Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011 by LTSA

HÀ NỘI (NV) - Công an quận Hai Bà Trưng, thành phố Hà Nội hôm 30 tháng 12, bắt tạm giam 'má mì' Nguyễn Hồng Vân, 20 tuổi, phường Bạch Ðằng, vì môi giới mại dâm.

Tin của VNExpress cho hay, “công an ập vào một nhà nghỉ ở phường Thanh Nhàn và bắt quả tang 2 đôi nam nữ mua dâm. Hai cô gái 18 và 23 tuổi cho biết được ‘má mì’ Vân điều đến đây phục vụ khách với giá 2.5 triệu đồng một người”.

Cùng thời điểm này, ở phòng khác ở nhà nghỉ, công an còn bắt một cô gái trong đường dây của Vân đang chờ khách.

VNExpress nói, “Tại cơ quan điều tra, cô gái 18 tuổi cho biết hành nghề mại dâm khoảng 2 tháng nay. Trước đó, cô đã bán trinh cho một đại gia lấy 4,000 đô la.”

VNExpress dẫn lời một nhân viên điều tra viên cho biết, “Những cô gái trong đường dây của Vân đến từ nhiều tỉnh thành, đa phần thuộc thế hệ sinh năm 1990 và có nhan sắc. ‘Má mì’ Vân từng làm tiếp viên kiêm gái bán dâm tại nhiều quán bar, karaoke ở Hà Nội.”
Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011 by LTSA

Tin Hà Nội - Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam loan báo trong năm qua, số vụ xâm hại tình dục trẻ em được phát hiện, khởi tố, điều tra, xử phạt còn thấp hơn nhiều so với thực tế. Tại hội thảo đánh giá việc thực hiện chính sách pháp luật phòng chống bạo lực, xâm hại trẻ em giai đoạn 2008 đến năm 2010 do Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội tổ chức ngày hôm nay tại Saigon, Cục Cảnh sát Hình sự trực thuộc Bộ Công an cho biết từ năm 2008 đến năm 2010, toàn quốc đã phát hiện 4353 vụ xâm hại trẻ em với 5370 đối tượng gây án và 4688 trẻ bị xâm hại.

Số vụ xâm hại xảy ra nhiều nhất ở Hà Nội gần 500 vụ, kế đến là Lâm Đồng gần 400 vụ và Saigon gần 300 vụ. Đáng nói là số vụ xâm hại tình dục trẻ em chiếm hơn 60% tổng số vụ xâm hại, và chính bộ Công an thú nhận là số vụ được phát hiện, khởi tố, điều tra, xử lý còn thấp hơn nhiều so với thực tế. Bên cạnh đó, khung pháp luật hiện hành chỉ tập trung điều chỉnh một số hình thức xâm hại tình dục trẻ em nghiêm trọng, chứ chưa điều chỉnh hình thức xâm hại tình dục trẻ em ít nghiêm trọng hơn như quấy rối tình dục hay dâm ô.
Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011 by LTSA

Trước những BẤT CÔNG, người ta phải than lên, chống lại . Rủ được nhiều người cùng cất lên tiếng nói, cùng chống lại, người ta gọi là Phong trào. Nếu BẤT CÔNG động chạm đến đại đa số dân chúng, thì dân NỔI DẬY. Khi mà Phong trào chống BẤT CÔNG bị đàn áp và BẤT CÔNG vẫn tồn tại, thì dân chúng tìm mọi cách thế, mọi hình thức than lên, chống lại. Dưới Cơ chế CSVN, BẤT CÔNG lan tràn, dân thay đổi cách thế chống lại và đảng CSVN đã tìm mọi biện pháp đàn áp. Ơû một hoàn cảnh bị đàn áp khắc nghiệt, dân có thể lấy quyết định KHỦNG BỐ.

Những hình thức chống BẤT CÔNG

Hình thức nhẹ nhàng nhất là đưa kiến nghị, làm đơn khiếu nại với danh chính ngôn thuận. Nhưng đối với những kiến nghị và những đơn khiếu nại này, một mặt Nhà Nước CSVN lờ đi, bỏ chúng vào sọt rác, một mặt cho Công an đến khủng bố tinh thần những người dân đưa kiến nghị hay đơn khiếu nại. Oâng Hoàng Minh Chính đã bị khủng bố. Kiến nghị của Oâng Võ Nguyên Giáp về Bauxite đã bị lờ đi. Bao nhiêu Đơn khiếu nại của Dân Oan đã bị bỏ sọt rác. Thậm tệ hơn nữa là Nhà Nước ngụy tạo ra những lý do để bắt tù. Tỉ dụ cụ thể là trường hợp Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ.
Hình thức thứ hai là dân xuống đường biểu tình ôn hòa để nói lên sự phản kháng của mình. Nhưng CSVN vẫn tìm mọi cách để đàn áp tập thể và khủng bố cá nhân, bắt tù tội. Nhà Nước VN đã đàn áp và khủng bố chính những cuộc biểu tình vì lòng yêu nước, chống lại xâm lăng Trung quốc.
Biểu tình ôn hòa vẫn bị đàn áp, thì dân oan ức quá, đành phải liều có những cử chỉ BẠO ĐỘNG. Tỉ dụ của cử chỉ bạo động này là một Bà Mẹ Dân Oan phải tụt quần trước đồn Công an để phản đối BẤT CÔNG.
Tất cả những hình thức nhẹ nhàng, ôn hòa đều bị khủng bố, đàn áp mà BẤT CÔNG vẫn tồn tại, thì dân có thể chọn hình thức rút lui vào bóng tối, không lộ diện ra với danh chính ngôn thuận để Nhà Nước cho Công an vu khống, bắt tù tội, nhưng tiếp tục phản chống lại BẤT CÔNG bằn KHỦNG BỐ nặc danh.
Việc thay đổi hình thức đấu tranh của dân từ kiến nghị, qua biểu tình, đến BẠO ĐỘNG và KHỦNG BỐ là do Nhà Nước CSVN tạo ra cho dân chúng, bắt ép dân chúng pải thay đổi hình thức đấu tranh.

Dân BẠO ĐỘNG đánh Công an

Bản tin dưới đây của FreeVietNews ngày 15.12.2011 cho thấy tình trạng BẠO ĐỘNG chống Công an mỗi ngày mỗi tăng tại Việt Nam:
“Ở trong nước, tình trạng các tài xế căm ghét và tìm cách chống lại hay tấn công công an Cộng sản Việt Nam ngày càng nhiều, đã đến mức khiến Hà Nội lo ngại, và nghĩ dến chuyện tìm cách trừng phạt thật nặng dể làm gương. Năm 2011 xảy ra nhiều vụ tài xế taxi, xe tải chống đối, đẩy cảnh sát lên capo hoặc đầu xe rồi bỏ chạy. Dưới đây chỉ là một số vụ ghi được qua các máy quay từ dân chúng ở ngay Hà Nội. Giám đốc Công an Hà Nội Nguyễn Đức Nhanh cho rằng nguyên nhân của tình trạng chống người thi hành công vụ đang gia tăng là do việc xử phạt những hành vi này còn quá nhẹ và cần xử phạt nặng hơn.
Tuy nhiên với dân chúng thì việc chống lại công an, cho thấy một tâm lý bất mãn ngày càng tăng trong lòng người, mà giới tài xế phải đối đầu thường xuyên. Trong năm 2012, một số đạo luật mới sẽ dược dưa ra để áp chế dân chúng, cũng như để tăng thêm quyền lực cho ngành công an vốn đã đè đầu cưỡi cổ dân chúng từ hàng chục năm nay.
Mới đây một vụ án xảy ra lại càng làm nóng thêm tình hình. Đầu tháng 12, một thanh niên cầm dao xông vào quán cà phê ở chung cư 319 Lý Thường Kiệt, phường 15, quận 11, Sài Gòn chém xối xả vào một tên thiếu tá công an. Hàng chục cảnh sát đã được huy động để trấn áp người thanh niên này.
Hồ sơ mật của Ủy Ban thành phố Hà Nội tiết lộ cho biết gần đây liên tiếp xảy ra việc chống lại người thi hành công vụ nhắm vào công an với mức độ ngày càng trầm trọng, thể hiện sự coi thường pháp luật với các hành vi như lao xe gây thương tích, tấn công, chửi bới.
Trung bình mỗi năm trong nước xảy ra hàng trăm vụ chống người thi hành công vụ, nhẹ thì chửi bới, nặng thì gây thương tích và thậm chí là gây tử vong. Đáng chú ý là tình hình này đang ngày càng diễn biến phức tạp, vì đặc biệt tâm lý nhiều người cảm thấy chống công an hiện nay là đúng. Mới đây nhằm để răn đe, công an quận 12 Sài Gòn vừa xử phạt 9 tháng tù giam với một cô gái sinh năm 1993, vì đã tát vào mặt một cảnh sát giao thông, được biết là tên này đã đứng ở một đoạn đường để buộc nhiều người đưa hối lộ.(SBTN)

Tòa Tháp Đôi Hà Nội bị đốt cháy:
Đấu tranh bằng KHỦNG BỐ

Khi chọn hình thức Đấu tranh bằng KHỦNG BỐ, đó là mức chót khi mà BẤT CÔNG vẫn chất chồng và dân phản kháng bị đàn áp khắc nghiệt. Tất nhiên hình thức đấu tranh bằng KHỦNG BỐ buộc dân phải ẩn danh.
Bản Tin phổ biến trên các Diễn Đàn tuần này cho biết rằng một Tổ chức lấy tên là PHONG TRÀO TOÀN DÂN CỨU NƯỚC trách nhiệm về việc đốt Tòa Tháp Đôi Hà Nội. Chúng tôi không biết rằng Phong trào này và việc Phong trào đốt Tòa Tháp Đôi có thực hay không. Nhưng đọc Bản Văn, chúng tôi thấy những lý lẽ đưa ra để lấy quyết định KHỦNG BỐ rất chính xác:
“1/ Đảng Cộng Sản Việt Nam đã lộ rõ bộ mặt buôn dân bán nước, ngang nhiên hành động dâng đất, nhượng biển cho Tàu Cộng, bất chấp quyền lợi của Tổ Quốc, không coi trọng Ý Dân.
2/ Đảng Cộng Sản Việt Nam đã hèn với giặc, ác với Dân. Từ khi cầm quyền, Đảng CSVN đã áp đặt một thể chế chính trị độc tài, độc đảng để cai trị Dân Tộc.
3/ Đảng CSVN đã đàn áp thô bạo những tiếng nói của người Dân yêu nước, chủ trương ôn hòa, hầu mong giới lãnh đạo CSVN sớm ý thức trách nhiệm trước Dân Tộc và Tiền Đồ Tổ Quốc, nhưng đảng CSVN đã đáp trả lại bằng ÁP BỨC và BẠO LỰC !
4/ Những Phong Trào đấu tranh đòi quyền sống Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền của Dân Tộc đã chọn con đường ĐẤU TRANH trong ÔN HÒA, BẤT BẠO ĐỘNG , không phải vì những phong trào này sợ sự áp bức của cường quyền dã man tàn ác đảng CSVN, mà là để tránh gây những xáo trộn, đổ vỡ tang thương, cho đất nước vốn là những vết thương mà do chính những hành đồng tội ác của đảng CSVN đã gây nên trong suốt dòng lịch sử cận đại, còn hằn trên da thịt toàn dân đến ngày hôm nay .


- Nay, trước chính sách cai trị độc tài, hà khắc của đảng CSVN còn hơn cả thực dân Pháp,và hơn cả phát xít Nhật.
- Nay trước hiểm họa xâm lăng của Tàu Cộng với sự tiếp tay của đảng CSVN, Tổ Quốc và Dân Tộc Việt Nam đang trên đường diệt vong.
- Nay đứng trước hành động bạo ngược tàn ác của đảng CSVN, đã và đang dùng bạo lực để đáp lại tinh thần ÔN HÒA trong công cuộc đấu tranh của toàn dân…..
- Nay đứng trước cảnh lầm than của đại khối DânTộc, từ miếng cơm manh áo đến tận nơi hang cùng ngỏ hẻm trong đói nghèo tang thương của người dân VN đã và đang bị đảng CSVN cưởng đoạt để xây dựng nhà cao cửa rộng cung phụng cho quyền lợi tham vọng của một thiểu số lãnh đạo đảng CSVN.”

Dù việc đốt Tòa Tháp Đôi Hà Nội do PHONG TRÀO TOÀN DÂN CỨU NƯỚC có thực hay không, nhưng những Lý do nêu ra trên đây cho thấy cái “logic“ phải đi đến biện pháp đấu tranh bằng KHỦNG BỐ. Ngày hôm nay, cho dù việc đốt không thực, nhưng trong tương lai, hình thức đấu tranh bằng KHỦNG BỐ trở thành hiện thực mà trách nhiệm là do đảng CSVN đẩy dân đến quyết định bất đắc dĩ này.

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 22.12.2011
Web: http://VietTUDAN.net
Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011 by LTSA

hứ Sáu, Ngày 23 tháng 12-2011 Tin Hà Nội - Tường thuật do hãng thông tấn Pháp đánh đi từ Hà Nội hôm nay cho biết trong thời gian gần đây những người ở Việt Nam theo Pháp Luân Công, một phong trào tâm linh bị chính phủ Trung Cộng cấm đoán, thường xuyên bị công an và những tay côn đồ tại Việt Nam quấy nhiễu. Những người này nói nhà cầm quyền Cộng Sản ở Hà Nội đã khuất phục trước áp lực của Bắc Kinh, và họ đã dùng cảnh sát hay thuê côn đồ để sách nhiễu, đánh đập và bắt bớ những thành viên của phong trào.

Tình cảnh của những người này được nêu lên hồi đầu tháng 11 vừa qua với việc một tòa án ở Hà Nội kết án tù hai thành viên Pháp Luân Công. Hai người này bị tuyên án 2 và 3 năm tù vì phát thanh sang Trung Cộng những chương trình có liên hệ tới Pháp Luân Công. Trước và sau phiên tòa đó, những người theo Pháp Luân Công đã thực hiện vài vụ tọa kháng gần sứ quán Trung Cộng ở Hà Nội để phản đối nạn đàn áp ở Trung Cộng, và bày tỏ sự ủng hộ đối với những đồng đạo của họ đang bị nhà chức trách Cộng sản Việt Nam giam giữ.

