Trích Thi Phẩm " GO.I ÐÀN" - Ngô Minh Hằng
Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt
NÓI VỚI
NHỮNG NGƯỜI NẰM XUỐNG
CHO TỔ QUỐC VIỆT NAM
(Kính dâng những linh hồn Tử Sĩ VN.)
Anh vẫn đó, oai hùng như dáng núi
Ánh căm hờn trong lũng mắt đau thương
Hăm mốt năm qua, trời sầu đất tủi
Nơi đáy mồ anh khóc chuyện quê hương !
Anh có nhớ trong niềm đau mất nước
Nhìn Hiền Lương máu ngập đến Cà Mau
Vẫn anh dũng, anh kiên cường tiến bước
Viên đạn thù tàn nhẫn réo thương đau ?
Tuổi thanh xuân anh bừng bừng khí thế
Trái tim hồng đỏ thắm máu Tiên Long
Cổ thành xưa anh đã từng ngạo nghễ
Gương hào hùng oanh liệt bốn nghìn năm !
Ôm hoài bảo và tình yêu sông núi
Anh hiên ngang đối diện với quân thù
Dù ngã xuống, bia vàng không tên tuổi
Nhưng trong lòng dân tộc đã thiên thu !
Anh không chết, muôn đời anh không chết
Và muôn đời Tổ Quốc mãi ghi công *
Hỡi các anh ! những người trai tuất kiệt
Lấy máu đào anh rửa hận non sông !
Tôi nợ anh một lễ nghi quốc táng
Lời tuyên dương, truy điệu bậc anh hùng
Hăm mốt năm qua làm thân tỵ nạn
Tôi cúi đầu nghe nước mắt rưng rưng ...
Tôi nợ anh khúc quân hành rộn rã
Ánh đuốc thiêng và tiếng hát khải hoàn
Món nợ đó tôi rất mong được trả
Trả cho anh và Tổ Quốc VIỆT NAM !
Ngô Minh Hằng
* Ghi Chú: Là con dân của một nước thì người dân ấy phải có bổn phận và trách nhiệm với tổ quốc của mình. Những công trạng và máu xương của người dân đổ ra bồi đắp giữ gìn tổ quốc là một hiến dâng, là bổn phận và trách nhiệm, không phải sự làm ơn làm phúc. Tổ quốc ghi những công lao, những cống hiến ấy vào sách sử, không phải sự ghi ơn. Vì nghĩ thế, Nmh dùng chữ "Tổ Quốc Ghi Công". Chữ "Tổ Quốc Ghi Công" là chữ của người VN, không phải do VC chế ra.