Thơ Ý Nga: ĂN DÂU CỘNG, TẰM NHẢ TƠ VÔ SẢN.
Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013 by: Lý Tưởng Người ViệtMột tàu Trung Cộng chạy gần tàu tuần duyên Nhật Bản, quần đảo Senkaku/Điếu Ngư.
REUTERS/Kyodo/Files
CỬA NGỎ
THÁI BÌNH DƯƠNG.
Mất rừng, biển, núi! Kể gì sông!
Việt Cộng làm gì, không biển Đông?
Mất biển, Việt Nam thành lục địa
Tha hồ Tàu Cộng "đại thành công"!
Ý Nga.
Canada, 030713.
THẰNG MÔ CŨNG RỨA!
Hào quang sáng chói Hồ tinh
Tối hù lập tức, quang vinh xuống hầm
Tay cầm khố chuối, miệng câm
Việt gian, Việt Cộng: người lầm, kẻ thâm!
Ý Nga 030713.
Cải Cách Ruộng đất ở miền Bắc
ĂN DÂU CỘNG, TẰM NHẢ TƠ VÔ SẢN.
Anh có viết một thời, bài Yêu Nước
Có một thời anh biết thương Việt Nam
Cũng một thời anh xót người lũ lam
Niềm rung cảm đồng tâm, hoa từng cắm.
*
Tôi chấm điểm Thương Đồng Bào cao lắm!
Thương cung trầm chung biển máu sẻ chia,
Thương san hà: bên này xót bên kia,
Trời đất hỡi! Việt Nam sao thấm thía!
*
Cùng một phía, một thời từng ngắm nghía.
Đường đấu tranh Nẻo Chính từng có anh,
Mái nhà tranh đất Việt, mơ công thành
Mình trở lại cùng dựng xây Đất Tổ.
*
Anh từng biết người Nhà Nam khốn khổ
Anh cũng từng chung tủi hổ. Tại sao
Lại đổi thay, tay nhuộm đỏ, về hầu
Khi Việt Cộng đem tiền ra mua chuộc?
*
Chuốc thuốc độc hại nhân tài, Cộng buộc,
Trói tay người. Bao nghệ sĩ ố hoen
Tài đáng khen gặp Kén Cộng Thấp Hèn,
Ăn Dâu Cộng, tằm nhả Tơ Vô Sản.
*
Người cộng sản cướp, của người tư bản
Đem đức, tài vô sản hóa thành KHÔNG
Một đại đồng toàn Màu Sắc Bất Công
Anh theo Cộng, ta không đồng lý tưởng!
Ý Nga, Nguyễn thị Minh 210613.
THỨ GÌ CÒN SAU CỘNG SẢN HÓA?
Chưa Âu hóa, văn hóa Nhà hay thế
Vẫn tràn trề những lễ nghĩa Quê Cha
Thương Mẹ, Cha tô vá mảnh san hà
Nay Cộng hóa đem cả Nhà Hán hóa!
Ý Nga.
Calgary, 030713.
TỔ QUỐC EM.
Sáng nắng, chiều mưa, tuần mấy buổi
Đi về cơm áo, chẳng ăn chơi
Người xun xoe của, mừng thêm tuổi
Em tuổi đếm thầm, đã mấy mươi.
Sự nghiệp, công danh đều rắc rối
Đường dài, chân gối rối, lưng trời
Tâm đau vẫn hướng về nguồn cội
Đất nước bao giờ dân ấm, vui?
Ý Nga, 280709.
Bút ký Hướng đạo:
MỘT CHÚT VUI
Ý Nga
Xe điện đông quá. Tôi chen chân vào chính giữa vì đi đường xa, tránh cảnh vướng víu cho người đi đoạn gần được lên xuống dễ dàng hơn. Tìm được thành ghế để có thể tựa lưng và trụ được vững vàng, mặc cho xe lúc lắc, nhào tới nhào lui, tôi thong thả lật từng trang sách và đọc một cách mê say, thỉnh thoảng liếc chừng trạm gần đến để chuẩn bị mang găng tay, đội nón và xuống cho kịp.
Đột nhiên tai tôi nghe âm thanh tiếng Việt non nớt giữa rừng người Tây, Âu:
-Chào trưởng!
Tôi định hướng theo âm thanh rồi lách lần tới và thấy 2 thiếu sinh đang đứng giơ 3 ngón tay ngang trán, chân ở tư thế nghiêm chào tôi, tôi đưa 3 ngón chào lại, cũng nghiêm như các em. Chúng lí nhí:
-Dạ trưởng ngồi đi!
Tôi từ chối và xoa đầu chúng, hai đứa cứ nhất định đứng, trong khi chung quanh ai cũng nhìn chúng tôi. Tôi ngượng ngập đùa:
-Hai đứa ngồi đi! Không thôi trưởng xoa cho tóc rối tung lên hết bây giờ. Trưởng chắc chắn trong ba lô hai đứa không có lượt để làm tóc lại đâu mà ham.
Người đàn ông trung niên ngồi đối diện hai đứa nhỏ chợt đứng dậy với giọng nói cương quyết đầy thiện cảm:
-Come on you guy Scouts! Sit down! All!
Ba người chúng tôi cười vang trước khi cám ơn ông ta, rồi cùng ngồi xuống và không hẹn mà cả ba đều bẻn lẻn với những ánh mắt của hơn 15 hành khách trong toa.
