GỬI NHỮNG NGƯỜI CHỐNG CỌNG CỰC ĐOAN
Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013 by: Lý Tưởng Người ViệtChào bạn NLGO,
Bửa trước đọc bài của Tiến sỡi Dạ Lan trên DLB
Tui có ghi mấy câu bình đại ý:
Tiến sĩ ở hải ngoại trac hà sa số, thiếu giống gì
Cô/ Bà tiên sư đừng ở lỳ ngoài nầy mần chi
Mau mau về giúp nước việt cọng đi!
Nó đang bí rị sắp sụp đó cô/ bà ơi!
Bửa nay thừa thắng xông lên đía tiếp
Cô/ bà Tờ sờ phán:
"Tôi có thể hiểu rằng thế hệ những người ở bậc tuổi cha chú tôi như luật gia Lê Hiếu Đằng, nghệ sĩ Kim Chi họ cũng đã bị mắc kẹt vào những giai đoạn lịch sử và sự thoái hóa của những nhà cầm quyền. Khi có điều kiện chín muồi, họ đã thẳng thắn vạch trần và tuyên bố sẽ từ bỏ hoặc chống lại chế độ xã hội chủ nghĩa. Đó là điều chúng ta nên trân trọng. HỌ XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC ĐÁNH GIÁ LÀ NHỮNG NGƯỜI TIÊN PHONG thật sự cho tiến trình dân chủ của Việt Nam."
Vì đoạn viết nầy ngược ngạo
Nên đọc thấy phát nực
Mới lếu láo đôi câu:
Nói rằng thằng cựu vc nằm vùng Hiếp Đằng
Là người tiên phong ( sic ) cho tiến trình Dân chủ hóa Việt Nam thì...
Một là biết nhưng quen thói cs nói điêu
Hai là dốt đặc cán mai hổng hiểu gì về lịch sử hiện đại nước nhà
Hai nền cộng hòa Miền Nam DÂN CHỦ NỨC TIẾNG ĐÔNG NAM Á
Hiếp Đằng là tên sinh viên trường luật mà ngu dốt
Nghe vẹm nói ngon nói ngọt bỏ Dân chủ theo " chính chuyên vô sản "
Bây giờ phải nói nó là tên phản trắc thâm căn
Nó đang lập bè tụ đảng nói là đối lập, đối kháng mà kỳ thật là
Dân chủ cuội màu mè dụ khị Mỹ và chánh khách hoạt đầu cù cưa
Ra vẽ dân chủ Đa nguyên cứu đảng
Cô/ bà tiến sĩ " huấn luyện bài bản " mới ra ràng xin đừng giở giọng cầu cao
Còn như cứ cố lỳ thì nghe đây cho rõ:
Chống cọng là chống cọng
Không có ít hay nhiều hay ôn hòa cực đoan gì sất
Chống cọng thật hay cuội đó mới là vấn đề
Yes or No dứt dạc, không nửa nạc, nửa mở cù cưa.
NGUYỄN NHƠN
PS. Tui là gã nhà quê Làng Bưng Cầu xứ Thủ
Về già ưu giở giọng cù nhây
Bắt chước các bà người Bắc
Chửi bọn cọng sản như các bà chửi mất gà
Bởi dzì cọng sản lì như trâu
Nói tử tế thì như khảy đàn
" Đàn khảy tai trâu " chúng đâu biết nghe!
Gừi những người chống Cộng bầy nhầy
Thưa quý vị, quý bạn,
Tôi chỉ là một Người Lính Già Oregon, cựu quân nhân VNCH, cựu tù nhân cải tạo, cựu thuyền nhân tỵ nạn bởi căm thù đích danh thằng Việt Cộng từ trước cho đến nay, từ tên Hồ Tặc cho đến thằng Trọng thằng Sang thằng Dũng bây giờ, chứ không phải vì "chán chế độ Việt Nam hiện nay mà quyết định đi định cư ở nước khác", như bà tác giả bài viết ở trên đã tự khai khá kỹ (bộ chán muốn đi là đi được sao hả bà? Ai cho đi, ai nhận vào? Lại nữa, tại sao không dám viết "chế độ Cộng sản", úp úp mở mở làm cái quái gì?), tự khai khá kỹ, kể cả bằng "tiến sĩ được đào tạo bài bản ở nước ngoài" (nghĩa là sao, hiểu được chết liền? Bà ơi, đậu tiến sĩ ở nước ngoài có gì là ghê gớm lắm đâu mà khoe um lên như thế? làm như có bằng "tiến sĩ nước ngoài" nói là ai cũng phải nghe theo. Còn lâu).
