tiện và nhân sự hầu làm vừa lòng các tướng tá thái lan, để được yên, bằng cách canh chừng biên giới và xâm nhập lãnh thổ Đông Dương thâu thập tin tức tình báo cho Thái. Nếu dự định này thành tựu thì sau Hoàng Cơ Minh, "Mặt Trận" của Sơn-Kim sẽ trình diễn mộ màn lừa bịp thứ hai.  

  • Tiếp tục Khủng bố:

  Từ ngày "Mặt Trận" ra đời đã xảy ra nhiều vụ Khủng Bố nhắm vào các phần tử quốc Gia, đặc biệt là những người cầm bút, trong giới người Việt lưu vong tại Mỹ. Từ đe dọa, đến ám sát, đốt nhà… Những người bị Khủng bố đều có chung một "tội" là không chịu hùa theo đồng lõa với những trò lừa bịp của "Mặt Trận", nên dù không tìm ra thủ phạm, dư luận vẫn biết ai đã chủ mưu những vụ này.   Một hôm vào trung tuần tháng 5.1988, nhân dịp Sơn và kim đến Bangkok, nhờ tình cờ nghe được câu chuyện trao đổi giữa hai đoàn viên "Mặt Trận", kẻ viết bài này càng tin thêm là dư luận đã không sai lầm.
Hôm ấy, kẻ viết bài này đang ngồi trong một Snack bar ở đường Sukhumvit, Bangkok, một nơi dành cho người ngoại quốc du hí, thì gặp hai người Á châu có đeo huy hiệu "Mặt Trận" trên ve áo vest. Người viết tảng lờ như không biết họ là người Việt Nam, ngồi tán tiếng Thái với cô cashier , trong khi vẫn lắng nghe và để ý dò xét hai người này. Một trong hai người dè dặt đưa mắt nhìn người viết rồi nói gì đó với bạn đồng hành. Sau đó, một người giả bộ cầm điếu thuốc lá sang hỏi người viết xin mồi lửa bằng tiếng Việt. Người việt cũng phải đóng kịch bằng cách ngẩn tò te như không hiểu hắn nói gì và hỏi lại bằng một tràng tiếng Thái:
  -Tôi không hiểu ông nói gì? Tôi là người Thái. Bộ ông là người Nhật hả? Tôi không biết tiếng Nhật.
Y cười, nói với tôi bằng tiếng Anh:
 
- Ồ xin lỗi ông, tôi nghĩ ông là người Nhật như chúng tôi.
 
Từ đó, hai người không e ngại tôi nữa. Họ thản nhiên nói chuyện với nhau bằng tiếng Việt nho nhỏ. Trong bar, ngoại trừ tôi và hai người đó là Á châu cùng với cô cashier duyên dáng người Thái, còn khách toàn là Tây phương; vì vậy, hai người này không phải e dè gì cả. nhưng họ không biết một điều tối hệ trọng là ở Bangkok có rất nhiều gián điệp của nhiều quốc gia Tây phương và của cả cộng sản nữa, và rất nhiều người biết tiếng Việt, nghe, viết, nói cả tiếng Việt rất giỏi. Có nhiều người nếu không gặp mặt, nhìn họ nói mà chỉ nghe qua vách thì sẽ nghĩ là hai người Việt đang nói chuyện với nhau.
    Sau khi nói những chuyện tầm phào, bá vơ, chuyện chơi bời du hí ở các động sang trọng của thủ đô Bangkok, nơi rất nỗi tiếng về các món ăn chơi ở vùng Đông Nam Á, hai người vừa uống bia Singha (loại bia đen của Thái rất nặng), vừa trò chuyện. Một người hỏi:  

-Tại sao không làm luôn thằng Nguyễn thanh Hoàng của tờ Văn Nghệ tiền phong cho rồi?
-Tại sao phải làm thằng Nguyễn Thanh Hoàng?
 
-Tên này liên tiếp chửi bới, bôi nhọ và lật tẩy mặt trận. Nếu không "dứt" thì sẽ tai hại rất nhiều, vì y nắm được rất nhiều tài liệu về hoạt động của Mặt Trận.
 
-Vậy sao mình không dứt bọn nó cho rồi.
 
-Bây giờ chưa được. Vì bứt dây động rừng ông biết không? Biết đâu bọn nó đã nhờ cảnh sát bảo vệ, mình cựa quậy bây giờ là nát xương…
 

 

  • Kháng Chiến Phục Quốc Hay Giữ Dưa?

  Như trên đã trình bày, chính sách Thái Lan từ trước tới nay đối với các tổ chức kháng chiến chống cộng việt Nam là mở cửa cho bất cứ người nào có khả năng về nhân sự, tài chánh, và tổ chức để gây dựng một "chiến khu" ở vùng biên giới thái-Miên hoặc Thái-Lào. Áp dụng chính sách này, Thái Lan có hai điều lợi: Thứ nhất, là họ có một đơn vị biên phòng ngăn cản Việt cộng mà không phải trả lương. Thứ hai, là họ có thể sử dụng những lực lượng kháng chiến Việt-Miên-Lào để trả giá với Việt cộng. Nếu Việt cộng tấn công mạnh sang đất Thái, họ sẽ có cớ để mặc cả bằng cách dọa dẫm sẽ yểm trợ các lực lượng kháng chiến của cả ba nước Đông Dương mạnh hơn… Dù sao thì người Thái vẫn có lợi, đó là chưa kể đến cái lợi về tài chánh do lực lượng có căn cứ ở biên giới thái phải yểm trợ cho kháng chiến của mình qua tay của người Thái. Kháng chiến đã trở thành một dịch vụ sinh lợi cho các vị tướng lãnh Thái, Tư lệnh các đơn vị được phép yểm trợ cho từng tổ chức kháng chiến. thí dụ: đơn vị 309 tình Báo Biên Giới trực thuộc Bộ tư Lệnh quân Đội Hoang gia Thái Lan đỡ đầu cho "Mặt Trận" của Hoàng Cơ Minh. Họ đã che chở cho nhóm Hoàng Cơ Minh và trực tiếp chỉ huy những người lãnh đạo lực lượng Hoàng Cơ Minh. Tư lệnh của đơn vị 309 Tình Báo là tướng Sút-Sai, một người đã được hưởng khá nhiều tiền của nhóm Hoàng Cơ Minh qua trương mục ở Ngân Hàng Quân Đội. Ngoài số tiền "thuê" mảnh đát rừng ở Buntharit, tỉnh Uborn, phải đóng lần đầu cho vị tướng này (khoảng từ 20. 000 đến 30. 000 dollas); hàng tháng "Mặt Trận" lại phải đóng "hụi chết" cho các vị tướng Thái, khi thì 1000 đô la, khi 2-3000 vô kể. Ngoài ra còn phải quà cáp biếu xén bà tướng, và các vị Đại tá, Trung tá… Đơn vị 315 Tình Báo Biên Giới Thái là cha đỡ đầu cho nhóm khắng chiến của ông Lê Quốc Túy.   Những đơn vị kháng chiến trở thành những tiền đồn cho Thái Lan và tùy theo các đơn vị Thái đỡ đầu, các lực lượng kháng chiến Việt Nam còn phải làm công tác tình báo, trinh sát vào nội địa Lào,Miên để thu thập tin tức tình báo. Vì thế, khi nhìn hình ảnh các kháng chiến quân người Việt nam, người ta thấy mặc quân phục Thái, đội mũ của lực lượng biên phòng thái, nhiều người đã tưởng rằng đây là đơn vị của Thái Lan, và không ai nghĩ rằng đó là những người bị giới hạn cư ngụ trong những vùng đèo heo hút gió, không có quyền đi ra khỏi khu vực trú đóng. Thỉnh thoảng mới có một, hai người được người Thái chở vào các thị xã để mua bán, hoặc liên lạc với "hậu trạm" đặt tại Bangkok.   Lực lượng kháng chiến nào cũng có "hậu trạm" đặt tại Bangkok. Khi thì đặt tại nhà một vị tướng Thái, có số điện thoại để liên lạc viễn liên về Hoa Kỳ và các "hậu trạm' này đều thuê hộp thư ở bưu điện để  liên lạc với các tổ chức yểm trợ tại Hoa Kỳ hoặc các nước khác.   Cũng có khi thì "hậu trạm" được các sĩ quan Thái của đơn vị đỡ đầu thuê cho ở một căn nhà bên ngoài thuộc khu an toàn, và thường là nhà của các sĩ quan cao cấp Thái để bảo đảm an toàn; tất nhiên cũng có đầy đủ tiện nghi và phương tiện để liên lạc đi các nơi. Trung bình giá một căn cứ (là một cánh rừng thuộc các tỉnh Đông Bắc Thái Lan giáp ranh giới Miên, Lào), các lực lượng kháng chiến Việt Nam trả cho các vị tướng Thái vào khoảng 20.000 đến 30.000 Mỹ kim… mỗi tháng, lại phải đóng tiền "thuê rừng" cho vị tướng vào khoảng 2000 đến 3000 dollars. Số tiền này hoàn toàn vào túi riêng của vị tướng. Khi vui thì họ cho ở, phật ý thì họ đuổi.   Trên thực tế, chính quyền thái chưa bao giờ chính thức yểm trợ các tổ chức kháng chiến Việt Nam, các nhân vật lãnh đạo các tổ chức kháng chiến chỉ được sự che chở ngầm của quân đội thái và các tướng chỉ huy đơn vị đỡ đầu. Vì vậy, tình trạng của các đơn vị kháng chiến rất mong manh, nhất là anh em từ các trại tỵ nạn nhập vào. Họ bị sống bơ vơ trong các căn nhà lá nằm cheo leo trong những rừng núi hoang vu mà tình trạng tiện nghi rất là thiếu thốn, sinh hoạt hàng ngày cũng vô cùng eo hẹp. Đối với một số những cán bộ lãnh đạo đã có quốc tịch ở các quốc gia tạm dung như Pháp, Úc… thì tình trạng khá hơn, vì khi ông tướng  Thái không bằng lòng vì một lý do nào đó (như nộp tiền hàng tháng trễ), thì họ chỉ trục xuất các cán bộ lãnh đạo này ra khỏi nước Thái; còn những người ở các trại tỵ nạn ra thì đi cũng không xong mà ở cũng không chẳng được, tình trạng này thật là vô cùng bi đát. Người nào liều lĩnh trốn đi một cách bất hợp pháp, nếu người Thái bắt được sẽ bị đánh đập dã man, nếu không thì thì lọt vào tay cộng sản. Đằng nào cũng… chết!!!   Mấy năm nay, các tổ chúc kháng chiến có căn cứ ở Thái Lan cứ quanh quẩn dậm chân ở biên giới Đông Dương, vừa nuôi béo các ông tướng, bà tướng Thái Lan bằng những đồng tiền thu góp của đồng bào ta ở hải ngoại, vừa đóng vai trò "giữ dưa" canh đất không lương cho "nước bạn".   Đây là chiếc thùng không đáy sẽ khiến cho chúng ta lao tâm khổ trí, hao tài, tổn sức vì nó. Nhưng nếu bỏ đi thì cũng không đành lòng, vì còn đâu cơ hội mong manh giải phóng quê hương? Và  niềm tin mù mờ kia sẽ lụi tàn theo năm tháng và quên lãng với thời gian; rồi những cám dỗ xa hoa của đời sống tiện nghi ở nước tạm dung sẽ làm chúng ta không còn thiết tha với chuyện đấu tranh gian khổ. Một khi ngọn lửa đấu tranh đã thực sự lụi tàn, chỉ còn là những tro than lạnh lẽo, thì làm sao chúng ta có thể khơi lại cho bùng cháy dữ dội để thiêu đốt bọn quỷ dữ cộng sản Việt nam,   Tệ hơn nữa, có những nhóm người bất lương với các ý đồ đen tối, đã lợi dụng những "chiến khu" ở thái Lan, để lừa bịp đồng bào, vơ vét tiền bạc của những người dễ tin - Khủng bố những ai dám nói thật, biến kháng chiến thành trò hề, và đẩy lùi giác mơ phục quốc ngày một thêm xa!!!   Nguyễn Toàn

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012 by Lý Tưởng Người Việt
Cánh Cò - Trong nhiều đời bộ trưởng có lẽ hai ông Nguyễn Thiện Nhân và Đinh La Thăng là tốn giấy mực của báo chí lề phải lẫn lề dân nhiều hơn ai hết. Nếu những chính sách của ông Đinh La Thăng tấn công thẳng vào từng túi tiền của người dân thì các phát biểu của ông Nguyễn Thiện Nhân lại đầy ắp sự tô vẽ nhưng không có khả năng làm tê liệt thần kinh của những thành phần dân chúng vốn tin vào những lời mê tín đã phát trên các phương tiện truyền thông về cuộc cách mạng đầy hứa hẹn trong thời kỳ chiến tranh.
Ông Nguyễn Thiện Nhân tốt nghiệp Tiến sĩ "điều khiển học" tại Đức và sau đó sang Hoa Kỳ một thời gian ngắn qua lời mời dưới hình thức Fellowship của Harvard. Bằng cấp và cái "mác" Harvard ấy trong thời kỳ đầu đã tô điểm thêm trên lý lịch của ông một ít hào nhoáng nhưng không lâu sau đó những phát biểu "chậm phát triển" đã kéo ông tụt hạng ngang với một anh bộ trưởng tầm thường khác. Mọi kỳ vọng mà người ta đặt vào ông tan nhanh như cơn mưa rào, chưa thấm được vào mặt đất đã khô ngay trước khi con người cảm nhận được sự mát lạnh của nó.
Vài tuần sau khi nhậm chức, Bộ trưởng Giáo dục và đào tạo Nguyễn Thiện Nhân đưa ra đề án lớn: đến năm 2020 Việt Nam sẽ đào tạo 20 ngàn tiến sĩ, và cũng trong năm đó tất cả các nhân viên chiếm vị trí cao trong toàn bộ thành phố Hà Nội cũng đều phải có bằng Tiến sĩ.
Khỏi nói thì ai cũng biết cái đề án hoành tráng không tưởng này đã chịu búa rìu dư luận như thế nào.
Vậy mà ông vẫn lên như diều. Từ chức vụ Bộ trưởng ông bay thẳng vào chiếc ghế Phó Thủ tướng chính phủ.
Một dạo khá lâu người dân đỡ phải nghe những lời ông ba hoa trong lĩnh vực giáo dục, thì đùng cái, ông xuất hiện với cá tính thích tuyên bố trong một vài sự kiện được báo chí theo dõi và tường thuật lại một cách chi tiết.
Ngày 14 tháng 11, ông... lang thang vào Quốc hội và được Chủ tịch Nguyễn Sinh Hùng mào đầu cho được lên phát biểu. Ai cũng hy vọng ông sẽ có một cao kiến gì đấy để đóng góp với nghị trường nhưng khi ông cất tiếng thì cả hội trường bỗng ngập ngụa mùi... gà qué, mà lại là gà nhập lậu từ Trung Quốc!
Ông nói về sự nguy hiểm của vấn đề gà lậu không những thất thu thuế mà còn làm cho gà trong nước không thể phát triển, gà bệnh sẽ làm dịch lây lan và cuối cùng ông "khuyên" các Đại biểu Quốc hội hãy làm gương không ăn gà nhập lậu, còn nếu bị buộc phải ăn thì hãy hỏi nhà hàng nguồn gốc con gà ở đâu trước khi ăn.
Nếu không biết cá tính của ông người đọc báo có thể nghĩ bài báo đang xuyên tạc vì giữa chốn tôn nghiêm, bàn bạc điều đại sự mà ông Phó thủ tướng lại đem một vấn đề nhỏ nhặt như vậy để hùng hồn khuyên các đại biểu thì khó ai nín cười được.
Và nhất là lời khuyên rất trẻ con, ngọng nghịu và ba hoa của một anh lúc nào cũng cuống cuồng muốn phát biểu.
Cũng trong ngày đó, từ nghị trường Quốc hội ông Nguyễn Thiện Nhân nhanh chân chạy đến Bộ Giáo Dục và Đào tạo để tham dự lễ kỷ niệm 30 năm ngày Nhà giáo Việt Nam và lễ trao danh hiệu Nhà giáo nhân dân và Nhà giáo ưu tú năm 2012.
Theo báo chí loan tải năm nay có 40 Nhà giáo nhân dân và 570 Nhà giáo ưu tú trên khắp mọi miền đất nước được trao tặng danh hiệu cao quý này, trong đó có một "suất" cho Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân!
Dư luận gầm gừ, báo chí tiếp tục bình luận và người dân vẫn cắm cúi với lon gạo của mình. Người ta không khỏi chạnh nghĩ đến cái danh hiệu Nhà giáo ưu tú có làm ông Phó Thủ tướng xấu hỗ hay không khi chung quanh ông, những người thật sự ưu tú lại không được cái vinh dự này. Còn ông, nếu có một giải thưởng thích hợp nhất thì chỉ nên cho ông nhận giải "Nhà giáo ưu tiên" là cùng.
Bởi làm tới chức Phó Thủ tướng mà lại xếp hàng đặt cục gạch trước cái danh hiệu "ưu tú" với những nhà giáo khốn khổ, bệnh hoạn hy sinh cả đời trong sự nghiệp giáo dục và cuối đời cần một danh hiệu dù là "đỏm đáng là chính" để kiếm thêm thu nhập thì sự giành giật ấy phải nói là bản năng của một đứa con nít chưa biết phân biệt thế nào là điều cần nên tránh và nhất là em chưa học được bài học nhường nhịn cho đứa trẻ khác không có cơ hội bằng mình.
