TĂNG SÂM GIẾT NGƯỜI
Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013 by: Lý Tưởng Người ViệtTĂNG SÂM GIẾT NGƯỜI
(Gởi những kẻ đã vu cáo, hại người hiền theo kiểu Tăng Sâm, tiếp tay làm lợi cho tập đoàn tư bản đỏ VC tại Việt Nam)
Danh dự người không ai bôi bẩn được
Trừ ra người làm bẩn chính người thôi ...
Nếu như ai cố bôi bẩn một người
Là tự họ đã làm dơ họ đấy !
Khi ngậm máu phun người như thế ấy
Là mắc những điều vọng ngữ ngoa ngôn
Phản trắc, sân si, tâm thú, dạ chồn
Đầy ác độc của hùm beo rắn rết
Miệng họ nói và những điều họ viết
Ngôn ngữ họ dùng thực đã chứng minh
Tư cách, nhân luân, trình độ, ý tình
Nên thành ngữ "văn là người" rất đúng !
Dù cho họ có dày công dàn dựng
Trắng đổi thành đen, đỏ nhuộm ra vàng
Dưới ánh mặt trời, gian vẫn là gian
Nên không thể bôi cho người bẩn được !
Họ ngậm máu thì dơ ngay họ trước
Không thể dơ người mà họ đã phun
Ai có khen đâu thành tích ném bùn
VÌ SỰ THẬT MUÔN ĐỜI LÀ SỰ THẬT !
Dù thân xác đã nằm sâu trong đất
Nhưng Anh Linh đâu có thể chôn vùi ?
Anh Linh kia là công trạng xây đời
An xã tắc, dựng nền, vun dân tộc
Và thực hiện mộng vẻ vang nòi giống
Tự túc tự cường, dân trí nâng cao
Chín năm tô bồi, mộng lớn chưa bao
Thì mộng vỡ bởi một bày phản trắc
Bởi một lũ đã tiếp tay với giặc
Đập nát công trình, phá nát giang sơn
Nhưng lại gian manh gieo oán gây hờn
Dựng ra tội vu oan người vô tội !
Đã bất lương họ ngại gì gian dối
Gây nghiệp, không màng nghiệp dữ đeo theo
Nước mất người tài, mệnh nước gieo neo
Vắng quốc sĩ, chỉ thấy toàn sâu bọ !
Chỉ rặt một bầy ăn không nói có
Buôn chức mua quan, moi rỉa xác người
Trước quốc thù bán nước, nuốt dân tươi
Thì hèn nhát không dám lời chống đối !
Hèn và nhát hay là chung đường lối
Mà lập lờ đi đánh lận con đen
Mà gian hùng điên đảo đã thành quen
Miệng ngậm máu phun người không hổ thẹn ?
Ngậm máu thế, soi gương đi, có đẹp ...
Hay dơ mình mà chẳng thể dơ ai
Hãy tin đi, nhân quả ở ngày mai
Nợ đã mượn trước sau rồi phải trả
Danh dự mọi người quí như nhau cả
Muốn sạch mình mà bôi bẩn người ư ?
Dùng kiểu Tăng Sâm hại kẻ nhân từ
Hại người một nhưng hại mình muôn triệu !!!
Ngô Minh Hằng
Tăng Sâm giết người
Tăng Sâm người thời Xuân Thu, tính chất chân thật và có hiếu, học trò đức Khổng Tử.
Một hôm có người hớt hải chạy đến báo mẹ ông Tăng Sâm rằng: "Tăng Sâm giết người ". Bà mẹ nói : "Chẳng khi nào con ta lại giết người". Rồi bà điềm nhiên ngồi dệt cửi.
Một lúc lại có người đến bảo:"Tăng Sâm giết người". Bà mẹ không nói gì, cứ điềm nhiên dệt cửi .
Một lúc lại có người đến bảo : "Tăng Sâm giết người" Bà mẹ sợ cuống, quăng thoi, trèo qua tường chạy trốn.
Lời Bàn:
Tăng Sâm vốn là người hiền hậu, hiếu thảo, bà mẹ vốn là người trung tín, một bụng tin con. Thốt nhiên có kẻ bảo: "Tăng Sâm giết người". Bà mẹ không tin, và người thứ hai bảo, còn chưa tin; đến người thứ ba bảo, thì cuống cuồng chạy trốn. Như thế mới hay cái dư luận của thiên hạ rất là mạnh. Một việc, dù cho sai lầm đến mười mươi, nhiều người đã có cùng một nghị luận đều như thế cả, thì cũng dễ khiến người ta nghi nghi hoặc hoặc rồi đem bụng tin mà cho là phải, nom đỉa hóa ra con rươi, trông con chó thành con cừu. Đến như giữa chợ, làm gì có cọp! Thế mà một người, hai người, đến ba người nói có cọp, thiên hạ cũng tin có cọp thật nữa là! Những bậc ra được ngoài vòng dư luận, giữ vững được bụng như cây giữa rừng, như kiềng ba chân rất là hiếm, nhưng có thế được mới cao. Một chân lý có chứng minh rõ ràng, mười phần chắc chắn, thì mới nên công nhận.
(trích Cổ Học Tinh Hoa)