NỖI LÒNG CON ĐÂY : Phan văn Phước
Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013 by: Lý Tưởng Người ViệtHôm nay ngày giỗ cha con!
Ngồi buồn, thương mẹ mỏi mòn khóc cha!
Xem phim, thấy mẹ chóng già
Tủi thân, nhớ mẹ, xót xa quá chừng!
Lòng buồn, nước mắt rưng rưng
Nhớ thời thơ ấu, nhớ từng tháng năm...
Bây giờ biền biệt, xa xăm
Thiếu hình bóng mẹ, đêm nằm không yên!
Mẹ già sao mãi ưu phiền?
Mẹ đâu có lụy bạc tiền, đô-la!
Nhưng sao mẹ vẫn chóng già?
Phải chăng vì mẹ nhớ cha mà gầy?
Dâu, con, cháu, rể có đầy
Yêu thương, đoàn kết, sum vầy: thuốc tiên
Giúp cho mẹ bớt ưu phiền!
Ai mà chẳng muốn mẹ hiền sống lâu!
Tuổi già quẳng gánh lo âu
Mỉm cười sung sướng, mẹ đâu tủi lòng!
Đêm nay bên ngọn đèn chong
Viết về cho mẹ đôi dòng kính yêu...
Nhớ thương, lòng muốn viết nhiều!
Nhưng tay cầm bút, đăm chiêu..., lệ trào! *
Hình dung dáng mẹ xanh xao
Tim con như bị lưỡi dao cắt rời!
Mẹ-con cách biệt đôi nơi!
Bao giờ sum họp như thời xa xưa?
Ở đây dù nắng hay mưa
Ban đêm, buổi sáng, ban trưa, buổi chiều
Con hằng nhớ mẹ kính yêu
Quyết tâm thực hiện những điều mẹ răn
Những gì cha đã trối trăng
Vâng lời người dạy, con hằng ghi sâu
Ghi vào óc não từng câu
Từng li, từng tí, từ đầu tới đuôi!!!
Đêm nay buồn nhớ khôn nguôi
Đến thời thơ mộng chưa muồi hoa niên:
Cha khen con mặt chữ điền
Thấy con chưa hiểu, cha liền dạy cho
Con ngoan như đứa học trò
Cha làm sư phụ, con lo đánh vần
Lặp đi, lặp lại bao lần
Đến ngày thuộc hết tập vần mới thôi
Khi con đã trưởng thành rồi
Ra làm thầy giáo, nhớ hồi còn thơ
Xưa cha dạy đọc ''i, tờ''...
Công thành, danh toại là nhờ mẹ cha
Ơn cha, nghĩa mẹ cao xa
Đất, trời, biển rộng bao la không bằng
Đêm nay lòng thấy giá băng
Cha ơi! Cha có thấu chăng nỗi niềm?
***
Phan văn Phước
Đức Quốc, 07.4. 97
(Đêm buồn nhớ Đấng Sinh Thành)
Kính mời quý Vị nghe ca khúc: Tình Cha (Quang Lê) - YouTube
*Lòng muốn biên thư mà tay không viết được vì nhớ cha và thương mẹ góa bụa đã mười tám năm rồi! Nỗi buồn thành thơ vào đêm giỗ cha con! Không ngờ bài thơ là linh tính về ngày mẹ sắp từ biệt các con và các cháu..: ''25.7.97'' !!!
Hôm nay, 06.6.2009, con đánh máy bài này, tức là ba mươi năm sau khi cha mất, mười hai năm sau khi mẹ mất, để gởi cho anh, chị, các em và các cháu đọc trong ngày giỗ sắp tới của cha. Cha-Mẹ ''khuất bóng'', nhưng tình ''Phụ-Mẫu-Tử'' vẫn là thiên- thu!!!