Một tuần trước khi nhận danh hiệu Nhà giáo ưu tú ông Nguyễn Thiện Nhân đã tranh thủ đọc một bài diễn văn trong buổi gặp mặt 128 nữ giáo viên đang công tác tại biên giới, hải đảo, vùng cao, vùng có điều kiện kinh tế khó khăn. Tại đây ông chia sẻ với những cô giáo này là "Mỗi khi thầy cô có gặp khó khăn thì hãy nghĩ đến thời gian chống ngoại xâm của ông cha ta!"
Câu nói này được ông Nhân lập đi lập lại nhiều lần ở nhiều hoàn cảnh khác nhau từ khi nhậm chức Bộ trưởng Giáo dục. Mới đây nhất tại trường Đoàn Thị Điểm ông kể lại cho học sinh trong thời chiến tranh chống Mỹ ông đã phải vật vã khi mất chiếc bình mực, còn bây giờ các em không lo điều tầm thường ấy nữa. Ý ông muốn nói các em bây giờ hạnh phúc hơn thời của ông nhiều lần nên đừng kêu ca than van gì mà phải cố gắng học hành.
Hai nội hàm là một.
Phó Thủ tướng có thể ngấm ngầm tự hào là mình đã học hành khó khăn như thế nào đối với gia đình để có địa vị ngày nay hầu làm tấm gương soi cho con cháu của ông. Tuy nhiên ông không thể tự hào giữa chốn công cộng để ngăn cản ý muốn của trẻ con đòi hỏi cho được sự đối đãi đàng hoàng của hệ thống giáo dục khi em là công dân của một đất nước đã vươn lên từ mầm sống của máu xương cha ông trong rất nhiều cuộc chiến để có được tự do độc lập như ngày nay.
Lấy hình ảnh lọ mực trong thời chiến để tô vẽ cho sự hy sinh không có thực của chính ông là việc làm rất khó coi.
Cũng vậy, khi ông kêu gọi các cô giáo khốn khổ kia lúc gặp khó khăn hãy nghĩ đến sự hy sinh trong chiến tranh của ông cha để mà vượt qua thì sự thiếu lương thiện của ông nhân lên rất nhiều lần.
Nước Việt Nam hôm nay không còn chiến tranh nữa do các cuộc chiến chống ngoại xâm đã được không biết bao nhiêu người hy sinh để người sau thừa hưởng thành quả. Thành quả này phải được chia đều cho mọi người và không ai có thể bị buộc phải tiếp tục hy sinh một lần nữa trong thời bình với khẩu hiệu như ông tuyên bố như báo Giáo Dục Việt Nam đã loan tải: "Mỗi khi thầy cô có gặp khó khăn thì hãy nghĩ đến thời gian chống ngoại xâm của ông cha ta!"
Xin hãy thôi đi sự thúc giục vô liêm sỉ này vì chúng tôi, những nhà giáo chân chính đã và đang bị bóc lột tàn tệ do chính những nơi sáng tạo ra các khẩu hiệu vang vang này. Không có sự hy sinh nào vô hạn cả, nó phải được bù đắp ngang với công sức bỏ ra. Thời đại toàn cầu hóa nhưng ông Phó Thủ tướng vẫn ngây thơ đọc khẩu hiệu của những năm đầu sau giải phóng. Lúc đó các ông nói thì chúng tôi tin vì khó khăn hậu chiến là rõ rệt. Còn bây giờ, nhà các ông ở, xe các ông đi, giày các ông mang, vét tông các ông mặc không thuyết phục được chúng tôi hy sinh thêm nữa dù chỉ một ngày.
Nếu ông thật sự tin rằng hình nhân mang tên "kháng chiến chống ngoại xâm" của ông còn có tác dụng làm cho người dân an thần và tin theo thì ông lầm to. Điều họ tin bây giờ là nếu không tự trang bị cho mình những thứ cần thiết trong đời sống mà còn cả tin vào những khẩu hiệu của nhà nước thì vẫn còn những Nguyễn Thiện Nhân khác xuất hiện dài dài.
Chẳng qua họ không có phương tiện để tuyên bố niềm tin lẫn uẩn ức của họ mà thôi. Đừng giữ mãi micro hãy chuyển cho người khác đi, ông Phó Thủ tướng.
Cánh Cò
http://www.rfavietnam.com/node/1413
by Lý Tưởng Người Việt
Vũ Thế Phan (Danlambao) - Đà mú thằng Dê Tàu... A25, đ/c X phát biểu trong bụng. Mấy tuần trước mày tuyên bố "thông điệp xin lỗi của tao làm an lòng dân", bây giờ lại xỏ lá Bắc Hà khích tao từ chức. Từ chức à? Đà mú, mày có biết tao đã phải chi hụi chết bao nhiêu lần chục triệu Du-ớt-đì cho lũ sâu kia để độc quyền thương hiệu Còm-rát Ếch hông? Đà mú, học sử như mày bộ hổng thuộc ranh ngôn "một chính trị gia thiếu bộ nhớ tốt thì không thể hành nghề, bởi vì hắn ta phải nhớ tất cả những lời hứa mà hắn ta cần phải quên...

*
Việt Nam, xứ sở lạ lùng,
Hỉ mũi chưa sạch: anh hùng "Beng beng"! [1]
Bộ đội anh hùng nhí: 1, 2
Quân tử nhất ngôn là quân tử dại,
Quân tử nói đi nói lại là quân tử khôn!
Đồng chí Thủ tướng sinh năm 1949, tham gia cắt mạng từ năm 1961 (bộ đội nhí 12 tuổi)
Trình độ học vấn: Cử nhân luật... rừng nào, ngày nào?
"Tôi kiên quyết và quyết liệt chống tham nhũng. Nếu tôi không chống được tham nhũng, tôi xin từ chức ngay." (Phát biểu cực hùng hồn của đồng chí tân Thủ tướng, ngày 27 tháng 6 năm 2006). Rồi lại "sẽ kiên quyết đấu tranh ngăn chặn và đẩy lùi bằng được tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí." (phát biểu siêu hùng hồn vẫn của đồng chí Thủ tướng ấy, ngày 02 tháng 8 năm 2007). Có điều, tệ nạn quan liêu, tham nhũng, lãng phí, nhất là thất thoát cứ nhơn nhơn tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc như các vụ Sông Đà, Vinalines, đình đám là Vinashin..., và đây:
Tổng kết nhỏ về thành quả to của gần 51 năm nghe lời đảng

