MẸ BẠC LIÊU, NGỌN LỬA SOI ĐƯỜNG

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013 by: Lý Tưởng Người Việt

MẸ BẠC LIÊU



Bạc Liêu xưa, cánh đồng Nọc Nạn
Bà Nghĩa, vợ Mười Chức lẫm liệt
Sát cánh chồng, chống cường quyền
Chém cò Tây thực dân vong mạng
Tuông máu đào liều thân
Giữ gìn lại mảnh đất cha ông



Trăm năm sau, Bạc Liêu ngày nay
Bà mẹ Việt Nam Đặng Thị Kim Liêng
Con Tạ Phong Tần vì nghĩa 
lâm vòng lao lý
Mẹ xót con khuất thân van cầu
lũ cường quyền cho gặp mặt con
trước ngày xử án
Bạo quyền bắt ép mẹ phải bêu xấu con
Chúng mới cho gặp mặt



Con Phong Tần của mẹ, mẹ biết
Chỉ vì nghĩa, đương cự cường quyền
Mẹ thương con còn không hết
lẽ nào a tùng bọn tà vạy
hạ nhục đứa con hiếu thảo cho đành dạ



Thôi thì trước bước đường cùng
Mẹ liều thân làm ngọn đuốc
Mong soi sáng lương tri loài bạc ác
Làm ánh sáng soi đường trong tăm tối
Dẫn dắt bầy con trẻ vững bước lên đường
Tiến lên diệt trừ hung tàn cọng sản
Đưa dân tộc nầy qua bước lầm than



Mẹ Bạc Liêu! Mẹ Bạc Liêu!
Mẹ Nghĩa từ trăm năm trước
liều thân chống thực dân Tây
Mẹ Liêng ngày nay lấy thân làm đuốc
thiêu rụi tà quyền cọng sản bất nhân



Mẹ Việt Nam! Mẹ Việt Nam!



Nguyễn Nhơn
( Mùa hè rực lửa đấu tranh )



NGỌN LỬA SOI ĐƯỜNG


Việt Nam dân tộc tôi ơi
Khổ chưa, lửa lại thiêu người. Tang thương !!!



Dân lại chết bởi phường gian ác

Chết đen thui, cháy xám mặt mày !

Hỡi Trời ! Người chết xưa nay

Mấy ai chết thảm thế này: Lửa Thiêu !!!



Chết một cách không nhiều người chết

Chết đau thương, thảm thiết, đắng cay

Cớ sao dân chết kiểu này ?

Tại dân ? Không đúng ! Tại tay ác quyền !



Con, đảng nhốt liên miên ngục tối

Tội gì ư ??? Thưa tội YÊU QUÊ !

Thấy dân thấy nước ê chề

Nước thì hẹp lại, dân thì tang thương



Người con ấy can trường phản đối

Đảng nói là trọng tội, đảng giam !

Giam con, đảng lại dã man

Bắt người mẹ phải tố oan con mình !!!



Mẹ không tố, điêu linh đời mẹ

Đảng bất nhân bức chế đủ điều

Cuối cùng, mẹ chết lửa thiêu

Hỡi ơi ... nỗi chết qúa nhiều hờn oan !!!



Cái chết ấy gọi toàn dân nước

Hãy vùng lên dựng cuộc công bình

Trước là cứu chính đời mình

Sau là con cháu, gia đình, làng thôn



Ta cúi mặt, đảng chôn ta đấy

Hãy ngẩng đầu để thấy giang sơn

Vung tay đập nát oan hờn

Mà đưa tổ quốc qua cơn ba đào



Khêu ngọn lửa cho cao, cho tỏ

Để gian hùng không chỗ dung thân

Nếu không, nước Việt, toàn dân

Khác gì cảnh Tạ Phong Tần - Kim Liêng !



***



Sống khôn, Chị thác càng thiêng

Cầu xin Chị giúp con Tiên cháu Rồng

Lấy về bờ cõi non sông

Và đưa dân tộc thoát vòng tang thương

Đau lòng, tôi thắp nén hương

Chia cùng Chị khúc đoạn trường thế gian

Chị ơi, ngày nước Việt Nam

Không còn giặc cộng sẽ làm Chị vui

Cảm ơn ngọn lửa soi đời

Lửa kia sẽ mãi sáng ngời, thiên thu....



Ngô Minh Hằng

Filed under: