Viết cho Mẹ - Ý Nga
Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người ViệtCHÂN ĐẤT
Quê mùa, mộc mạc Mẹ hiền
Nuôi con vui sướng, muộn phiền Mẹ riêng
Thương thay là phận thuyền quyên
Một đời tần tảo, một duyên, vô phần.
Thật thà, chân chất vô vàn
Mẹ đi chân đất cho con dặm ngàn.
Ý Nga, 14.8.2008.
VẼ LẠI BỨC TRANH
Tay mẹ chùng chiếc rá
Vớt những áng bèo xanh
Con nhớ hoài màu lục
Trong nắng chiều vàng hanh.
Trông kìa bong bóng cá
Đớp bèo, bơi thật nhanh
Âm thanh theo tay Mẹ
Xào xạc đám lục bình.
Con nhớ hoài màu tím,
Và Mẹ hiền trong tranh
Hoa lục bình chừ hiếm
Như sức Mẹ mong manh.
Ao cá nhà dần mất,
Giặc cướp đất dân lành
Đời nghèo thêm chật vật
Còn chi sắc bèo xanh?
Mẹ ơi Mẹ! Ai đành!
Ý Nga, 2.7.2003.
MÌNH CON SÚN THÔI NGHE!
Răng sún con bé cười toe
Dễ thương chi lạ! Bé khoe lợi hồng
Bây giờ bé đã có chồng
Nhìn hình ảnh cũ, chẳng mong Má… già.
Má đà tóc trổ đầy… hoa
Da nhăn, chân yếu,… Xót xa! Ai… cười?
Ý Nga, 14.8.2008.
TÌNH MẸ
Tàn cây trứng cá đợi con
Thúng to nhẹ hểnh, Mẹ còn gói xôi
Chừa cho con nhỏ: nụ cười
Xôi đậu, xôi bắp cho đời ngọt thơm.
Ý Nga, 14.8.2008.
NẮNG NÔI
Kính mến tặng văn thi sĩ
Tiểu Tử & Vĩnh Nhất Tâm.
Gánh con, Mẹ gánh một đầu,
Chuối, xôi, dừa, đậu ở đầu gánh kia
Nhún lên, nhún xuống nữa kìa!
Bước đi thoăn thoắt, đầm đìa mồ hôi.
Đổi vai, Mẹ sợ nắng… nôi*
Con cười trong nắng, thúng ngồi, chợ tan
Bây giờ khôn lớn học đàn,
Hát bài Yêu Mẹ, lệ tràn tứ thơ.
Ý Nga, 14.8.2008.
*Xin hiểu theo hai nghĩa:
a-Nắng nhiều.
b-Nắng vào chiếc nôi của con.
MÁ ƠI! CON THƯƠNG LẮM!
Má khom lưng quét nhà
Nhớ con cái phương xa
Gom rác ra… nước mắt
Thời gian vùn vụt qua
Má lau bụi bàn thờ
Mỗi ngày mỗi lau sơ
Lau bụi ra… nhung nhớ
Con ở đâu bây giờ?
Vợ chồng tuổi tà huy,
Còn tan tác phân ly,
Con mỗi nơi mỗi đứa,
Canada, Hoa Kỳ…
Bàn tay gầy trơ xương
Mỗi ngày mỗi niệm hương
Má tạ ơn Trời Phật
Độ trì người thân thương
Má lau tủ, lau bàn,
Miệng húng hắng ho khan,
Thương hai con đã… chết,
Thở dài lời oán than!
Tuổi Má ngoài bảy mươi,
Vẫn chưa được nghỉ ngơi,
Ngày bán buôn tần tảo,
Đêm chân gối rả rời.
Bán tô cháo hành hoa,
Tô mì Quảng đậm đà,
Những chén chè đậu ván
Bưng cho người lại, qua.
Từ cách xa nghìn trùng
Viết bài thơ nhớ nhung
Gửi tấm hình trắng tuyết
Con thương Má vô cùng!
Má ơi! Trời vào đông,
Lạnh lắm Má biết không?
Chống độc tài con quyết…
Đành để Má mỏi mong
Má chờ con nha Má!
Hoa Tự Do sắp vàng
Lịch sử sẽ sang trang
Cửa Tù dân sẽ phá!
Ý Nga, 15.11.2007.
MẸ ĐI CHÂN ĐẤT
Oằn vai, Mẹ gánh, Mẹ gồng
Nuôi đàn con nhỏ, thay chồng, áo cơm
Tay thô Mẹ ẵm, Mẹ ôm
Đường dài mưa nắng, ốm nhom dáng hiền.
Ý Nga, 14.8.2008.
NỤ CƯỜI MẸ
Chạy theo, lúp xúp chân con
Bước đều, Mẹ vẫn trĩu đòn gánh rau
Mà sao không chút mày cau?
Nụ cười Mẹ đẹp! Ôi chao dịu dàng!
Ý Nga, 14.8.2008.
CÀI HOA TÓC MẸ
Mẹ bưng gáo nước mưa trong
Đưa cho con uống giữa vòng sân chơi
Bây giờ lận đận Sân Đời
Khát khô tận cổ, trông vời nước mưa.
Vu Lan hoa nở, con chừa
Một nhành thơm nhất, tóc thưa Mẹ: cài!
Ý Nga, 14.8.2008.
CHƯA BAO GIỜ
Roi mây Mẹ nhịp khoảng… không
Da con chẳng đánh cho phồng tội hư
Từ ngày khôn lớn tới chừ
Thân con chưa một lần nhừ đòn mây
Vậy mà nước mắt… đắng cay
Ướt tim con đến hôm nay chuyện buồn
Con khoe với ảnh* thường luôn:
- Mẹ hiền dịu lắm, mẹ nguồn thương yêu!
Ý Nga, 14.8.2008.
*Ảnh = anh ấy.
MẸ BỆNH
Con là hạt muối mặn tô canh của Mẹ
Mẹ là muỗng đường ngọt chén chè của con
Nhớ Mẹ lòng con héo hon,
Nhớ con lòng Mẹ mõi-mòn vời trông.
Muối, đường đời sống cần không?
Chén tô vô giác, tây đông nửa đời
Nhớ nhau nói chẳng hết lời
Chè, canh vô vị dám mời ai đây?
Câu thơ mặn lệ, mắt cay
Canh, chè nhạt-nhẽo; Mẹ gầy, gầy thêm.
Ý Nga, 28.10.2005.
Ạ… ƠI…!
Ạ… ời… ời…! Ạ… ơi…ơi!
Đêm đông ngắm tuyết rơi rơi xứ người
Gọi về, như trẻ nhỏ nhoi
Xa xăm chúc Tết cuối trời Việt Nam
Tâm đau vận nước thăng trầm
Em khờ, Mẹ yếu biết làm sao khuyên?
Ạ… ơi! Bên những hão huyền
Mấy ai ngớ ngẩn, thản nhiên, ơ hờ
Cho nên lời chúc quanh co
Xa lơ xa lắc, dày vò. À…ơi…!
Thương Mẹ, lòng con bùi ngùi
Thương con, lời Mẹ mềm môi dặn dò
Con trẻ hứa hẹn vẩn vơ
Mẹ già trách móc: -Đợi chờ héo hon!
Làm sao Mẹ hiểu lòng son
Thương Mẹ thương chín, nước non thương mười!
Mẹ ơi! Con trẻ chưa cười
Nhớ Mẹ, nhớ quá đi thôi Tết này!
Xuân này, mấy xuân chia tay?
Ba mươi năm đã quắt quay xa… Nhà.
Phải mình dân… nọ, nước… kia
Thời con năm… kỉa, mười… kìa về luôn.
Sáng chiều bên Mẹ cho tròn
Cháo cơm săn sóc, cười dòn âm thanh.
Ạ… ơi… ơi… Giấc mộng lành.
Con xin gói ghém làm thành bài thơ.
Loài hoa vạn thọ cũng… khô
Lòng con thương Mẹ, âu lo khôn cùng
Dâng Mẹ một mối Lo Chung:
Cơ đồ để mất tương phùng được ai?
Ý Nga, 19.2.2010.
Mồng Bảy Tết Canh Dần.
RĂNG HUYỀN SAO GỌI HẠT NA?
Kính dâng hương linh Nhạc Mẫu
Kính tặng quý anh chị: Thìn, Nga, Thùy, Vinh.
Mẹ ngồi thấp thỏm chiều mưa
Thúng rau bán ế, chợ thưa bóng người
Mẹ ngồi nhớ tiếng trẻ cười:
“Sao răng Mẹ nhuộm?” Hỏi, lời khó nghe
Trẻ hỏi như người nói vè
Học đâu quên đấy, cà kê hỏi hoài.
