Quê Hương có phải chăng là chùm khế ngọt - Nguyên Thạch

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013 by: Lý Tưởng Người Việt




Quê hương đó, muốn về lắm chứ.
Công ơn Cha tình Mẹ, nỡ nào quên.
Nợ núi sông nghĩa Tổ Quốc phải đáp đền.
Mong nước Việt vươn lên vùng trời rộng.

Tôi muốn sống.
Dân chúng tôi muốn sống.
Luôn tự hào là nòi giống Âu Cơ.
Đã bao nhiêu năm mòm mỏi đợi chờ.
Thời gian đủ cho lương tâm ai đánh động.

Bao năm dài, chúng tôi trông ngóng.
Góp sức mình cho ước vọng quê hương.
Tuy dẫu xa nhưng lòng luôn hướng gởi người thương.
Nơi cố quốc đầy nhiễu nhương bão lộng.

Góp ý kiến thì anh cho là phản động.
Các anh dư biết dân ta lầm than trong cuộc sống.
Ổ chuột chen nhau cống rãnh ngập đầy.
Nô lệ ngay trên quê hương mình với mức lương chỉ đủ sống lất lây.
Chịu nhịn nhục hứng đắng cay đánh đập.

Quê hương tan thương mùa lũ về tràn ngập
Bão lụt triền miên nương rẫy thất mùa.
Trong khi các anh có cuộc sống như vua.
Bày lễ lộc say sưa yến tiệc.

Thức ăn thừa mứa, rượu đổ tràn ly mà các anh nào biết.
Máu dân nghèo thắm đỏ tiệc vô tâm.
Nước mắt đau tương của những bà mẹ âm thầm.
Khóc con gái tuổi mười lăm đi làm đĩ.

Trong khi con cái các anh, con đi Tây, thằng đi Mỹ.
Vung vít bạc tiền phung phí ăn chơi.
Chốn quê xưa bao khó nhọc những mảnh đời.
Những em bé lang thang tờ vé số.

Mái vẹo tường nghiêng dột mưa ai tu bổ.
Đường đến trường thác đổ phải đu dây.
Lớp nông dân mưa nắng dạn dầy.
Đời cực nhọc để trắng tay cho tham nhũng.

Từng ngụm rượu đầy máu dân đỏ ủng.
Từng ly bia chứa ẩn khúc chia lìa.
Của những đứa con bị bán tận Campuchia.
Vượt biên giới qua bên kia dâng Hán phiệt

Tủi hổ thay hôm nay,toàn dân nước Việt.
Trai lao nô, gái đi đĩ xứ người.
Một lũ quan ngồi chễm trệ, ăn thịt sống uống máu tươi.
Bầy quạ đỏ mất tính người nhân bản.

Các anh là một lũ cướp có giấy phép để lập thành băng đảng.
Tạo quyền uy để mãi mãi lộng hành.
Loài cáo chồn luôn xú uế hôi tanh.
Đã tàn phá bao mầm xanh dân tộc.

Làm thái thú theo ngoại bang mất gốc.
Biển đảo biến dần.
Đâu thác Bản Giốc, đâu ải Nam Quan.
Chúng nó chỉ hăm he mà các anh đã vội đầu hàng.
Còn đâu thuở dọc ngang Trường Sơn xẻ.

Chí hào hùng tuổi son thời son trẻ.
Nhụt chí nam nhi thành kẽ ươn hèn.
Chủ nghĩa lọc lừa đầu độc mãi thành quen.
Đời chìm ngập vũng đen sâu tiệt lộ.

Chúng tôi về đây mong cùng toàn dân đứng lên lật đổ.
Đám bạo quyền lố nhố lũ mị quan.
Chung sức xây lại Việt Nam đất nước đường hoàng.
Thoát tủi nhục giống da vàng nước Việt.

Anh cũng biết và chúng tôi luôn biết.
Dòng oan khiêng ngã nghiệt chuỗi thương đau.
Người dân tôi đầy dũng khí anh hào.
Ngoại xâm đến chẳng núng nao chống giặc.

Các anh nỡ đành sao qui đầu hàng phương Bắc.
Hoàng Trường Sa thắt chặt gọng lưỡi bò.
Các anh luôn vẽ vời mấy chữ độc lập tự do.
Dân mãi khổ.
Đâu ấm no?
Đâu hạnh phúc?

Giấc miên trường,các anh ngủ quên trong hèn nhục.
Gói gọn lương tâm để đổi lấy bạc tiền.
Dạy lọc lừa,tạo một xã hội đảo điên.
Bờ ảo vọng triền miên trong tăm tối.
Chủ nghĩa xa vời nào chỉ đường dẫn lối.
Bảy mươi năm vẫn tăm tối.
Khá gì hơn.

Chúng tôi với các anh không thù hận không căm hờn.
Bởi thảy cả cùng mang ơn Quốc Tổ.
Thì đây lời tâm huyết của chúng tôi thổ lộ.
Sự thật.
Đôi khi là sự tủi hổ nhân tâm.
Đã đủ quá rồi kiếp vong nô tù ải giam cầm.
Chúng tôi đứng dậy cho Tổ Quốc Việt Nan ngàn năm trường tồn mãi.
Diệt nội thù.
Đánh tan ngoại xăm cho dân an Quốc thái.

Nếu quả thật vì tương lai nước Việt thì tại sao các anh cản lại?



Nguyên Thạch