TÂM SỰ CUỐI ĐÔNG - Ngô Minh Hằng

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt



(Kính dâng Hương Linh Nghiêm Phụ. Tặng những bạn đồng tâm cảnh)

Bố ơi, ngày nọ vào Đông
Đắp cho con tấm chăn bông, bố cười
Xoa đầu âu yếm, con ơi
Chóng ngoan, mai lớn thành người  hiền lương
Trong gia đình biết nhẫn nhường
Ngoài xã hội, giữ kỷ cương của đời
Giang sơn, tổ quốc, biết bồi
Quê hương, dân tộc, giống nòi, biết thương !
Biết yêu nét đẹp Việt Thường
Biết noi hùng sử, kìa gương bốn ngàn !
Biết  điều phải, trái, ngay, gian
Không dung quốc tặc hung tàn, hại quê !
Lời khuyên như một lời thề
Từng câu, từng ý con ghi thắm lòng
Quê người mấy chục mùa Đông
Tha hương, con, một nhánh sông xa nguồn
Giữa đời lắm cảnh nhiễu nhương
Gian tham, tráo trở, đau thương, vô tình !
Bố ơi, con bố bất bình
Khi nhìn  dân nước điêu linh mịt mù
Nhìn người miệng xóa hận thù
Nhưng lòng lại dựng thiên thu oán cừu ...
Nhìn người đón gió, xoay chiều
Nhuộm hồn, bôi mặt làm điều bất nhân !
Công, khanh, vì bả phù vân
Dã tâm phản nước, lừa dân, hại đời
Nghĩ lời nghiêm huấn, bố ơi
Lòng con từng đoạn bồi hồi, xót xa
Tháng Tư mất nước, tan nhà
Tội cùng dân tộc, sơn hà, còn đây !!!
Nay nhìn nham hiểm, một bày
Manh tâm lừa mị người ngay, dân hiền
Nếu con cúi mặt, lặng yên
Thì thêm tội với ba miền nước, dân !
Mượn thơ, con bố gieo vần
Mong người bốn cõi ân cần đọc thơ
Vì con không thể làm ngơ
Khi nhìn dân tộc, cõi bờ trầm luân
Nhìn người gian dối lừa dân
Mà im là đã góp phần .... bố ơi ...

Cuối  Đông, lạnh tuyết quê người
Nhớ chăn bông ấm, nhớ lời bố khuyên
Bố về thanh thản cõi Tiên
Có hay quê vẫn ngửa nghiêng, tơi bời
Và con, vó ngựa bên trời
Vẫn chưa đáp trọn những lời núi sông !

Ngô Minh Hằng

Mời Quí Vị yêu thơ thưởng thức THƠ CHO MẸ

http://thongominhhang1thome.blogspot.com/