Nó - Nguyên Thạch

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt

Suy tư 




Nó nằm đó trong căn gác xẹp 

Lòng vẩn vơ suy ngẫm cuộc đời… 

Ba mẹ nó tảo tần nuôi dăm đứa 

Nơi quê xa, vùng cát sỏi khô cằn. 



Nó đau xót…thương đám em nhiều lắm 

Hai thằng cu phải chia sẻ một quần! 



Sáng thức dậy, khoai lang chia nửa củ 

Chiều muối rau, dạ đói cũng quen dần. 



Lìa rừng thẳm, nó mò lên phố học 

Đêm cày thuê 

Ngày mài ghế nhà trường 

Nó mơ ước… 

Được học xong bác sĩ 

Một việc làm nhân hậu giữa nhiễu nhương. 



Trưa mì tôm 

Khuya tôm mì lót dạ 

Ép nuốt đầy mớ lừa mị…bụng căng 

Qưởn xuống phố, chở về nhiều cay đắng 

Thân xác xơ, thêm vướng nỗi nhọc nhằn! 



Đám quí tộc 

Con dung giăng 

Thằng dung giẻ 

Xài một đêm, tiền đủ học hai kỳ 

Phận giun dế! 

Từ vùng sâu miền sỏi 

Nó suy tư… 

Nhưng nào dám phân bì. 



Những ngày lễ, tụm dăm ngồi quán cốc 

Kể nhau nghe… 

Những nghịch lý cuộc đời… 

Nhìn xe đỏ, biển xanh, quan nhà nước 

Trong lặng thầm… 

Ôi tiếng thở dài hơi. 



Nguyên Thạch