Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Đình Phan Tiến. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Đình Phan Tiến. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012 by Lý Tưởng Người Việt


TIN MỪNG CN 17 TN(B) (Ga 6,1-15)

              (Đoạn 6 Ga có 71 câu)      

         

             BỔN PHẬN TÔNG ĐỒ



          (THÁNH LỄ ĐẦU TIÊN)



Bàn tay linh mục lạ thay!

Khiến cho bánh này trở thành Thần Lương

Nhớ “Lời” Thầy dạy luôn luôn

Bàn tay linh mục là đường thế nhân

Nhưng chính Giêsu đã truyền

Trở nên “Lời” Nguyền linh mục thực thi

“Các con cho họ ăn đi”

Phép lạ tiên khởi là gì nhớ không?

Ấy là “ truyền phép” giữa đồng

Nuôi năm ngàn người đàn ông rõ ràng

Với năm chiếc bánh bé mang

Cùng hai con cá hàng ngàn người ăn

Ăn xong rồi lại còn dư

Mười hai thúng bánh vụn dư còn truyền

“Lời” Chúa là Bánh trường sinh

Vừa là nuôi sống tâm linh con người

Chính “Lời” là Bánh từ Trời

Nhờ “Lời” hóa bánh nuôi người thế nhân

“Lời”vừa nuôi dưỡng tinh thần

Vừa nuôi thân xác thế nhân đói lòng

“Lời”chính là Bánh nuôi hồn

“Lời” truyền  ra Bánh để người đói ăn

Năm ngàn chỉ tính đàn ông

Chưa kể con nít, còn đông đàn bà

Môn đồ nghe Thầy phán ra:

Thật lòng sợ hãi như là kim châm

Làm sao cho họ được ăn?

Hai trăm đồng bạc cũng bằng như không

Đang khi sợ hãi “chất chồng”

Thầy liền thấu hiểu nỗi lòng các ông

Quả là  khó với các ông

Nhưng  đối với Chúa chỉ xong một “Lời”

Trước mắt chỉ Thầy đây thôi!

Nhưng Thầy là Chúa muôn đời chẳng sai

Thầy chính là Chúa Ngôi Hai

Quyền năng dũng lực có ai sánh bằng

Nhưng mặc Thân xác thế nhân

Tỏ bày khiêm tốn ân cần treo gương

Thầy muốn rao giảng muôn phương

“Lời” Thầy rao giảng là nguồn thi ân

“Lời” là lương thực hằng sống

Cho cả hai thân xác và linh hồn

Là lương thực để bảo tồn

Là nguồn lực sống nuôi hồn kẻ tin

Ai ăn bánh sẽ còn đói

Ai ăn “Lời” thì chẳng đói bao giờ

“Lời” Thầy sự sống tôn thờ

“Lời” Thầy hóa bánh  ban cho muôn người

Ai tin đón nhận tức thời

Xác hồn no thỏa muôn đời chẳng sai

Lạy Chúa Cực thánh Ngôi Hai

Con xin tin Ngài là Chúa quyền năng ./. Amen



29/07/2012

P.Trần Đình Phan Tiến

by Lý Tưởng Người Việt


TIN MỪNG CN 16/TN (B)( Mc6,30-34)

                    (Đoạn 6 Mc có 56 câu)



