ÁO HỒNG ĐÃ DƯ - Á Nghi

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt



Kính tặng gia đình bác Phú-Calgary, Canada

Áo Bụt, người gọi cà sa
Áo anh màu trắng gọi là áo chi?
Mà anh cổ thụ cây si?
Mà anh đứng mãi, chẳng đi cho cùng?

Ôi anh đã tiếng người… hùng
Đừng thêm mẫu tự, sẽ… khùng tương-tư
Áo tôi, hồng pháo đã… dư
Cộng thêm áo mới sẽ… nhừ đòn ghen

Người Hùng tôi quý mến nghen!
Người Khùng tôi sợ, không khen bao giờ
Á Nghi, 23.4.2006

CƠM SÔI THÊM LỬA CHO... TRÀO
Để nhớ mãi những giọt nước mắt của dì M.
“Chồng giận thì vợ làm lành
Cơm sôi bớt lửa chẳng rơi hột nào”
Ca dao
 Vợ hờn thì chồng làm sao?
Người xưa không dạy thảo nào… vợ đau

Roi nào họ quất vào nhau?
Gạo không rơi hột, ngọt ngào nhờ ai?
Chàng vung mấy cái tát tai
Vợ nghe không rõ, một hai… khóc hoài
Chồng còn… thính, quât vào vai,
Đấm thêm vào bụng “nghe” hài lòng hơn,
Máu nàng đổ, chàng thi... ơn,
Đá thêm cái nữa cho…  cơm được trào
Nồi cơm trên lửa? Ôi chao!
Cơm sôi!!! Bớt lửa với nào! Chàng ơi!
Á Nghi, 10.2.2003

THƠ TÌNH
Dòng thơ lơ lửng giữa trời
Viết chơi cho thỏa một thời trẻ trung
Mai già răng rụng, tay rung
Chữ Yêu nắn nót khó vung nét… rồng
Viết chơi mà được vài dòng
In ra để ngắm một Vòng Yêu Đương
Của người-trần-thế bình thường
Của ta nhi nữ cũng… thường tình thôi!
Của em, của chị một đời
Lệ tuôn nhõng nhẽo, than Trời giữa khuya
Của cô, dì, thím, mợ kia
Bao lời tâm sự đầm đìa giọt châu
*
Tim này san sẻ vài câu
Chia vơi đau đớn Túi Sầu Thuyền Quyên
Dòng thơ lơ lửng cùng thuyền
Thả theo sóng nước chút quyền… tỉ tê
Nói chưa hết nỗi nhiêu khê
Viết không cạn được  Nẽo Về Tình Yêu
Á Nghi, phi trường Denver 8.4.2007


TRẺ MÃI NHƯ TRĂNG
Vầng trăng một nửa mời chào
Nửa kia vương tóc, mái đầu sáng trăng
Nửa, nên em mới nhớ chàng
Ðêm, nghiêng hai bóng, đầu làng hẹn nhau
Trăng vàng, sợi tóc trắng phau
Lấp-la lấp lánh lao-xao gió hè
Ðáp câu anh hỏi, rụt-rè
Vân-vê tà áo, e-dè: “Dạ thương!”
Thương rồi nên mới... chung đường
Trăng theo đôi bóng cho tường lòng yêu
Bây giờ trăng vẫn còn... treo
Tóc anh bạc thật, em theo anh hoài
Ngày nào vai vẫn sánh vai
Chúng mình sẽ mãi trang-đài như trăng.
Á Nghi, 8.12.2003

SAO KHÔNG THẤY TÌNH ANH LÀ ẨN SỐ?
Mến tặng Các Bạn
đã thi vào đại học Bách Khoa, Phú Thọ, Sài Gòn, 1977.
(Từ lớp 11C4 & 12C4, trường NTH, Tân Bình )

Em xõa tóc nghiêng nghiêng bờ vai nhỏ
Anh trộm nhìn, thương gót đỏ chân son
Gió mơn man, tà áo vờn eo thon
Anh ao ước một đời theo em mãi

Em khua guốc, bàn chân non quý phái
Ngón tay thon đưa vuốt tóc mây huyền
Lời vành khuyên tẩm mướt nụ cười duyên
Anh điên đảo, đêm về còn choáng váng

Em Mắt Biếc dịu dàng thêm ban Toán?
Phận nhà nghèo, chăm chỉ, chẳng kiêu căng
Nhà đông em, sao em học dễ dàng?
Ai gánh nước, giặt đồ? Ai xuất sắc?

Mỗi môn học Cô Nương đều nổi bật
Mỗi Cây Si đều mê nét chữ bay
Mỗi phương trình em đều giải được ngay
Sao không thấy tình anh là ẩn số?

Anh ngơ ngẩn, lá thư xanh thố lộ
Lòng hỏi lòng: thư viết có đủ hay?
Em đọc xong, có nhíu mắt, chao mày?
Ngày cuối khóa anh gồng mình, tình tỏ

Không nhút nhát, nên rất… Anh Hùng… Thỏ
Khổ tương tư vì Cô Bé Tiểu Thư
Gần ngày thi mà… bài vở rất… hư
Nhìn áo trắng anh ươm… màu hy vọng

Giờ lý, hóa mắt em buồn mơ mộng
Làm sao anh thực hiện sức ly tâm?
Sao cân bằng phản ứng cho khỏi lầm?
Ôi vận tốc… đồng chiều… tim anh gọi

Anh ao ước được… riêng nghe em nói
Cầm tay em, anh nói… riêng em nghe
Mình trao nhau lưu bút cuối mùa hè
Vẽ cánh phượng chung Hoa Tình vừa hé.
Á Nghi, 1997


LẠI HỜN!
Cám ơn anh đã cho thơ
Khởi sắc màu thêm không ngờ
Cám ơn một đời chồng vợ
Ðã đưa đôi mình vào mơ

Anh ơi hãy cố làm người
Trước sau phải nhớ một lời
Tình yêu khi trao phải giữ
Ðừng nói như trẻ tập chơi

Bây giờ là cuối tháng năm
Mùa xuân em ai đã cầm,
Con tim từng nhịp nức-nỡ
Chuộc gì được bình yên tâm?
Á Nghi

CHO MÒN-MÕI LUÔN
Anh bảo em là con nít
Ừ thì chẳng có sao đâu
Người nào chỉ xương với thịt,
Còn tim và cả cái đầu.

Anh cứ trêu cho em giận,
Em buồn thức trắng đêm thâu,
Rồi anh cười như… địa chấn,
Vu-vơ những lời đâu đâu.

Anh ỷ lớn nên ăn hiếp,
Bắt nạt, răn đe em hoài.
Méc ai bây giờ cho kịp?
Một tuần anh hư bảy ngày!

Anh lớn hơn em mấy tuổi,
Biết rồi, nên phải chịu thua
Sinh trước người ta mấy buổi
Đẹp xuân hưởng được mấy mùa.

Mà sao thèm đôi mắt ướt
Nước mắt tưới được cây gì?
Mai mốt người ta chết trước
Cho anh ôm mòn… cây si.
Á Nghi


ƠI MÌNH!
ĐÊM
Anh gọi em buổi tối
Rằng: “Chúc Cưng ngủ ngon”
- Mới tám giờ đã hối?
- Không ngoan sẽ bị đòn!

NGÀY
Anh gọi em: “Em Nhỏ!
Làm gì đó Bé ơi?
Tóc buông dài trong gió?
Hay khoe màu nắng lơi?”

Em mỉm một nụ cười
Ngày vui chưa uống vội
Những mật ngọt lời người
Dù nhịp tim khai hội

Em nói lời vui vẻ
Trong hơi thở vào xuân
Yêu em hoài anh nhé!
Đi cho trọn đường trần!
Á Nghi

BUỒN
Xưng “Anh” rồi lại xưng “Tôi”
Khi vui, lúc giận. Ngọt lời, chua chanh.
Chán tôi rồi lại đổi “Anh”
Thấy em tư lự sao đành làm ngơ?
Hờn anh, em có cõi thơ
Đời đâu đến nỗi bơ vơ mà buồn!
Tìm thơ sao lệ lại tuôn?
Vận vần khép kín, chữ còn bao nhiêu?
Đêm khuya em giữa tịch liêu
Viết trang nhật ký trong veo chữ Buồn!
Á Nghi,16.9.2005

NGƯỜI MẪU
Anh đưa máy ảnh bấm
Em cố cười thật tươi
Niềm vui này ai cấm
Hoa héo khoe với đời?

Cười cho anh khen… -“Đẹp!”
Cho tấm hình nở… hoa
Cho bà tiên hóa phép
Được một ngày trẻ ra!
Á Nghi, 25.4.2006

NHÀ QUÊ
-Thấy người qua cửa định kêu
Người không quay lại tôi theo làm gì?

-Anh à! Lầm bầm được chi?
Hai ta lạ hoắc có tri âm nào!
Một lần lịch sự chào nhau
Phải đâu thân thiết góp vào chút thương
Chồng em rào dậu ngăn tường
Cá bơi không thoát chim thường khó bay
Anh à anh! Chớ đắng cay
Chờ dăm kiếp nữa, nếu may, chung đường

-Em à em! Ðầu sông Tương
Mỗi chiều anh đón chút… hương em về
Tránh nhau đường sẽ lê thê
Em đi chân mỏi. Nhiêu khê anh chờ
Thôi! Qua, em cứ làm ngơ
Anh nhìn đỡ nhớ, câu thơ bớt buồn
Yêu em, anh thành nhà quê
Nhìn em mắc cỡ thích ghê buổi chiều!
“Chiều”, “Quê”. Ðẹp biết bao nhiêu
Anh đem ghép chữ... thủy triều nước dâng
Nhà quê nên mới bâng khuâng
Ðón em qua ngõ lâng lâng sóng tình
Em là em không là “Mình”
Sóng yêu anh vỗ, bất bình chi em?
Á Nghi, 1.10.2003