Phái viên AFP đã chứng kiến một vụ tọa kháng vào ngày 24 tháng 11 và thuật lại rằng một người tham gia cuộc tọa kháng đã bị cảnh sát thường phục vật ngã xuống đất và đá vào người. Phái viên AFP bị một cảnh sát thường phục khác ngăn không cho thu hình vụ việc này. Những người ngồi tọa thiền cũng bị một người đàn ông ở trần đánh vào đầu và một người đàn bà dùng cánh lá khô cà lên mặt.
Cuộc phản kháng ôn hòa đã kết thúc sau khi các tín đồ Pháp Luân Công một số bị cảnh sát lôi đi nơi khác, trong lúc số còn lại tự ý bỏ đi. Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Cộng sản Việt Nam là Lương Thanh Nghị, đã không trực tiếp phúc đáp những cáo giác về áp lực của Trung Cộng nhưng cho biết ông không tin là các tín đồ Pháp Luân Công bị hành hung. Ông nói những cuộc tụ tập của họ đã bị cảnh sát giải tán vì vi phạm các luật lệ về an ninh và trật tự xã hội.
Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011 by LTSA

LITTLE SAIGON (Việt Báo) -- Nhơn Giáng Sinh 2011, gần 400 cựu nhân viên làm việc cho tất cả các cơ quan Mỹ ở trung ương và các địa phương của Việt Nam Cộng Hòa, cùng nhau tề tựu mừng Giáng Sinh vào ngày 18 tháng 12, năm 2011, tại Little Saigon, thủ dô tinh thân của người Việt tỵ nạn CS.

Bà Trần thị Nguyệt trong Ban Tố chức cuộc hội ngộ này cho biết. Đây là cuộc hội ngộ lần thứ hai vào năm 2011, lần thứ nhứt vào năm 2006. Anh chị em đến tư nhiều tiểu bang của Mỹ, khắp nước Mỹ, như Maryland, Texas, California, v.v..

Anh Chị Em chánh yếu là những người Việt từng làm việc cho tòa đại sứ, tổng lãnh sự Mỹ và các cơ quan chuyên môn nhưDAO, CIA, MACV, USAID, USIS và các cơ quan trực thuộc của những cơ quan này ở các địa phương. Đại đa số những cơ quan này là của chánh quyền Mỹ. Chỉ có hãng thầu RMK là của tư nhân vẫn có nhiều người Việt làm. Nói tóm lại nơi nào có cố vấn Mỹ giúp cho chánh quyển và nhân dân VN là có nhân viên gốc Việt giúp cho cơ quan ấy..

Bà Nguyệt cho biết tập thể này chưa thành lập hội nhưng có hệ thống liên lạc với nhau khá chặt với danh sách khá đầy đủ và nhờ phương tiện tin học như email, diện thọai, v.v.. Trong tương lai sẽ thành lập một trang nhà (website) cho Anh Chị Em vào chia vui xẻ buồn, hàn huyên tâm sự giữa các đồng nghiệp làm cho sở Mỹ và đồng hương trên đường tìm tự do và định cư ở hải ngọai.

Anh Chị em kỳ này chỉ định ba người điều họp thành Ban Tổ chức cho cuộc hội ngộ lần thứ hai này; đó là Bà Hồng Phượng, Bích Nga và Trần thị Nguyệt.

Trong khi thông tin liên lạc hầu hết mọi người đều muốn có cuộc gặp gỡ kế tiếp sau cuộc hội ngô lần hai này.

Phát biểu hết sức chân tình và tha thiết với tình đồng nghiệp, với việc tổ chức, và sự gắn bó với nhau là một cựu nhân viên làm cho cơ quan Mỹ ở VN, cụ năm nay đã 92 tuổi. Ls Trần đình Định và Cựu Nghị viên Tony Lâm vốn là cựu nhân viên làm cho sở Mỹ ở VN cũng lên hàn huyên cùng các đồng nghiệp.

Phần văn nghệ có cây nhà lá vườn rất gần gũi với tâm tư người Việt. Nhiều tham dự viên nghe hát tưởng đâu đó là cảm nghĩ yêu nước, nhớ nhà, nhớ cảnh, nhớ người của mình.
by LTSA
Sống làm hại khắp người ta.
Lạ thay thác xuống, đám ma linh đình.

Hầu hết các tên đầu lãnh đảng súc vật Cộng Sản trên thế giới, khi sống giết người hàng loạt, cướp của không nhân nhượng và bắt nhân dân làm nô lệ từ 3 đời trở lên, nếu chế độ tam độc:” độc tài, độc ác và độc thâm” tồn tại.

Trong truyền thống” sống ác, thác vinh quang” được chứng minh qua những cái chết của đại đồ tể Lenin, Stalin, Hồ Chí Minh, Mao Trạch Đông, Kim Nhật Thành….tất cả đều có đám ma rình rang, xác được” triển lãm” với hoa rực rỡ, lưu lại nhiều ngày để cán ngố chiêm ngưỡng, khóc lóc….thảm thiết hơn cả ông bà tổ tiên. Trong lịch sử Cộng Sản, nổi bật có xác ướp Lenin, Hồ Chí Minh….

Ngày 17 tháng 12 năm 2011, lúc 8 giờ 30 sáng, địa phương, tên đại đồ tể Bắc Hàn là Kim Jong Il ( Kim Chánh Nhất) đã” tiêu diêu nơi thiên đàng Cộng Sản”, được cơ quan truyền thông nhà nước” mếu máo” đọc trên đài truyền hình, thật là” vô vàng kính yêu”, như cha hắn là nhà đại gian ác Kim Il Sung ( Kim Nhật Thành), khi giả từ gác trọ, trở về với” Lê-Mác” là cõi thiên đàng dành cho kẻ” toàn ác” làm nơi” thường trú vĩnh viễn”. Đám ma tên Kim Nhật Thành được tổ chức rất linh đình, cảnh người khóc lóc thảm thiết, nước mắt đầm đìa, từ già đến trẻ, là” kịch bản” Cộng Sản, nên thế giới không còn lạ gì cái trò hề khóc than kiểu nầy. Cộng Sản có” nghề khóc lãnh tụ” rất bài bản, được đảng coi là” chính sách khóc”. Khi lãnh tụ chết, các chư hầu, nhà thơ, văn nô cũng phải” gom chữ thành tiếng khóc” như đại thi nô Tố Hữu khóc tên đại đồ tể Stalin qua bài thơ để đời, có câu:



“ Thương cha, thương mẹ, thương chồng.
Thương mình, thương một, thương ông, thương mười”.

Cũng như truyền thống, đám tang tên Kim Chánh Nhất được cử hành trong 10 ngày để tang toàn miền Bắc Hàn, cờ kéo phân nửa, chắc chắn là” cả nước đau buồn” nên không ai dám đi chợ, vui đùa, âm nhạc, đám cưới giỗ…

Đám ma nầy nhớ đám ma xưa, lúc súc vật Hồ Chí Minh vừa” tiêu diêu nơi miền Lê Mác” đúng ngày 2 tháng 9 năm 1969, là ngày mà hắn lếu láo tại Quảng Trường Ba Đình năm 1945, sau đó trở thành cái gọi là ngày quốc khánh hay là ngày ĐỘC LẬP, mà dân Việt Nam hiểu ngầm đó là ngày ĐẬP LỘT…Dù vô thần, không bao giờ tin vào trời phật, chúa, ngay cả tổ tiên cũng phớt lờ, nhưng đàn súc vật” khỉ rụng lông” Việt Cộng cũng tin dị đoan, thế là chúng dời lại ngày 3 tháng 9, là ngày khỉ hồ” qui Lê-Mác” sau khi gây ra bao tội ác tày trời tại Việt Nam.

Cái chết của Hồ Chí Minh được đảng súc vật” cưỡng bức” toàn dân miền bắc để tang 10 ngày. Tức là trong thời gian đó, nhân dân không được: nhóm chợ, đám cưới, giỗ, vui chơi, đám ma, nếu lỡ chết trong thời gian đó, thân nhân phải dời sau ngày” toàn quốc thọ tang” để chôn, nếu cử hành đám ma không theo chính sách là có thêm người bị chết nữa, do công an đánh đập” trừng trị”.

Thời đó ở miền bắc có” phong trào khóc lãnh tụ” rần rộ như là” dịch cúm gia cầm”. Cái chết của khỉ Hồ Chí Minh cũng là dịp” thăng quan tiến chức” cho những cán bộ nào” khóc càng to” từ trong nhà, vang dội ra ngoài đường phố và được đảng ủy ghi nhận, cho lên chức, tăng lương. Trái lại, ai không tuân theo lịnh trên là bị trừng trị đích đáng, ai không khóc là coi như” thành phần phản động”. Cái chết của lãnh tụ cũng là” thước đo lòng trung thành với đảng, hiếu với bác”.

Câu chuyện đám ma súc vật đầu đàn Hồ Chí Minh, được tác giả Nguyễn Ngọc Nga, bút hiệu Hà Bắc, Hoàng Quốc Kỳ, là nhân chứng sống, ghi lại trong quyển sách” Mối Thù Phải Trả”, trong bài viết tựa đề:” Đám Tang Thằng Ác Quỷ” nói về một người trẻ tên Huy, gia đình ở phố Hàng Mã, lâu đời, sinh ngày 9 tháng 9 năm 1939, thương một cô gái tên là Kim Hương, ở phố Hàng Lược.

Theo đính ước hai họ, đám cưới sẽ được cử hành vào ngày 9 tháng 9 năm 1969. Tuy nhiên, xui xẻo là ngày cưới lại nằm trong vòng 10 ngày tang của súc vật Hồ Chí Minh. Cậu Huy vốn tin dị đoan, mê con số 9, ngày sinh, tháng, năm…và đám cưới cũng có con số 9, nên cậu vững tin và tiến hành đám cưới đúng theo chương trình.

Đám rước dâu xuất phát từ phố Hàng Mã với mâm cổ, đoàn xích lô gồm 19 chiếc, ra một khúc đường, đến rước dâu và bị công an, cán bộ địa phương chận lại, đương nhiên là chúng tức giận, lý do là dám cả gan làm đám cưới trong thời gian tang chế của khỉ hồ.

Tuy nhiên, chúng rất là mị dân, ăn nói rất” chính trị” và đồng thời đề nghị lấy vải bạc che kín đoàn xe, đoạn quay về phố Hàng Mã để dân chúng không chú ý. Đến nơi, chúng dùng súng A.K đập vở sọ chàng rể, đánh ngất xỉu bà nội và bắt cha mẹ giải về Hỏa Lò…thế là đám cưới thành đám ma.

Bên đàn gái chờ mãi không thấy đến rước dâu, cô Kim Hương nóng lòng đến nhà, xô cửa bước vào, thấy xác chồng sắp cưới đầm đìa máu nằm giữa nhà, tắt thở từ bao giờ, bên cạnh là bà nội nằm ngất xỉu.

Súc vật Hồ Chí Minh đã chuẩn bị ngày” lên thiên đàng Lê-Mác” từ năm 1965, khi hắn cảm thấy yếu. Tức là hút Á Phiện không thấy ngon, chơi gái” hộ lý” không thấy hứng như thời trước…thế là hắn chỉ thị bí mật cho đại sứ ở Nga là Võ Thúc Đồng, tham vụ ngoại giao Nguyễn Tu, cùng với thông ngôn là Phan Hữu Lạc, lo chuyện ký kết hợp đồng ướp xác. Do đó cái gọi là di chúc hồ chí minh, hay” bác” yêu cầu đốt xác để đỡ tốn kém, chỉ là hỏa mù tung ra để mị dân.


Đám tang của tên ác ôn Kim Jong Il cũng được qui định 10 ngày, chắc chắn là cái chết nầy hao tốn rất nhiều tiền của, còn nước mắt” xạo ke” cũng phải nhiều, để chứng minh lòng trung thành với lãnh tụ, nếu không muốn bị mật vụ, công an qui chụp tội phản động../.



Trương Minh Hòa
20.12.2011
Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011 by LTSA

Tin Hà Nội -Hàng năm chế độ Cộng sản Việt Nam thăng hàm cấp tướng cho rất nhiều sĩ quan ngành an ninh, công an. Năm nay cho lên tướng một loạt 51 sĩ quan cấp tá công an và 7 Thiếu tướng công an được thăng hàm Trung tướng. Bản tin trong nước hôm qua loan báo như vậy chưa đầy 2 tuần lễ sau khi thăng hàm Thượng tướng cho hai tên Trung tướng công an Trần Đại Quang và Đặng Văn Hiếu. Trần Đại Quang là ủy viên Bộ Chính Trị kiêm bộ trưởng Bộ Công An và Đặng Văn Hiếu là Thứ trưởng thường trực Bộ Công An.

Không thấy các bản tin trên các tờ báo chính yếu nói về vụ phong hàm tướng cho 58 sĩ quan cảnh sát hoặc nêu danh sách những ai được thăng cấp. Chỉ thấy báo điện tử công an Đà Nẵng tường thuật một người được phong Trung tướng là Phan Văn Vĩnh đọc lời phát biểu biết ơn sâu sắc đối với đảng và nhà nước, cho thấy Công an chỉ biết phục vụ đảng chứ không phải phục vụ nhân dân. Phan Văn Vĩnh, nguyên giám đốc công an Nam Định, được đôn lên làm tổng cục phó Tổng Cục An Ninh ngày 28 tháng 9.

Chỉ 6 tháng sau, ngày 8 tháng 4 đương sự được đôn lên làm tổng cục trưởng. Họ Phan người Nam Định và từng là giám đốc công an Nam Định, trong khi Trần Đại Quang là gốc người Ninh Bình ngay bên cạnh Nam Định. Ngay sau vụ thăng cấp này, báo chí loan tin bộ Công An rầm rộ tấn công các loại tội phạm. Bản tin này viết rằng Tổng Cục Cảnh Sát vừa tung quân phối hợp cùng 18 tỉnh, thành trọng điểm trấn áp các loại tội phạm về hình sự, và cục Cảnh Sát Kinh Tế cũng sẽ mạnh tay với nạn đầu cơ vàng và ngoại tệ sát dịp Tết.
Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011 by LTSA



NGHỆ AN (NV) - Làm nhà toàn bằng gỗ quý với chi phí hàng tỉ đồng Việt Nam đang được coi là mốt của giới đại gia và một số quan chức ở tỉnh Nghệ An.

