HOA THẢO NGUYÊN - Trầm Hương Thơ

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt



Trời tháng 5 hoa xuân giăng ngập lối
Làn cỏ non như nệm êm đồng nội
Nắng nhẹ nhàng trải nắng xuống chân đồi
Bước chân mền nhung gấm nhẹ bên tôi

Tiếng thì thầm thánh thần hay làn gió
Rót vào tai khe khẽ rất thơm tho
Hoa táo thơm, địa đàng mùi nhung nhớ
Thảo nguyên đẹp kìa!,hãy! bước tự do

Tự do, Tự do! hai chữ "Tự do"
Thuở đời đời Thiên Chúa đã ban cho
Sao cướp mất đi hỡi loài qủy đỏ
Bởi ngu ngơ mắc mưu chúng bày trò

Trò bịp bợm nên con người sa bẫy
Đánh mất Địa Đàng bao năm đưa đẩy
Giờ tiếc thương, ngày ấy, đã xa rồi
Mất Địa đàng rồi, loài người, che, đậy

Che xấu xa, đậy lại, giả thật thà
Qua ngôn từ, đẹp sáo ngữ xổ ra
Nhưng vải thưa, che sao được mắt thánh
Ôi! nhân loại, bao giờ, mới thật thà.

Nhìn thảo nguyên, hoa đồng, sao đẹp lạ!
Hơn tất cả, nhung gấm, của kiêu sa
Con nhớ lại, Lời Ngài xưa yêu dấu
Áo vua đẹp! còn thua nhánh thảo hoa

Ôi! Lời Ngài, mãi huyền siêu nhiệm lạ
Tình Ngài ôm cả vũ trụ bao la
Triệu tỉ năm dẫy ngân hà tạo dựng
Thế gian này sao hiểu nổi "Tình Cha"...

Trầm Hương Thơ
24.05.2011.