DƯỚI TRỜI MÙA THU
Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt
Thu về, ngọn gió vi vu...
Mẹ già thương cháu* ngồi ru ngọt ngào.
Gió lay lá rụng lào xào.
Con cùng với mẹ ra cào lá tre,
mo nang rụng ở sau hè,
đem vô nhà nấu nước chè tươi xanh,
đun cơm, kho cá, phi hành...
Vun tro thành đống, để dành bón cây...
Xúc tro hai thúng ém đầy,
bê, lồng vô gióng bằng mây thắt bền.
Xê vai, mẹ gánh thúng lên,
tiếng đưa kẽo kẹt như rên, thở dài:
''Ngồi nhìn mẹ gánh đau vai,
sao con chưa chịu học bài cho xong?
Tro đầy, đòn gánh lại cong!*
Lòm khòm, lưng mẹ mau còng, con ơi...!''
Hôm nay, nhớ tiếng ru hời
khi nghe ngọn gió ngoài trời vi vu...
Mẹ ơi, giờ đã sang thu!
Nhớ mùa lá rụng sau khu vườn nhà!
Đâu còn mẹ vác cào ra
sau vườn gom lá để mà thổi cơm!!!
Đâu còn cơm mẹ xới, đơm
bằng tình của mẹ, càng thơm dịu dàng!!!
Mẹ ơi, cầm chiếc lá vàng,
muốn hôn nhớ mẹ..., vuốt hàng lệ rơi!
Đâu còn mẹ hốt đem phơi
lá cây rụng xuống dưới trời mùa thu!!!
Đức Quốc, thu 99
Phan văn Phước
*Mẹ ru cháu mồ côi cha tử trận.
*Cong vì tro tẩm nước phân heo, rất nặng!
Kính mời quý Vị nghe ca khúc: Lòng Mẹ - Hoàng Oanh
{youtube}lRb8CR-pzak{/youtube}