Nhưng tôi chống Cộng và luôn luôn tự nhận và tự hào chống Cộng Cực Đoan. Bằng thế Hàm Mô Công trong Lục Mạch Thần Kiếm (?), tức Võ Mồm, tức Chống Cộng bằng mồm. Chửi thẳng. Đâm thẳng, và nếu cần, lút cán. Không chống kiểu ba phải, kiểu ìu ìu xểnh xểnh nửa ngoài nửa trong, kiểu cẳng giữa, kiểu ba phải, ba rọi, bầy nhầy, kiểu lịch sự có thừa như "tiến sĩ được đào tạo bài bản ở nước ngoài", kiểu thầy đời, kiểu đạo đức giả, kiểu sớm nắng chiều mưa, kiểu vừa đ... vừa run. Etc...
Tôi thiển nghĩ rằng nhờ những người Chống Cộng Bằng Mồm Cực Đoan hiện nay tại ngoại quốc, trong đó có cá nhân nhỏ bé của thằng tôi, mà lũ Ma Vương Việt Cộng Côn Đồ Bán Nước, dù đã bỏ bao nhiêu tiền bạc và công sức để nuôi dưỡng một đội ngũ Lính Đánh Thuê Nằm Vùng và Việt Gian hải ngoại, thực hiện cho bằng được Nghị Quyết 36, nhưng cho đến nay vẫn chưa thành công. Nghĩa là, chưa một thằng Việt Cộng, Việt Gian và Nằm Vùng nào dám xuất đầu lộ diện hoạt động phá hoại công khai các Cộng đồng người Việt quốc gia tỵ nạn, chưa có một đứa nào dám ngang nhiên cầm Cờ Máu đi nghênh ngang ngoài đường, chưa có một thằng lãnh tụ tự phong nào sang Mỹ, chẳng hạn, mà không bị đồng bào tự động đến dàn chào bắt chui qua lỗ chó. Còn nhớ năm nào thằng Trần Trường được lệnh quan thầy làm một màn "thử phổi" đồng bào Cali, dựng ảnh Hồ Tặc và treo cờ Máu tại tiệm sang băng lậu của nó, đã bị đồng bào ta biểu tình đục cho phù mỏ (nghĩa bóng, dĩ nhiên), phải ôm đầu máu chạy về VN trốn, rồi bị chính quan thầy lường gạt, lại ôm đầu máu chạy trở lại Mỹ, mếu máo xin lỗi đồng bào. Rồi những thằng Việt Weekly, Người Việt... vừa ló đuôi Hồ Cáo là bị chặt phăng.
Nói về việc "hoà giải hòa hợp". Không phải những người Chống Cộng Cực Đoan, như thằng tôi đây, không biết "hoà giải hoà hợp" là một điều rất quý, rất cần, rất đẹp. Tuy nhiên, tôi muốn hỏi, hoà giải với ai, khi nào, cách nào? Trước kia, sau khi được Mỹ (nói toạc ra là hai tên "đồng minh" điếm đàng Nixon và Kissinger) giữa ban ngày mở cửa Căn Nhà Miền Nam cho bọn VC Thổ Phỉ Miền Bắc ùa vào đánh phá, thì bọn thắng trận hoang tưởng gốc Thổ Phỉ này đã lừa và lùa hàng trăm ngàn cựu sĩ quan đã bỏ súng vào những cái gọi là trại "học tập cải tạo", cướp giật tài sản, nhà cửa, đất đai, vàng bạc của nhân dân Miền Nam. Đó gọi là mã thượng, anh hùng, "hòa hợp hòa giải dân tộc" ư? Rồi khi có phong trào vượt biên ào ạt, lũ lãnh đạo tự phong VC chửi những thuyền nhân tỵ nạn là "ma cô, đĩ điếm", là kẻ "phản quốc", là...là... đủ thứ. Sau một thời gian dài định cư trên xứ người, ăn nên làm ra, giàu có, bằng cấp đầy mình, những "ma cô đĩ điếm" kiêm "phản quốc" này, hoặc con cháu, được bọn lãnh đạo tự phong VC nhìn thấy, "chiếu cố", mõm rỏ dãi lòng thòng, tệ hơn chó ngồi chực xương, âu yếm gọi nào là "những khúc ruột ngoài ngàn dặm" nào là "bộ phận không thể tách rời của thân thể VN" nào là "máu thịt của dân tộc Việt Nam", bla-bla-bla... Nghe mà muốn ói ngay tại chỗ. Rồi sau đó, chúng giở trò lưu manh cố hữu: dụ dỗ những "Việt Kiều" nhẹ dạ, ham gái chân dài, ham chùm khế ngọt, háo danh háo tiền như hai anh kép già Nguyễn Cao Kỳ, Phạm Duy, như những Việt Kiều thành công tài chính nhờ nghề hốt rác, chiên chả giò, kể cả khai bệnh khùng giả, những tên trí thức khoa bảng bằng cấp treo tường mốc meo, sợ đời lãng quên tên tuổi, và đám ca sĩ, nhạc sĩ, nghệ sĩ thuộc diện "xướng ca vô loại" (không phải ai cũng vậy) đã bán linh hồn cho quỷ... tất cả đã hồ hởi trở về góp phần "xây dựng đât nước", để được phát bằng khen. Để rồi, rất ít đứa trong cái đống nhân vật xà bần trở cờ này chịu ở lại hưởng lạc tại thiên đàng Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Nguyễn Cao Kỳ cũng đành bỏ thây tại Mã Lai, Duy Quang bị ung thư gan cũng phải chạy về Mỹ để cứu chữa, thằng Chàm Chế Linh, sau khi vu khống chế độ VNCH đã "bạc đãi" nó trước đây, cũng không ở lại quê Phan Rang của nó để cạp đất mà ăn, cái anh triệu phú họ Trịnh chuyên đứng chiên và bán chả giò mệt nghỉ tại Hòa Lan cũng phải bỏ của chạy lấy người, sau đó kiện cáo tùm lum... Đó là "hoà giải hòa hợp" ư? Nhóm Thông Luận, hay Dân Chủ Đa Nguyên gì gì đó, tại Paris, của anh cựu công chức VNCH, tẩu hỏa nhập ma, lúc nào cũng khó chịu, bất mãn như người bị bệnh táo bón kinh niên, Nguyễn Gia Kiểng, có một thời cứ tưởng bở, viết sách chửi bới VNCH lung tung, dám bắt "tổ quốc ăn năn", kể cả mạ lỵ anh hùng dân tộc Quang Trung Nguyễn Huệ, người đã diệt trọn bọn Táu xâm lược, cốt lấy điểm dâng lên bọn lãnh đạo VC gốc bần cố nông ngu muội hiện nay để được phép trở về nước diễn tuồng cải lương "dân chủ đa nguyên" mà vẫn chưa được. Đó là "hoà giải hòa hợp dân tộc" ư? Còn bà "tiến sĩ được đào tạo bài bản ở nước ngoài" có nickname Dạ Lan, chuyên dạy đời người ta về nghề "hòa giải hòa hợp", chê bai những người Chống Cộng Cực Đoan, như NLGO tôi, còn chờ gì nữa mà không về nước để thực hiện chính sách "tốt đẹp" này làm gương trước đi, để thằng tôi bắt chước?
Tại sao tôi phải chống chủ trương "hòa hợp hòa giải" với VC và Việt Gian, trong nước cũng như ngoài nước? Bởi vì 1) bọn lãnh đạo VC là lũ tự phong, không do dân bầu, nghĩa là bất hợp pháp, cũng như những tên Việt Gian tay sai do chúng dựng nên và bất cứ hành động nào của chúng. Tôi không bao giờ muốn thương lượng, nhân nhượng với lũ cầm quyền và tay sai bất hợp pháp này. 2) Việt Cộng, dưới danh nghĩa nào, dưới thời đại nào, đều rặt là một phường chuyên sống và tồn tại bằng nghề nói láo, lừa dối, gian xảo, không thể tin được, từ thời mà tên Nguyễn Tất Thành, tức Hồ Chí Minh, làm bồi trên chiếc tàu Amiral Latouche Tréville đầu thập niên 90, viết đơn xin học trường Thuộc Địa với mục đích kiếm cơm sau này bằng cách trở thành công chức tay sai của Thực Dân, không được nhận học vì trình độ Pháp ngữ quá kém, bèn đi theo Cộng sản Nga, Tàu, qua năm 1945, HCM lừa phỉnh các đoàn thể, tổ chức quốc gia sáp nhập vào Việt Minh để rồi làm thịt họ sạch gọn, cho đến lũ côn đồ lãnh đạo hiện nay tại VNCS đang bắt bớ, sát hại chính đồng bào của mình để nâng bi quan thầy Tàu Cộng.
