ÁO TRẮNG BIỂU TÌNH : Phan văn Phước
Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013 by: Lý Tưởng Người ViệtRét nơi này, chân đi, lòng thấy ấm:
mừng có em là thục nữ ''cài trâm'',
miệng nở hoa, ''tóc như thoảng hương trầm'',
''Lòng Yêu Nước'' nơi tim em sâu đậm!
Ở quê người, bơ vơ, mà phấn chấn
bởi ngắm em là ''Mỹ Nữ Thương Dân'',
tấm áo em ''như tuyết đẹp vô ngần'',
đôi mắt đen ''diễn nghĩa: tình vương vấn''!!!
Phố Cũ này ''không em, mà như có''
áo em bay, ngắm áo, lòng buồn xo!
Hình hài em ''khoác màu trắng lông cò''!
Đến bao giờ ''Quê Mình được Tự Do''???
Ở nơi này, nhìn chân em giữa phố
đi biểu tình với rừng người nhấp nhô
để chống giặc ''Phương Bắc phá Cơ Đồ'',
tôi rơi lệ, ngắm ''Hoa Tình nở rộ''!
Kim Tiến ơi, thù cha, em gác lại!
Lòng yêu Nước, thương Nòi vẫn không phai!
Em là Hoa, như Tiên Nữ Bồng Lai
Mơ gặp em ''trong mộng đẹp đêm dài...''
Khắp năm Châu, em trở thành ''người mẫu'',
là ''Hoa Khôi Lòng Yêu Nước'' bền lâu!
Ngưỡng mộ em, tôi trân trọng cúi đầu,
viết tặng em bài thơ giữa đêm thâu...
Phan văn Phước
Đức Quốc, 30.7.2011
Ghi chú:
Cảm tác sau khi đọc những bài viết, thơ, phỏng vấn cô Kim Tiến do ''Người Việt On Line'' thực hiện và nhất là sau khi xem ''Lời Bàn'' của ông Việt Sĩ, ''dân'' Quốc Gia Hành Chánh. Ông ấy đem thơ của thi sỹ Nguyên Sa để ''chọc dễ thương'' tôi...Tôi bèn bắt chước cách nhập đề của Nguyên Sa để làm bài thơ trên.
Hình cô Kim Tiến mặc áo trắng như tuyết, như lông cò, làm tôi nhớ tuổi thư sinh và thời dạy học ''phi chính trị''. Hồi ấy, nhìn tuổi thư sinh áo trắng, tôi cũng trải lòng thành (thơ) bài thơ dài mà phần kết như sau:
''Áo em trắng nhuộn sân Trường thành trắng!
Tuổi học trò đẹp như nắng ban mai
nên Hiệu Trưởng bắt đứng xếp hàng dài!
Thầy giáo trẻ lạc vào cõi thiên thai...''
Thầy Hiệu Trưởng phạt cả Trường ba mươi lăm (35) lớp sau Nghi Thức Chào Cờ vì học sinh la lên: ''Thầy trẻ, đẹp trai quá! Thầy có zợ chưa, Thầy?''