Theo báo Người Lao Ðộng, có nhiều căn nhà gỗ to lớn, trị giá tiền tỉ trông còn đồ sộ hơn cả những ngôi đình làng cổ xưa.

Báo này dẫn lời một đại gia ở xã Tả Lam, huyện Nam Ðàn, tỉnh Nghệ An, khoe: “Vài hôm trước, nhà vừa dựng xong đã có người đi ô tô đến trả 1.2 tỉ đồng nhưng mình không bán.”

Theo mô tả, “Ăn nhà có tới 8 cây cột cái đồ sộ cao 5.4 m và 8 cột khác chừng 5 m. Ðể có căn nhà gỗ như ý phải đặt cọc tiền hàng tháng trời. Chuyện vận chuyển gỗ ra được khỏi rừng là cả một vấn đề nan giải. Nếu không được giúp đỡ thì chạy trời cũng không khỏi nắng,” chủ nhà tiết lộ.

Theo lời đại gia này khẳng định: “Cứ lên xã Tam Hợp hoặc Xiềng My, huyện Tương Dương-Nghệ An, gỗ đốn sẵn bạt ngàn đủ loại, tha hồ chọn. Muốn có bộ cột gỗ tốt thì phải đặt cọc 15 -20 triệu đồng để người ta yên tâm 'làm hàng.' Vấn đề là anh phải tính làm sao để chuyển được gỗ về xuôi thôi. Còn nếu muốn mua ngay tại Vinh, ít nhất phải có 500-600 triệu đồng.”

Vẫn theo báo Người Lao Ðộng, “Ai cũng biết, để đưa được gỗ ra khỏi rừng là cả một câu chuyện dài và chắc chắn phải có sự giúp đỡ trực tiếp hay gián tiếp của nhân viên kiểm lâm. Ðây là lý do giải thích vì sao những căn nhà gỗ bạc tỉ xuất hiện ngày càng nhiều.”
Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011 by LTSA
XÁC NHẬN HÀNH ĐỘNG VỀ NGỌN LỬA BỐC CHÁY Ở

TÒA THÁP ĐÔI TẠI HÀ NỘI.



PHONG TRÀO TOÀN DÂN CỨU NƯỚC

LONG TRỌNG TUYÊN CÁO.



XÉT RẰNG :




1/ Đảng Cộng Sản Việt Nam đã lộ rõ bộ mặt buôn dân bán nước, ngang nhiên hành động dâng đất, nhượng biển cho Tàu Cộng, bất chấp quyền lợi của Tổ Quốc, không coi trọng Ý Dân.



2/ Đảng Cộng Sản Việt Nam đã hèn với giặc, ác với Dân.

Từ khi cầm quyền, Đảng CSVN đã áp đặt một thể chế chính trị độc tài, độc đảng để cai trị Dân Tộc.

3/ Đảng CSVN đã đàn áp thô bạo những tiếng nói của người Dân yêu nước, chủ trương ôn hòa, hầu mong giới lãnh đạo CSVN sớm ý thức trách nhiệm trước Dân Tộc và Tiền Đồ Tổ Quốc, nhưng đảng CSVN đã đáp trả lại bằng ÁP BỨC và BẠO LỰC !!!



4/ Những Phong Trào đấu tranh đòi quyền sống Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền của Dân Tộc đã chọn con đường ĐẤU TRANH trong ÔN HÒA, BẤT BẠO ĐỘNG , không phải vì những phong trào này sợ sự áp bức của cường quyền dã man tàn ác đảng CSVN, mà là để tránh gây những xáo trộn, đổ vỡ tang thương, cho đất nước vốn là những vết thương mà do chính những hành đồng tội ác của đảng CSVN đã gây nên trong suốt dòng lịch sử cận đại, còn hằn trên da thịt toàn dân đến ngày hôm nay .



- Nay, trước chính sách cai trị độc tài, hà khắc của đảng CSVN còn hơn cả

thực dân Pháp,và hơn cả phát xít Nhật.



- Nay trước hiểm họa xâm lăng của Tàu Cộng với sự tiếp tay của đảng CSVN, Tổ Quốc và Dân Tộc Việt Nam đang trên đường diệt vong.




- Nay đứng trước hành động bạo ngược tàn ác của đảng CSVN, đã và đang dùng bạo lực để đáp lại tinh thần ÔN HÒA trong công cuộc đấu tranh của toàn dân…..

- Nay đứng trước cảnh lầm than của đại khối DânTộc, từ miếng cơm manh áo đến tận nơi hang cùng ngỏ hẻm trong đói nghèo tang thương của người dân VN đã và đang bị đảng CSVN cưởng đoạt để xây dựng nhà cao cửa rộng cung phụng cho quyền lợi tham vọng của một thiểu số lãnh đạo đảng CSVN.



Do đó :



“ PHONG TRÀO TOÀN DÂN CỨU NƯỚC ”



quyết định có hành động cụ thể để :

- Cảnh cáo giới lãnh đạo đảng CSVN, bằng cách cho bốc cháy tòa tháp đôi tại Hà Nội.



- Cảnh cáo đảng CSVN và đảng cộng sản Tàu trước ngày 20 tháng 12 năm 2011, là thời điểm đảng CSVN sẽ đón rước tên Tập Cận Bình, một tổng bí thư tương lai của đảng cộng sản Tàu.

PHONG TRÀO TOÀN DÂN CỨU NƯỚC,

Long trọng xác nhận :

- PHONG TRÀO TOÀN DÂN CỨU NƯỚC HOÀN TOÀN CHỊU TRÁCH NHIỆM TRƯỚC LỊCH SỬ VÀ DÂN TỘC VỀ HÀNH ĐỘNG CỦA PHONG TRÀO VÀO CHIỀU NGÀY 15 THÁNG 12 NĂM 2011 VỀ SỰ KIỆN TÒA THÁP ĐÔI TẠI HÀ NỘI.



- SỰ KIỆN NÀY LÀ QUYẾT ĐỊNH CỦA BAN ĐIỀU HÀNH PHONG TRÀO, KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN BẤT KỲ MỘT CÁ NHÂN HAY ĐÒAN THỂ V À TỔ CHỨC NÀO KHÁC ĐỒNG THỜI

.

- PHONG TRÀO SẼ CÓ NHỮNG HÀNH ĐỘNG THÍCH ỨNG MẠNH MẼ HƠN ĐỂ BUỘC ĐẢNG CSVN PHẢI CHẤM DỨT TẤT CẢ NHỮNG HÀNH ĐÔNG LÀM TAY SAI CHO TÀU CÔNG VÀ DÙNG BẠO LỰC ĐỐI VỚI NHỮNG PHONG TRÀO YÊU NƯỚC CỦA TOÀN DÂN TRONG VÀ NGOÀI NƯỚC.



- VÀ ĐỂ CHẤM DỨT SỰ XÂM LĂNG TỔ QUỐC VN CỦA CS TÀU HIÊN NAY CÙNG

VỚI SỰ THÔNG ĐỒNG CHE ĐẬY CỦA ĐẢNG CSVN ĐÀN EM TÀU CÔNG



- CHÚNG TÔI LONG TRỌNG CẢNH CÁO SẼ THIÊU RỤI TẤT CẢ CÁC PHỐ TÀU VÀ THỰC PHẨM ĐÔC HẠI CỦA TÀU CÔNG ĐANG ĐỔ XÔ VÀO VIÊT NAM VỚI CHỦ TRƯƠNG LÀM TÊ LI ÊT TINH THÂN Ý CHÍ VÀ HỦY DIÊT DẦN MÒN SINH MẠNG CỦA NGƯỜI DÂN



- PHONG TRÀO SẼ CÓ NHỮNG HÀNH ĐỘNG THÍCH ỨNG KHÁC, MẠNH MẼ HƠN VÀ QUYẾT LIÊT HƠN ĐỂ BUỘC ĐẢNG CSVN PHẢI TRAO TRẢ LẠI QUYỀN ĐIỀU HÀNH ĐẤT NƯỚC CHO TOÀN DÂN VI ÊT NAM



- TRÃ TỰ DO CHO TẤT CẢ TÙ NHÂN CHÍNH TRỊ TÙ NHÂN TÔN GIÁO VÀ TÙ NH ÂN LƯƠNG TÂM




TRÃ LẠI DANH DỰ NHÂN PHẪM CÔNG BẰNG CHO TẤT CẢ NHỮNG NẠN NHÂN ĐÃ VÀ ĐANG BỊ ÁP BỨC TÙ ĐÀY DỨƠI SỰ CAI TRỊ CỦA TẬP ĐOÀN MAFIA ĐẢNG CSVN

Tuyên cáo làm tại Hà Nội,

Ngày 17 tháng 12 năm 2011.

TM Ban Điều Hành Phong Trào.



Trần Việt Lê Chân
Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011 by LTSA

THANH HÓA 16-12 (NV) -Khai mạc kỳ họp Hội đồng Nhân dân khóa XVI nhiệm kỳ 2011-2016 của tỉnh Thanh Hóa, kỳ họp thứ 3, báo Lao Ðộng hôm Thứ Sáu 16 tháng 12, 2011 nói rằng chủ tịch HÐND tỉnh đã “yêu cầu đại biểu không ngủ gật”.

“Các đại biểu, kể cả đại biểu mời cần chuẩn bị ý kiến phát biểu. Không được ngủ gà gật tại nghị trường”.

Ông Mai Văn Ninh - bí thư tỉnh ủy kiêm chủ tịch HÐND tỉnh Thanh Hóa đe nẹt các đại biểu mà cũng là quan chức đầu sỏ các ngành của tỉnh. Lời yêu cầu của ông có thể được diễn dịch rằng tình trạng này từng xảy ra và rất phổ biến trong các kỳ họp trước đây. Nay ông phải “dằn mặt” các đại biểu để họ hiểu là làm đại biểu “không chỉ giơ tay đồng ý”.

Một số hình ảnh về quan chức của Việt Nam ngồi ngủ ngon lành trong các cuộc họp, hoặc thản nhiên nghe điện thoại hay dùng Internet với máy tính xách tay, phổ biến trên mạng, tuy không nhiều.

Ngày 17 tháng 10 năm 2011, báo Doanh Nhân Sài Gòn có bài viết với tựa đề: “Hà Tĩnh: Ðã đến lúc bàn về văn hóa hội họp?”

Bài viết này kêu ca “Trong một số cuộc họp quan trọng hiện nay ở Hà Tĩnh, người ta thấy rất nhiều quan chức vẫn thản nhiên dùng Internet trong khi đang họp hành. Không chỉ ‘quan nam’ mà có ‘quan nữ’ cũng hồn nhiên sử dụng. Từ một số cuộc họp cấp tỉnh, cấp sở ngành, cấp huyện, thậm chí đến cấp xã, một số vị quan vẫn cho mình cái quyền ‘tự sướng’ bằng Internet trong khi lẽ ra, họ phải tập trung vào các cuộc họp quan trọng đó để bàn kế sách lo cho dân nghèo. Xem ra, đã đến lúc bàn về văn hóa hội họp hôm nay?”

Một số tấm hình đi kèm với bài viết này cho thấy không những các quan ở Hà Tĩnh thản nhiên chơi game Internet, còn có cả người gục đầu xuống ngủ.

Ngày 20 tháng 8 năm 2008, ông Nguyễn Minh Thuyết, đại biểu Quốc Hội trả lời một cuộc phỏng vấn của báo điện tử VTC là “Tình trạng đại biểu ngủ gật hay nói chuyện riêng tại các cuộc họp, hội nghị, hội thảo là có đấy, khá phổ biến nữa là khác.”

Theo ông này, lý do người ta ngủ gật ngay cả phiên họp Quốc Hội là “Có lẽ trước hết là do nội dung của nhiều cuộc họp quá đơn điệu và nhạt nhẽo, đọc và đọc, chả có mấy thời gian cho tranh luận, phản biện. Họp trong bối cảnh đó nhiều người dù không muốn cũng dễ bị rơi vào trạng thái ‘buồn ngủ’. Có nhiều buổi họp, lịch trình dự kiến kéo dài cả một ngày, song đến giờ giải lao đã vãn đi phân nửa số đại biểu và tới phiên buổi chiều thì còn lại chả mấy ai.”




Ông Dương Trung Quốc, một đại biểu kỳ cựu của Quốc Hội, cũng nhìn thấy “...ngủ gật hiện nay trong các cuộc họp còn thể hiện sự... đề kháng của người ngủ, giúp họ tận dụng thời gian khi họ không thấy thu được thông tin hữu ích từ hội nghị.”

Từ Quốc Hội đến “hội đồng nhân dân” các tỉnh, thị, quận, huyện của Việt Nam hầu hết thành viên đều là đảng viên của đảng CSVN. Họ đều được “cơ cấu” qua các cuộc bầu bán “đảng cử dân bầu”.
Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011 by LTSA

VIỆT NAM (NV) - Các vụ chém giết, thanh toán đẫm máu giữa học sinh với nhau tăng vọt trong năm nay cho thấy bạo lực học đường tại Việt Nam đã trở thành nan đề khó lòng tháo gỡ.

Bản tin tổng hợp của báo Lao Ðộng liệt kê hàng loạt vụ án mạng xảy ra trong khuôn viên các trường học cho thấy tính chất ác liệt tràn lan trong giới học sinh nhỏ tuổi hiện nay.

Vụ vừa xảy ra chiều ngày 12 tháng 11 tại tỉnh Tiền Giang mà nạn nhân là một nữ sinh tên Lê Thị Thu Thảo bị bạn học đâm chết chỉ vì chút tị hiềm. Liền sau đó là vụ một học sinh lớp 8 đánh bạn đến chết vì dập lá lách tại tỉnh Hải Dương.

Hung thủ giết em Lê Thị Thu Thảo là Trần Thị Cẩm Thu 15 tuổi, học sinh lớp 10 trường Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Thu thản nhiên cho biết vì “ghét” nên cầm dao nhọn cất trong cặp mang theo đi học đâm Thảo hai nhát khiến cô này thiệt mạng. Thảo học cùng cấp lớp, chung trường với Thu.

Vụ án mạng này cho thấy tính chất kích động mạnh không kém ở các nữ sinh, so với nam sinh.

Vụ án mạng khác xảy ra tại trường trung học Bưng Riềng, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu làm một học sinh lớp 8 thiệt mạng. Hung thủ học lớp 9, mới 14 tuổi tên Lê Duy Tâm, học cùng trường với nạn nhân.