Cuối cùng tôi không thể "hoà hợp hòa giải" với bất cứ tên Cộng Phỉ, hay Tay Sai nào của chúng, ví dụ những thằng ăn cơm Quốc gia thờ ma Cộng sản, những Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận, Huỳnh Tấn Mẫm, Phan Khắc Từ, v.v... dù phản tỉnh thật hay phản tỉnh cuội. Lý do đơn giản: không thể nào tin được chúng nó, những thằng Việt Cộng chính cống, hoặc những thằng trước kia phản bội quốc gia, dù chỉ một ngày phản bội. Tin chúng nó thì có nước bán thóc giống, hay bán vợ đợ con, để sống tiếp tục. Chớ dại. Tôi chỉ tin những nhà tranh đấu trong nước đang bị bắt bớ, đánh đập, hành hạ, bỏ tù. Tranh đấu, lập đảng đối lập mà không bị Công An hỏi thăm sức khỏe, cho uống cà-phê có thuốc độc, hoặc đụng xe, thì xin lỗi, bố bảo tôi cũng không tin, và đừng ai đến nhà gõ cửa giảng đạo "hòa hợp hòa giải" với tôi. Không thuyết phục nổi tôi đâu. Bà tác giả bài giảng đạo đã cố tình xào chung trong một chảo tạp pí lù những nhà tranh đấu thật sự, như Điếu Cày, Phương Uyên, Việt Khang... với Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận -những tên trước đây ngậm đấy miệng cơm quốc gia mà nay cung cúc thờ con ma VC, bày đặt lập đảng đôí lập mà vẫn được lãnh đạo VC không những để yên mà còn được xoa đầu, khen good job.
Tôi đồng ý với lập luận xác đáng, như luôn luôn, của ông bạn thân quý Nguyễn Văn Thái. Cám ơn đã chuyển. Xin gửi tiếp một email tôi mới nhận được về Nghị quyết 36, với sự dè dặt thường lệ về mức độ khả tín:
NLGO
Gửi những người chống cộng cực đoan
Dạ Lan
Tôi là một tiến sĩ được đào tạo bài bản ở nước ngoài, cũng là người vì chán chế độ Việt Nam hiện nay mà quyết định đi định cư ở nước khác.
Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Bắc, nghĩa là trong cái nôi của chủ nghĩa xã hội và cộng sản. Tất cả những gì tôi hiểu trước đây đều được sự định hướng của xã hội vì học dưới mái trường của chủ nghĩa xã hội. Tôi lớn lên cứ học và chỉ học. Tôi cũng tham gia vào sinh hoạt thanh thiếu nhi tại quê nhà ít bữa, nhưng vì bố mẹ tôi là giáo viên, cuộc sống của chúng tôi cũng phần nào bị tách biệt với nông dân. Quan trọng nhất là tôi không tìm thấy điều gì thực chất trong những sinh hoạt thanh thiếu niên đó, những hoạt động mang tính hình thức, cạnh tranh giữa các đội, rồi trong các đội thì họp hành đấu tố nhau. Chính vì thế tôi đã không có ý thức "phấn đấu" thành đoàn viên, tuy cuối cùng tôi vẫn phải gia nhập vào tổ chức Đoàn vì muốn vào đại học bắt buộc phải là đoàn viên. Nhưng cũng may là sau khi vào đại học, nhất là tôi chọn một trường đại học ở phía Nam, tôi chỉ là đoàn viên trên danh nghĩa, không phải tham gia những cuộc họp đoàn đội gì nữa.
Tôi có thể hiểu rằng thế hệ những người ở bậc tuổi cha chú tôi như luật gia Lê Hiếu Đằng, nghệ sĩ Kim Chi họ cũng đã bị mắc kẹt vào những giai đoạn lịch sử và sự thoái hóa của những nhà cầm quyền. Khi có điều kiện chín muồi, họ đã thẳng thắn vạch trần và tuyên bố sẽ từ bỏ hoặc chống lại chế độ xã hội chủ nghĩa. Đó là điều chúng ta nên trân trọng. HỌ XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC ĐÁNH GIÁ LÀ NHỮNG NGƯỜI TIÊN PHONG thật sự cho tiến trình dân chủ của Việt Nam.
Tôi cũng không ưa gì chế độ cộng sản, đặc biệt dưới sự lãnh đạo của các loại quan tham và cường bạo ở Ba Đình. Nhưng tôi không cực đoan để bỏ rọ toàn bộ những người sống ở xã hội đó. Các bạn đang sinh sống ở hải ngoại nhưng luôn nung nấu ý chí loại bỏ cộng sản để một Việt Nam tốt đẹp hơn. Mỗi người có điểm khởi đầu khác nhau, các bạn và những người như bác Lê Hiếu Đằng cùng có chung một ý tưởng và hiện đang cùng một thời điểm. Các bạn luôn chửi rủa cộng sản là chủ nghĩa lý lịch, luôn hô hào dân chủ, THẾ TẠI SAO CÁC BẠN các bạn cứ xỉ vả tất cả mọi người khi người ta chỉ cần nói những gì chưa giống những gì các bạn nói. Tôi nhớ, hồi trước GS. Chu Hảo, nghệ sĩ Kim Chi cũng bị các bạn chửi rủa, hỏi móc. Việt Nam đang rất cần những người như luật gia Lê Hiếu Đằng, GS. Chu Hảo, nghệ sĩ Kim Chi, bởi họ chính là những con người đại diện cho người dân Việt Nam hiện nay, họ đang tiên phong cho phong trào dân chủ của Việt Nam. Các bạn ở hải ngoại, vai trò của các bạn tiếp sức là rất quan trọng, nhưng nếu các bạn cứ cực đoan không chịu hòa giải và hòa hợp dân tộc, các bạn muốn Việt Nam thay đổi thành một nước dân chủ mà không dựa vào nòng cốt người Việt Nam đang sống và làm việc trong Việt Nam thì hỏi các bạn làm được gì?
Tiến trình thay đổi của xã hội Việt Nam hiện nay có sự đóng góp rất lớn của các nhân sĩ yêu nước trong nhóm Kiến nghị 72, của các bạn thanh niên trẻ trong nhóm Tuyên bố 258, của nhóm Tuyên bố của các công dân tự do, của các nhà dân chủ độc lập Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Lê Quốc Quân, Nguyễn Đắc Kiên, Nguyễn Lân Thắng, Đoan Trang, Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha và nhiều tấm gương khác nữa. Những phản biện của người dân ngày càng quyết liệt, thẳng thắn và công khai, đòi hỏi sự sòng phẳng về quyền và chức của con người và các tổ chức của chính quyền và xã hội. Trang mạng Bauxite Việt Nam là điểm khởi đầu của hình thái đấu tranh trên mạng điện tử, để rồi tiếp nối hàng loạt các trang blogger yêu nước mạnh dạn tuyên bố chính kiến và quyền phản biện của họ. Kiến nghị 72 làm nền tảng cho một loạt các kiến nghị và tuyên bố khác ra đời bất chấp sự đàn áp và sự độc quyền về truyền thông của chính quyền Ba Đình.
Chúng ta cần nhận thức rõ và khắc ghi câu nói của BS Phạm Hồng Sơn khi ông kêu gọi sự hiệp sức của cộng đồng trong những ngày nguy kịch tuyệt thực của anh Điếu Cày "Chúng ta cần phải có tiếng nói tích cực hơn để áp lực lên nhà cầm quyền về trường hợp tuyệt thực của blogger Điếu Cày, trong tình thế này, nếu chúng ta chỉ mong chờ vào sự phản ứng từ bên ngoài thì tôi cho là không hiệu quả". Hàng loạt các bloggers và trí thức như TS. Nguyễn Quang A đã cùng hiệp sức với hai mẹ con chị Tân cháu Dũng áp lực lên toàn bộ hệ thống quản lý nhà tù của Cao Ngọc Oánh, buộc Viện Kiểm sát và nhà tù số 6 Nghệ An phải ngay lập tức khám kiểm tra sức khỏe và nhận đơn khiếu nại của anh Điếu Cày. Nếu không có những phản ứng của người dân trong nước, liệu chúng ta có thể hy vọng nhà cầm quyền Hà Nội sẽ tôn trọng các phản ứng và yêu cầu của các tổ chức nhân quyền thế giới hay những phản ứng của người Việt hải ngoại? Xin thưa, chính quyền Hà Nội họ có đủ tiểu xảo và độ trơ lì để đối phó với bên ngoài.
Nền dân chủ của Việt Nam phải do người Việt Nam xây dựng nên. Chúng ta cần sự hỗ trợ từ bên ngoài, nhưng dân chủ không phải là thứ nhập khẩu được. Người dân Việt Nam, đang sống trong lòng Việt Nam sẽ đóng vai trò then chốt. Chúng ta cũng không vì những tư tưởng cực đoan để ly tán và cô độc những nhân vật cấp tiến.
Hãy để người Việt Nam thực sự trân trọng những gì các bạn làm, và hãy đừng cực đoan để làm ly tán những phần tử cốt lõi của tiến trình dân chủ của người Việt Nam.
D. L.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.