BÀI THƠ CHO ĐẢNG - Phan văn Phước

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013 by: Lý Tưởng Người Việt



Việt Nam độc Đảng ''bịt mồm''!
Năm châu, bốn bể đều ôm bụng cười! (1)
Dân lành đâu phải đười ươi
Mà sao Đảng lại ''dễ ngươi'' thế này?
Ông Trần Mạnh Hảo giơ tay (2)
Muốn nêu lên nỗi đắng cay dân tình...
Nhưng mà Đảng lại u minh,
vâng lời Cộng Chúa Bắc Kinh khổng lồ:
Răm rắp làm đúng ''mưu mô'':
Ngắt đường dây gắn mi-crô khi mà
Ông Trần Mạnh Hảo đưa ra
Bản Tham luận nói Đảng là tội nhân
- gây nên khốn khổ cho dân
- Giang Sơn Gấm Vóc mất dần vào tay
đàn anh Trung Cộng xưa nay
có em là ''Đảng dễ bày, dễ sai!''
Chao ôi ''Lãnh Đạo bất tài'',
tôn thờ chủ nghĩa ngoại lai vô thần!
Đảng là tập thể vong ân,
coi thường Việt Đạo, bất cần lương tri:
- Giang Sơn chẳng có nghĩa gì!
- Phản dân, hại Nước bởi vì tham lam!
- Đồng Bào là ''kẻ bị giam''
bởi vì Đất Nước Việt Nam là tù!
Đảng ơi, Đảng hỡi, Đảng mù!
Gương Trần Bình Trọng thiên thu sáng ngời
hơn trăng mười sáu giữa trời!
Mà sao Đảng lại nghe lời Bắc Kinh?
Đảng không quý trọng dân mình
Tức là bắt CHỦ làm thinh, cúi lòn!
Bao năm nhớ Nước, nhớ Non,
tha phương cầu thực, mỏi mòn chờ mong  (3)
ngày nào thoát cảnh lưu vong
trở về Quê Mẹ, nối VÒNG TỰ DO!!!

Đức Quốc, 10.8.2010

Ghi chú:
1. Cả Thế Giới đã biết ''Đại Hội Nhà Văn'' có ông ''chủ tịt đại hôi nhà vắng!''

2. Trần Mạnh Hảo: người soạn bài Tham Luận theo yêu cầu của Ban Tuyên Huấn Trung Ương Đảng!

3. Cầu thực: tìm cái thiêng liêng có thực, chứ không phải là ''cái bánh vẽ, cái ăn, cái mặc''!