NGỦ NGOAN, ĐỪNG KHÓC DƯỚI MỒ - Ngô Minh Hằng

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt





(Bài thơ này xin là những giọt nước mắt xót thương số phận con người, và cũng là lời cầu nguyện gởi đến những linh hồn bé bỏng của hai mươi em học sinh bị thảm sát sáng ngày 16 tháng 12 trại trường Sandy Hook Elementary School in Newtown, Connecticut, hoa kỳ)



Hỡi em, hai chục bé thơ
Tuổi xanh chưa thắm, ước mơ chưa tròn
Đang như những chú chim non
Nép bên cạnh mẹ và còn tập bay
Thế mà buổi sáng hôm nay
Hỡi ơi, buổi sáng thật đầy tang thương
Rời bàn tay mẹ đến trường
Nào hay em bước vào đường biệt ly
Ngây thơ em có biết gì
Hồn nhiên cùng bạn vừa đi vừa cười
*
Bỗng đâu súng nổ vang trời
Và em giã biệt cuộc đời như mơ
Bỏ trường, lớp, bỏ tuổi thơ
Bỏ bao mộng đẹp đang chờ đón em
Bỏ cha đợi tiếng chân quen
Bỏ ngày đất nước mừng thêm nhân tài
Tuổi xanh, mộng thắm, tương lai
Vỡ tan giữa một sớm mai kinh hoàng
Máu đào nhuộm đỏ trần gian
Mái trường bỗng chốc ngổn ngang xác người
Em ôm ngực, em tay lơi
Em tròn đôi mắt hỏi đời "tại sao?"
Em che lấy mặt ngẹn ngào
Em như chạy trốn mà nào thoát đâu ...

*
Bản tin, càng đọc càng đau
Khóc em, thơ khóc sao sầu không vơi ...
Thương em ai cướp mất đời
Thương bao mẹ trẻ mềm người khóc con
Bé ơi, đây ngọn nến tròn
Và thơ tiễn bước chân non về trời
Trăm năm, thôi thế kiếp người
Nợ trần bé đã trả rồi, trả xong !
Ngủ đi bé nhé giấc nồng
Mơ đi bé giấc mơ hồng thần tiên
Rũ đời sạnh những oan khiên
Gởi theo mây nước về miền hư vô

Ngủ ngoan, đừng khóc dưới mồ
Bé ơi... hai chục bé thơ thiên thần ...


Ngô Minh Hằng