Tụi nhỏ đùa:
-Trưởng nhớ cho tụi con điểm nha, tụi con nhường chỗ cho trưởng rồi đó
Tôi khen:
-Các con giỏi đó! Nhưng trưởng dạy nhường chỗ cho người già yếu hay phụ nữ thai nghén và trẻ em nhỏ hơn mình chứ đâu có dạy nhường cho trưởng đâu, trưởng còn mạnh khỏe thì trưởng phải nhường cho các con chứ. (Tụi nhỏ là con của những người quen, tôi vẫn quen gọi chúng là "con" từ khi chúng chưa vào hướng đạo.)
-Nhưng trưởng … già hơn tụi con mà.
-Ừ trưởng già hơn nhưng chưa… yếu
-Trưởng đi làm hở?
-Ừ!
Ngày nào các con cũng đi xe điện?
-Dạ bữa nay thôi, vì tụi con hẹn gặp cô giáo ở dưới phổ để đi "chun dzô thư dziện" (đi chung vô thư viện)
Những mẫu chuyện cứ thế mà trao đổi, hỏi thăm… thật là vui cho đến khi tụi nhỏ từ giã và dừng ở trạm thư viện.
*
Tôi không đọc tiếp được trang sách nào nữa cả. Mà có trang sách nào sẽ cho tôi niềm vui như hiện tại?
*
Buổi sáng hôm nay nắng vàng rực rỡ và những nhánh thông cũng lao xao vui, như tâm hồn tôi đang nhộn nhịp những nhịp tim vui của một người huynh trưởng, nhìn các em bước vào đời với một lời dạy dỗ đơn giản từ "hôm qua" và câu văn đã bắt trẻ tập viết ở nhà:
-Hướng đạo sinh lễ phép và giúp đỡ mọi người.
-Hướng đạo sinh phải biết nhường nhịn những gì mình có thể, cho những ai cần đến điều đó hơn mình.
Hy vọng rằng khi nhận lời khen hôm nay, chúng sẽ càng ngoan hơn.
Quý Trưởng đang tiếp tục đoạn đường Hướng Đạo, xin chia chung niềm vui này với Ý Nga nhé! Chia và để dành cho những ngày lạnh cóng phải chạy tập thể dục với tụi nhỏ trong xứ sở Cây Nước Đá này.
Ý Nga – Canada, 8.4.2008.
LÀM SAO TU?
Chúng hút máu người bệnh
(Đã bán để nuôi con)
Chúng hãm hại gái son
Đưa ngoại nhân hành hạ.
Chúng báng Phật, bỉ kinh
Buôn bán người thần tình
Còn xấc láo ranh mãnh
Trong thao túng lộng hành.
Giữ lòng cho thanh tịnh
Em đọc trang sách thiền
Cả tuần sách chưa hết
Lòng vẫn còn đảo điên.
Ý Nga, 140408.
THƯƠNG NỮ 3
Người ăn chơi trác táng
Năm, mười ngàn một đêm
Tôi để dành rối rem
In chưa tròn một cuốn.
Người dung dăng, dung dẻ
Việt Nam về, bảo: "Đi!"
Tôi quyết tỵ nạn lỳ
Tự do, về một thể!
Người hóa thành mụ xẩm
Xường xám hở đùi, vai
Tôi vẫn nguyên áo dài
Việt Cộng nào dám cấm*
Người và tôi khác quá!
Ý Nga, 300709.
-------
*Sau 1975 VC cấm nữ sinh mặc áo dài đi học
DÙNG CHỮ CỦA… TA.
Chớ "in ấn", dây dưa qua "vụ việc"
Chữ đừng tô "đỏ", ớn thấu trời xanh
Đừng "phạm trù", đừng "nhất trí" chị, anh
Chữ đúng nghĩa, Việt Nam mình nhiều lắm!
Ý Nga, 020809.
KG: Quý Độc Giả ở Úc
VUI NHƯ LÁ CỎ.
Anh nhìn kìa! Lá bay bay!
Hiu hiu gió lạnh; xám mây lam vờn
Cỏ xanh được lá chạm hôn
Mơn man âu yếm, nỉ non trùng phùng .
Trở về! Lá, cỏ vui chung
Sắc Không là thế! Mênh mông đất trời
Thu kìa! Anh ạ! Anh ơi!
Chiều đà xế bóng, nghỉ ngơi lá về!
Mùa thu êm ả đến mê
Em đem cảnh đẹp về… Quê đây nè:
Vẽ thêm mộc mạc chiếc ghe
(Không thuyền vượt biển, không xe đỏ cờ
Không câu khẩu hiệu trơ trơ
Không ai vượt chết tìm bờ tự do)
Chỉ thêm một nét thật thơ:
Nắng vàng rực rỡ sáng cờ mới thay
Vẽ đi anh, bài thơ này
Vẽ Thu Nắng Mới, vẽ Ngày Chờ Xuân
Vẽ sao vũ trụ tuần hoàn
Trong thanh bình nhé! Hân hoan dân mình
Vẽ thêm một… chút: em, anh
Tay trong tay, ấy mới… tình! Tình vui!
Anh nhìn kìa! Lá rơi rơi…!
Lá rơi rơi…
Lá…
Rơi…
Rơi…
Ý Nga, 290909.
__,_._,___