Tết và người tù nổi tiếng Điếu Cày

Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2011 by: LTSA



Tất cả những ai trên thế giới (ta lẫn Tây) nếu quan tâm đến sự kiện người Việt biểu tình chống Trung Quốc chiếm đoạt quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa mấy năm gần đây đều biết đến blogger Điếu Cày, tức nhà báo tự do Hoàng Hải- Người tù nổi tiếng Nguyễn Văn Hải.


Điếu Cày nổi tiếng không phải vì đã tham gia vào những đợt biểu tình vào cuối năm 2007 đầu năm 2008, lúc đó có quá nhiều người tham gia biểu tình, trong đó chủ yếu là lớp sinh viên trẻ, tôi cũng tham gia biểu tình, đặc biệt có cụ nhạc sĩ (cách mạng, cựu đảng viên đảng CSVN) Tô Hải hơn 80 tuổi cũng xuống đường đi “biểu lộ lòng yêu nước” (lời cụ Tô Hải);

Điếu Cày nổi tiếng không phải vì anh là người chủ trương dùng internet đả phá bưng bít thông tin, dùng internet làm phương tiện bảo vệ sự thật, công lý cho những người bị oan ức;

Điếu Cày nổi tiếng không phải vì anh là thành viên của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do (ngoài luồng), là tiếng nói của những người không có tiếng nói, là nơi phơi bày những sự thật trần trụi ở Việt Nam đang được người ta cố gắng che đậy bằng lớp son phấn mỹ miều “định hướng”, không chịu sự lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam và Chính phủ Việt Nam. Anh chuyên nghiệp về nhiếp ảnh và camera hơn là một “phù thủy biến hóa ngôn từ”. Toàn bộ những bài viết của anh trên mạng chỉ là loạt bài tường thuật về việc anh kiện Công an phường Bến Thành (quận 1, Sài Gòn) ra tòa, kiện báo Công an TPHCM viết sai sự thật về vụ kiện của anh, việc anh đi biểu tình bị “an ninh còn đảng, còn mình” bắt giữ trái phép, bóp cổ và vu cho tàng trữ ma túy, những bài viết về việc bản thân anh liên tục bị Công an TPHCM (đủ loại) đến tận nhà hành hung, bắt giữ trái pháp luật;

Điếu Cày nổi tiếng vì một bản án nhà cầm quyền Việt Nam áp đặt lên bản thân anh và gia đình anh với tội danh “trốn thuế” mà cả thế giới văn minh đều biết là “ngớ ngẩn” và đó là bản án bịt miệng những tiếng nói đòi quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí.

Điếu Cày nổi tiếng vì là một “tội phạm kinh tế” loại tép riu (như bản án khẳng định) nhưng “được” nhà cầm quyền Việt Nam “ưu tiên” “bảo vệ kín” như một tên- khủng- bố- nguy- hiểm- tầm- cỡ- quốc- tế, cách ly ngay cả con gái ruột cũng không được vào phòng xử án nhìn mặt bố, bạn bè thân hữu, bà con láng giềng không ai được tham dự phiên tòa xem “ông Hải và bà Tân trốn thuế” như thế nào. Con gái út của anh ba năm nay cháu không được nhìn thấy bố mình;

Điếu Cày nổi tiếng vì là một “tội phạm kinh tế” loại tép riu nhưng được “ưu tiên” cấm người nhà thăm gặp hơn 1 năm trời, kể cả sau khi đã xét xử xong và bản án đã có hiệu lực; trong khi những người bị giam khác thì thăm nuôi, gặp gỡ thoải mái. Khi được cho thăm gặp thì không được nhận quà của gia đình như: sách vở, giấy bút để học tập dù những thứ này được luật pháp Việt Nam quy định cho phép mang vào và được viết to đùng trên bảng nội quy trại giam;

Điếu Cày nổi tiếng vì là một “tội phạm kinh tế” loại tép riu, theo quy định thì không phải đưa về giam ở cái xứ “muỗi kêu như sáo thổi, đỉa lội như bánh canh” tận Cái Tàu (nơi này dành cho khu vực miền tây Nam bộ, trong khi anh là người Sài Gòn), để được nghe cán bộ trại thông báo rằng có lệnh trên tịch thu không cho anh ngủ mùng, lý do là “án ngắn”. Một thứ lệnh miệng thể hiện sự hằn học đê hèn của kẻ có quyền.

