NGỘ - Ngô Minh Hằng

Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt



Ta đi gần hết đường đời

Ðã qua bao nỗi khóc cười, đau thương

Ðã chua xót lắm đoạn trường

Ðã cay đắng bởi vô lương, thói đời

Ðã buồn vị kỷ, lòng người

Ðầy tâm ác độc, đầy lời gian ngoa

Ðã thừa khốn khó, bôn ba

Ðã trong vinh hiển, an hòa, thảnh thơi

Mới hay dâu biển trong đời

Là trò con Tạo trêu người, thế thôi

Nếu không thắng ngọt mệnh trời

Thì ăn trái đắng như người thế gian

Miễn sao nợ trả vẹn toàn

Mỉm cười với đất, đo gan với trời !

Ðể cho gánh nặng cõi người

Hóa thành hạt bụi mà trôi nhẹ nhàng

Ðể ngày từ giã trần gian

Lòng ta thanh thản, bình an mà về

Tránh xa bến đắm bờ mê

Mượn - vay, chồng chất não nề, ích chi ?

Dù đời ngút lửa âm ty

Cũng không coi nặng sầu bi cuộc đời



Vì đời là một cuộc chơi

Ðược, thua chi cũng sẽ rồi phù du !





Ngô Minh Hằng