VN Mất Hẳn Biển Đảo Rồi
Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013 by: Lý Tưởng Người ViệtViệt Nam coi như mất hẳn Biển Đông, hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa vào tay Trung Cộng trong cuộc đi dạo đàm đạo giữa Chủ Tịch Tập cận Bình và TT Obama.
Trong một điền trang đầy cây xanh bóng mát, hồ nước trong veo giữa vùng bán sa mạc nóng 115 độ của Sunnyland ở Nam California, như cảnh địạ đàng, trong hai ngày 6 và 7 tháng Sáu năm 2013, Chủ Tịch Tập cận Bình của Trung Quốc và TT Obama của Hoa kỳ mặc áo sơ mi trắng, tay áo xắn lên, đi đứng nói cười có vẽ thân thiện.. TT Obama còn tặng cho Chủ Tịch Tập cận Bình một cái ghế dài làm bằng gổ hồng đào rất chắc đặc biệt của California. Cái ghế dài bốn chân rất vững mà Ông Bình dã ngồi nghỉ chân trên đường hai người vừa đi dạo vừa đàm đạo. Chỉ có thông dịch viên thôi, hoàn toàn không có bất cứ một cố vấn nào hay cận vệ nào có thể nghe được. Một kiểu ngoại giao mới thay cho kiểu ngoại giao bóng bàn mà Ngoại Trưởng Kissinger gốc Do Thái dùng khi đưa TT Nixon qua TC diện kiến Chủ tịch Mao trạch Đông bán đứng VN Cộng Hoà cho TC để đổi lấy thi trường Trung Quốc cả tỷ người và giành ngoại viện của Mỹ để dồn cho Do Thái.
Những gì thiên hạ nghe thấy được về hai ông Mỹ đệ nhứt siêu cường đang khựng lại và Ông TC đệ nhị siêu cường đang trổi dậy trên truyền thông đại chúng trong cuộc gặp gỡ gặp gỡ cho là không nghi thức để tạo niềm tin lẫn nhau và đễ đề cập những vấn đề gai góc chỉ là những bọt biển,
Nào hai ông thoả thuận phi nguyên tử Bắc Triều Tiên, hai ông hứa cộng tác cải thiện khí hậu địa cầu, và hai bên sẽ tập trận chung vào năm tới, kể cả hai vấn đề chưa thoả thuận là Mỹ bị TC tấn công tin tặc hay vấn đề nhân quyền Ô. Obama có nói phớt qua trong bài diễn văn nhưng bỏ lửng khi đàm đạo chưa phải là cốt lõi của cuộc gặp gỡ chỉ là mặt nổi mà thôi..
Trận sóng ngầm bên dưới mới quan trọng. Đó là sách lược TC bành trướng ra Á châu Thái Bình Dương. Mỹ đang chuyển trục quân sự về Á châu. Hai vấn đề vô cùng gay cấn. Gay cấn giữa Mỹ và TC mà Ô Obama và Tập cận Bình là hai người đại diện cao cấp nhứt. Mà còn gay cấn hơn đối với những nước không có mặt trong cuộc gặp gỡ thượng đĩnh TC và Hoa kỳ này vì những nước này có thễ mất đất mất biển mà hai Ông Obama và Tập cận Bình giải quyết trên đầu trên cổ các nước nhược tiểu này.
Từ Nhựt, Phi luật tân, đồng minh có hiệp ước Mỹ phải bảo vệ Nhựt và Mỹ có trách nhiệm an ninh hỗ tương với Phi đến VNCS nước mất nhiều đảo và biển vào tay TC nhứt đều dài cổ ra nghe ngóng. Chắc chắn tình báo của những nước này chạy theo cây kim đồng hồ tìm hiểu nhưng chắc cũng khó biết hai Ông Tập cận Bình và Obama thoả hiệp ra sao về đảo và biển của nước nhà của họ.
Trong chánh trị lúc nào cũng có chung và riêng. Chung mà không có riêng là vô hồn, thiếu động lực. TT Obama và Chủ Tịch Tập cận Bình là chánh trị gia không vượt qua qui luật đó được. Hai người phải tương nhượng, nương nhau để tồn tại nếu không sẽ cùng chết chùm về sinh mạng chánh trị cá nhân.
