THỜI GIAN CUỘC ĐỜI - Thanh Sơn
Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người ViệtĐời người như một vòng quay
Khởi đầu từ thuở sáng ngày ra đi
6 giờ sáng đã hiểu chi
Tập từng bước nhỏ biết gì khó khăn
7 giờ chập chững lăn tăn
Cha khuyên mẹ bảo cằn nhằn chẳng nghe
Suốt ngày cứ chạy le te
Mẹ lo té ngã răn đe hiểu gì
8 giờ ngủ dậy cười khì
Trên vai cõng cặp bước đi đến trường
Học vài ba chữ phô trương
Phô trương đọc lớn phi thường sợ chi
9 giờ như tuổi dậy thì
Bắt đầu mơ mộng văn thi trời hồng
Lời cha me dạy như không
Cãi cha chê mẹ chẳng thông hiểu gì
10 giờ cao ngạo chỉ vì
A dua bè bạn trời thì bằng vung
Cho mình là đấng anh hùng
Ngỡ rằng thiên hạ tập trung quanh mình
11 giờ lập gia đình
Soi gương nhìn lại bóng mình trong gương
Hỡi ơi! trông thấy mà thương
Gần giờ đứng bóng chưa tường đúng sai
12 giờ có hơn ai
Đứng bên triền giốc thấy sai rõ ràng
Bây giờ mới biết đá vàng
Bắt đầu đã thấy muộn màng thời gian
13 giờ mở tâm ra
Tỉnh ra mới thấy lời cha chí tình
Các ngài xưa đã hy sinh
Từng lời dạy dỗ mà mình nghe đâu
14 giờ thấy âu sầu
Về chiều bóng ngã phát rầu vì ngu
Xưa kia chẳng biết khiêm nhu
Bây giờ như lá mùa thu mất rồi
15 giờ nó cứ trôi
Gió tạt ào ào nhức nhối khắp thân
Thời gian trôi tựa phù vân
Mới đó mà đã sắp gần vào đông
16 giờ còn mấy ông
Bắt đầu rụng lá tầm vông xuống rồi
Vài cơn gió sợ tiêu đời
Suốt ngày bọc kín khắp người mũ len
17 giờ chỉ ho hen
Mắt nhìn kẻm nhẻm kèm nhem phát rầu
Suốt ngày kinh hạt kêu cầu
Mong sao khi tắt Mẹ bầu cử con
18 giờ tuổi trăm tròn
Hỏi rằng được mấy lão còn ở đây
Tàn cuộc là dứt vòng xoay
Bin kia đã hết ngày này cũng xong.
Thanh Sơn 24.10.2012