VIẾT THƯ CHO EM - Ý Nga

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012 by: Lý Tưởng Người Việt



Bây giờ trời đã ra Giêng
Bây giờ chị đã rất riêng quê người
Hết Xuân là hết cả lời
Mỹ, Tây nhắc đến những đời di dân
Bây giờ tẩn mẩn, tần mần
Mở quà cố quốc, ân cần em cho
Bộ đồ ngủ, còn thơm tho
Hương mùi vải mới, dặn dò lời em:
-Sắc màu để chị vui thêm
Lụa tơ để chị đêm đêm mượt mà
*
Chao ơi là chị nhớ nhà!
Ra Giêng còn… Tết, nhờ… quà của em.
Ý Nga



TÂM THÀNH

                Kính tặng những ai đang góp phần cho Đại Cuộc
Em thương anh: tiếng thở… dài
Khi ai thở… ngắn vì loài Cộng nô
Em yêu anh: hướng lòng… vô
Dù… ra đi, đã héo khô nửa đời
Em thương anh chỗ: không lời
Mà tâm yêu nước chẳng rời Việt Nam.
Ý Nga.


XIN LỬA
                Kính tặng những chị em đang vượt khó

Anh than: -Vô phước lấy em,
Suốt ngày cứ vác… ngà. Xem bao dài?
Anh buồn: -Em chẳng trang đài!
Suốt đêm cứ nhớ hoài Nhà thế sao?
Làm thơ, viết sách, đem rao
Trái tim yêu nước được bao nhiêu ngày?

Theo dòng lệ nhỏ, chẳng hay
Trễ rồi phiên họp! Máy bay nào chờ?
Ôi chao tội nghiệp! Thẩn thờ!
Người Giận say ngủ, Người Khờ thức khuya!

Bay đêm thêm… lạnh quá kìa
Có ai dư Lửa xin chia chút cùng?
Ý Nga.



HÃNH DIỆN?
Giọt nước mắt chợt trào, tim rưng rức
Nội lực đâu? Ai tiếp sức giùm em?
Trời ngoài kia nắng rực rỡ ngoài thềm
Mà mây đen sao màn che tối sẫm?

Lời giận dỗi, Người Em Thương, lạ lẫm
Người hẹn “Cho!”, hứa “Yêu cả cuộc đời!”
Người là ai, sao tàn nhẫn? Ơi Người!!!!
Đem tâm sự dũa mài thành vũ khí.

Tim đau nhói! Ừ tim ơi hãy… nghỉ!
Đời về đâu khi đời mãi buồn tênh?
Em về đâu? Niềm uất ức bùng lên!
Người đem giấu ở đâu lòng thương mến?

Ôm tức tưởi: những khổ đau, dại miệng
Lỡ thở than khi anh ngọt hỏi han
Bán… bài học: lòng “non nớt” ruột gan
Mua… nhạy cảm em vun sầu chất ngất!

Anh Kim Cương, em chỉ là Bùn Đất
Thì đành mang bao u uất một mình
Thì cùng dân, xin trang trải tâm tình
Nghìn năm nữa: không, không hề tâm sự!

Yêu đương huyệt,  người tung đòn chí tử
Thi ngữ buồn, thi tứ chẳng đong cân
Đất trở về, Bùn đắp vách cho dân!
Tìm trợ lực từ bước chân bé bỏng.

Chút “hãnh diện” vẫn mãi là nguồn sống
Nuôi tự do, no ấm hộ người… không
Trăng đêm nay, trăng có ức trong lòng
Nhìn mây xám hoen mờ người lệ nhỏ?

Á Nghi, 22-10-2010.

Filed under: ,