MẸ ƠI, THƯƠNG QÚA MẸ HIỀN - Ngô Minh Hằng

Thứ Tư, 2 tháng 5, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt



( Thương yêu gởi về Tổ Quốc và Đồng Bào VN tôi )

Mẹ ơi, con lại làm thơ
Và thơ con vẫn bơ vơ như đời
Đắng cay thân phận dân Hời
Con ngồi nhìn sóng trùng khơi nhớ nhà
Quê thì hun hút ngàn xa
Người ta cướp trắng, người ta gian hùng
Người ta xé nát non sông
Dâng Tàu từng khối Lạc Hồng máu xương
Con thì lưu lạc tha phương
Ba mươi năm lẻ đoạn trường từng giây
Thương quê khốn khổ đọa đầy
Xót xa nhìn mẹ hao gầy mong con
Và đau với những lòng son
Yêu quê, tù ngục héo mòn tuổi xuân
Mẹ ơi, con muốn góp phần
Dẹp loài tàn ác bất nhân hại người
Nhưng con sức mọn tài vơi
Và cô đơn qúa giữa đời cường toan
Mẹ ơi, hỡi Mẹ Việt Nam !
Bao giờ con mẹ mới làm mẹ vui ?
Bao giờ, toàn quốc, từng người
Ghé vai trách nhiệm đáp lời núi sông
Để quê ấm lại muôn lòng
Ngâm thơ quang phục từng dòng, tẩy oan 
Để cho mẹ, Mẹ Việt Nam 
Cười vui những nụ huy hoàng Rồng Tiên


Mẹ ơi ! thương quá, mẹ hiền
Anh em, ta hỡi... ba miền ....đứng lên !!!

 
Ngô Minh Hằng