*
Mẹ ngồi môi đỏ trầu nhai
Châu thân ẩm nước, bờ vai mỏi nhừ
Tính sao có đồng kẹo dư
Nuôi con ăn học được như bạn-bè
Xăn quần, lội nước, buốt tê
Thôi không bán, mua quà về cho con
Chợ tan, lòng Mẹ hãy còn
Nụ cười thơ, trẻ mỏi-mòn ngóng trông
Mồ-côi cha, chẳng ai bồng
Vác khuân, gồng gánh; thay chồng, lo toan!
*
Bây giờ hồn Mẹ an nhàn
Bờ giác gần Phật, xa ngàn bến mê
Nhớ gì nhớ lại nhớ ghê!
Nụ cười móm-mém, con mê răng… huyền
Di-cư, đời Mẹ đảo-điên
Đời con điên-đảo, vượt biên, cũng… đầy
*
Nén hương dâng Mẹ một ngày
Lòng con biển nhớ xin bày hương hoa.
Ý Nga, 25.11.2005.
NHÌN ẢNH MÁ, THƯƠNG ƠI LÀ THƯƠNG!
Đưa môi nhắp ngụm sữa tươi
Béo thơm, nhớ Má một đời gian truân
Tóc râm đậm nét thời gian
Má còn… vài sợi đen, đang điểm màu
Mây tụ làm cơn mưa sầu
Nghĩ thương Má lúc bạc đầu cô đơn
Mây con là mây giỗi hờn
Chưa như nước mắt Má, buồn nửa đêm
Thương Má, mỗi ngày thương thêm
Con cầu Má sớm được xem thái hòa
Để con về trồng lại “hoa”
Thật “vàng” trước ngõ, cửa nhà sẽ vui
Má thương! Xin bớt ngậm ngùi
Thương con, lệ nhỏ, hãy chùi Má nghe!
Ý Nga, 3.11.2007.
GIÓ MỸ, GIÓ TÂY
Gió Nhà thổi mát hây hây
Ở đây thưa Mẹ gió Tây lạnh lùng
Phải chăng lòng con bão bùng?
Tuyết ngày đông chí thêm chùng nhớ thương
Lang thang qua những con đường
Nhớ vòng tay Mẹ, tuyết vương mi buồn
Mặn môi, nhòe mắt, giỗi hờn…
Không ai an ủi, ôm hôn trán giùm
Mẹ ơi! Ơi Mẹ! Vòng ôm…
Gió Tây nghe lạnh chiều hôm, nhớ về!
Ý Nga, 23.2.2007.
RONG CHƠI VÀ ĐỢI CHỜ
Cha già, trú quốc, một nơi
Giận con, hờn cháu rong chơi một mình
Mẹ già, cố quốc, mong-manh
Sức ngày một yếu vẫn quanh quẩn chờ
Đợi con! Đợi đến bao giờ,
Cả nhà xum-họp giấc mơ thái bình?
Ý Nga, 22.3.2006.
GIỌT NHỚ
Một đứa bờ vai ngủ rất hiền
Mẹ dò từng bước dốc nghiêng nghiêng
Đường băng trơn trợt, đôi chân yếu
Còn đứa chờ sanh có được yên?
Tay xách nách mang, bước chẳng dừng...
Con nhìn tội lắm một người dưng
Và con liên tưởng vòng tay ấm
Má đã cưu mang... Nhớ quá chừng!
Với chín đứa con, lắm tảo tần
Thương con, nhường cả miếng ăn ngon
Đứa đi, đứa mất, còn... nước mắt
Thương quá tuổi già Má héo hon!
Trời đất mênh mông tuyết giá băng!
Trắng cả hồn con, ai biết rằng
Tuyết ở ngoài trời vương mí mắt
Biến thành Giọt Nhớ, Má hay chăng???
Ý Nga, 18.11.2003.
XIN MỘT GÓC RIÊNG
Mẹ già tâm mãi ưu tư
Thêm niềm lo trẻ chẳng thư thái gì
Em nhìn em lại, được chi?
Quanh đi quẩn lại ai tri âm cùng?
Nói gì tri kỷ đường chung
Nói gì giữ mãi Lửa, nung Tình Nhà
*
Nhờ anh tình nghĩa mặn mà
Giúp em viết tiếp bài ca lên đường.
Ý Nga.
