Hương-Tình Xưa - Nguyên Thạch

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013 by: Lý Tưởng Người Việt



Hương kiêu sa
( Tặng H-TG cũ )


Hương tóc xỏa
Bềnh bồng tung trong gió
Dáng thiên thần
Ơi vạt trắng tiểu thơ
Góc giáo đường, chiều trôi mây giăng tím
Ta ngẩn ngơ
Trông dáng một tên khờ.

Gã ngoại đạo,
Đường mơ... thênh thang lắm
Dám cả gan... tay nắm cả vùng trời !
Em dáng ngọc, bao nơi dạm hỏi
Tên ngây ngô như lạc cõi mộng mơ
Những chiều mưa, gã lẳng lặng đợi chờ
Tình thổn thức… lên ý thơ dệt vội

Tập thơ cứ dày thêm theo đêm tối
Đem tương tư vẽ lối dáng ai về
Bỗng chiều kia, tên ngoại đạo ngô nghê
Lời tình tỏ…
Trăng hẹn thề ước vọng…

Dáng thanh thanh, kiêu sa trước cổng
Chúa nhìn thương
Tội nghiệp... giống thằng Mường
Em nhận tập thơ, lòng chẳng chút vấn vương
Mặc cho gã, nét bất thường... trông lạ

Đông lại đông
Ngập nỗi lòng băng giá
Yêu thơ người, yêu cả dáng ngây ngô…

Con gái lớn, mẹ trầm trồ lễ cưới
Lời thơ xưa… ơi hương bưởi hương cau
Người xưa đâu ?
Dài thổn thức nghẹn ngào
Áo trắng đợi
Người sao không trở lại?.

Hồ thu vắng, chuông giáo đường ngân mãi
Gặp nhau chi ?
Thời con gái…trôi xa !
Nét thanh thanh, dáng ấy vẫn mặn mà
Tôi trả lại bóng hằng nga trầm ủ...

Tập thơ xưa
Ướp tim em hương nụ
Cho ấm thời...ngày cũ… nét kiêu sa.
 



Nguyên Thạch