NGHE TIẾNG MƯA RƠI - Phan văn Phước

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013 by: Lý Tưởng Người Việt



Nghe mưa tí tách ở bên hiên

Nhớ dáng thân yêu của mẹ hiền

Thấp thoáng bên song, cười sung sướng

Nhìn con cặm cụi với bút nghiên!


Nghe mưa xối xả đổ trên sân

Nhớ thuở xa xưa mẹ tủi thân

Nước mắt chảy dài trên gò má

Thương tiếc chồng, con bên mộ phần!


Nhìn mưa mà nhớ những ngày xưa

Giáng Sinh, Tảo Mộ, buổi Giao Thừa

Cả nhà quây quần bên bếp lửa

Ăn bắp, bánh, đậu, khoai, sắn, nưa*...


Ra đi biền biệt đã lâu năm

Tuyết, mưa xứ lạ, trời lạnh căm

Nhìn người lũ lượt đi mua sắm

Nhớ thương xác mẹ xuống mộ nằm!


Mưa buồn, lòng dạ cũng buồn lây

Dâng lên Thánh Mẫu tâm sự nầy

Xin Ngài thương con mà nhận lấy

''Con là con Mẹ!'' như Lời THẦY


Nhìn mưa mà nhớ CHUYỆN XA XÔI:

NƯỚC MẮT CỦA MẸ Ở TRÊN ĐỒI

LỜI THẦY GIÊ-SU ĐÃ TRĂN TRỐI

'MẸ LÀ MẸ CON!'', hết đơn côi!!!



*Sắn: khoai mì; nưa: thân có vỏ màu xanh, hơi sần sù, nấu với măng tươi hay làm dưa để được lâu; củ ăn ngon, ngứa nếu trồng gần nhà có phân gà. Nưa chỉ có ở Huế và Quảng Trị. Sau này, người viết đem cho ông anh trồng thử ở Long Khánh, cây lên cũng tốt.