"Công tác giáo dục đạo đức, lối sống để mỗi cán bộ, công chức có lòng tự trọng, có trách nhiệm cao với đất nước cũng có vai trò rất quan trọng." (Thoát hiểm trong Hội nghị Trung ương VI, ngày 15 tháng 10 năm 2012, ngài Thủ tướng ấy - từ nay độc quyền thương hiệu đồng chí X, phát biểu trong dịp thăm hỏi các sinh viên Đại học Quốc gia TP.HCM tại lễ khai khóa năm 2012, sáng 21 tháng 10 năm 2012)
- "Thủ tướng có tán thành khởi đầu cho sự tiến bộ của chính phủ hướng tới một văn hóa từ chức để từng bước đoạn tuyệt với lời xin lỗi hay không" (ĐBQH Dương Trung Quốc 0 Comments, ngày 14 tháng 11 năm 2012).
- "Đối với tôi, còn 3 ngày nữa tròn 51 năm theo đảng hoạt động cách mạng. 51 năm qua, tôi không xin với đảng cho tôi đảm nhiệm chức vụ này hay khác. Tôi cũng không từ chối, thoái thác bất cứ nhiệm vụ gì đảng, Nhà nước và Nhân dân giao phó. Là 1 cán bộ, đảng viên, tôi đã nghiêm túc báo cáo đầy đủ với đảng về bản thân mình. Đảng, Bộ Chính trị, BCH Trung ương đã hiểu rõ về tôi, cả ưu điểm, khuyết điểm, cả phẩm chất đạo đức, năng lực, sức khỏe, thương tật. Đảng ta cầm quyền, lãnh đạo Nhà nước, đã phân công tôi tiếp tục làm nhiệm vụ Thủ tướng. Quốc hội cũng đã bỏ phiếu bầu tôi làm Thủ tướng. Tôi sẵn sàng chấp hành nghiêm túc mọi quyết định của đảng. Tóm lại là gần suốt cả cuộc đời theo đảng, tôi không có chạy, không có xin, không có thoái thác từ chối nhiệm vụ gì mà đảng, Nhà nước phân công. Tôi sẽ tiếp tục nghiêm túc thực hiện như tôi đã làm 51 năm qua." (đ/c X, như trên).
- Đà mú thằng Dê Tàu... A25, đ/c X phát biểu trong bụng. Mấy tuần trước mày tuyên bố "thông điệp xin lỗi của tao làm an lòng dân", bây giờ lại xỏ lá Bắc Hà khích tao từ chức. Từ chức à? Đà mú, mày có biết tao đã phải chi hụi chết bao nhiêu lần chục triệu Du-ớt-đì cho lũ sâu kia để độc quyền thương hiệu Còm-rát Ếch hông? Đà mú, học sử như mày bộ hổng thuộc ranh ngôn "một chính trị gia thiếu bộ nhớ tốt thì không thể hành nghề, bởi vì hắn ta phải nhớ tất cả những lời hứa mà hắn ta cần phải quên / Un politicien ne peut faire carrière sans mémoire, car il doit se souvenir de toutes les promesses qu'il lui faut oublier." (Frédéric Dard).
Thay lời (tạm) kết:
- Tóm lại, anh em thấy đó - Hồ Chí Minh nói: người ta hứa hẹn với anh em đủ mọi thứ trên trời dưới biển, nhưng giờ đây anh em thấy toàn là những... chúa lừa dối cả. (**)
(Tào lao để cười thay vì khóc)
Vũ Thế Phan
danlambaovn.blogspot.com
____________________________________
[*] Bảo tàng liệt sĩ 1. Liệt = Tê liệt; Sỉ (dấu hỏi) = Biết xấu hổ. Không biết xấu hổ = Tê liệt mạch thẹn nên gọi là Liệt Sỉ.
[1] Bản án chế độ thực dân Pháp: Tuyên ngôn của Hội Liên hiệp thuộc địa…: H.C.M. Tuyển tập, tập 1 trang 216 và H.C.M. Toàn tập, tập 1 trang 465 Nxb Sự Thật – Hà Nội, năm 1980. Bản PDF, trang 178 từ dòng cuối.
Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012 by Lý Tưởng Người Việt
Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) - Đảng "ta" ơi! – Thủ Tướng và Nội các Chính phủ "ta" ơi! Có hai "bài học" rất mới của giáo trình "Văn hóa Từ chức Quốc tế" giá trị cao, miễn phí, xin quí vị tải về laptop mình khi nào vắng người, mở ra học cho "nhân cách và liêm sỉ" nó mau lớn lên cùng với thiên hạ, cho nước Việt Nam cũng biết ngẩng cao đầu vì lòng "tự trọng".
Những con người, cá nhân viên chức cao cấp Chính Phủ của hai quốc gia Ai Cập và Thái Lan này không hơn Việt Nam gì nhiều cho lắm, nhưng, chắc chắn cá nhân của họ về nhân cách và Liêm Sĩ phải cao hơn quí vị "nhà nước, đảng ta" tới mấy cái đầu, ráng học đi quí vị! – Đúng không! Thưa đồng bào, nhân dân ta?.
Ở xứ người khi khuyết điểm xảy ra với cá nhân, họ tức khắc từ chức vì rất thuộc bài "Văn hóa Từ chức".
Phó Thủ tướng/Bộ trưởng Nội vụ Thái Lan xin từ chức
Ông Yongyuth Wichaidit. Ảnh: Bangkokpost
Theo báo Lao Động: Ngày 28.9.2012 Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Nội vụ Thái Lan Yongyuth Wichaidit đã tuyên bố xin từ chức, rút khỏi nội các trong bối cảnh đang hứng chịu nhiều chỉ trích từ báo chí vì cáo buộc nhận hối lộ.

Quyết định từ chức của ông Yongyuth sẽ chính thức có hiệu lực từ ngày 1.10.2012. Hiện tại, ông vẫn là Chủ tịch Đảng Vì nước Thái (Pheu Thai) cầm quyền và là nghị sỹ của đảng này tại quốc hội.

"Tôi tự nguyện từ chức Phó Thủ tướng và Bộ trưởng Nội vụ", ông Yongyuth tuyên bố trước báo giới hôm 28.9.2012.

Tuy nhiên, ông Yongyuth từ chối bình luận về chuyện nhân vật nào sẽ thay thế cả hai vị trí hiện tại của ông: "Vấn đề bổ nhiệm người thay thế tôi sẽ bàn luận sau, cùng Thủ tướng Yingluck Shinawatra".

Trước đó, ông Yongyuth, 70 tuổi, bị Ủy ban Chống Tham nhũng Quốc gia cáo buộc nhận hối lộ khi phê chuẩn trái phép vụ bán lô đất thuộc quyền sở hữu của Hoàng gia cách đây hơn 10 năm, khi ông còn là Phó Thư ký Thường trực Bộ Nội vụ. Nhưng ông Yongyuth phủ nhận cáo buộc nhận hối lộ.
Ngày 19/11/2012 Bộ trưởng Giao thông Ai Cập xin từ chức, vì vụ tai nạn tàu hỏa đâm xe bus làm 47 em nhỏ thiệt mạng
Bộ trưởng Giao thông Ai Cập Mohamed Rashad Metiny đã xin từ chức sau vụ tai nạn thảm khốc.
Cũng theo báo Lao Động - Thứ hai 19/11/2012 - Bộ trưởng Giao thông Ai Cập và người đứng đầu ngành đường sắt đã xin từ chức sau vụ tai nạn thảm khốc giữa xe buýt và tàu hỏa hôm 17.11 khiến ít nhất 47 em nhỏ thiệt mạng.
Trước khi nộp đơn từ chức và nhận trách nhiệm về vụ tai nạn, Bộ trưởng Mohamed Rashad Metiny Gửi lời xin lỗi đến gia đình thân nhân các em bé và yêu cầu ngành đường sắt mở cuộc điều tra khẩn cấp. Hãng thông tấn nhà nước đưa tin, Tổng thống Ai Cập Mohammed Mursi đã lệnh cho các bộ trưởng trợ giúp gia đình những người tử nạn.
Tại CHXHCN/CSVN - Cán bộ viên chức nhà nước và đảng CS phạm khuyết điểm: "lên chức" vì họ chỉ chuyên học cái "mất văn hóa" cố "bám chức quyền".
V/v Tham Nhũng Vinashin đổ bể, hơn 4 tỷ USD (bằng 2 năm xuất khẩu gạo của nông dân) tan chảy - Thủ Tướng 3 Dũng (trách nhiệm chỉ đạo trực tiếp) PTT/ Thường Trực- Hùng "Hói" (trách nhiệm giám sát Vinashin kinh doanh) trong nhiệm kỳ của mình - Nhưng cả 2 đều thơ thới hân hoan phủi tay sạch sẽ sau nhiệm kỳ để "lên chức". 3 Dũng được "đảng và QH" thăng chức thêm "4 năm" còn "Hùng Hói" thăng chức lên "CT/ Quốc Hội".
Sẵn đà phấn khởi "thắng lợi", 3 Dũng tái cơ cấu tập đoàn Vinashin để lấy thêm thành tích tặng đồng bào nhân dân ta - Một khoản nợ gần 2 tỷ USD "tan chảy" nữa của TCty Hàng hải Việt Nam Vinalines.
Đồng bệnh tương lân – Đồng "chí" tương cầu
Những món "quà" liên tiếp có giá trị quá lớn đó làm các ĐB/Quốc Hội muốn "ngộp thở" khiến Đại biểu Quốc Hội Nguyễn Xuân Trường (Hải Phòng) phải "rên rỉ ": "Vinashin, Vinalines là dấu hiệu đặc trưng của tham ô, tham nhũng, với mức độ còn nghiêm trọng hơn so với vụ PMU18 trước đây" - ông Trường đặt câu hỏi về các khoản tiền hàng chục, hàng trăm nghìn tỷ đồng tiêu tán ở mỗi doanh nghiệp này vào những con tàu, ụ nổi, cũ kỹ lạc hậu gần hết "đát" mà nó "to đùng như quả núi chứ đâu phải nhỏ như cây kim sợi chỉ đâu mà khi mang về Việt nam nói là không ai thấy nó "già cỗi, rỉ sét "?
Đến lúc vỡ lở truy trách nhiệm thì ai cũng chối không phải do mình quyết định. (Nếu không ai quyết định thì làm sao "suối ngoại tệ USD" tuôn chảy từ kho bạc nhà nước để thanh toán!?) Nhưng cơ quan điều tra may ra chỉ "tóm" được mấy ông "tép riu" trực tiếp đi mua"!? Liệu 2 ông "Dũng - Hùng" Thủ và Phó Thủ tướng nói không biết gì hết về việc này!?.
Vậy mà mới đây tại nghị trường Quốc Hội nhân dân, 3 Dũng - cũng là đồng chí X – khi có ĐB/QH gợi ý "Từ Chức" thì 3 D tỉnh queo, lấy cái 51 năm theo đảng làm "phấn son" trét lên da mặt cho nó dày thêm để không ai thấy cái "xấu hổ và ngượng ngùng" hầu cố bám lấy cái ghế đã quá "bốc mùi"!?.
47 trẻ em chết "từ chức", 60 người lớn mất mạng "lên lon"!?
Vụ hỏa hoạn ITC (ITC - International Trade Center - Trung tâm Thương mại Quốc tế) TP/HCM xảy ra vào ngày 29/10/2002 đã làm thiêu rụi phần lớn tòa nhà và làm chấn động dư luận thành phố, vì thiệt hại nhân mạng lớn nhất từ trước đến nay (2012) tại TP/ Sài Gòn.
ITC là một tòa nhà văn phòng và Trung Tâm mua sắm, tọa lạc trên trục đường Lý Tự Trọng, Lê Lợi và Nguyễn Trung Trực tại thành phố Hồ Chí Minh. Tòa nhà 6 tầng lầu với tổng diện tích 6500 m² có 59 văn phòng cho thuê và 172 quầy mua bán vàng bạc đá quý. Ngoài ra còn có một vũ trường sân trượt băng và nhà hàng căng tin,
Vụ hỏa hoạn cướp đi sinh mạng 60 người, phân nữa là "sinh viên vừa tốt nghiệp Đại Học" mới ra trường, 70 người khác bị thương nặng nhẹ. Thiệt hại tài sản hơn 32 tỷ đồng. So với những vụ cháy thường gặp thì đây là một trong những trường hợp hỏa hoạn gây thiệt hại rất nặng "con người và tài sản" ở trong một cao ốc mà chiều cao không cao lắm (6 tầng lầu) Chỉ cách văn phòng, nơi ông Lê Thanh Hải "Thị Trưởng" (CT/UBND/TP) ngồi làm việc hơn 200 mét. Số nạn nhân chết nhiều là do bộ phận "cứu hỏa-chữa cháy" không có trang bị "Nệm Hơi" cứu sinh, nên số người nhảy xuống từ "lầu 4" (nơi phát hỏa) tử nạn. Số không dám nhảy thì bị chết vì "ngộp khói" và hỏa thiêu. Thiếu trách nhiệm vì "tắc trách" là của ông "Thị Trưởng" (CT/UB) nó không nhỏ chút nào với 60 sinh mạng cư dân. Vậy mà, đối diện với Pháp Luật, ông Lê Thanh Hải hoàn toàn vô tội. Ông "đá" cái tội "thiếu trách nhiệm" của mình qua cho một trung tá CS/Phòng cháy chữa cháy để rồi năm sau ông ta hân hoan như bước đi trên sinh mạng 60 con người: "Lên Lon" làm Bí Thư Thành Ủy TP/HCM – UV/TW/đảng. Vậy thì hành vi trốn tránh trách nhiệm này trong nhân cách con người chúng ta có thể gọi nó là "Vô văn hóa" và Vô Liêm Sĩ không? Hình như đó là bản chất rất đặc trưng nằm lòng của các quan chức gọi là "đầy tớ nhân dân" hiện nay - một thứ "đầy tớ" những người CSVN rất muốn cháu con của họ nối dõi "tông đường!??.
Trích thêm cho nhân dân cả nước biết mặt:
Lê Thanh Hải là ai vậy?
Điểm mặt chỉ tên nhóm lợi ích, kẻ làm giàu trên mồ hôi và nước mắt người dân nghèo.
Bài viết này không nói về Nguyễn Tấn Dũng vốn đã được báo lề đảng "ca tụng" nhiều rồi. Chúng tôi muốn điểm mặt một gã cầm đầu một nhóm lợi ích khác đang âm thầm chờ thời cơ theo kiểu "tôm cá đánh nhau, ngư ông đắc lợi", đó là Lê Thanh Hải.
Năm 2006 để được có mặt trong Bộ chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam, một tên vua hạng bét trong hàng ngũ "vua tập thể", Lê Thanh Hải vừa nhậm chức Bí thư Thành ủy TP HCM đã tốn hàng triệu đô-la tiền mặt mang ra đút lót cho những kẻ "buôn vua". Nhiều người cho rằng Bí thư thành ủy một thành phố lớn như TP HCM thì đương nhiên nằm trong Bộ chính trị, điều này có thể sai. Chế độ cộng sản là một chế độ mua quan bán chức, tất cả các chức vụ phải được quy đổi ra đô-la (không chơi tiền Hồ), đô-la vừa có giá trị, vừa gọn nhẹ, dễ cất dấu và thuận lợi giao cho đám phi công Vietnam Airlines mang ra nước ngoài mua bất động sản hay gởi vào ngân hàng Thụy Sỹ.
Lê Thanh Hải, từ vị trí của một tên giao liên Thành đoàn trong thời ký chiến tranh, rồi chỉ huy lực lượng thanh niên xung phong sau năm 1975, bí thư quận 5, chủ tịch Ủy ban nhân dân TP HCM, hắn đã chết hụt nhiều lần qua các vụ án lớn như công ty Điện lực TP HCM, vụ bán đất ở đài phát thanh Quán Tre, vụ EPCO – Minh Phụng... và gần đây là vụ Đại lộ Đông Tây. Nhờ vào tài "ném đá dấu tay", "ăn xong chùi sạch mép", "Lê Lai cứu chúa"... và xài tiền đô để thoát hiểm. Tất cả những vụ án đó đi qua mà Hải đều bình chân như vại, chứng tỏ Hải là tay có máu mặt trong chốn chính trường và là người kiên nhẫn chờ thời. Không như đàn anh đàn chị khi có biến là dọt ra trung ương quỳ lạy thảm khốc để xin tha thứ tội.
Theo tài liệu Wikileaks tiết lộ, người bao che cho Huỳnh Ngọc Sỹ trong vụ tham nhũng tại Đại Lộ Đông Tây chính là Bí thư Thành Ủy Lê Thanh Hải. Đọc thêm: Những phi vụ của Huỳnh Ngọc Sỹ. Tác giả: Vệ Tinh - Cựu thanh niên xung phong- trên danlambaovn.blogspot.com.
Hoàng Thanh Trúc
danlambaovn.blogspot.com