Điếu Cày nổi tiếng vì là một “tội phạm kinh tế” loại tép riu, sau khi hết án lại tiếp tục bị giam tội “Tuyên truyền chống nhà nước XHCN Việt Nam”. Hóa ra hai năm rưỡi bị giam trong trại giam của “nhà nước ta”, ông Điếu Cày đã kịp thời làm thêm một việc khác là “Tuyên truyền chống nhà nước XHCN Việt Nam” (Điều 88 Bộ Luật Hình Sự), đối tượng được nghe “tuyên truyền” hẳn là cán bộ, giám thị trại giam, vì theo lời người nhà thì Điếu Cày bị biệt giam không tiếp xúc với bất cứ can phạm nào khác. Tháng 10 năm 2010, cháu Nguyễn Thị Thanh Hương, con gái lớn của anh đang sống và làm việc ở Canada, tưởng rằng bố cháu sắp được về nên cháu đã tích cóp mua sắm cho bố quần áo, giày dép, chăn màn… nhờ người quen gởi về Việt Nam. Nhưng cháu đã sốc và thất vọng khi biết tin bố cháu lại tiếp tục bị giam vì một tội danh mới.


Điếu Cày tiếp tục nổi tiếng vì bỗng dưng tại anh mà nơi ở của người khác (nhà chị Dương Thị Tân- vợ cũ và tôi) chẳng liên quan gì đến Điếu Cày bị nhà cầm quyền Việt Nam lạm dụng quyền lực khám xét trái pháp luật và chiếm đoạt tài sản cá nhân trái pháp luật. Sau lần anh bị bắt tội trốn thuế 2 nơi này đã bị “người nhà nước” lục soát từng centimet, nay lại bị đào xới thêm lần nữa lý do “khám xét nơi ở của Nguyễn Văn Hải”. Đáng lẽ, người ta phải đến khám xét ở trại giam là “nơi ở của ông Nguyễn Văn Hải” suốt hai năm rưỡi qua.

Điếu Cày nổi tiếng vì người nhà “bỗng dưng được thông báo” rằng “lệnh trên” cấm không cho gởi quà thăm nuôi với lý do “sợ bị đầu độc”. Ai cũng biết kẻ thù ghét cần đầu độc Điếu Cày, kẻ cần thấy Điếu Cày “mãi mãi bị bịt mồm” hẳn không phải là người vợ cũ và đứa con trai đã lăn lội “trên từng cây số” suốt hai năm rưỡi khắp các trại giam để thăm nuôi Điếu Cày thời gian qua.

Ngày 19/1/2011, chị Dương Thị Tân và cháu Nguyễn Trí Dũng lại đến Cơ quan ANĐT Công an TPHCM gởi quà thăm nuôi (theo quy định pháp luật) nhưng vẫn không được gởi.

Tết Tân Mão này, dù phạm bất cứ tội gì, trong khi ai ai cũng được nhận chút quà mang hơi ấm gia đình, thì người tù nổi tiếng Điếu Cày hoàn toàn không được nhận chút gì dù quà chỉ là thịt khô, ruốc khô và một ít trái cây Việt Nam thông thường. Lý do cán bộ trại giam nói với chị Tân là: “Cấp trên ra lệnh không nhận vì sợ bị đầu độc”. Người nhà Điếu Cày đầu độc Điếu Cày? Chuyện khôi hài chỉ có nhà cầm quyền Việt Nam mới có thể nghĩ ra.

Điếu Cày lại tiếp tục nổi tiếng vì tất cả những người đã từng bị bắt, bị truy tố theo Điều 88 Bộ Luật Hình Sự như ông Lê Công Định, ông Trần Huỳnh Duy Thức… gần đây nhất là ông Cù Huy Hà Vũ, thì đều được “nhà nước ta” cho gặp thân nhân và nhận quà thăm nuôi, nhưng với Điếu Cày thì không. Ai cũng biết là Điếu Cày đến cái tờ kiểm điểm, cái đơn xin ân xá anh cũng nhất định không viết, đừng nói gì đến việc “nhận tội” để show lên báo, đài. Có lẽ đó là lý do làm cho người nhà Điếu Cày hiện nay “không biết bị giam cầm ở đâu từ khi hết hạn tù ngày 20.10.2010”, “không được thăm nuôi, không được biết thông tin gì về ông Hải”. Chị Dương Thị Tân (vợ cũ anh Điếu Cày) cho biết chị và con trai Nguyễn Trí Dũng kể từ ngày anh Điếu Cày bị khởi tố tạm giam theo tội mới, cứ một tháng 2 lần, đến tết này là đúng 6 lần hai mẹ con mang thức ăn đến thăm nuôi rồi phải mang về, vì đều bị cán bộ Cơ quan ANĐT Công an TPHCM từ chối không cho gởi quà. Nếu tính cả thời gian án cũ, thì từ tháng 8 năm 2010 đến nay gia đình không gởi quà được cho Điếu Cày.

Tước đoạt cái Tết của công dân, kể cả đó chỉ là một cái Tết ngục tù trơ trọi và thiếu thốn bằng một lý do “trời ơi đất hỡi” là chuyện chỉ có ở đất Việt Nam “độc lập – tự do – hạnh phúc” này.

Filed under: