HẬU 1975: VÔ SẢN! - Ý Nga

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt



Tôi là người ra đi
Mang theo nỗi lụy bi
Lìa Mẹ, Cha, Tổ Quốc
Vẫn chưa làm được gì!

Lịch sử đã sang trang
Địa ngục hay thiên đàng?
Mở đầu bằng tang tóc
Triệu gia đình nát tan

Trăm người bị hải tặc
Bán vào động Thái Lan,
Triệu người bị Việt Cộng
Bán cho người Đài Loan

Muôn vạn sóng ngầm loang
Khăn đỏ bắt dân quàng,
Đất đai đem… bán nốt
Đảng nhởn nhơ… thu vàng

Khuất mắt, ai không trông
Tôi chẳng bắt hình dong
Không bạ đâu tâu đấy
Nhưng ai chẳng động lòng:

-Nguời đi hoài chưa… tới
Đã tuyệt mạng nơi đâu?
Biển khổ còn nông sâu?
Ai cứu giùm cho với???

-Bao triệu người lưu đày
Bao triệu người kém may
Ai ruột đau, lòng xót,
Từ cộng sản vào đây?

-Cán bộ không sản xuất
Chỉ BÓC LỘT và ăn
Kèm kẹp bằng bạo lực
Cai trị trên đầu dân.
BÓC tận xương và tủy,
Khống chế bằng dã man;
LỘT cái đẹp thiêu hủy,
Đạo đức suy đồi dần.

-Những tiếp nối tệ hại
Từ cưỡng chiếm đến nay
Xây đựng toàn... thất bại:
Khẩu hiệu tuyên truyền, ngày
Tham tàn xảo trá, đêm
Chiêu bài, đánh lừa thêm
Phản bội cả dân tộc,
Bằng tư tưởng cũ mềm!

-Đảng hưởng thụ nhiều nhất,
Ăn mày là dân đen,
Làm “Chủ” thành… hành khất
“Đầy tớ” nằm mà... khen:
“-Tiến nhanh! Tiến mạnh lên!
Vô sản... tiến! Đừng quên!”
Lãnh đạo ngồi, không xuống
Ngồi cho “đỏ”... tuổi tên!
Ý Nga


CHIẾC ÁO DÀI XANH
Áo em mỏng-mảnh hai tà
Gói thương, gói nhớ bên nhà gửi sang
Vạt dài theo gió lang-thang
Bay trong chiều nắng mơ-màng bướm xinh
Quần em lụa trắng mới tinh
Hai tà khép kín đủ tình đoan trang.
Guốc cao, chân bước nhẹ-nhàng
Mân-mê tà áo, nắng vàng cả… thơ
Mẹ may tặng chiếc áo tơ
Xứ người manh áo phất-phơ nỗi buồn
Tiết xuân hơi lạnh còn vương
Áo bay, tà mỏng, gió luồng thịt da
Áo dài, dài đến thướt-tha
Chân em ngắn bước, quê xa khó gần
Cám ơn tình Mẹ ân-cần
Cám ơn tà áo dệt vần thơ vui
Ý Nga.

MỞ TÚI, ĐÓNG CỬA
Cánh cửa không mở được
Cũng chẳng có bản lề
Dân Việt mình vô phước
Bị chúng giam tứ bề

Khóa miệng và còng tay
Đem người giỏi lưu đày
Đưa người dốt lãnh-đạo
Nên tất cả…bầy nhầy

Việt Nam, ôi Việt Nam!
Đánh, đuổi rồi lại đàm
Rước giặc về dày xéo
Khi nào vừa túi tham?
Ý Nga, 3.10.2005


BIẾM THI
2 NGÀI KHOE TÀI
-Một bóng cây che… rừng
Hắn huênh-hoang, khoác-lác
Xem người nghe như… rác
Nói hoài chẳng muốn ngưng.
Tâng bốc rồi vỗ tay,
Khoe: -Tôi giỏi như… ngài
Nhưng không ai tán thưởng
Ngài với tôi cùng…  ngai
Ý Nga, 1.10.2005

GIAN NHÂN
Hắn vừa viết bài thơ
Yêu tổ-quốc vô bờ
Nay đã theo loài “quỷ”
Miếng đỉnh chung ai ngờ!

Kìa thơ, kìa sách… lòng vòng
Đầu người cúi thấp hồng hồng, cam cam
Thơ người đánh , miệng người đàm
Tay vương về Bắc, chân Nam hắn quỳ
Đi làm chi? Viết làm gì?
Dân trong biển khổ hiểm nguy, hắn cười
Đông Tây hắn vẫn rong chơi
Đêm ngày nhảy nhót hắn mời tiệc vui

Tại tôi còn biết ngậm-ngùi
Thương dân khốn khó, ngọt bùi sao chia?
Nên mời tôi, hắn… đi hia
Đủ chưa bảy dặm mộ bia năm nào?
Bạn tù khuất núi trời cao
Vợ con ra biển chẳng bao giờ về
Vòng Kim Cô mà sao mê?
Mạ vàng lấp-lánh tung hê quỷ thần
Ý Nga, 8.9.2005

                                                   

                                   
NƯỚC NON GIỮ GÌN
 Trình bày:          Nguyễn Hữu Nhật
Ảnh:                 Phan Thế Vinh

Em rạng rỡ nhờ lá cờ vàng sắc
Bế tắc nào em cũng gắng vượt qua
Yêu thiết tha! Cười rộn rã để mà
Vinh danh mãi một Lá Cờ Chính Nghĩa!
Ý Nga, 21-5-2011.

Filed under: ,