NỤ HÔN TRÊN ĐẦU
Tóc em vừa gội thơm lừng,
Anh yêu âu yếm, môi dừng nụ hôn,
Cho nên em đã thả hồn,
Nhớ thương về Má, cô đơn quê nhà,
Ngọt ngào nhiều nhất vẫn là,
Bàn tay Má bện mượt mà bím xinh,
Bím xong, thêm nụ hôn tình,
Mẹ âu yếm đặt, như anh: trên… đầu.
Ý Nga, 2.11.2008.
CHỤP HÌNH
Ẳm Mẹ, con đặt lên đùi
Nhẹ như… bông vải, ngậm ngùi lòng con
Thân gầy da bọc héo hon
Lòng con thương Mẹ đủ tròn hiếu chưa?
Ý Nga, 9.6.2006.
SÂN CHƠI, SÂN ĐỜI, SÂN CHÙA
Mẹ bưng gáo nước mưa trong
Đưa cho con uống giữa vòng sân… chơi
Bây giờ lận đận Sân… Đời
Khát khô tận cổ, trông vời nước mưa.
Vu Lan, thưa Mẹ, con vừa
Cài bông hồng mới, sân… chùa nhớ thương!
Ý Nga, 14.8.2008.
NHỚ MẸ
Buổi chiều con nhớ Mẹ
Với nụ cười đã xa
Cô-đơn Mẹ vào ra
Mắt thâm quầng xanh vết
Mấy mươi năm một mình
Mẹ nuôi con chân tình
Bán buôn Mẹ tần-tảo
Thở dài, đêm lặng thinh…
Đêm về thèm tiếng Mẹ
Không được lời hỏi thăm
Con khóc trong âm-thầm
Tủi thân đời xa xứ.
Chung tình Mẹ chờ Ba
Nhan-sắc thêm nhạt-nhòa
Theo cùng bao ngày tháng
Nước mắt Mẹ tưới hoa.
Con yêu thương Me lắm!
Một đời Mẹ vì con
Nuôi các em sống còn
Trong tình yêu bất tử.
Mẹ nhận lời con nha!
Gói thương yêu đậm-đà
Bài thơ con dâng Mẹ
Và gửi về cho Ba.
Ý Nga, 13.4.2005.
TRANG THƯ VIẾT DỞ
Má thương! Chiều đã dần tàn
Vào thu nên lá thở than báo mùa
Úa lòng mưa đổ cợt đùa
Lạnh thân-tầm-gửi, gió lùa buốt tim.
Ý Nga, 31.8.2007.
PHẬN MÁ HỒNG
Anh ơi! Họ bảo “má hồng”
Làm thân con gái, “lấy” chồng là xong
Bến về chưa biết đục, trong?
Dưng không được “lấy”, khóc ròng là sao?
Má hồng, hai chữ ôi chao
Tím gan, bầm dạ, tay trao cho người
Chưa đi đã… chẳng muốn cười
Xe hoa, áo mới mà rơi lệ nhòa
Theo anh, để lại Mẹ Cha,
Để em thơ dại việc nhà tự lo
Gạo đong mỗi ngày ai vo?
Chén cơm ai bới dâng cho Mẹ hiền?
Ý Nga, 7.4.2004.
MÁ VÀ CON
Bên ni mưa bụi
Màn đêm dần buông
Mưa vừa đủ… ướt
Lòng người tha hương.
Bên kia mưa dầm
Má ngồi trầm ngâm
Nhớ con, chồng, cháu
Nước mắt âm thầm.
Ý Nga, 5.4.2006.
CHIẾC ÁO DÀI XANH
Áo tơ mềm mại hai tà
Gói thương, gói nhớ bên nhà gửi sang
Vạt dài theo gió lang-thang
Bay trong chiều nắng mơ-màng bướm xinh
Quần con trắng lụa mới tinh
Hai tà khép nép ẩn mình, đoan trang
Guốc cao, chân bước nhẹ-nhàng
Mân-mê tà áo, nắng vàng cả… thơ
Mẹ may tặng chiếc áo tơ
Xứ người manh áo phất-phơ nỗi buồn
Tiết xuân hơi lạnh còn vương
Áo bay, tà mỏng, gió luồn thịt da
Áo dài, dài đến thướt-tha
Chân con ngắn bước, quê xa khó gần
Cán ơn tình Mẹ ân-cần
Cám ơn tà áo dệt vần thơ vui.
Ý Nga, 8.4.2005.