ĐƠN KÊU CỨU

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013 by: Lý Tưởng Người Việt

a08102011
Phú Yên, ngày 01/9/2013

Kính gởi:

- Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki-moon

- Tổng Thống Hoa Kỳ Obama và Chính Phủ Các Nước Dân Chủ Trên Thế Giới

- Chủ Tịch Thượng Viện và Hạ Nghị Viện của Hoa Kỳ và các Nước

- Ủy Hội Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế Hoa Kỳ

- Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam

- Các Tổ Chức Nhân Quyền Trên Thế Giới

- Các Cơ Quan Truyền Thông Thế Giới

- Các Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia tại Hải Ngoại

- Ban Trị Sự Giáo hội PGHH Trung Ương tại Hải Ngoại

- Các cơ quan thông tấn trong và ngoài nước, đài RFA, VOA, BBC, RFI …

 

Tôi tên NGUYỄN THỊ KIM LAN, sinh năm 1957,

− hiện ngụ tại 17/6 Nguyễn Trãi, phường 5, thành phố Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên, Việt Nam;

− điện thoại: +84-122-660-6052; e-mail: trung.hieu.dao2010@gmail.com).

Hôm nay, tôi xin trình bày về sự việc chồng tôi bị công an tỉnh Phú Yên bắt "tạm giam" tại trại tạm giam tỉnh Phú Yên đã 7 tháng nay mà cho tới nay chúng tôi vẫn chưa rõ thông tin.

Chồng tôi là NGÔ HÀO, 65 tuổi (sinh năm 1948), thường sử dụng các emails để thông tin cho các bạn bè quen biết về những trường hợp bất công xảy ra trong nước, đặc biệt về những vụ đàn áp tôn giáo, đồng thời xin các bạn bè tìm cách thông tin đến các chính phủ và những tổ chức nhân quyền để yêu cầu họ can thiệp. Các email chồng tôi thường sử dụng là:

− trung.hieu.dao2008@gmail.com, − dao.hieu.trung2010@gmail.com.

Ngày 8/2/2013 (tức ngày 28 tết âm lịch), chồng tôi bị cơ quan công an mời lên làm việc. Lý do được họ đưa ra là vì chồng tôi có những bài viết chống Đảng và nhà nước Cộng Hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Tôi tưởng rằng họ chỉ mời chồng tôi đến trụ sở để thẩm vấn như nhiều lần trước. Nhưng đến 9giờ cùng ngày, công an gọi con tôi là Ngô Minh Tâm đến trụ sở công an. Khi trở về, con tôi báo tin là chồng tôi đã bị bắt; sự việc quá đột ngột và đầy nguy hiểm khiến tôi vô cùng sửng sốt và lo sợ.

Xin thêm rằng trước ngày bị bắt chồng tôi cùng con tôi đều bị mời đến trụ sở công an để thẩm vấn liên tục một tháng ròng. Chồng tôi thì bị công an tỉnh mời, con tôi thì bị cục an ninh phía nam mời. Cả hai đều bị mời vì lý do sử dụng Internet để viết bài chống phá nhà nước.

Từ ngày chồng tôi bị bắt tới nay, gia đình tôi không hề nhận được tin tức gì chính thức về anh ấy cả, gọi những người có thẩm quyền thì họ né tránh không cho tôi biết. Qua những lần gửi đồ vô thăm nuôi, tôi được biết là sức khỏe chồng tôi rất tệ. Những lần thăm nuôi đầu tiên tôi nhận được chữ ký nhận đồ đầy đủ. Nhưng những lần sau thì nhận được chữ ký nguệch ngoạc có khi là không ký, tôi hỏi cán bộ ở trại thì họ nói chồng tôi không có ở đó để ký, còn có lần tôi nhận được chữ ký không ra chữ ký. Trước khi bị bắt, trong thời gian làm việc tại công an, không biết chồng và con tôi có ăn uống gì của công an hay không mà cả 2 người đều bị bệnh liên tục một tháng không bớt, đầu đau liên tục.

Tôi nhận thấy chồng tôi không làm gì chống phá nhà nước cả, chỉ lên tiếng cho những vụ bất công, hay viết các bài góp ý về những việc sai trái trong hệ thống nhà nước. Cụ thể như lên tiếng giúp Thượng tọa Thích Thiện Khánh, Nguyên chánh Đại diện Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tỉnh Phú Yên; Thượng tọa Thích Nhật Ban, Chánh Đại diện Giáo hội Phật Giáo Việt Nam thống nhất tỉnh Đồng Nai khi các vị này bị đàn áp bất công và cả Thượng tọa thích Thiên Minh nữa và gần đây nhất là lên tiếng bảo vệ Hội đồng công luật công án Bia Sơn.

Tất cả việc lên tiếng của chồng tôi đều chỉ là sử dụng quyền Tự do Ngôn luận được quy định trong Hiến pháp, trong khi Đảng và Nhà nước Cộng sản Việt Nam luôn hô hào người dân phải sống và làm theo Hiến pháp. Nhưng tiếc thay những ai có tinh thần xây dựng mà lên tiếng góp ý cho những sai trái trong bộ máy cầm quyền thì đều bị trù dập, bắt bớ, bỏ tù và đánh đập thậm tệ như trường hợp của chồng tôi.

 Trong tình trạng vô cùng lo lắng cho tính mạng chồng tôi, và trong tình trạng người già lại mang trong người nhiều căn bệnh  như bệnh đau bao tử, huyết áp cao... tôi không biết tình trạng của chồng tôi như thế nào, tôi kính xin Liên Hiệp Quốc, Chính phủ các nước, các Tổ chức Nhân quyền, các Cơ quan Truyền thông, các Đoàn thể Người Việt Hải ngoại, các Cơ quan yêu chuộng tự do trên thế giới lên tiếng và can thiệp giúp chồng tôi được trả về sống với gia đình, và trước mắt là giúp tôi biết được tình trạng của chồng tôi.

Tôi cùng gia đình xin hết lòng cám ơn sự giúp đỡ can thiệp của Quý Tổ Chức và Quý Vị.

Trân trọng kính chào

Nguyễn Thị Kim Lan

 

 

APPEAL FOR HELP!

 

Phu Yen, September 01, 2013

To:

- The UN Secretary-General Ban Ki-moon

- U.S. President Barrack Obama and Democratic Governments of the World

- The Chairpersons of the Senate and the House of Representatives of the US and the Democratic Countries

- The Commission on International Religious Freedom USA

- The U.S. Embassy in Vietnam

- The Human Rights Foundations of the World

- The World's Media

- The Overseas Vietnamese National Communities

- The Overseas Executive Board of the Hoa Hao Central Church

- Domestic news agencies and international radios RFA, VOA, BBC, RFI...

 

I, undersigned Nguyen Thi Kim Lan, born in 1957,

− currently residing at 17/6 Nguyen Trai Street, Ward 5, Tuy Hoa City, Phu Yen Province, Vietnam,

− Phone: +84-122-660-6052; E-mail: trung.hieu.dao2010@gmail.com),

Today, would like to report that my husband has been "temporarily" detained by the Phu Yen provincial police at the provincial detention center for the last seven months, but so far we have only very unclear information about him.

My husband, named NGO HAO, 65 years old (born in 1948), used to send e-mails to inform his friends about cases of injustice occurring in the country, especially cases of religious persecution, and to ask that his friends forward these informations to various governments and human rights organizations to petition them for an intervention. The e-mail addresses that he used are:

 trung.hieu.dao2008@gmail.com, − dao.hieu.trung2010@gmail.com.

On Feb 08, 2013 (i.e. two days before the Lunar New Year), my husband was invited to the police station "to work" (i.e. to be interrogated). The reason they gave was that my husband had written articles on the Internet against the Communist Party and the Socialist Republic of Vietnam. At first I thought the police only invited him for questioning as they had done many times before. But at 9:00am of the same day, my son, Ngo Minh Tam, was called to the police station. When he came back, my son informed me that my husband had been arrested; this news was so sudden and badly foreboding that I became extremely stunned and scared.

It should be said that before my husband's arrestation, both he and my son had been invited by the police for a month of continual interrogation: my husband was invited by the provincial police, but my son was invited by the security in southern Vietnam. The reason of the invitations was that both had written against the state.

Since my husband's arrestation, we have not received any official information about him from the police. When we asked the authorities, they tried to evade answering. On the occasions when we brought food to my husband, we learned that his health was very bad. The first few times we sent him food, I received his signature as a receipt. But on succeeding times, I received only a scrawled signature, and sometimes no signature whatsoever, the answer of the prison cadres when asked was that my husband was not there to sign them; there was one time when I received a signature which was not a real one. Before his arrestation, i.e. during the time they were detained, I did not know whether my husband and son had eaten anything given them by the police during their interrogation, but after that, I saw that they both were sick for a month with attacks of continuous headache.

According to my view, my husband did nothing against the state. He only raised his voice against cases of injustice, or gave his opinions about what was wrong in the system of the state. Such as raising his voice on behalf of Venerable Thich Thien Khanh, former principal representative of the Unified Buddhist Church of Vietnam (UBCV) in Phu Yen province, and Venerable Thich Nhat Ban, principal representative of the UBCV in Dong Nai province, when they were unjustly persecuted; also for Venerable Thich Thien Minh and most recently for the Council of Bia Son (a great business installation of a religious sect unjustly taken with force by the government).

My husband's raising of his voice was nothing more than using his right to Freedom of Speech which had been stipulated in the Constitution, while the Communist Party and Government always exhorted people to live and work under the Constitution. Unfortunately anyone who, with a constructive spirit, speaks up about what is wrong in the ruling apparatus are all suppressed, persecuted, imprisoned and beaten severely, such as the case of my husband.

In my situation of extreme worry for my husband's life, and I myself being an elderly woman with many diseases such as stomach pain, high blood pressure ... and not knowing what the status of my husband is like now, I respectfully ask the United Nations and other Governments, Human Rights Organizations, the media agencies, the Overseas Vietnamese organizations, all the Freedom-loving Agencies in the world for raising their voice and intervening for my husband's release so that he might return to live with his family, and more immediately for me to know the status of my husband.

Together with my family, I would be very grateful to you for your intervention and help.

Best regards,

Nguyen Thi Kim Lan

Filed under: