SAO ÔNG LẠI GHÉT ??? Phan văn Phước
Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013 by: Lý Tưởng Người ViệtCảm tác lập tức của người giới thiệu bài thơ ''KỴ CỜ VÀNG:
Tại sao ông kỵ Cờ Vàng ?
Đó là Biểu Tượng cưu mang ông mà !!!
Cờ Vàng diễn nghĩa bao la:
Miền Nam độc lập, Nước Nhà quang vinh...
Vào Nam để trốn lý hình:
Đảng thờ chủ nghĩa u minh, độc tài !
Cơm no, áo ấm nhờ ai ?
Đến trường học tập, thành tài nhờ đâu ?
Sao ông đành đoạn cúi đầu
Tôn thờ cộng sản, nói câu bạc tình ?
Sao ông lại dám cười khinh
Cờ Vàng Ba Sọc thắm tình, hỡ ông ?
Ông là mục tử, phải không
Cớ sao chẳng có chút thông minh nào ?
Phản Quốc, bán Nước, đồng bào
Vì ông là kẻ theo Mao, giặc Tàu !
Thánh Kinh ông chẳng thuộc làu
Lại còn diễn giải ...nghe đau cả lòng:
Cánh Chung Luận Mác ở trong
Nhà Thờ để được đẹp lòng ...Mác-Lê
Nghe ông, lòng dạ tái tê !
Ông nên cởi áo, trở về thế ''gian''
Để theo cái đảng tham tàn
Vô luân, làm hại Giang San, Giống Nòi !!!
Phan văn Phước
Kính tặng LM ... cấm treo Cờ Vàng và không cho đặt Di Ảnh của Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm ở nơi ngài ấy dâng Thánh Lễ với Con Chiên của mình.
Giới thiệu bài thơ của Bút Xuân Trần Công Tử:
KỊ CỜ VÀNG
Có những kẻ cơm Quốc Gia đớp kĩ
Nay lấy lòng Việt Cộng, kị Cờ Vàng
Đi xin tiền mà vẫn muốn làm sang
“Dẹp Cờ Vàng không thì tôi không đến!”
- Này các ông, ai cần ông phải đến?
Đã đi xin, còn phách lối làm sao!
Miền Nam xưa các ông ở Bắc vào
Theo gia đình di cư hòng tránh Cộng
21 năm Nền Cộng Hòa mở rộng
Gia đình ông sung sướng khỏi chỗ chê
Ông ăn học, tu tác, có tay nghề
Trở thành người ích gia đình xã hội
30 tháng Tư, gia đình ông chạy vội
Tránh tai bèo, nón cối quá dã man
Ra biển Đông, người ta chết hàng hàng
Lại hải tặc đau thương đời phụ nữ
800 ngàn đã vùi thây biển dữ
Vài triệu người may mắn lắm tới đây
Vừa an cư, ông đã lại đặt bày
Đội cờ Máu, về Việt Nam nịnh Cộng!
Thái độ đó chỉ những phường phụ sóng
Đã qua sông nên băm nát chiếc thuyền
Bọn vô ơn nay hải ngoại lền khên
Thua cả chó là con vật có nghĩa
Chó trung thành, không bao giờ bỏ chủ
Dù giầu sang, dù đói khổ thế nào
Chủ lâm nguy thì chó tính làm sao
Giúp chủ ra khỏi kẻ thù hãm hại
Khi chủ chết thì chó nằm ngay tại
Bên nấm mồ, không ăn uống nhiều ngày
Rồi đói, bệnh đã làm chó lăn quay
Chết theo chủ, cho trọn tình trọn nghĩa
Con người ta, nhiều kẻ vong ân, bội nghĩa
Thua con mèo, con chó, vật bốn chân!
Hãy suy tư, hãy lắng đọng, tĩnh tâm
Vong ân thế, là người, hay con vật?
Cuộc đời này, trăm năm là chớp mắt
Biết bao người quyền thế với giầu sang
Chỉ trăm năm vào nằm cái áo quan
Tất tất cả là phù du ảo ảnh
Nhưng nghĩa tình thì muôn năm không lạnh
Vẫn sáng trưng, vẫn nồng ấm như xưa
Ta khuyên người hãy suy thấu căn cơ
Chớ thấy đỏ mà nghĩ rằng đã chín!
Thời buổi này vì tiền bạc thành nịnh
Nịnh du côn, thảo khấu, nịnh dã man
Vứt Công bằng, Dân chủ, vứt Dân oan
Thứ người đó thực là thua con chó!
11-3-2012
Bút Xuân Trần Công Tử
KỊ CỜ VÀNG
Linh Mục Trịnh tuấn Hoàng hay đi xin tiền đồng bào hải ngoại cũng như các GM, LM kị Cờ Vàng khác, và những tên “Cỏ đuôi chó” ăn cơm QG thờ ma Việt Cộng, hãy đọc bài này:
Xin chiếu khán xuất ngoại và Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ
Giám mục Micae Hoàng Đức Oanh, giáo phận Kontum kể lại câu chuyện đi xin chiếu khán xuất ngoại. Khi Giám mục vào nộp đơn xin chiếu khán xuất ngoại, một nhân viên trách nhiệm cảnh cáo Giám mục:
- Ông xuất ngoại mà chụp hình chung với cờ Vàng thì chết đấy !
Giám mục trả lời không do dự:
- Nếu xuất ngoại mà chết, thì tôi không đi làm gì. Vậy tôi không xin xuất ngoại nữa.
Tên cán bộ làm thủ tục xin xuất ngoại chưng hửng. Giám mục Kontum cắt nghĩa:
- Tôi xuất ngoại đến thăm gia đình người ta và trong nhà người ta treo Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, chẳng lẽ tôi bảo người ta dẹp lá Cờ đó thì tôi mới vào hay sao.
Tên cán bộ đang chưng hửng, thì Giám mục Kontum nói tiếp:
- Anh thấy rằng CSVN vẫn nói rằng chống Pháp, chống Mỹ, thế mà những người đứng đầu Nhà nước CSVN sang Pháp, sang Mỹ vẫn chào cờ Pháp, cờ Mỹ chứ đâu dám yêu cầu TT.Pháp, TT. Mỹ phải dẹp Cờ của họ đi thì mới vào dinh của họ. Vậy những người Việt tỵ nạn, họ treo cờ Vàng của họ trong nhà, tôi đâu có quyền bắt họ phải tháo Cờ ra cho tôi vào.
Tên cán bộ đang trố mắt nhìn Giám mục Kontum, thì Ngài nói thẳng:
- Năm 1954, tôi di cư vào Nam và nhờ lá Cờ Vàng ấy mà tôi được ăn học để làm Giám mục ngày nay. Nếu hồi ấy anh cũng được di cư vào Nam, thì nay anh cũng phải chào lá Cờ Vàng như tôi mà thôi !
Tôi KHÂM PHỤC Vị Giám mục nơi rừng xanh khỉ ho cò gáy này thực can đảm vì SỰ THẬT là SỰ THẬT, không cần phải sợ hãi ai hết !