CHUYẾN ĐI - Ngô Minh Hằng
Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt
Em cầm tay tôi
Bịn rịn
Sang năm, muà lúa chín
Anh có về thăm lại quê hương
Thăm mái nhà xưa, ghé đến ngôi trường
Mà năm tháng
Nồng nàn bao thương nhớ ?
Em sẽ trốn nông trường để cùng anh vài bữa
Đi với anh trên khắp nẻo làng quê
Lúc nào ta mệt
Thì cứ ngồi bên cạnh bờ đê
Như những ngày còn bé
Nhìn lục bình trôi theo thủy triều mấp mé
Ta ngồi bên nhau và ngồi yên như thế
Long lanh đáy nước tà huy
Ta nhìn nhau nhưng xin chớ nói gì
Dù trong mắt
Có trăm ngàn giọt lệ
Anh khóc cho nỗi buồn thế hệ
Em khóc cho kiếp phận con người
Ta sẽ men theo lối cỏ ven đồi
Đuổi bắt chùm mây bạc
Những cụm mây thiếu thời trong hồn ta lãng đãng
Mãi vẫn còn trôi
Anh có về không? Về nhé, Anh ơi !
Em sẽ đãi anh chén đầy cơm lúa mới
Dù chén cơm là niềm mơ vời vợi
Vì riêng em vẫn chẳng no lòng
Tôi nhìn em
Chẳng nói...
Nếu nói rằng về là tôi nói dối
Nếu nói không, em sẽ đau lòng
Chuyến đi này ai biết đến nơi không
Hỡi vùng trời TỰ DO mơ ước
Ơi, giấc mộng của lòng tôi xanh mướt
Làm sao nói để em nghe
Ở đây tai vách, mạnh rừng
Chốn không gian này
Không có niềm tin và ý nghĩa thủy chung
Lòng người như ác thú
Nên chuyến đi này trên con đường viễn xứ
Là những bước hãi hùng, chạy trốn em ơi...
Chuyến đi này
Nào ai biết đến nơi
Hay sẽ vuì thân dưới lòng biển mặn...
Ngô Minh Hằng