Một vụ nữa xảy ra tại trường Tiên Ðộng, tỉnh Hải Dương hôm 5 tháng 12. Sát thủ là Nguyễn Văn Ðạt 14 tuổi, lớp trưởng lớp 8B đã đánh một học sinh cùng lớp đến chết chỉ vì thất bại trong việc buộc bạn “không được nói chuyện trong lớp.”

Một cuộc hội thảo được Thành Ðoàn Hà Nội, tổ chức được giao trọng trách “giáo dục lý tưởng cho tuổi trẻ Việt Nam,” tổ chức tại Hà Nội đã mổ xẻ vấn đề này. Một số giảng viên đại học, cán bộ công an và vài nhà tâm lý xã hội học đều xác nhận tình trạng bạo lực học đường tại Việt Nam đã đến mức báo động đỏ.

Một ông tiến sĩ trường Ðại Học Quốc Gia Hà Nội đã đổ thừa “lối sống ích kỷ, a dua, chịu ảnh hưởng của nền văn hóa ngoại lai” là nguyên nhân gây nên tình trạng trên.

Một tài liệu nghiên cứu khác cũng nói rằng có sự liên hệ giữa hành vi bạo lực của con cái với hành vi ứng xử của cha mẹ trong cuộc sống hàng ngày. Tài liệu này nói tóm lại khẳng định rằng “cha mẹ dữ thì sinh con dữ.”

Tuy nhiên, theo dư luận xã hội thì có một nguyên nhân khá quyết định là cái gốc đạo đức đã bị xói mòn trầm trọng trong xã hội Việt Nam. Một nhà xã hội học cho rằng nếu nói con hư tại cha mẹ, thì người ta sẽ đặt vấn đề rộng hơn là cha mẹ hư là do xã hội. Ông này nói rằng trong môi trường toàn cầu hóa hiện nay, khung cảnh xã hội lại là môi trường quyết định việc hình thành nhân cách và phẩm chất con người.

Ðiều này khá đúng khi so với thực tế cuộc sống hiện nay tại Việt Nam: cạm bẫy thì nhiều mà chỗ dựa để con người tránh được cạm bẫy quá ít; người xấu thì đông còn người tốt giúp họ phát triển tính nhân bản thì “không thấy đâu.”
Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011 by LTSA
THƯ TỐ CÁO GM NGUYỄN VĂN KHẢM SANG MỸ

LÀM LỄ THÀNH HÔN CHO CON GÁI ĐẦU LÒNG !

Tôi là một độc giả vẫn trung thành theo dõi những thông tin liên quan đến Giáo Hội và đất nước Việt Nam. Thưa Quý vị, có lẽ những thời gian vừa qua, những sự kiện về Tu Viện Chúa Cứu Thế Thái Hà làm cho dư luận đặc biệt quan tâm. Thật sự, tình hình xã hội và tôn giáo tại Việt Nam hiện nay rất rối ren và đầy khó khăn.

Riêng tại Giáo phận Sài Gòn, như thời gian vừa qua, với "Cái" gọi là "Công nghị" của Hồng Y Gb Phạm Minh Mẫn cùng với Giám mục phụ tá Nguyễn Văn Khảm, “cái gọi là “Công nghị” ấy được Hồng Y Mẫn rêu rao là "Thành Công tốt đẹp". Nhưng thật ra chẳng đi đến đâu, hay theo như ngôn từ mà nhiều người vẫn thường áp dụng cho Hồng Y Mẫn với "Bốn chữ Đ: đếch đi đến đâu".


Thời gian gần đây, tại Giáo phận Sài gòn, từ thông tin của những người có uy tín và biết rõ sự thật về Giám mục Khảm, một con người đầy tham vọng cả về: Tình-Tiền-Tài.

Cụ thể, những thông tin về việc Giám mục Khảm trước đây đã có một phụ nữ và một người con gái ruột. Người con gái này đã được sắp xếp đi Pháp và từ Pháp sang Mỹ và rồi cô ta bảo lãnh cho “con mẹ” của cô ta đi định cư tại Mỹ.

Sau đó, “thằng cha” nó là Nguyễn Văn Khảm đã đích thân bay sang Mỹ để làm phép cưới cho cô con gái và hè vừa qua, ông ta đã được con gái và cháu ngoại về thăm.

Thưa Quý vị, thật đau lòng cho Giáo hội tại Việt Nam và cho Giáo phận Sài Gòn. Giáo hội sẽ đi về đâu, chúng tôi còn biết tin vào ai, khi mà những lời rao giảng của Giám mục Khảm xem ra hết sức hùng hồn, nhưng thực chất đời sống của ông ấy trái ngược, giả dối và phản chứng kinh khủng.

Đang khi Hồng Y Mẫn thường xuyên rêu rao với câu nói cửa miệng rằng: đừng Tham-Sân-Si, hãy bắt chước Chúa Giêsu: đừng quan tâm đến vật chất, vậy mà thực tế cuộc sống của Hồng y thật phản chứng: xe hơi, biệt thự, tiền triệu Dolards làm ăn hùn hạp với Đông phương Group để mở cái gọi là “Trung tâm yến tiệc” ?????

Sự việc về Giám mục Khảm mà chúng tôi nêu trên, hiện nay, từ phía Việt Nam, đã gởi thông tin này cho Tòa Thánh, Tòa Thánh đã hồi báo nhận được thông tin của chúng tôi.

Với lương tâm và vì tương lai của Giáo hội, cách riêng tại Giáo phận Sài Gòn, chúng tôi muốn ngăn chặn mưu đồ "lên ngôi" của Giám mục Khảm để thay cho Hồng Y Mẫn tại Sài Gòn, điều mà nếu Khảm lên làm Tổng Giám mục, sẽ làm phát sinh biết bao tai họa cho Giáo hội.

Chúng tôi cũng thông tin cho Quý Vị rõ, Scandal của Giám mục Khảm được một Vị Giám mục biết rõ ngọn ngành, cụ thể một Giám mục rất gần gũi với Sài Gòn là người nắm rõ sự việc, nhưng tới lúc ngài phải ra tay.

Xin Quý Vị Ban Biên tập, hãy vì Giáo Hội Việt Nam, hãy làm những gì có thể để thông tin và ngăn chặn những tham vọng của Giám mục Khảm, hầu giúp cho Giáo hội Việt Nam và Giáo Phận Sài Gòn tránh khỏi tai họa nếu như sự việc Hồng Y Mẫn ủng hộ Giám mục Khảm làm Tổng Giám mục thành sự.

Mong lắm thay và xin Chúa gìn giữ Giáo hội và Giáo phận Sài Gòn qua khỏi sóng gió nguy nan.

Xin chân thành cám ơn Quý vị

Nay kính,

Tâm Giao
by LTSA

BÌNH DƯƠNG (NV) - Chiều 10 tháng 12, vụ án mạng kinh hoàng xảy ra tại một phòng trọ ở trung tâm thị xã Dĩ An, tỉnh Bình Dưong. Theo cuộc điều tra ban đầu, đây có thể là vụ dượng rể giết cháu gái của vợ rồi tự sát, theo Bee.net.vn

Hai nạn nhân trong vụ này là ông dượng rể Trần Văn Dương, 30 tuổi, và cháu gái của vợ ông, là Nguyễn Thị Thơm, 20 tuổi, đều là người cùng quê Nghệ An.

Theo Bee.net.vn, người đầu tiên khám phá vụ án mạng này là em gái của cô Thơm tên Th.

Cô Th. cho biết đã đập cửa phòng trọ gọi chị gái và ông dượng mãi nhưng không ai ra mở cửa. Thấy có vết máu loang chảy dài, cô Th. hốt hoảng tri hô lên.

Mọi người đập cửa phòng trọ trông thấy cảnh tượng hãi hùng. Cô Thơm đã chết vì hai nhát dao đâm trong khi thi thể ông Dương xám đen nằm chết gần đó với chằng chịt dây điện quấn vào tay và chân nối vào ổ cắm điện.

Bee.net còn cho biết, hai chị em cô Thơm cùng ở chung phòng trọ với vợ chồng ông Dương là cô ruột và dượng rể. Mấy ngày trước khi xảy ra vụ án, vợ của ông Dương về quê ở Nghệ An lo sinh nở, để lại chồng và hai chị em cô Thơm trong căn phòng trọ chật hẹp.

Vào ngày nói trên, cô Th. đi làm việc đến chiều mới về, không vào nhà được vì cửa phòng trọ đóng chặt. Khi đập phá cửa ra được, cảnh tượng kinh hoàng phô bày trước mắt khiến dư luận cho rằng ông Dương đã đâm chết cô Thơm rồi tự sát bằng cách quấn dây điện vào tay chân nối liền với ổ cắm.
by LTSA

Tin Cao Bằng - Chiều ngày hôm qua, báo chí trong nước loan tin Chủ tịch nhà nước Cộng sản Việt Nam là Trương Tấn Sang đã đến thăm khu vực thác Bản Giốc, nơi bị cho là Hà Nội đã cắt đất bán cho quan thày Trung cộng. Nơi này nay biến thành khu du lịch thác Bản Giốc và đồn biên phòng Đàm Thủy Cao Bằng, và trọn vẹn khu vực trước đây của Việt Nam nay bị chia ra làm một nửa, nửa thác lớn nay thuộc về Trung cộng, còn thác nhỏ thuộc về Việt Nam. Trong phần phát biểu của mình, Trương Tấn Sang không nhắc nhở gì đến những lời tố cáo để mất đất của tổ tiên, mà chỉ đề nghị lực lượng biên phòng gắn bó mật thiết với dân, tạo sức mạnh tổng hợp bảo vệ biên cương.

Họ Trương còn tỏ ra hèn nhát khi tuyên bố việc duy trì và phát huy Hiệp định Phân mốc biên giới trên bộ giữa Việt Nam và Trung Cộng đã tăng cường sự hợp tác hữu nghị và ổn định an ninh biên giới. Sau đó thì Chủ tịch nhà nước Cộng sản kêu gọi lực lượng biên phòng cần đẩy mạnh công tác phòng chống buôn lậu, bởi đây là hoạt động có tác động đến đời sống và hoạt động kinh tế của Việt Nam. Trung cộng hiện đang khai thác du lịch tại thác Bản Giốc, và gọi đó là một trong những thắng cảnh thiên nhiên đẹp nhất của miền nam Trung Hoa. Rất nhiều người trong và ngoài nước đã lên án nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam đã dâng ải Nam Quan và thác Bản Giốc cho quan thày Trung cộng để đổi lấy những số tiền khổng lồ cho đầy túi tham.

Họ đã gây áp lực trong khu vực, đòi phải có nghiên cứu kỹ hơn về dự án. Thực ra về cơ bản đây là dự án của Thái Lan. 95% sản lượng điện của dự án sẽ được xuất cảng sang Thái Lan. Chính những công ty của Thái Lan muốn xây đập thủy điện này và họ tài trợ cho dự án. Nhưng vào năm 1995, các nước liên quan đã ký một thỏa thuận, theo đó họ chia sẻ việc sử dụng dòng sông này và nếu xẩy ra những tác động tiêu cực thì Lào phải đền bù cho các nước láng giềng.
Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011 by LTSA
Tác giả: vô danh




Một người Sài Gòn vừa bị công an tống giam vào ngục. Trong lúc anh đang ngơ ngác thì các người tù khác vây quanh anh và hỏi :
- Tại sao anh bị vào tù ?
- Tôi là nhân viên bán hàng ở một tiệm sách và bị tù về tội đã bày trong tủ kính chân dung tổng bí thư Đỗ Mười.
- Như vậy có gì đáng bị tù đâu? Ngưỡng mộ lãnh tụ là tốt sao lại bị tù?
- Tại tôi vô tình đặt dưới chân dung tổng bí thư Đỗ Mười cuốn "Thằng Ngốc" của Dostoevski.
- Tại sao anh không làm kiểm điểm và xin lỗi, rồi dẹp cuốn "Thằng Ngốc" đó đi.
- Tôi đã làm như thế và thay vào đó bức ảnh chụp tổng bí thư và vợ cùng các con ông ấy.
- Như vậy càng quí chớ có tội tình gì đâu? - nhưng kỳ này tôi lại sơ ý đặt dưới bức hình đó cuốn sách "Gia Đình Bất Hạnh".
- Rồi sau đó ra sao ?
- Công an đến cảnh cáo tôi; tôi dẹp cuốn sách đó ngay và thay bằng bức hình của toàn bộ chính trị của đảng cộng sản Việt Nam.

- Lần này anh có đặt phía dưới cái gì không?
- Có mới chết chứ! Tôi lại sơ ý để cuốn "Alibaba và 40 tên cướp" dưới bức hình của toàn bộ Chính Trị của đảng cộng sản Việt Nam. - Thế nên, anh bị họ đưa vào đây?
- Chưa, sau khi đút lót ít tiền, tôi được bỏ qua và lần này tôi để hình "Cu Hồ" vào đó.
- Thế thì tuyệt quá. Vậy tại sao anh còn bị đưa vào đây ? - Vì sơ ý, tôi đã để quên cuốn sách "Tên Trùm Mafia" dưới chân dung "bác".
by LTSA

“Ngày xưa quả báo thì chầy
Ngày nay quả báo một dây nhãn tiền”

Như mọi ngươi đều biết, khi một chế độ độc tài bị sụp đổ thì trước sau gì những tên bạo chúa lãnh đạo đất nước đó cũng bị người dân hỏi tội. Và tài sản kếch sù của những tên bạo chúa này phải trả lại cho quốc gia.


Khi chế độ cộng sản bị sụp đổ tại Đông Âu thì tại Rumanie, hai vợ chồng “đồng chí” Nicolai Ceaucescu gần tới ngày lễ Giáng Sinh bị dân lôi ra cắc bùm ở pháp trường. “Đồng chí” Todo Gipcov của Bungari thì may mắn chỉ bị đuổi về vườn. “Đồng chí” Erich Honecker thì bị dân Đông Đức lôi ra tòa để trả lời về những “công đức” trong quá khứ. May nhờ có ông bạn tên “Bệnh Ung Thư” dẫn người qua thế giới bên kia để tỵ nạn không thì cũng đến khổ.

Nhà độc tài mà cái chết được báo chí thế giới kể lể rềnh rang nhất là bạo chúa Saddam Hussein của Iraq. Tội ác của tên bạo chúa này thì vô cùng khủng khiếp khi y ra lệnh đánh chiếm Kuwait ngày 2 tháng 8 năm 1990 với mục đích xoá nước Kuwait trên bản đồ thế giới để biến nước này thành tỉnh thứ 19 của Iraq.

Lệnh của tên bạo chúa Hussein cho binh sĩ của y là khi tới Kuwait “nếu không lấy một món gì đó mang về nước, nhà người sẽ bị bắn”. Đàn bà bị hãm hiếp thẳng tay (dù luật Hồi giáo cấm ngặt). Hàng loạt xe chở người bị thương tới bệnh viện lớn nhất của Kuwait, nạn nhân gồm những người bị đập bằng búa, hoặc đầu gối bị đục lủng lỗ, hoặc sọ bị cưa ra lòi óc. Có những người lính bị đổ acid hoặc đốt cháy bằng tàn thuốc trước khi giết chết. Nếu được chết bằng một viên đạn cho đỡ đau đớn là một đặc ân cho dân Kuwait. Người dân xứ này cho biết chỉ được Iraq “giải phóng” chưa đầy 7 tháng mà họ đã sống lùi lại 400, 5000 năm về trước.”

Điều chua xót cũng nên nhắc lại là bạo chúa Saddam Hussein đã đối xử vô cùng dã man, ác độc với binh lính và nhân dân Kuwait; trong khi đó thì Việt Cộng đã tàn sát chính nhân dân Việt Nam trong biến cố Tết Mậu Thân năm 1968. Chính những tên đao phủ thủ Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Khoa Điềm… là những kẻ đã đích thân tàn sát và chôn sống tập thể đồng bào Huế! Và trên “Đại lộ Kinh Hoàng”, pháo binh CSVN đã ung dung “rót” đạn pháo tàn sát người dân miền Nam đang hoảng hốt tháo chạy trên đường di tản.

Và, như mọi người đều biết, chế độ độc tài quân phiệt của tên bạo chúa Saddam Hussein đã cáo chung. Tượng của tên độc tài đã bị xe cần cẩu kéo xuống. Và tên bạo chúa đã phải lên đoạn đầu đài vì những tội ác man rợ mà hắn đã gây ra. Khi vào tiếp thu “cung điện” của bạo chúa và những đứa con của y, báo chí cho biết là những bàn ghế, nhà cầu, bồn tắm đều được dát vàng.

Hình như những tên bạo chúa và những người cộng sản hễ mở miệng ra là nói láo. Khi xâm lăng Kuwait bạo chúa Saddam Hussein đã hứa với binh lính là sẽ chia gia tài cho họ mà sự thật thì họ chẳng có tí gì, có chăng là nghèo đói và chết chóc trong khi chỉ non 10 năm mà tài sản riêng của Hussein lên tới hơn 10 tỉ Mỹ kim về sản lượng dầu, chưa kể các cổ phần tại những công ty hải ngoại.

Chuyện khôi hài là khi tên bạo chúa Saddam Hussein bị tòa án của chính quyền Iraq xử tử bằng cách treo cổ vì tội chống nhân dân (của hắn) và chống nhân loại thì ở San José lại có tên “Luật sư ‘Bác’ Hồ” ở San José viết bài ca tụng bạo chúa là: “Không sợ ác. Không sợ chết. Và không sợ gì hết!” Và tên này còn hỗn xược đem chuyện bị treo cổ của tên bạo chúa Saddam Hussein so sánh với việc anh hùng dân tộc Nguyễn Thái Học, đảng trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng, người đã bị Hội đồng Đề hình của thực dân Pháp kết tội tử hình và sau đó, ông và 12 đồng chí của ông đã bị đưa lên đoạn đầu đài vào lúc 5 giờ sáng ngày 17-6 năm 1930.

*

Bạo chúa Saddam Hussein cũng như những tên cộng sản chóp bu trong biến cố Đông Âu đã phải đền tội.

Cuộc “Cách Mạng hoa Lài” đã thổi ngọn gió tự do, dân chủ và nhân quyền từ Tunisia đến Ai Cập, Yemen, Libya, Syria.

Các tên bạo chúa Ben Ali của Tunisia, Mubarack của Ai Cập đã biết thân, biết phận nên đã đào tỵ, lưu vong giao quyền hành lại cho quân đội nhưng chắc chắn cũng phải bị đưa ra tòa án xét xử.

Tên bạo chúa Gadhafi ngoan cố đã dùng lính đánh thuê bắn vào dân chúng nổi dậy, dùng phi cơ, xe tăng, trọng pháo bắn giết những người dân nổi dậy. Cuối cùng, đã bị lôi lên từ một miệng cống, bị bắn chết như một con chó và thân xác đẵm máu bị lôi trên đường phố, bị bỏ vào hầm thực phẩm đông lạnh.

*

Ngày 5-12-2011, trong phiên xử các cựu thủ lãnh Khmer Đỏ do Liên Hợp Quốc hậu thuẫn tại Campuchia, Nuon Che, Khieu Samphan, Ieng Sary đã bị đ era xét xử về tội diệt chủng, ngược đãi và tra tấn.

Ngày 5-2 vừa qua, Nuon Chea đã phải trả lời chất vấn của toà về vai trò của y đối với cái chết của 2 triệu người Camphuchia trong thời gian Khmer Đỏ cầm quyền. Tên sát nhân này đã chạy tội bằng cách đổ lỗi cho chính CSVN là thủ phạm. Theo Nuon Chea: “Mọi việc đều dưới sự chỉ huy của (CS)VN từ trụ sở của Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh. Vì, những tội ác này, tội ác chiến tranh, tội ác chống nhân loại, tội diệt chủng không phải do người Kher gạy ra, chính (CS)VN đã sát hại dân Campuchia”.

Hình như những tên bạo chúa và những tên cộng sản hễ mở miệng ra là nói láo. Kẻ đã giết chính dân mình không gớm tay theo lệnh của Trung Cộng là Nuon Chea đã trút lên đầu bọn cầm đầu đảng CSVN tội ác giết dân Campuchia! Chuyện lạ là người ta không thấy bọn lãnh đạo CSVN lên tiếng lên tăm gì về việc này. Chẳng lẽ những kẻ này lại “sợ” quan thầy Trung Cộng đến nỗi không dám lên tiếng đính chánh về những việc mà bọn chúng nó không có làm?!

Tám mươi bảy triệu ngươi dân Việt Nam ở trong nước và trên 3 triệu người Việt tỵ nạn công sản taị hải ngoại hy vọng một ngày không xa lắm lửa cách mạng từ cuộc “Cách mạng châu Á” sẽ thổi trốc gốc “cây cộng sản Việt Nam”. Và “thập tứ ác nhân” đang ngự trị Bắc Bộ Phủ với những tài sản kếch sù hàng tỉ đô la sẽ phải ra tòa để trả lời về những tội ác mà họ đã gây ra cho 87 triệu dân VN trong hơn 60 năm qua.

*

Ông bà ta có câu:

“Ngày xưa quả báo thì chầy
Ngày nay quả báo một dây nhãn tiền”

Người ta hy vọng rằng trong tương lai, ngày ra trước tòa để xét xử về tội ác mà họ những kẻ thừa kế ông Hồ Chí Minh, người đã đem cái chủ nghĩa cộng sản ngọai lai, những kẻ lãnh đạo đảng CSVN hiện nay sẽ không bắt chước cái trò hèn mạt mà tên sát nhân Nuon Chea đang làm là đổ tội cho đảng CSVN.

Người ta hy vọng rằng sẽ không có cái cảnh những Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng… khóc lóc bù lu bù loa rằng không phải chúng tôi là những kẻ đã gây ra bao nhiêu tội ác đối với nhân dân VN mà chính là bọn “Tàu Đỏ” Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào… từ Trung Nam Hải đã chỉ thị cho chúng tôi làm những việc làm tàn ác đó!

*

Những kẻ sát nhân, những tên bạo chúa có thể chạy nhưng không thể trốn!

Hy vọng cái gương tầy liếp của những kẻ sát nhân, những tên bạo chúa đã và đang xảy ra khắp nơi trên thế giới làm thức tỉnh lương tâm của những kẻ lãnh đạo đảng CSVN, trước khi quá muộn!

LÃO MÓC
Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011 by LTSA
“Ngày xưa quả báo thì chầy
Ngày nay quả báo một dây nhãn tiền”

Như mọi ngươi đều biết, khi một chế độ độc tài bị sụp đổ thì trước sau gì những tên bạo chúa lãnh đạo đất nước đó cũng bị người dân hỏi tội. Và tài sản kếch sù của những tên bạo chúa này phải trả lại cho quốc gia.


Khi chế độ cộng sản bị sụp đổ tại Đông Âu thì tại Rumanie, hai vợ chồng “đồng chí” Nicolai Ceaucescu gần tới ngày lễ Giáng Sinh bị dân lôi ra cắc bùm ở pháp trường. “Đồng chí” Todo Gipcov của Bungari thì may mắn chỉ bị đuổi về vườn. “Đồng chí” Erich Honecker thì bị dân Đông Đức lôi ra tòa để trả lời về những “công đức” trong quá khứ. May nhờ có ông bạn tên “Bệnh Ung Thư” dẫn người qua thế giới bên kia để tỵ nạn không thì cũng đến khổ.

Nhà độc tài mà cái chết được báo chí thế giới kể lể rềnh rang nhất là bạo chúa Saddam Hussein của Iraq. Tội ác của tên bạo chúa này thì vô cùng khủng khiếp khi y ra lệnh đánh chiếm Kuwait ngày 2 tháng 8 năm 1990 với mục đích xoá nước Kuwait trên bản đồ thế giới để biến nước này thành tỉnh thứ 19 của Iraq.

Lệnh của tên bạo chúa Hussein cho binh sĩ của y là khi tới Kuwait “nếu không lấy một món gì đó mang về nước, nhà người sẽ bị bắn”. Đàn bà bị hãm hiếp thẳng tay (dù luật Hồi giáo cấm ngặt). Hàng loạt xe chở người bị thương tới bệnh viện lớn nhất của Kuwait, nạn nhân gồm những người bị đập bằng búa, hoặc đầu gối bị đục lủng lỗ, hoặc sọ bị cưa ra lòi óc. Có những người lính bị đổ acid hoặc đốt cháy bằng tàn thuốc trước khi giết chết. Nếu được chết bằng một viên đạn cho đỡ đau đớn là một đặc ân cho dân Kuwait. Người dân xứ này cho biết chỉ được Iraq “giải phóng” chưa đầy 7 tháng mà họ đã sống lùi lại 400, 5000 năm về trước.”

Điều chua xót cũng nên nhắc lại là bạo chúa Saddam Hussein đã đối xử vô cùng dã man, ác độc với binh lính và nhân dân Kuwait; trong khi đó thì Việt Cộng đã tàn sát chính nhân dân Việt Nam trong biến cố Tết Mậu Thân năm 1968. Chính những tên đao phủ thủ Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Khoa Điềm… là những kẻ đã đích thân tàn sát và chôn sống tập thể đồng bào Huế! Và trên “Đại lộ Kinh Hoàng”, pháo binh CSVN đã ung dung “rót” đạn pháo tàn sát người dân miền Nam đang hoảng hốt tháo chạy trên đường di tản.

Và, như mọi người đều biết, chế độ độc tài quân phiệt của tên bạo chúa Saddam Hussein đã cáo chung. Tượng của tên độc tài đã bị xe cần cẩu kéo xuống. Và tên bạo chúa đã phải lên đoạn đầu đài vì những tội ác man rợ mà hắn đã gây ra. Khi vào tiếp thu “cung điện” của bạo chúa và những đứa con của y, báo chí cho biết là những bàn ghế, nhà cầu, bồn tắm đều được dát vàng.

Hình như những tên bạo chúa và những người cộng sản hễ mở miệng ra là nói láo. Khi xâm lăng Kuwait bạo chúa Saddam Hussein đã hứa với binh lính là sẽ chia gia tài cho họ mà sự thật thì họ chẳng có tí gì, có chăng là nghèo đói và chết chóc trong khi chỉ non 10 năm mà tài sản riêng của Hussein lên tới hơn 10 tỉ Mỹ kim về sản lượng dầu, chưa kể các cổ phần tại những công ty hải ngoại.

Chuyện khôi hài là khi tên bạo chúa Saddam Hussein bị tòa án của chính quyền Iraq xử tử bằng cách treo cổ vì tội chống nhân dân (của hắn) và chống nhân loại thì ở San José lại có tên “Luật sư ‘Bác’ Hồ” ở San José viết bài ca tụng bạo chúa là: “Không sợ ác. Không sợ chết. Và không sợ gì hết!” Và tên này còn hỗn xược đem chuyện bị treo cổ của tên bạo chúa Saddam Hussein so sánh với việc anh hùng dân tộc Nguyễn Thái Học, đảng trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng, người đã bị Hội đồng Đề hình của thực dân Pháp kết tội tử hình và sau đó, ông và 12 đồng chí của ông đã bị đưa lên đoạn đầu đài vào lúc 5 giờ sáng ngày 17-6 năm 1930.

*

Bạo chúa Saddam Hussein cũng như những tên cộng sản chóp bu trong biến cố Đông Âu đã phải đền tội.

Cuộc “Cách Mạng hoa Lài” đã thổi ngọn gió tự do, dân chủ và nhân quyền từ Tunisia đến Ai Cập, Yemen, Libya, Syria.

Các tên bạo chúa Ben Ali của Tunisia, Mubarack của Ai Cập đã biết thân, biết phận nên đã đào tỵ, lưu vong giao quyền hành lại cho quân đội nhưng chắc chắn cũng phải bị đưa ra tòa án xét xử.

Tên bạo chúa Gadhafi ngoan cố đã dùng lính đánh thuê bắn vào dân chúng nổi dậy, dùng phi cơ, xe tăng, trọng pháo bắn giết những người dân nổi dậy. Cuối cùng, đã bị lôi lên từ một miệng cống, bị bắn chết như một con chó và thân xác đẵm máu bị lôi trên đường phố, bị bỏ vào hầm thực phẩm đông lạnh.

*

Ngày 5-12-2011, trong phiên xử các cựu thủ lãnh Khmer Đỏ do Liên Hợp Quốc hậu thuẫn tại Campuchia, Nuon Che, Khieu Samphan, Ieng Sary đã bị đ era xét xử về tội diệt chủng, ngược đãi và tra tấn.

Ngày 5-2 vừa qua, Nuon Chea đã phải trả lời chất vấn của toà về vai trò của y đối với cái chết của 2 triệu người Camphuchia trong thời gian Khmer Đỏ cầm quyền. Tên sát nhân này đã chạy tội bằng cách đổ lỗi cho chính CSVN là thủ phạm. Theo Nuon Chea: “Mọi việc đều dưới sự chỉ huy của (CS)VN từ trụ sở của Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh. Vì, những tội ác này, tội ác chiến tranh, tội ác chống nhân loại, tội diệt chủng không phải do người Kher gạy ra, chính (CS)VN đã sát hại dân Campuchia”.

Hình như những tên bạo chúa và những tên cộng sản hễ mở miệng ra là nói láo. Kẻ đã giết chính dân mình không gớm tay theo lệnh của Trung Cộng là Nuon Chea đã trút lên đầu bọn cầm đầu đảng CSVN tội ác giết dân Campuchia! Chuyện lạ là người ta không thấy bọn lãnh đạo CSVN lên tiếng lên tăm gì về việc này. Chẳng lẽ những kẻ này lại “sợ” quan thầy Trung Cộng đến nỗi không dám lên tiếng đính chánh về những việc mà bọn chúng nó không có làm?!

Tám mươi bảy triệu ngươi dân Việt Nam ở trong nước và trên 3 triệu người Việt tỵ nạn công sản taị hải ngoại hy vọng một ngày không xa lắm lửa cách mạng từ cuộc “Cách mạng châu Á” sẽ thổi trốc gốc “cây cộng sản Việt Nam”. Và “thập tứ ác nhân” đang ngự trị Bắc Bộ Phủ với những tài sản kếch sù hàng tỉ đô la sẽ phải ra tòa để trả lời về những tội ác mà họ đã gây ra cho 87 triệu dân VN trong hơn 60 năm qua.

*

Ông bà ta có câu:

“Ngày xưa quả báo thì chầy
Ngày nay quả báo một dây nhãn tiền”

Người ta hy vọng rằng trong tương lai, ngày ra trước tòa để xét xử về tội ác mà họ những kẻ thừa kế ông Hồ Chí Minh, người đã đem cái chủ nghĩa cộng sản ngọai lai, những kẻ lãnh đạo đảng CSVN hiện nay sẽ không bắt chước cái trò hèn mạt mà tên sát nhân Nuon Chea đang làm là đổ tội cho đảng CSVN.

Người ta hy vọng rằng sẽ không có cái cảnh những Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng… khóc lóc bù lu bù loa rằng không phải chúng tôi là những kẻ đã gây ra bao nhiêu tội ác đối với nhân dân VN mà chính là bọn “Tàu Đỏ” Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào… từ Trung Nam Hải đã chỉ thị cho chúng tôi làm những việc làm tàn ác đó!

*

Những kẻ sát nhân, những tên bạo chúa có thể chạy nhưng không thể trốn!

Hy vọng cái gương tầy liếp của những kẻ sát nhân, những tên bạo chúa đã và đang xảy ra khắp nơi trên thế giới làm thức tỉnh lương tâm của những kẻ lãnh đạo đảng CSVN, trước khi quá muộn!

LÃO MÓC
by LTSA

VIỆT NAM (NV) - Theo phúc trình công bố tại một hội nghị ở Sài Gòn sáng ngày 5 tháng 12, Việt Nam đang là mồi ngon của các loại hàng giả, hàng nhái của Trung Quốc.

Hội nghị “Chống hàng gian, hàng giả” do Tổng Cục Hải Quan và Hiệp Hội Chống Hàng Giả tổ chức hôm 5 tháng 12 tại Sài Gòn.

Phúc trình của Ðội Kiểm Soát và Bảo Vệ Quyền Sở Hữu thuộc Cục Chống Buôn Lậu cho biết có 90% hàng nhập cảng từ Trung Quốc, HongKong và kể cả Singapore vào Việt Nam là hàng giả. Các nhóm buôn lậu còn làm rượu giả tại Nga đưa vào Việt Nam.

Theo Ðội Chống Buôn Lậu thì từ nay đến cuối năm 2011, hàng giả tràn vào Việt Nam từ các vùng biên giới phía Bắc như Quảng Ninh, Lạng Sơn... với số lượng ồ ạt gấp đôi bình thường.

Ðáng ngại là một số công ty Việt Nam “nối giáo cho giặc” bằng cách nhập cảng hàng hóa của Trung Quốc vào trong nước rồi dán nhãn Việt Nam xuất cảng sang nước thứ ba để được hưởng ưu đãi về thuế quan.

Các viên chức quan thuế Việt Nam thú nhận đã bó tay trong rất nhiều “thương vụ” gian lận như thế vì không có cách nào khám phá được.

Một viên chức Cục Ðiều Tra Chống Buôn Lậu của Việt Nam cho biết rất khó phân biệt hàng nhái với hàng thật “Made in Việt Nam” nếu không được sự cộng tác chặt chẽ của phía công ty Việt Nam. Ông này cũng chỉ trích các công ty Việt Nam né tránh việc phối hợp để ngăn chận hàng nhái từ Trung Quốc tràn sang.

Chính vì vậy mà gần đây có dư luận nghi ngờ công ty Việt Nam gửi mẫu, đặt hàng cho phía Trung Quốc sản xuất rồi giao hàng giống y như thật với giá rẻ mạt. Với thủ thuật này, công ty Việt Nam không cần mở nhà máy, không cần thuê công nhân mà vẫn xuất cảng hàng hóa đều đều với giá cạnh tranh và được hưởng thuế suất ưu đãi từ trong nước.

Tình trạng này đang gây sốc trong dư luận. Người ta lo sợ rằng nếu các công ty Việt Nam mải mê áp dụng những “chiến thuật” này thì vô tình làm tê liệt ngành sản xuất, khiến tỉ lệ thất nghiệp ngày càng gia tăng tại Việt Nam.

Ðây là vấn đề hàng nhái, hàng giả “Made in Việt Nam” mới phát sinh trong cuộc chiến chống hàng giả kéo dài hàng chục năm tại thị trường Việt Nam. Còn hàng giả, hàng nhái các thương hiệu nổi tiếng thế giới thì không sao đếm xuể.

Có thể nói, rất khó phân biệt đâu là thật, đâu là giả tại các cửa tiệm trưng bày các loại hàng hóa ở Việt Nam hiện nay. Trước đây người ta sợ hàng nhái của ngoại quốc, nay kinh hãi cả hàng nhái của Việt Nam.

Theo Cục Chống Buôn Lậu Việt Nam, số vụ hàng giả buôn lậu tại Việt Nam được khám phá năm nay tăng gấp đôi năm rồi. Số hàng giả nhiều nhất thuộc nhóm mỹ phẩm, nước hoa.

Mới đây, cục này đã bắt được vụ nhập lậu 14,000 chai rượu giả của Nga và gần 100,000 bao thuốc lá giả nhãn hiệu 555 và thuốc lá Vinataba giả của Việt Nam. Ðó là chưa kể hàng ngàn sản phẩm các loại như “thần dược” Viaraga, dầu nhớt...
Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011 by LTSA

Vi Anh
Đọc mà ngậm ngùi với “THƠ MỜI Tham dự Ngày Họp Mặt hy hữu của Lưỡng Viện Quốc Hội Việt Nam Cộng Hòa sau hơn 36 năm lưu vong Hải Ngoại” tổ chức trong 2 ngày Thứ Bảy & Chủ Nhật, 10 và 11 Tháng 12 Năm 2011, tại Little SàiGòn, Thủ Đô Tinh Thần Của Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng Sản. Ngậm ngùi với những người dân cử của Việt Nam Cộng Hòa, nghị sĩ, dân biểu, nghị viên các hội đồng đô, tỉnh, thị, xã. Cũng như ngậm ngùi với quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa từng một thời đóng góp cho nền tự do dân chủ miền Nam Nước Việt nhưng chẳng may vì vận nước nổi trôi lòng người điên đảo mà ngày nay chúng ta phải trôi dạt xứ người hay có người cũng đã ngậm ngùi đi về bên kia thế giới.

Thật vậy, nếu đây là một buổi họp mặt đầu tiên của người dân cử [thường là thế hệ thứ nhứt của lớp người Việt tỵ nạn CS] thì cũng có thể là buổi họp mặt cuối cùng vì tuổi tác sức khỏe của họ không còn như xưa nữa. 36 năm đã qua, với độ lùi thời gian đã quá đủ, với so sánh đối chiếu đã rạch ròi. Rằng cuộc sống trong thời kỳ Việt Nam Cộng Hòa và Việt Nam Cộng sản, người Việt càng biết càng tiếc Việt Nam Cộng Hòa.
Thời VNCH nhớ lại sống dễ làm sao ấy dù có chiến tranh. Anh chạy xích lô ở Saigon sáng cũng có thể ăn tô phở, chiều có thể lai rai chai bia Con Cọp. Một giáo sư dạy học lương trên năm sáu ngàn, ở trọ và cơm tháng khỏang 500$. “Nhớ thuở xưa ta sống một đời. Dễ dàng, ăn thiệt chỉ làm chơi, Như dòng sông Hậu trôi mơ mộng, Như đất Miền Tây rộng thảnh thơi. Cái đúng cái sai đòi đủ thứ, Chuyện còn chuyện mất phú riêng trời. Nhiều sung sướng quá rồi không biết. Chừng biết vàng son đã hết thời.” VNCH khai nguyên và tồn tại mấy chục năm tòan trong thời chiến tranh. Dân chủ, tự do của VNCH mới xây dựng và trong thời chiền. Thế mà người dân VNCH, tứ Bến Hải trở vào Cà mau có tự do và dân chủ nhiều hơn đồng bào của mình ở ngòai Miền Bắc CS từ Bến Hải trở ra Lạng Sơn, Cao Bằng.
VNCH trên thực tế và pháp lý, thực chất và thực sự có hiến pháp, có quốc hội, có đối lập, có tam quyền phân lập, hành pháp, lập pháp, tư pháp phân nhiệm và thực thi rõ ràng. Có lấn quyền, ủy quyền nhưng có tranh đấu, có sửa chữa để hiến pháp là đạo luật tối thượng của chánh quyền.
Trong xã hội có tự do tôn giáo, tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do xuất bản, tự do tổ chức và hội họp, tự do cư trú, đi lại trong ngoài nước.
Có báo của tư nhân, có nghiệp đòan nhà báo, của công nhân, có biểu tình ủng hộ, biểu tinh chống chánh phủ.
Dĩ nhiên không tòan thiện, tòan mỹ, nhưng có và phát triển ngày tốt đẹp hơn.
Nhưng chắc chắn không có cảnh chà đạp tự do, dân chủ một cách vô tội vạ như thời VNCS. Không có cảnh công an muốn bắt ai thí bắt, đánh ai thì đánh mà không bị trừng phạt bới kỷ luật hay pháp luật. Không như công an CS bị Ủy Ban Kiểm Tra Bắt Giữ Tùy Tiện của Liên Hiệp Quốc (United Nations Working Group on Arbitrary Detention) mới đây lên án và tố cáo nhà cầm quyền CSVN đã vi phạm nhiều điều khoản của Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và Công Ước Quốc Tế về Quyền Dân Sự và Chính Trị.
Không có chuyện công an dùng du đãng, xã hội đen đế trấn áp dân. Không có phong trào dân oan do nhà nước lợi dụng biện pháp hành chánh qui họach để cướp đất của dân bồi thường rẻ mạt, cán bộ đảng viên dĩ công vi tư, lây bán hay hùn với các nhà đầu tư ngọai quốc hay thành phần ăn theo với CS.
Có tham nhũng, hối lộ nhưng không có nạn tham nhũng trầm trọng hết thuốc chữa, biến thành quốc nạn như thời CS Hà nội. Thế mà VNCH quyết liệt thành lập một cơ quan hiến định là Giám sát Viện để bài trừ.
Còn VNCS lớn ăn theo lớn, nhỏ ăn theo nhỏ đến đổi tổ chức Transparency International Minh Bạch Quốc Tế công bố nhiều năm liền VNCS đội sổ tham nhũng trên thế giới. Năm 2011 thứ 112, trong tổng số 183 quốc gia và lãnh thổ; năm 2010, thứ 116 trong tổng số 178 quốc; năm 2009, thứ 120 trong số 180. VNCS đội sổ tham nhũng mấy năm liền là cho người ta thấy Thủ Tướng Dũng của VNCS là người hứa suông, hứa cuội khi được Đảng CS điểu sang Nhà Nước làm Thủ Tướng. Ông tuyên bố không diệt được tham nhũng, Ông sẽ từ chức. Thế mà tham nhũng ngày càng trầm trọng, mà TT Dũng đã làm thủ tướng hết một nhiệm kỳ còn tình nguyện “hy sanh” làm thêm nhiệm kỳ thứ hai nữa và trở thành người có quyền thế nhứt nước và tham nhũng trở thành quốc nạn hết thuốc chữa rồi.
VNCH không có một vị tổng thống, thủ tướng, tướng lãnh, dân biểu nghi sĩ, bộ trưởng nào của VNCH di tản ra ngọai quốc có đủ tiển mua một cái nhà đủ cho gia đình ở cả. Có tướng phải đi làm thợ sơn, nghị sĩ bán xăng, dân biều đi cắt chỉ, sĩ quan, công chức đi cắt cỏ trong buổi ban đầu để nuôi gia đình trong thời chân ướt chân ráo.
VNCH không có đại nạn, phong trào bằng cấp giả “cao cấp” như mấy ngàn tiển sĩ “dỏm” như VNCS bây giờ.
Tổng Thống hai vị của thời đệ nhứt cộng hòa đạo đức hơn xa Ông Hồ chí Minh. Tinh thần nối chí tiền nhân Ngô, Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê, chống quân Tàu, gìn giữ giang sơn gấm vóc, hơn hẳn những người lãnh dạo Đảng Nhà Nước CS Bằc Việt. Tổng Thống Ngô đình Diệm không đồng ý cho Mỹ đổ quân, sợ TC lợi dụng tình hình đưa quân Tàu qua Miền Bắc, bám lấy Bắc Việt, khó mà trục quân Tàu ra. TT Nguyễn văn Thiệu khi Mỹ bắt tay được với TC, cúp viện trợ VNCH, thân cô thế cô cũng quyết gìn giữ đất nước ông bà để lại với trận tử chiến của Hải quân VNCH ngòai đảo Hòang sa năm 1974.
Trong khi đó suốt gần hai phần ba thế kỷ ở Miền Bắc và hơn một phần ba thế kỷ ờ Miền Nam, chưa bao giờ chế độ CS, nhà nước CS có của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân hồi nào và chút nào đâu. Nhà Nước VNCS thực chất không có phân quyền tam lập Hành Pháp, Lập Pháp, Tư Pháp gì . Đảng CS độc tài đảng trị tòan diện. Đảng CS lãnh đạo Nhà Nước, quản lý Nhân Dân, làm chủ Đất Nước. Đảng viên vào đảng, Đảng kết nạp đảng viên sau này ra nắm quyền bình, đâu có ai người dân nào biết. Quốc Hội Đảng cử dân bầu. Đảng cơ cấu đảng viên phải chiếm trên 95%.
Còn Ông Hồ chí Minh là một người gian ác hơn Tào Tháo, làm gia nô cho CS Nga, Tàu, ám hại các lãnh tụ quốc gia, hại đồng chí có uy tín, giết phụ nữ sau khi chiếm được xác thịt. Các tài liệu của Liên xô, Pháp giải mật cho thấy mà kinh tởm. Nhưng CS Hà nội một mực thần thánh hóa Hồ chí Minh và bôi tro trét trấu TT Ngô đình Diệm, Nguyễn văn Thiệu, Trần văn Hương của VNCH tài dức hơn nhiều để mỗi lần nói VN là CS muốn chí Hồ chí Minh thôi. CS Hà nội còn lấy tên Hồ chí Minh để thay Saigon thủ đô của VNCH ở Miển Nam nữa.
Cộng sản láo thiên, láo địa, láo người, láo riết thành bản chất của con người CS nên nói láo mà không ngượng miệng, không nháy mắt. Nếu Lê Duẩn Tổng Bí Thư Đảng CS, ăn học dốt hơn, CS đặt sệt hơn nói dân chủ CS vạn lần so với dân chủ tư sản thì người ta còn ít cười hơn. Đằng này Bà Nguyễn Thị Doan là Phó Chủ tịch Nước ít đặc sệt CS hơn, lại là được đánh bóng là người gọi là giáo sư tiến sĩ tức có ăn học nhiều hơn Ba Duẩn, thế mà Bà llại viết trên báo Nhân Dân ngày 05-11-2011. Lời nói bay đi cây viết ở lại, “rằng thì nà”, “Nhà nước ta là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân”.
CS láo riết rồi không biết mình láo nên làm những chuyện ruồi bu. Ô Hồ chí Minh cha già của CSVN nói, “Không có gì quí hơn độc lập tự do”. Vì tự do quí quá nên Ô. Hồ không cho dân một chút tự do nào. Nếu Ông “nắm” được không khí, chắc Ông sẽ kiểm sóat hơi thở của người dân. Đảng CS độc tài đảng trị tòan diện lấy câu này treo trước trụ sở cơ quan Đảng. Công an cánh tay chuyên chính của Đảng CS đối với dân lấy câu này treo ở các cổng trại giam như trại giam Phan đang Lưu, Chí Hòa.
Nên 36 năm qua người Việt ở Bắc, ở Trung, ở Nam, ở hải ngọai càng biết càng tiếc Việt Nam Cộng Hòa.
by LTSA
Nếu có người từ nước ngoài hay từ các tỉnh hỏi: ''Sài Gòn ngay thời điểm hiện tại có gì lạ?'' Người hiếu kỳ sẽ nói ngay rằng có hầm Thủ Thiêm.






Ðường vào hầm vượt sông Sài Gòn từ phía quận 1. (Hình: Phùng Thức/Người Việt)




Quả đúng vậy, cái đường hầm vượt sông Sài Gòn đang thu hút tính tò mò của người dân. Từ một miệt quê thuộc tỉnh Tiền Giang, hai vợ chồng nông dân có tuổi xấp xỉ bảy mươi đèo nhau bằng xe gắn máy lên Sài Gòn chỉ với mục đích chui hầm qua sông cho biết, để rồi họ bị thằng con trai đang làm công nhân ở quận 7 rầy cho tối mặt. “Tía má hết chuyện ham vui rồi sao. Con ở đây còn chưa dám chui hầm. Cái gì của Việt Nam làm cũng phải từ từ chờ coi chất lượng, cứ nhào vô liền có ngày lãnh đủ.”

Ðể được rõ hơn về đoạn hầm vượt sông đầu tiên này có lẽ cũng nên biết qua về “lý lịch” của nó. Theo hồ sơ từ Wikipedia Tiếng Việt:



Hầm được thiết kế gồm 6 làn xe (2 x 3 x 3.5m), từ cầu Calmette chìm xuống đáy sông Sài Gòn và nối với phía Thủ Thiêm tại đầu đường T13 với tổng chiều dài 1,490 m. Trong đó, lối vào hầm hai phía có dạng chữ U với tổng chiều dài 400 m; phần nhánh và miệng hầm hai phía dài 720 m; và phần hầm dìm dài 370 m. Phần hầm dìm được chia thành 4 đốt và được đúc riêng ở nơi khác, mỗi đốt nặng 27,000 tấn. Ðộ dốc hầm tối đa là 4%, đốt hầm làm bằng bê tông cốt thép.[1] Hầm nằm dười đáy sông cách mặt nước 24 m, mặt cắt ngang rộng 33.3 m cao 9m bề dày đáy và nắp 1.5 m, bề dày vách hai bên 1m. Tốc độ xe lưu thông trong hầm đạt 60 km/giờ. Hầm có thể chịu được động đất 6 Richter và có tuổi thọ 100 năm.



Cũng theo Wikipedia, trước khi khánh thành vào ngày 20 tháng 11, 2011 hầm Thủ Thiêm có các sự cố như sau:



Tháng 5, 2008, theo báo cáo kết quả kiểm tra của Hội đồng Nghiệm thu Nhà nước về chất lượng công trình đại lộ Ðông-Tây, hàng loạt vết nứt trên tường và bản nắp trên các đốt hầm đã được ghi nhận. Các vết nứt ở thành tường thẳng đứng kéo dài từ 2m-3m, bề rộng lớn nhất của vết nứt rộng đến 1 mm (theo tiêu chuẩn JSCE 2002 do nhà thầu Obayashi đưa ra thì mức độ bề rộng vết nứt cho phép đối với hầm là dưới 0.28 mm). Các vết nứt cũng xuất hiện ở vị trí giữa các phân đoạn đổ bê tông của mỗi đốt hầm. Các vết nứt này thẳng đứng kéo dài gần như hết chiều cao đốt hầm, bề rộng vết nứt đến 0.3 mm. Các vết nứt này được khắc phục bằng cách phủ keo epoxy lên bề mặt vết nứt.



Tất nhiên căn cứ vào các sự cố nêu trên nhiều người Sài Gòn lo ngại cho số phận cái hầm mới toanh này là chính đáng. Nhưng đã là người Sài Gòn ai mà lại không háo hức vì cái đường hầm được đánh giá là hầm vượt hiện đại nhất Ðông Nam Á.


Chui hầm


Chúng tôi vì kiếm không ra cái nón bảo hiểm có che lỗ tai để chống tiếng ồn theo lời khuyến cáo nên cũng đành liều phóng xe gắn máy chui hầm coi thử cái hầm hiện đại này có làm điếc được mình không. Từ đường Ký Con chúng tôi quẹo trái đi vào đại lộ Ðông-Tây, thế là chui hầm. Thú thật, cái cảm giác chui hầm bằng xe gắn máy là một cảm giác không giống ai trên thế giới. Có thể nói ngay rằng, nếu không cần thiết thì bạn không nên trải nghiệm cảm giác này vì bạn ngồi xe hơi chui hầm ít ra bạn còn tin là lớp sắt, lớp kính xe hơi bao bọc bảo vệ bạn, còn cỡi xe Honda thì ôi thôi cứ như mang nặng cảm giác như người sắp chết trôi bị hút, bị nhận chìm.

Lúc chúng tôi chui hầm không phải là giờ cao điểm, vậy làn đường dành cho xe gắn máy khá chật chội. Anh bạn mà tôi đèo sau xe nói: “Họ nói cái tuổi thọ hầm chui này là 100 năm. Tôi cá mười ăn ba với ông là chừng mười năm là kẹt xe tắc hầm, coi như nó chết non ông ạ.”

Ðược biết bên phía Thủ Thiêm ở thời điểm hiện nay số dân cư sống lâu đời hầu như đã bị giải tỏa trắng để phục vụ cho dự án khu đô thị mới Thủ Thiêm. Theo tham vọng của các nhà qui hoạch của chế độ thì Thủ Thiêm sẽ là một Thượng Hải của Việt Nam với những tòa nhà cao ngất ngưởng, là khu trung tâm của giới nhà giàu, với một triệu khách vãng lai... Nếu tất cả điều này thành hiện thực thì ngoài chuyện kẹt xe tắc hầm thì chuyện cấm người nghèo phóng xe máy qua đường hầm đến Thủ Thiêm ngắm ngó nhà giàu là chuyện có thể đoán trước.

Người Sài Gòn nào thường đọc báo đều biết về những vết nứt của đốt hầm, tất nhiên chính quyền và nhà thầu cũng công bố “đã rút kinh nghiệm khắc phục.” Nhưng chỉ cần nhìn cái đường cao tốc Sài Gòn-Trung Lương là biết chất lượng các công trình giao thông có tiền đầu tư hàng ngàn tỉ tệ hại ra sao. Cái “công thức”: đường chờ lún, cầu chờ run, nhà chờ nứt, giờ lại thêm hầm chờ ngập... đang hàng ngày hàng giờ ám ảnh người sử dụng giao thông Việt Nam. Thế nên cái nỗi ám ảnh về chuyện bị cả một khối nước ập xuống lúc chui hầm chắc chắn sẽ tồn tại mãi mãi với tuổi thọ của đường hầm Thủ Thiêm này.

Ngay chính ngành xây dựng của chế độ cũng đã có kết luận thẩm định về thiết kế như sau. Báo cáo thẩm định của Viện Khoa Học Công Nghệ Xây Dựng-Bộ Xây Dựng (2003) cho rằng phương án thiết kế của nhà thầu Obayashi (Nhật) về gói thầu xây dựng hầm Thủ Thiêm có nhiều rủi ro.

Theo đó, độ lún dự báo của công trình lớn, có khả năng gây nứt hỏng các đốt hầm trước khi đưa vào sử dụng và kiến nghị tìm phương án khác có độ tin cậy cao hơn. Về mặt tiếng ồn, do hầm bằng bê tông cốt thép có độ phẳng cao và được chôn sâu dưới lòng sông nên dòng xe qua lại sẽ tạo nên tiếng ồn khá lớn, Sở Giao Thông Vận Tải khuyến cáo người dân đi xe máy che kín tai và hạn chế chở trẻ em qua hầm.






Phía bờ Thủ Thiêm luôn có những nhóm người hiếu kỳ tụ tập. (Hình: Phùng Thức/Người Việt)




Khi chúng tôi vừa kịp thở nhẹ nhõm chui ra khỏi đường hầm thì nhìn trước mắt là cả một đám người hiếu kỳ đang dồn lại một góc ở đường dẫn vào hầm phía Thủ thiêm để chụp hình và tán chuyện. Những người này không có may mắn như những người chui hầm mấy hôm trước được ngang nhiên dừng xe lại bên trong hầm để chụp hình. Sự háo hức, vui mừng trước những sự thay đổi tiến bộ vốn là tâm lý chung của người Sài Gòn. Có lẽ nhờ vậy họ mới có thể chịu đựng được một đời sống bất an, ngộp thở trong một đô thị hỗn độn. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ không biết tới vấn nạn tham nhũng ghê gớm từ các công trình giao thông đang hàng ngày hàng giờ đẩy đời sống của mình và tương lai con cháu mình vào chốn nguy hiểm. Sài Gòn có thêm một một công trình giao thông mới và nỗi lo lắng mới. (PT)
Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011 by LTSA

Người Cộng sản Việt Nam đã nhiều lần vung tay quá trán đến khi làm hỏng thì đỗ lỗi cho đủ thứ, ngoại trừ lỗi của chính mình. Họ cũng thích nói những điều không có mà còn vẽ cho to ra gấp vạn lần để hù dọa người nhẹ dạ.Bằng chứng như lời bà Giáo sư, Tiến sỹ Nguyễn Thị Doan, Phó Chủ tịch Nước viết trên báo Nhân Dân ngày 05-11-011 rằng : “Nhà nước ta là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân, biết kế thừa những tinh hoa dân chủ của các Nhà nước pháp quyền trong lịch sử và đã, đang phát triển lên tầm cao mới, khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản, nhưng chưa tuyên truyền, giáo dục cho người dân hiểu đúng về dân chủ đi liền với kỷ cương nên một số người đã cố tình lợi dụng dân chủ để gây rối, chia rẽ làm tác động xấu đến trật tự, an toàn xã hội”.

Như vậy thì khi đã “khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản” thì chắc chắn phải cao hơn nền dân chủ ở các nước theo Tư bản chủ nghĩa, trong đó có cả Hoa Kỳ và các nước dân chủ tự do khác trên thế giới.

Biện luận như thế là bà Doan đã nói dối mình, nhất là trong cương vị Phó Chủ tịch Nước.

Chẳng nhẽ bà không biết người dân Việt Nam chưa bao giờ được hưởng đầy đủ các quyền tự do ghi trong 4 bản Hiến pháp từ Hiến pháp đầu tiên năm 1946 cho đến các bản sửa đổi kết tiếp 1959, 1980 và 1992, hay là bà biết rất rõ mà cứ nói hoang cho phù hợp với chủ trương “nói dối càng nhiều càng tốt” của đảng?

Chỉ tiếc rằng tính nói hoang tưởng, bốc đồng, bất chấp đúng, sai của bà Doan lại là sản phẩm của quan điểm lệch lạc, không đúng với tình hình thực tế của Tổng Bí thư đảng Khóa X, Nông Đức Mạnh nói trong Báo cáo chính trị tại Đại hội đảng XI, tháng 01/2011: “Chúng ta một lần nữa khẳng định: Chỉ có chủ nghĩa xã hội mới bảo đảm cho dân tộc ta có độc lập, tự do thực sự, đất nước phát triển phồn vinh, nhân dân có cuộc sống ấm no, hạnh phúc”.

Giống như câu nói khống của bà Doan, nguyên Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh cũng đã “phóng đại tô màu” cho những chiếc bánh vẽ: “tự do”, “phồn vinh”, “ấm no” và “hạnh phúc”.Ngay đến “Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội” (Bổ sung, phát triển năm 2011) cũng viển vông viết rằng : “Theo quy luật tiến hoá của lịch sử, loài người nhất định sẽ tiến tới chủ nghĩa xã hội”.Hoặc Cương lĩnh đã đặt điều, nhét chữ vào mồm dân để nói: “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân ta, là sự lựa chọn đúng đắn của Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh, phù hợp với xu thế phát triển của lịch sử”.Lạ chưa? Ai bảo người dân đã khát khao “đi lên chủ nghĩa xã hội”, và mọi người đã biểu thị đồng tình bằng cách nào mới được chứ?Chẳng những thế, Cương lĩnh còn tự khoe: “ Xã hội xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta xây dựng là một xã hội: Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh; do nhân dân làm chủ... có nền văn hoá tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc... con người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện... có Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân do Đảng Cộng sản lãnh đạo....”Mặt tráiTính chung “những điểm son” này theo thời gian từ ngày có chủ trương được gọi là “Đổi Mới” năm 1986 thì Việt Nam đã “mới” được 25 năm. Nhưng sao đồng bào ta còn nghèo khổ quá? Đất nước còn chậm tiến đì đẹt sau nhiều nước láng giềng trong khu vực ?

Như vậy thì làm sao đến năm 2020, Việt Nam có thể “Trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại; chính trị - xã hội ổn định, dân chủ, kỷ cương, đồng thuận; đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân được nâng lên rõ rệt; độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ được giữ vững; vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế tiếp tục được nâng lên; tạo tiền đề vững chắc để phát triển cao hơn trong giai đoạn sau.” (Chiến lược phát triển kinh tế - xã hội 2011 – 2020)?Với cái ruột trống không của đảng và miệng lưỡi huyênh hoang của lãnh tụ không nói chuyện được với nhau nên nhiều thứ bất cập, hụt hẫng đã hiện ra như tại sao người dân Việt Nam bây giờ vẫn còn đòi các quyền dân chủ và tự do đã viết trong 4 bản Hiến pháp, trong đó có hai quyền được lập hội và biểu tình đã liên tiếp quy định trong 3 Hiến pháp 1959,1980 và 1992?


Đơn gỉan vì từ lâu đảng và Nhà nước chỉ nói mà không làm. Nhà nước cũng thích khoe có tự do, dân chủ hơn nhiều nước khác, nhưng lại kiên quyết không cho dân được hưởng các quyền Hiến định.

Về phía người dân thì vì bị sống trong một xã hội không có thượng tôn luật pháp nên lớp bị trị trở thành bất lực ngay cả với việc đòi nhà nước trả lại quyền cho mình.

Nhưng nay, trước hiểm họa mất đất, mất biển vào tay Trung Cộng, người dân đã đòi có quyền biểu tình.Bởi vì Hiến pháp năm 1959 đã viết tại Điều 25: “Công dân nước Việt Nam dân chủ cộng hoà có các quyền tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, lập hội và biểu tình. Nhà nước bảo đảm những điều kiện vật chất cần thiết để công dân được hưởng các quyền đó”.

Hai mươi mốt (21) năm sau, Hiến pháp năm 1980 xác định lại trong Điều 67: “Công dân có các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do lập hội, tự do biểu tình, phù hợp với lợi ích của chủ nghĩa xã hội và của nhân dân. Nhà nước tạo điều kiện vật chất cần thiết để công dân sử dụng các quyền đó.Không ai được lợi dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của Nhà nước và của nhân dân”.Đến Hiến pháp sửa đổi năm 1992, điều 69 cũng ghi nguyên văn: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.”Tại sao thay đổi?Như vậy tại sao trong suốt 52 năm (1959-2011) mà các quyền Hiến định này đã bị Nhà nước quên đi? Cũng không thấy có Đại biểu Quốc hội nào dám thắc mắc cho đến khi bùng lên 8 Cuộc biểu tình tự phát của người dân tại Sài Gòn và Hà Nội chống âm mưu Tàu xâm lược và kêu gọi toàn dân đứng lên bảo vệ chủ quyền biển đảo, khởi đầu từ năm 2007 rồi bùng trở lại trong 2 tháng 8 và 9 năm 2011.Nhà nước phản ứng bằng hành động xua công an, cảnh sát chìm nổi dẹp biều tình và bắt tù người xuống đường.Nhiều công an đã đánh dân. Có anh còn đạp vào mặt dân yêu nước chỉ vì đã tham gia biểu tình bảo vệ chủ quyền lãnh thổ.Báo chí Nhà nước không những tự lấy tay che mặt trước biến cố lịch sử này, coi như không có chuyện biểu tình mà còn nhận lệnh viết bài xuyên tạc, vu khống và mạ lỵ ngưồi yêu nước, trong số này có các nhà trí thức khoa bảng và lão thành cách mạng nổi tiếng.Người biểu tình đã bị chụp mũ mắc mưu các “thế lực thù địch” sách động và lợi dụng xuống đường để chống đảng!

Một làn sóng bất bình trong dân nổi lên khiến Chính phủ lúng túng như lời giải thích tại sao cần có Luật biểu tình trước Quốc hội ngày 25/11 (2011) của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng:

“Thứ nhất, thực hiện Hiến pháp. Hiến pháp điều 69 quy định công dân được quyền biểu tình theo pháp luật. Nhưng chúng ta chưa có luật biểu tình. Như vậy chúng ta nên bắt tay nghiên cứu xây dựng luật biểu tình. Tôi muốn nói ngắn gọn là căn cứ thực hiện Hiến pháp.Thứ hai, trên thực tế, các vị đại biểu Quốc hội ngồi đây đều chắc thấy rõ một thực tế trong cuộc sống của chúng ta đã có nhiều cuộc đồng bào ta tụ tập đông người, biểu tình, bày tỏ ý kiến, nguyện vọng, kiến nghị với chính quyền. Có thực tế như thế. Nhưng chúng ta chưa có luật để quản lý, điều chỉnh vấn đề này. Do đó, cũng khó cho người dân khi thực hiện quyền mà được Hiến pháp quy định và cũng khó cho quản lý của chính quyền. Đã khó như vậy sẽ nảy sinh những lúng túng trong quản lý, từ đó xuất hiện những biểu hiện mất an ninh trật tự, đã xuất hiện những việc lợi dụng để kích động xuyên tạc gây phương hại xã hội”.Như vậy phải chăng yếu tố cần có sự ủng hộ của người dân trong kế hoạch phòng chống ngoại xâm, dù kẻ thù là bạn “đồng chí anh em” Trung Hoa, mà chính Nguyễn Tấn Dũng, thủ tướng Chính phủ đã muốn “kiến nghị Quốc hội xem xét, đưa vào Chương trình xây dựng Luật Biểu tình” ?Nhưng để bảo đảm cho bộ Luật không bị lợi dụng khi người dân biểu tình, ông Dũng đã ủy thác cho Bộ Công an chủ trì việc soạn dự Luật này. Cũng có ý kiến trong nước muốn chính phủ mời các chuyên viên Luật pháp và Trí thức tham gia chương trình soạn bộ Luật “nhạy cảm” này.Thời Việt Nam Cộng HòaNếu đem việc đòi quyền Hiến định của dân và thái độ đối xử với dân của nhà nước thời Cộng sản bây giờ so với các quyền của dân thời Việt Nam Cộng hòa (miền Nam) được hai bản Hiến pháp năm 1956 và 1967 bảo vệ thì nhân dân miền Nam được hưởng các quyền tự do và dân chủ hơn gấp triệu lần người dân của thời Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa.Bằng chứng người dân miền Nam, dù trong thời chiến tranh và bị miền Bắc Cộng sản xua quân vào phá họai, vẫn có báo tư nhân, vẫn tự do biểu tình ủng hộ hay chống chính phủ, vẫn có quyền lập hội, lập đảng chính trị và hội họp.Ba quyền phân lập của VNCH: Lập pháp, Hành pháp và Tư pháp không bao giờ chồng tréo, dẫm chân lên nhau hay đảng cầm quyền lại có quyền trên cả Hiến pháp và Luật pháp như thời Cộng sản.Và mặc dù cả hai Hiến pháp (1956 và 1967) đều không đề cập gì đến quyền “biểu tình” của công dân, nhưng dân có toàn quyền tự do biểu tình để bảo vệ quyền lợi của mình vì các nhà lập pháp và chính phủ thời Việt Nam Cộng hòa đã coi quyền đường nhiên này thuộc phạm vi “tự do tư tưởng”.


Tiêu biểu như vài Điều đã quy định trong Hiến pháp năm 1956 :Điều 15
Mọi người dân đều có quyền tự do tư tưởng và trong khuôn khổ luật định, có quyền tự do hội họp và lập hội.

Điều 16
Mọi người dân có quyền tự do ngôn luận. Quyền này không được dùng để vu cáo, phỉ báng, xâm phạm đến nền đạo lý công cộng, hô hào nổi loạn, hoặc lật đổ chính thể Cộng hòa.
Mọi người dân đều được hưởng quyền tự do báo chí để tạo thành một dư luận xác thực và xây dựng mà Quốc gia có nhiệm vụ bảo vệ chống lại mọi hành vi xuyên tạc sự thực.

Điều 17
Mọi người dân đều có quyền tự do tín ngưỡng, tự do hành giáo, và tự do truyền giáo, miễn là sử dụng quyền ấy không trái với luân lý và thuần phong mỹ tục.
Hiến pháp năm 1967 cũng nói rõ :Điều 9
1- Quốc Gia tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tự do truyền giáo và hành đạo của mọi công dân miễn là không xâm phạm đến quyền lợi quốc gia, không phương hại đến an ninh, trật tự công cộng và không trái với thuần phong mỹ tục.
Điều 12
1- Quốc Gia tôn trọng quyền tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, báo chí và xuất bản, miễn là sự hành xử các quyền này không phương hại đến danh dự cá nhân, an ninh quốc phòng hay thuần phong mỹ tục.
2- Chế độ kiểm duyệt không được chấp nhận, ngoại trừ các bộ môn điện ảnh và kịch trường.
3- Một đạo luật sẽ ấn định qui chế báo chí.

Điều 13
1- Mọi công dân đều có quyền tự do hội họp và lập hội trong phạm vi luật định.
2- Mọi công dân đều có quyền bầu cử , ứng cử và tham gia công vụ trên căn bản bình đẳng theo điều kiện và thể thức luật định.
3- Quốc Gia tôn trọng các quyền chính trị của mọi công dân kể cả quyền tự do thỉnh nguyện, quyền đối lập công khai bất bạo động và hợp pháp.

Điều 16
Quyền tự do nghiệp đoàn và quyền đình công được tôn trọng trong phạm vi và thể thức luật định.Trong khi đó các Hiến pháp của Chính quyền CSVN cũng có những điều tương tự nhưng Chính quyền này chỉ viết ra để “làm cảnh” cho đẹp mặt với dân và để khoe với Thế giới.Chính quyền do đảng CSVN chi phối ban đầu (2-9-1945) cho đến các Chính phủ về sau (từ Chính phủ liên hiệp kháng chiến 02-03-1946 cho đến 2011), đã chứng minh là một nhà nước độc tài và độc quyền đảng trị; không chấp nhận đa nguyên đa đảng; không cho tư nhân ra báo; không cho lập hội đứng ngòai Tổ chức ngọai vi của đảng là Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam. Các tổ chức Tôn giáo chỉ được hoạt động công khai, không bị kìm kẹp,xách nhiễu, phá họai nếu gia nhập vào Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam.Quyền biểu tình bị tuyệt đối cấm và Nhà nước này cũng chiếm độc quyền thông tin, báo chí. Người làm báo phải phục vụ đảng và viết theo chỉ thị của tổ chức.Vậy mà Chính quyền này vẫn huyênh hoang như đã viết trong các Hiến pháp:(Hiến pháp 1946) :Điều thứ 10:
Công dân Việt Nam có quyền:
- Tự do ngôn luận
- Tự do xuất bản
- Tự do tổ chức và hội họp
- Tự do tín ngưỡng
- Tự do cư trú, đi lại trong nước và ra nước ngoài(Hiến pháp 1959)Điều 25:
Công dân nước Việt Nam dân chủ cộng hoà có các quyền tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, lập hội và biểu tình. Nhà nước bảo đảm những điều kiện vật chất cần thiết để công dân được hưởng các quyền đó.Điều 26
Công dân nước Việt Nam dân chủ cộng hoà có các quyền tự do tín ngưỡng, hoặc không theo một tôn giáo nào.(Hiến pháp 1980)Điều 67:
Công dân có các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do lập hội, tự do biểu tình, phù hợp với lợi ích của chủ nghĩa xã hội và của nhân dân.
Nhà nước tạo điều kiện vật chất cần thiết để công dân sử dụng các quyền đó.
Không ai được lợi dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của Nhà nước và của nhân dân.
Điều 68
Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, theo hoặc không theo một tôn giáo nào.
Không ai được lợi dụng tôn giáo để làm trái pháp luật và chính sách của Nhà nước.(Hiến pháp1992):Điều 68
Công dân có quyền tự do đi lại và cư trú ở trong nước, có quyền ra nước ngoài và từ nước ngoài về nước theo quy định của pháp luật.

Điều 69
Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.

Điều 70
Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật.
Những nơi thờ tự của các tín ngưỡng, tôn giáo được pháp luật bảo hộ.
Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để làm trái pháp luật và chính sách của Nhà nước.
Như vậy các điểm khác nhau quan trọng nhất giữa Chính phủ “Việt Nam Cộng Hòa “ ở miền Nam trước năm 1975 và Nhà nước “Việt Nam Dân Chủ Cộng hòa” ở miền Bắc trước năm 1975 và bây giờ là “Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” là ở chỗ :Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa đã nghiêm chỉnh tôn trọng các quyền của công dân ghi trong Hiến pháp và biết thượng tôn pháp luật. Ngược lại Chính phủ Cộng sản đã coi các quyền Hiến định của công dân không bằng quyết định của đảng cấm quyến, dù những quyết định này có chà đạp lên Hiến pháp hay phản bội lại chính phương châm “Nhà nước ta là Nhà nước pháp quyền của dân, do dân và vì dân”!


...của dân, do dân và vì dân...
Phạm Trần