CHUYỆN: NGƯỜI CHA ĐAU KHỔ. CN.24TN. Lc 15,1-32
Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013 by: Lý Tưởng Người ViệtNgười em gom của lên đàng
Để Cha ở lại võ vàng ruột gan
Trẩy đi vui thú trần gian
Ngờ đâu một kiếp đi hoang điêu tàn
Ngụp trong men rượu cung đàn
Sa chân trụy lạc nát tan cuộc đời
Đói vàng con mắt nghẹn lời
Chăn heo chẳng được cám rơi đỡ lòng
Ngồi đây nghĩ lại ngược dòng
Nhà Cha đầy tớ ngoài trong no đầy
Tại sao ta đói ngồi đây?
Trở về xin chút chân gầy kiếm cơm
Vừa đi vừa tính lời thơm
Nhưng quần áo rách bờm xờm từ xa
Bất ngờ! Cha đã chạy ra
Chàng như á khẩu khi Cha ôm chầm
Hôn lên thơm ngát từ tâm
Tràn lên mạch cuộn sóng ngầm đợi mong
Truyền ban rước cậu vô trong
Nhẫn vàng, áo mới, hài cong mang vào
Nhạc vang trỗi dậy cung chào
Mừng con đã mất, ôi chao! trở về
Mở tiệc truyện lệnh giết bê
Bao ngày "vỗ bèo" bồ đề rượu vang
Người anh nghe tiếng nhạc vàng
Nổi xung điên tiết lại càng ghét em
Người Cha lại vội ra xem
Làm sao giải quyết khỏi thêm đoạn trường
Ruột gan tan nát như tương
Anh em sao chẳng yêu thương nhau cùng
Lòng tham ích kỷ lạnh lùng
Làm Cha sầu khổ muôn trùng mãi sao?
Trầm Hương Thơ 15.09.2013