Sự tương nhượng để hai chanh trị gia này để cá nhân "đôi bên đều có lợi" là một tai hoạ, một thiệt thòi lớn cho đất nước và nhân dân của các các nước nhược tiểu đang bị TC giành đảo chiếm biển trong chiến lược bành trướng cố hữu của Trung quốc, thực hiện bạo nhưt là thời TC..
Thử tưởng tượng TT Obama bị nước Mỹ đánh giá thế nào khi chuyển 60% quân lực sang Á châu Thái bình Dương mà không bảo vệ được lãnh thổ của Nhựt một đồng minh Hoa kỳ có nghĩa vụ hiệp ước phải bảo vệ vì chính Hoa kỳ sau khi thắng Nhựt không cho Nhựt có quân đội, không cho lập bộ Quốc phòng, mà chỉ được có lực lượng phòng vệ dân sự thôi. Và Phi luật tân là đồng minh Mỹ có nghĩa vụ an ninh hỗ tương mà Mỹ để TC chiếm vùng bãi cạn Scarborugh thì ai còn dám chơi với con cọp giấy này nữa. Với đánh giá đó, thì coi như TT Obama tiêu diêu sinh mạng chánh tri cá nhân rồi. Dù Ông không được ứng cử tổng thống nữa thì cũng tai hại cho Đảng Dân Chủ trong các kỳ bầu sắp tới.
Còn Ô. Tập cận Bình cũng ở vào thế kẹt với nội bộ đảng và nhân dân không ít. Tuy theo thông lệ Ông còn nhiều năm cầm quyền hơn TT Obama, nhưng Đảng có thể hạ tầng công tác của Ông nếu chiến lược bành trướng của Ông thất bại, trớt quớt không chiếm được đất đai, biển giả nào.
Không lý do gì hai Ô Obama và Tập cận Bình phải tự cứu mình trong cuộc mật đàm đi dạo. Và đó là trận sóng ngầm mà các nước Á châu Thái bình Dương phải chịu vùi dập, mất đảo, mất biển vào tay TC.
Ở Á châu Thái bình Dương cho đến bây giờ TC giành biển và đảo của ba nước. Nhựt bị ở Senkakhu, Phi ở Scarobough, còn VN nhiều nhứt 80% Biển Đông gần hết quần đảo Hoàng sa và một phần Trường sa.
Trong ba nước ấy, VNCS là con chốt dễ thí vừa cho Ô. Tập cận Bình vừa cho Ô Obama. Nhựt có hiệp ước qui định Mỹ phải bảo vệ lãnh thổ và Ngoại Trưởng Hillary Clinton đã có lần tuyên bố Senkakhu là lãnh thổ Nhựt, Mỹ sẽ bảo vệ. Thêm vào đó Nhựt không phải là một nước có thể dễ bắt nạt. Ngoại giao của Nhựt mạnh hơn của TC. Đụng tới đảo Nhựt sẽ phản công liền. Phi luật tân yếu hơn Nhựt nhưng cũng có hậu thuẩn của Mỹ. Nhựt sau cuộc găp gỡ của Ông Bình và Obama đưa hàng ngàn quân cũng qua California để tập trận đổ bộ tái chiếm đảo với Mỹ, Canada và Tân Tây lan.
Chỉ có VNCS là chế độ đối tác kinh tế với Mỹ mà thôi. Trái lại TC đã đi sâu, đi sát, ảnh hưởng rất lớn đối với Đảng CSVN. Ngoài những lời phản đối sáo mòn cho có lệ, chưa bao giờ VNCS có hành động cụ thể nào chống lại TC trong khi TC lấn chiếm và đang trấn giữ 80% Biển Đông và Hoàng sa, Trương sa của VN.
Vậy Ô. Tập cận Bình không cần đòi Ô. Obama tương nhượng gì nhiều. Ông chỉ yêu cầu TT Obama giữ lập trường "trước sau như một" là Mỹ không đứng về phía bên nào trong các cuộc xung đột biển đảo thì tốt cho Ông Bình lắm rồi. Ông Bình mở cái cửa mà TT Obama đã mở rồi thì có gì mà TT Obama không chịu.
Thế là VNCS kẹt lớn. VN coi như mất trắng Biển Đông, Hoàng sa và Trường sa vào tay TC trong cuộc đi dạo của hai Ông Tập cận Bình và Obama. Nỗi buồn nhược tiểu thời VN Cộng Hoà sống lại thời VN xã hội chủ nghĩa. Thời CS là thời VN mất biển dảo mà không một tiếng súng nổ./.( Vi Anh)