      TẤM LÒNG MỤC TỬ



Sau khi giảng dạy cùng thấm  mệt

Thầy trò tìm chổ để nghĩ nghơi

Đoàn dân lũ lượt vẫn tìm đến

Chúa chạnh lòng thương phải vãn hồi

Tiếp tục dạy dỗ thật nhiều điều

Tấm lòng quãng đại thật cao siêu

Treo gương mục tử lòng nhân ái

Xin các môn đồ hãy học theo



Tấm lòng mục tử thật thiết tha

Nhìn thấy đoàn chiên bơ vơ quá

Vất vưởng xác hồn nên xót xa

Giêsu mục tử Người là Chúa

Đoàn dân đông đảo quá vậy đa

Xác hồn đói kém vì thiếu thốn

Mục tử nhân lành thấy xót xa



Khác với mục tử chuyên bóc lột

Tìm cách cắt xén hết bộ lông

Chiên ốm trơ xương vì đói khát

Bài học Cựu ước đã nằm lòng

Đến lúc Chúa nổi cơn thịnh nộ

Truất phế kẻ chăn chẳng có lòng

Cựu ước thời xưa đã xảy ra



Ngày nay Tân ước thì khác xa

Mục tử Giêsu Người chăn dắt

Đoàn chiên mạnh khỏe và thắm da

Nhu cầu hồn xác cùng cần đến 

Chăm sóc tận tình, Chúa của ta



Tấm lòng mục tử xin thương đến

Nhu cầu hồn xác của ngày nay

Kẻ chưa biết Chúa còn đói khát

Cả hai phương diện xác và hồn

Bơ vơ lạc lỏng không nơi chốn

Tâm linh- vật chất thật nghèo nàn



Có những mục tử thật cao sang

Quên hẳn nhu cầu người cần thiết

Chỉ luôn nghĩ đến lợi -lộc- quyền

Dẫu biết rằng đây là thiểu số

Xin thương dạy dỗ kẻ vì tiền

Tấm lòng mục tử đẹp hơn tiên ./.



22/07/2012

P. Trần Đình Phan Tiến

by Lý Tưởng Người Việt
 
                                             


Sự giận giữ điên cuồng đập phá

Tượng Mẹ Hiền có xá gì đâu?!!!

Nát tan , tan nát giập mình, đầu

Chỉ là tượng đất có đau đớn gì



Đau là đau kẻ bất nghĩa, bất nghì

Vung tay đập phá còn gì kỷ cương

Những kẻ ấy xem thường luật pháp

Đươc sai thuê làm chuyện tày đình



Bất chấp luân lý tội hình trần gian

Xét theo hình sự rõ ràng chẳng ngoa

Phá hoại là tội chẳng thể tha

Vậy mà luật pháp nước nhà lặng thinh



Phá hoại tội với phá “nhà” kỷ cương

Tội phá hoại không thể xem thường

Tày trời man rợ xem thường nghĩa nhân

Gỉa sử tôi tới nhà “ ông”



Đập phá tan nát tôi hòng đươc chăng?

Luật pháp nào qui định cho rằng :

Phá chùa, đập miếu cũng bằng như không

Vậy thì luật pháp chẳng bằng không



Làm sao giữ nước mới mong thái bình

Thượng tôn pháp luật “chênh vênh”

Làm sao trị được dân tình bất an

Bất an, loạn nước rõ ràng



Tránh sao cho được điều “ngang “đã làm

DÂN ĐEN YẾU THẾ  ĐÃ  ĐÀNH

CỚ SAO PHÁP LUẬT VẪN ĐÀNH BÓ TAY

KẺ PHÁ HOẠI PHẢI  TRỊ NGAY

CHẲNG NÊN DUNG TÚNG KẺ “SAY” LÀM CÀN



Tượng Đức Bà bằng đất chẳng can

Nhưng sự vô liêm sĩ làm càn 

Là điều sỉ  nhục cho hàng giáo dân

Đức tin  bị xúc phạm  coi thường



Ngay trong đất nước Việt thân thương

Không lời bênh đỡ của hàng “phẩm cao”

Họ nghĩ rằng: ĐỨC MẸ chẳng sao !!!

Nhưng sự thờ ơ, lạnh nhạt tuôn trào



Hiệp thông, liên đới lẽ nào lại quên

Tình hình “công giáo” lênh đênh

Hiệp thông chẳng thấy chứng minh - lẽ nào?

Trách nhiệm chỉ có vậy sao?

Tiếng vang còn đó lẽ nào khoanh tay ./.



16/07/2012

P. Trần Đình Phan Tiến