Nước đục - Nguyên Thạch

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013 by: Lý Tưởng Người Việt



Con nước buồn...
Lạc nguồn xa mãi
Dòng sông ơi
Trôi mãi về đâu ?
Cuốn theo bao khối bể sầu
Chìm sâu dòng chảy… triệu câu oán hờn


Dải giang sơn chập chờn tử sĩ
Đêm hiện tìm tri bỉ thở than
Quê hương
Sao mãi điêu tàn
Hồn ma vất vưởng, lang thang cõi trần.

Dòng lệ đẫm, con dân thống khổ
Bạt trùng dương sóng bỗ ba đào
Bọt bèo trôi dạt thương đau
Hoàng Trường con nước nghiêng chao…
Mẹ buồn…

Đau cuộc đời lạc theo dòng cuốn
Có máu tanh đỏ cuộn một màu
Trầm mình nước đục nhuộm đau
Đắm chung dòng chảy
Tìm nhau lạc loài.

Thà trót sinh làm viên đá cuội
Để ngàn năm trơ trụi hư vô
Thờ ơ trước mảnh tiền đồ
Thà như ghềnh đá…sóng xô bạc đầu

Lũ về đây, dòng sâu con lũ
Bóng đêm đen dã thú lộng hành
Máu dân… trưng tiệc tiết canh
Vô tâm đùa cợt… lầu xanh ngai vàng !

Việt Nam ơi
Tàn chưa giấc mộng ?
Niềm vinh quang lẽ sống mong chờ !
Đảng về là một giấc mơ ?
Hay là thác lũ đục nhơ xoáy đời.

Đường Tổ quốc tương lai tầm với
Lời mẹ khuyên ơi hỡi đàn con
Xót xa lòng mẹ mỏi mòn
Cùng nhau về cội…
Nước non sử hùng

Giống Lạc Hồng
Há cùng nỗi nhục ?
Há đan tâm cúi gục mãi sao ?
Việt Nam dân tộc anh hào ?
Hay là chấp nhận niềm đau kiếp hèn ?




Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com