THƯƠNG NỮ* THỜI NAY - Ý Nga
Thứ Tư, 12 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt
Ruột mấy Khúc mà sao thua Việt Cộng?
Ngại mắc… lòng, mắc… Ruột Dặm Ngàn chi?
Hoa bao đóa sao phải chọn Thục Quỳ*?
Cho con cháu cười: -Vong ân, phản phúc!
Ai ca hát, múa tối ngày điệp khúc,
Ru ngủ người vào tâm dục chiêm bao?
Ai quơ quào toàn “đồng… đạo” tào lao,
Bày nhốn nháo trò “giao lưu” văn nghệ?
Mặc dân khóc, ai bỉu môi: “Thây kệ!
Ta cứ về! Vui! Chễm chệ cố hương!
Được tán dương…”. Thật hoang tưởng ca nương*
Cứ vui sướng: về và đi lộng lẫy!
Về không ở, ai “chạy long tóc gáy”?
Rồi lại ra, ai… gáy khúc “Quê Hương”?
Khế Thê Lương ai tẩm ngọt thêm đường*?
Rõ chân tướng đóng tuồng, vô liêm sĩ!
Người ta đếm: Vô số ca, nhạc sĩ!
Tôi đếm thầm, nữ nhạc sĩ, một thôi,
Bao nhiêu năm hướng về Cội, mềm môi:
Viết và hát khan lời cho Tổ Quốc.
Văn, thi, họa: biết bao người thổn thức,
Còn sớt chia cùng oan khổ Việt Nam,
Còn biết khóc khi thấy giặc ngoại xâm.
Sao thương nữ chỉ… om sòm cùng… Cộng!
Ý Nga, 7-4-2011
*Thục Quỳ: xin hiểu theo nghĩa hèn hạ
*Một bản nhạc được VC dùng trong chiến dịch
tuyên vận để chiêu dụ các “Khúc Ruột Ngàn Dặm”
đem tiền về nuôi chúng: ”…Quê hương là chùm khế ngọt…”
*THƯƠNG NỮ
“Thuyền đêm ghé bến Tần Hoài
Sương che mặt nước, trăng đầy bãi sông
Chẳng cần mệnh nước long đong
Ca nương còn hát bên sông miệt mài”
Trần Minh Hải dịch bài:
DẠ BẠC TẦN HOÀI*
“Yên lung hàn thủy nguyệt lung xa
Dạ bạc Tần Hoài tận tửu gia
Thương nữ bất tri vong quốc hận
Cách giang do xướng Hậu Đình Hoa”
Đỗ Mục.