BỆNH DỄ LÂY
Chung thân bất mãn là anh
Nụ cười không thấy, nét nhăn suốt ngày
Nỗi buồn là bệnh dễ lây
Cả hai sầu úa đổi thay được gì?
Á  Nghi, 30.10.2003



NGHĨA TRẦU CAU
                Viết cho MinhDung

Trang thư tâm sự em bày
Thương ơi là chuyện vừa cay vừa nồng
Em ơi đã chuyện tơ hồng
Trầu, cau, vôi: kết, phải nồng chứ sao
Vị riêng đã chẳng ngọt ngào
Kết chung càng đậm ôi chao “đá vàng”
Chữ nào cũng nghĩa tào khang
Vị nào cũng phải chàng, nàng chia chung
Trầu, cau; ai đã thử dùng
Mấy ai bỏ được, lạ lùng khó... kiêng
Nồng, cay mà lắm người... ghiền
Ðỏ môi, chát lưỡi... vẫn riêng người thèm
Vị quen, quen lắm mà em!
Càng... cay càng muốn ăn thêm cùng người
Á Nghi, 10.2003


TÂM AN
                Viết tặng bé Tâm An.
Tâm An! Em có phải thiên thần?
Chất-ngất hồn anh điệu nhạc ngân
Say đắm đêm ngày anh ngớ ngẩn
Đê-mê tình ái muốn dừng chân

Tình si anh thả, thơ lai láng
Choáng váng men say anh khảy đàn
Phổ nhạc bài thơ cho xứng-đáng
Đêm rằm anh hát tặng Tâm An.

Bật mí đi em điều bí mật!
Để anh giữ mãi đến nghìn năm
Nghìn năm, treo lơ lửng tình câm
Bí mật tim anh đà… bật mí
Á Nghi, 15.3.2006


CON NỚ REN HÉN ĐEN RỨA TỀ*?
-Anh muốn một lần nghe hỉ, rứa
Chi, răng, mô, nớ “Quỏn” kỳ “Nom”*
Em cười nức nở, thì thầm hứa:
-Để bữa mô đi! Chừ... “dị òm”
Mới “núa” một câu anh đã... “lọa”
“Đùa” nghe thêm nữa để “lòm” chi?
Nghe qua một “xí”, than: -Khó quá!**
Mai hiểu quá nhiều, tình có... si?
Á Nghi, 7.8.2003
                                             
 *Con nớ ren hén đen rứa tề? Có thể hiểu theo 2 nghĩa:
1- Nhỏ ấy sao mà đen đủi thế?
2- Cô kia răng có nhuộm hạt na?
**
-Bữa mô: hôm nào,              -Dị òm: kỳ lắm
-Núa:      nói,                         -Lọa:      lạ
-Đùa:      đòi,                         -Lòm:      làm
-Một xí: một chút -Quỏn kỳ Nom: Quảng Nam (kỳ)


QUÊN ÐI ANH!
Cứ đợi chờ hoài, cứ ước-ao
Ðể làm gì nhỉ? Khó làm sao!
Thuyền tôi rời bến theo người trước
Anh trễ tràng làm... người đến sau

Trời nước mênh-mông thuyền cứ trôi
Long đong, trong đục khổ hoài thôi
Khuyên anh rời bến mà rong-ruỗi
Một chỗ đứng hoài sao có đôi?
Á Nghi

XÚI NHAU
Xúi em thưa gửi mẹ cha
Sao anh không đến tận nhà làm quen?
Biết đâu tối lửa, tắt đèn
Nhà nhìn anh… sáng hơn, bèn… gả em.
Á Nghi, 2.9.2008.

BÊN NHAU
Bồng em thả xuống cỏ hiền
Êm êm cọng cỏ giữa triền đồi hoa
Em cười bên lá nõn nà
Răng khoe sắc cúc mượt mà hồn ta
Em yêu có thấu chăng là
Đời trăm vạn lối cũng qua cửa tình
Mở đường cho mình hồi sinh
Theo mây mình vẽ lộ trình chung đôi
Á Nghi, 28.12.2009.

DỄ GÌ
Dễ gì quên được hở anh?
Làm chi rồi cũng loanh quanh nhớ người
Nhớ đêm dáng nguyệt tròn soi
Thân anh vàng bản nhạc lời đam mê
Nhớ anh tay đón em về
Nụ hôn chất ngất vụng về môi em.
Á Nghi -Sài Gòn 30.9.1979.

DUY NHẤT
Hòa tan những giọt mạch nha
Ngọt ngào nghe tận đường pha mật tình
Hòa tan Em Bóng, Anh Hình
Cho hai thành một, cho mình trường sinh
Á Nghi, 28.12.2009.

LỌ LEM
Người đời sợ án chung thân
Sao anh lại ước chung thân cùng nàng?
Người đời lọc cát đãi vàng,
Sao anh khác lạ, rịt ràng lọ lem?
Á Nghi, 28.12.2009.

Filed under: ,